Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Chuyển đến trang : 1, 2  Next

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Tên tác phẩm:Boss đẹp trai, yêu em không thì bảo!

Author (tác giả):Eibi Tran

Category (thể loại):hiện đại, HE

Rating (đánh giá truyện theo độ tuổi):16+ Razz  Razz  Razz

Status (tình trạng truyện: on-going hoặc finished):on going

Warning: Được viết lại từ truyện ngắn SE https://truyensangtac.forumvi.com/t885-topic  Razz

Casting (giới thiệu nhân vật):

Hạ Vy: một cô gái rất lười biếng nhưng lại thông minh, cá tính mạnh mẽ, không đẹp, cũng không quá xấu, gia cảnh bình thường, nói chung là không hề nổi bật các kiểu.
Hoàng Dũng: nhà khá giả, đẹp trai, có học thức, đang là boss một công ty lớn, nghiện cafe ở mức nặng.
Những nhân vật phụ khác làm màu nền cho nhân vật chính



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chapter 1
Hạ Vy không phải là cô gái ngoan hiền như cái tên của mình. Nhìn bề ngoài trông cô có vẻ là một cô bé e thẹn với mái tóc dài xoăn xoăn và nụ cười ngập ngừng, thế nhưng bên trong lại là một trời bão tố : " Đụng phải bà là chúng mày ra cám!".

Thời sinh viên của cô là thời hoàng kim oai hùng với những trân càn quét vào lũ con trai dám to gan mở lời chọc ghẹo, hoặc bè lũ dê xồm đang lăm le nắm lấy tay cô một lần. Cô thường nói với đứa bạn thân rằng " Đợi trăm năm nữa khi đàn ông thành khỉ hết, chưa chắc gì tao đã yêu cái lũ con trai lớp mình!".

Không phải cô có ác cảm gì với phái mạnh, chỉ là....Trời ơi! Trời sinh ra cái tạo vật gì mà nhố nhăng nhảm nhí, cứ khoái đánh nhau như mấy đứa bé con, rồi tụ tập nhậu nhẹt, lâu ngày không tắm mà cứ thích xịt nước hoa (nên cứ nghe như mùi chao)!!! Thế mà cô nào đâu hay đâu biết, một ngày nọ, tập thể đàn ông cử ra một người đến làm khổ đời cô! Neutral

Sinh viên mới ra trường, những đứa bạn cô ôm hoài bão, ước ao được đi làm ở những công ty danh tiếng này nọ, hay chí ít cũng xin được một chân thực tập ở Pepsi hay Coca gì gì... Nhưng cô thì khác. cô quan niệm rằng " Đời sống có bao nhiêu mà hững hờ! Hãy cứ tận hưởng tuổi trẻ đến khi nào còn có thể". Và cứ thể, cô und dung để cuộc đời lại sau đít mình, thủng thỉnh đi du lịch khắp nơi trong nước. Hết tiền thì về vớ đại công việc làm thêm nào đó, rồi tích tiền đi tiếp.
Kì này cũng vậy, sau chuyến du lịch dài ngày ở Nha Trang, cô trở về nhà....cạn túi. Thở dài một tiếng, Hạ Vy lại loay hoay với hành trình tìm việc làm của mình.

Nói phải tội chứ tìm thì ít mà ngắm đồ thời trang thì nhiều.Mà cô cũng rất mê ăn uống nữa! Thôi thì một công hai ba việc, apply vào một công ty thực phẩm cho rồi, biết đâu mình lại được ăn free thì sao? cyclops cyclops
Đầu nghĩ là tay làm, cô cứ nhắm mắt nhắm mũi vào các công ty thực phẩm mà nộp đơn. Cũng chính vì cái bụng dẫn lối mà con tim cô giờ đây không ít lần phải lên đồi xuống ruộng vì anh!
                  -----------------------------------------
Một ngày đẹp trời, trong lúc cô đang ngồm ngoàm xơi nốt cây cá viên chiên to ụ thì điện thoại reo lên " Hạ Vy, mời em đến phỏng vấn tại công ty XYZ vào 9h sáng ngày mai nhé! Rất hân hạnh được phỏng vấn em!".
Không quá hứng thú nhưng túi tiền đã quá ốm yếu ho hen rồi, cô đành phải nhấc cái mông bự cùng với tất cả sự siêng năng của mình, đến điểm hẹn.
9h...9h05...9h10...9h15...."Quái thật! Làm gì mà trễ thế!" - Hạ Vy gầm gừ nhìn đồng hồ, đã quá 20p rồi, cái công ty chết tiệt đó có định phỏng vấn mình không đây? Cô tức tốc gọi điện cho cái - số - di - động - chết - tiệt hôm qua. Một giọng nói trầm ấm vang lên :" À! Em đến sai địa chỉ rồi nhé, anh đang đợi em ở bên kia đường, quán cafe ABC ấy!"
affraid  affraid  affraid " Ôi mama! Sao mà số con đen thế này!" - Hộc tốc, cô vội vàng chạy ngay sang bên kia đường. Quán cafe đắt tiền nên chả trách nó....vắng teo.
Bước lên lầu, cô nhìn thấy anh ngồi đó, phong thái chững chặc, nụ cười dịu dàng, đứng lên chào cô " Em đến rồi! Mời em ngồi! Anh đã đợi em 30p đấy!"
Cô thở ra một cách khó khăn " Ca này căng rồi đây! Chắc con không qua nổi cái đèo này chứ đừng nói tới vượt núi!"
Thế nhưng, buổi phỏng vấn lại hoàn toàn khác. Cô đã tự bấm vào tay mình mấy lần. Trên đời có tồn tại sinh vật nam như thế này sao? Giọng nói trầm trầm mà lại cực kỳ dịu dàng, lời nói ẩn chứa sự quan tâm sâu sắc. Lúc phỏng vấn, anh chú ý nhìn vào mắt cô, nét mặt tươi cười ấm áp làm cô cực kỳ dễ chịu. Và trong đầu cô đã xác định " Ok! Nếu anh không chê, từ nay anh là boss của em!"...
Thế nhưng cô không biết rằng, 2 năm sau, cách nghĩ ấy phải đổi thành" Ok! Nếu anh không chê, từ nay anh là chồng yêu của em nhé!"
           -------------------------------------------------------





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:28 pm; sửa lần 2.

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chapter 2
--------------------------------------
Cô chính thức bước vào chuỗi ngày làm việc với danh nghĩa một nhân - viên - tập - sự. Cô biết mình không giỏi, nhưng được cái Thần May mắn cứ thích ở chung phòng nên những dự án mới cô trúng liên tục. Khỏi phải nói anh ấn tượng như thế nào về cô.
Cùng đợt với cô còn có 2 người nữa nhưng xem ra chưa có đe dọa nào. Lần đầu tiên trong đời cô có ý nghĩ sẽ gắn bó lâu dài với một thứ gì đó. Khi xưa cô được tặng gấu bông thì cao lắm là 2 tuần đầu gấu một nơi, đít rơi một nẻo. Cô chẳng bao giờ yêu thích cái gì được quá một tuần trăng. Thế nhưng lần này có vẻ khác...
" Anh có thể gọi em được không?" - Tin nhắn của Boss nhỏ - biệt danh cô đặt cho thần - tượng - của - lòng - cô vang lên. Cô cũng chả hiểu hôm đó mình ăn phải cái thứ gì để chợt phọt ra cái biệt danh đầy tính trừu tượng như thế.
"Dạ anh!" - Luôn luôn ngoan ngoãn trước mặt anh là tiêu chí hàng đầu của cô. Không một nhân viên nào lại khạc lửa trước mặt sếp mà sau đó được bình yên vác xương trở về cả! Cô luôn ghi nhớ trong lòng điều đó nên cho dù có bực mình cách mấy thì vẫn điềm đạm và bình tĩnh nhắn tin trả lời.
Nhắc mới nhớ, lần trước "hắn" cũng nhắn tin vô cùng ngọt ngào với mình khi mình đang...đi toilet. Bố khỉ, sao lãng mạn toàn dâng lên ở những nơi chốn bốc mùi thế này không biết!!! Mad Mad Mad
Cô hay thường ngồi trong văn phòng, bàn công việc với anh. Vì tính chất công việc mà đôi khi chỉ có hai người rúc ra rúc rích một mình trong khi những thanh viên còn lại trong công ty thì hậm hực suy đoán này nọ. Và cô lại được dịp hãnh diện ra mặt.
2 tháng sau khi vào công ty, cô được thăng chức làm quản lý của đội ngũ bán hàng. 23 tuổi, vừa ra trường đã có ngay một chức vị đập vào mặt thì hỏi ai mà không thích? Cô mim cười nhè nhẹ khi anh đưa ra tấm card business của riêng cô.
"Hạ Vy
Sales Supervisor"
Nghe có oách xà lách không chứ! Cô bước ra khỏi phòng anh, chạy ngay vào toilet công ty, nở một nụ cười to hết cỡ...."Oh yeahhhhhhhhh!". Bỗng có tiếng gõ cửa phòng " Này! Chị già gì ơi! Chị có sao không đấy? Nhận được tỏ tình thì đem về nhà mà vui nhá, đừng ở nơi làm việc của người ta mà hú hét! Rõ dở hơi!"
Hạ Vy hậm hực chỉnh sửa trang phục, lầm bầm đem tổ tông ba đời nhà đó ra thăm viếng một lần: "Bà vui thì kệ bà, ăn thua gì đến chúng bay mà ganh tức chứ!"
Phía bên kia cánh cửa chính là con bé thư ký công ty đối diện. Chả là hai công ty xài chung một toilet nên đôi khi cô cũng chẳng được tự do hú hét nữa! Cô bước ra, nhìn nét mặt của nó rồi thầm nghĩ, hơn nhau có một tuổi mà mày phách lối với bà à! Bà đây chỉ mới 23, còn trẻ chán nhá!
Cô lèm bèm lầm bầm rồi bỉ ra ngoài. Sao thái độ của nó với cô khác hẳn khi nó nhìn thấy anh nhỉ? Đàn ông thì không có nhu cầu hét trong nhà vệ sinh à? Hay tại vì "sắc đẹp" của anh làm lu mờ lý trí của con bé ấy rồi!
--------------------------------------------
"Hạ Vy! Mai chúng ta đi công tác nhé! Lịch cụ thể anh đã gửi em trong email rồi đấy!" - Hoàng Dũng lay lay cô nhân viên lười biếng đang ngủ gục của mình. "Em mệt lắm hả?"
Hạ Vy trong cơn nửa tỉnh nửa mê, bị gọi về khỏi giấc mơ hoàng tử - Lọ Lem làm cô bực bội càu nhàu "Mệt người ta mới ngủ chứ, ai hỏi thông minh vậy?"
Một giọng cười ấm áp vang lên " Mệt thì vào phòng họp của anh mà ngủ, đừng ngủ ở đây, khách hàng thấy thì kì lắm! Anh phải đi gấp, có ai cần kí giấy tờ thì em soạn để trên bàn giúp anh nhé!"
Hạ Vy vẫn còn vắt chân ở thế giới mộng ảo, lèm bèm " Hoàng tử mà cũng bày đặt có phòng họp với khách hàng..."Có lẽ cô vẫn sẽ còn say ngủ nêu như không có một cây thước bản của Bà La Sát thư ký trưởng chọi vào đầu. Phải nói khi xưa bà ta là lính biệt kích hay sao mà quăng đâu trúng đó, làm cô muốn phù cả não ra!
"Ái da! Ai chơi gì kì vậy" - Hạ Vy kêu to một tiếng, tỉnh ngủ hẳn.
"Tôi đó! Cô coi cô ngủ giữa công ty có được không?"
Hạ Vy xấu hổ. Quay lại, nhìn thấy Boss lấp lánh đang cười trêu mình, nỗi xấu hổ tăng vọt lên cấp max, làm mặt cô nổ một cái đùng, đỏ ửng. Thế nhưng vốn bản tính hơi đanh đá, lại nhanh nhạy, cô đáp trả:
"Nhân viên siêng năng mới ngủ gục! Ở bên Nhật người ta khuyến khích nhân viên ngủ gục đấy nhá! Với lại, anh Dũng thấy không sao là không sao, anh nhỉ?"
Cô quay qua anh, cầu xin sự giúp đỡ bằng ánh mắt cún con tội nghiệp. Thần tượng của em ơi, hãy giang tay ra mà cứu em khỏi hang La Sát đi, anh đừng để em phải tan xương nát thịt trước những lời lẽ miệt thị của người phụ nữ ế chồng ấy!
Và lời - thỉnh - cầu - bằng - ánh - mắt của cô đã được đáp lại, anh dịu dàng bao che " Thôi em, bỏ qua cho Hạ Vy một lần, lần sau em mệt cứ về nghỉ ngơi nhé!"
Quả là thiên thần có khác, nói ra câu nào cũng dịu ngọt....Còn con rắn độc trong hang sâu ấy chỉ lăm le chọi thước bảng vào đầu mình mà thôi!
Và cô rút ra một bài học: Trên con đường giành tình yêu của Hoàng Dũng, chúng ta nên....ngủ gật thường xuyên hơn!  tongue  tongue  tongue
-----------------------------------------
Những chuyến đi công tác thường là bằng xe hơi riêng của anh, một chiếc Ford bán tải đời mới nhất. Hạ Vy thì bị say xe hạng nặng. Muốn nhìn thấy cô mặt xanh mặt vàng thì tốt nhất nên quăng cô lên một chiếc xe du lịch là xong!
Suốt chặng đường dài, anh cứ hỏi, còn cô thì cứ " Dạ", "Dạ không", tuyệt nhiên không nói thêm một từ nào nữa. Con bé Hạ Vy hoạt bát thường ngày bị 4 cái bánh xe dần cho nát nhừ, vừa buồn ói lại chóng mặt. Nghe nói, say xe cũng giống như có bầu, nên thôi, sau này chắc cô nhờ chồng...mang thai hộ quá!
Chiếc xe du lịch dừng lại bất thình lình. Cô tròn mắt ngạc nhiên khi anh mở cửa xe sau và nói "Đổi chỗ với anh đi! Xin lỗi em, nãy giờ anh không để ý em bị say thế này!"
Ôi trời! Ngọt ngào quá.... Cô mỉm cười gật đầu rồi nhẹ nhàng đổi chỗ. Cũng may là anh phát hiện sớm, chứ không xe anh sẽ là bãi chiến trường của cô mất.
--------------------------------------------
Cuộc họp diễn ra suôn sẻ, anh và cô trở về khách sạn sớm hơn dự tính. Đây là lần đầu tiên cô ra Ký Châu nên cũng muốn rủ anh đi dạo một vòng cho vui. Thế nhưng cô lại ngại chẳng biết mở lời ra sao.
Sau một hồi suy nghĩ, cô quyết định tới phòng anh hỏi thẳng thay vì dùng cell phone. Vừa may có phục vụ phòng đang đứng trước cửa nên cô cứ theo xe phục vụ bước vào. Và một cảnh tượng hết sức hãi hùng (phải không nhỉ?  Embarassed  Embarassed ) hiện ra trước mắt cô: Anh chỉ quấn quanh người có một chiếc khăn tắm và đang đi tìm quần áo của mình. Có vẻ anh vừa từ phòng tắm bước ra.
Thánh thần ơi! Con phục con quá, sao con lại chọn đúng thời điểm thế này! Và suy nghĩ đầu tiên bật ra trong cô là "Phải tranh thủ ngắm nhìn cái đã!Biết đâu sau này không còn cơ hội nữa thì sao!" Cô biết mình thật là "háo sắc" nhưng trai đẹp mà, nhìn thì có mòn đâu...
Hoàng Dũng bối rối với ngay chiếc quần dài, chui tọt vào phòng tắm " Hạ Vy! Tí anh gọi em sau nhé!"
Một lời từ chối hết sức dễ thương. Cô cũng không mặt dày đến mức ở lại làm gì. Bỏ nhân viên phục vụ ở lại sau lưng, cô quay gót về phòng trong sự hả hê. Đi thăm Ký Châu cái gì chứ, hôm nay, mình đã thấy được một "kì quan" rồi!





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:45 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chap 3 (18+ hắc hắc) lol! lol! lol!
Bạn có biết điều tuyệt vời hơn ngắm một cảnh đẹp là gì không? Đó là được thấy nó lần 2, lần 3 theo một góc nhìn hoàn toàn khác.
18h00, điện thoại reo. Hạ Vy nhấc máy, trái tim đập binh binh như tử tội. Phải rồi, ai bảo cô đã bắt gặp phải cảnh hot của trai đẹp làm gì
"Dạ anh...." - Cô cố tỏ ra ngoan hiền nhất có thể, tựa là "Tiểu muội không làm gì cả, ca ca đã có lòng chiêu đãi thì đừng hỏi sao tiểu muội không ngắm nhìn!"
"Anh...Tí nữa chúng ta xuống phòng ăn tối với khách hàng nhé!" - Một giọng nói ngập ngừng vang lên. Khỏi cần chỉ cô cũng biết, đầu dây bên kia mặt ai đó như trái cà chua chín. Xấu hổ còn làm bộ... Laughing Laughing
-------------------------------------
Suốt cả buổi tối ăn cơm với khách, hai người hầu như rất ít giáp mặt nhau, thậm chí nhìn vào mắt nhau cũng khó xử. Bữa tối kết thúc trong sự ngượng ngập không tên, cô ngáp dài một cái, định quay bước trở về phòng thì Hoàng Dũng gọi giật lại
"Mai em gửi báo cáo nhé!"
"Dạ anh"
"Mai set up lịch hẹn mới nhé"
"Dạ anh"
.........
"Mai em...Anh....À thôi!"
Hạ Vy thích chí cười thầm, trai đẹp bối rối rồi! Cô cúi chào anh, quay lưng đi, thầm nghĩ mình vừa mới bước một bước thật dài trong mối quan hệ này, cần phải làm gì để cải thiện thêm nhỉ? Mang thật nhiều mộng tưởng trong đầu thì đôi chân sẽ nặng trịch, điển hình là cô vừa bước được 4 bước, đã lao ngay vào xe troller đựng đá viên.
Ầm một tiếng và người thì vắt lên xe như cái giẻ khô, đá lạnh vung vãi đầy sàn, chưa kể chai champagne mới nguyên ụp hẳn vào gò ngực trắng tròn, sau làn áo mỏng hiện ra rõ mồn một.
Hoàng Dũng hộc tốc chạy đến đỡ cô. Cả người Hạ Vy run lên vì lạnh, thoắt cái được một bàn tay ấm nóng nâng dậy thì khó tránh khỏi cảm giác muốn nhiều hơn nữa.
"Em có sao không?" - Miệng nói, tay anh đẩy những viên đá cuối cùng còn vương trên váy cô xuống - "Anh đưa em về phòng"
Cô chưa kịp nói "Khoan!" thì boss đẹp trai xốc vác đã nâng hẳn người cô dậy. Thánh thần ơi, áo sơ mi của cô cũng theo rượu champagne mà chảy xuống, lộ rõ cả màu áo ngực bên trong. Cái giây phút chết tiệt này, không biết cô phải cắm mặt xuống lỗ nào cho quên đi được....
Anh cởi áo vét của mình cho cô rồi đưa cô về phòng. Hành lang vắng người, gió phần phật lùa vào áo ướt khiến cô vừa đi vừa run lập cập. Chân xiêu vẹo, gót giày thì gãy, không biết số phận ai thảm thương hơn: cô hay anh phục vụ dưới kia đang lui cui dọn dẹp đống tàn tích cô vừa tặng! Crying or Very sad Crying or Very sad
----------------------------------------
Tình huống trớ trêu còn chưa dừng lại ở đó, giống như số phận vừa đánh bốp một trái bóng tennis vào đầu cô vậy: Cô đã để quên thẻ từ trong phòng! affraid affraid affraid
Không còn cách nào khác, Hoàng Dũng phải cho cô nhân viên hậu đậu của mình dùng nhờ toilet một chút trước khi xoay sở tìm tiếp tân đưa thẻ khóa mới. Đây là lần thừ hai trong ngày cô vào phòng anh, dù chỉ là phòng khách sạn nhưng Hạ Vy lai thấy xung quanh đặc sệt mùi đàn ông.....Cực kỳ quyến rũ.Twisted Evil Twisted Evil  
Cô đón lấy chiếc khăn tắm từ tay anh, bằng tốc độ ánh sáng chui ngay vào toilet. Cho đến khi mở được cửa phòng bên kia thì cô vẫn sẽ phải mặc chiếc áo choàng tắm đỡ vậy! Chiếc áo rộng thùng thình, lại đầy lông, cô chưa thử qua bao giờ nên rất ngứa ngáy khó chịu.
Thay đồ xong, không lẽ cứ đứng mãi trong toilet, cô bước ra thì thấy Hoàng Dũng đã tế nhị đứng ngoài ban công.
"Anh đã gọi tiếp tân, bây giờ họ đang giao ca, 30p nữa sẽ có thẻ phụ cho em"
"Cám ơn anh nhé!" - cô lý nhí. Giờ thì ai xấu hổ hơn nào: anh bán khỏa thân hay cô lộ nội y?
Hoàng Dũng bước ra khỏi phòng. Vì lịch sự, anh không thể ở lại đây lâu. Nếu ai bắt gặp cô trong bộ trang phục này, ở phòng riêng của anh thì sẽ không hay chút nào. Thế nhưng, anh vừa quay bước đi thì có tiếng điện thoại rung lên.
Anh loay hoay, nhìn quanh quất.
"Cell phone của anh đâu nhỉ?"
Sự ngượng ngùng biến mất khi hai người chăm chú...tìm một chiếc phone. Lật tung gối nằm cũng không thể thấy bất kỳ vết tích nào. Hạ Vy nghĩ thầm" Tiểu Boss à, không phải anh vừa nghe điện thoại vừa ngủ gục rồi nó rơi xuống gầm giường ấy chứ?"
Phía bên kia, tiểu Boss cũng đang định lật giường lên. Chiếc phone có ở đó thật! Muốn lấy điểm với sếp nên Hạ Vy nhanh nhảu luồn xuống giường, nhặt chiếc điện thoại lên. Nhưng mà vì cái tính hậu đậu ngàn năm không bỏ được, một phần dây áo choàng bị mắc vào cạnh giường nên lúc cô đứng lên thì....chiếc áo choàng cũng theo đó mà rơi xuống! affraid affraid affraid
Lần thứ hai trong ngày, cả thân thể trắng ngần lộ ra trước mắt Hoàng Dũng. Mà tệ hơn, lần này là 100% nude nhé! @@
Hạ Vy vội vàng kéo áo lên, run run đưa anh chiếc cell phone thì đột nhiên anh nắm lấy bàn tay cô, siết cô trong lồng ngực. Đôi môi anh lần tìm môi cô, lưỡi anh khám phá từng ngóc ngách trong miệng cô trước khi thổi vào tai cô đầy quyến rũ
"Này bé! Mẹ em có dặn rằng không được để cừu non trước miệng sói không?"





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:45 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chap 4 (Warning: nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi và vị thành niên đang duyệt web có ba mẹ bên cạnh)  Twisted Evil  Twisted Evil
------------------------
Hạ Vy mở to mắt. Sau cái hôn dài vừa rồi, cả cô lẫn Hoàng Dũng đều không biết nên làm gì tiếp theo. Nhìn sâu vào đôi mắt thăm thẳm với ánh nhìn rực lửa của anh, Hạ Vy khẽ luồn tay, ôm siết lấy cổ anh, thổi vào tai anh đầy ẩn ý " Mẹ em dặn, đừng nên gặp sói lúc đang đói!"
Nói xong, cô quay lưng bước đi. Bỗng một bàn tay kéo ngược Hạ Vy, khiến cô mất thăng bằng ngã trọn vào anh. Hương vị đàn ông phả vào mặt cô, một giây sau, cánh môi ấm áp phủ trùm lấy cô. Hơi thở cô dần trở nên gấp gáp nhưng trong mắt anh lại hấp dẫn đến chết người.
Trong đêm tối, Hoàng Dũng như thú hoang, tận lực tìm kiếm. Hạ Vy bị hôn đến choáng váng, ánh mắt dần mờ mịt, hai chân run rẩy bám chặt lấy anh. Đôi môi anh trôi dần xuống cổ, từng cử động của anh khiến cô run rẩy từng hồi.
Anh vươn đầu lưỡi, khẽ liếm lên da thịt trắng nõn, tay không để yên, lần vào trong làn áo bông lúc này chỉ vắt hờ hững trên người cô.Hoàng Dũng chắc chắn là cao thủ tình trường, cô chỉ mới bị chạm vài cái mà đã ý loạn tình mê, mặt đỏ tai nóng, không ngừng thở dốc.
Anh bế cô lên giường, ái muội thổi vào cổ cô, thì thầm: "Này bé, ta nên làm gì nữa nhỉ?"
Cảm giác ngứa ngáy chạy khắp toàn thân. Từ nhỏ đến giờ, chưa khi nào cô để đàn ông chủ động dẫn dắt mình. Quá đáng! Hạ Vy lật  người dậy, đè lên anh, phủ trùm anh dưới những chiếc hôn ướt át. Cô ngậm vào tai anh, mút nhè nhẹ, cảm nhận tiểu Bos đáng yêu đang thở dốc từng hồi. Phía dưới anh kêu gào đòi giải thoát nhưng cô tinh quái làm lơ nó, chỉ vuốt tay dịu dàng lên vùng bụng phẳng lỳ của anh. "Em không biết, anh muốn làm gì nhỉ?"'
Nếu có kỷ lục cho hỏi ngu, chắc cô sẽ đứng top. Không ai dám trêu chọc một con sói đang đói, thế mà cô lại đưa toàn thịt là thịt trước mắt nó rồi giật lại, hỏi xem cầm thú có điên không?
Hoàng Dũng gầm lên một tiếng, hai tay lật cô xuống giường, di chuyển theo đường cong cơ thể, phủ chụp vào bộ ngực đầy đặn. Gò ngực chắc nịch dưới tay anh xoa vuốt và thay đổi. Ngón tay lướt qua nhũ tiêm, buộc nó thức tỉnh, chiếc lưỡi như rắn lượn, uốn vòng, mút mát...
"Khoan đã....ư...nhẹ chút....Em xin lỗi....Nhẹ chút!"
Giả vờ không nghe thấy, anh hôn xuống chiếc rốn nho nhỏ đáng yêu, tôn thờ từng tấc da thịt cô. Mùi rượu champagne tỏa ra làm anh ngây ngất. Cách lớp áo bông, anh hôn lên vườn hoa thần bí, nơi chưa ai nhìn thấy của cô. Đầu lưỡi anh đánh vòng, ngòn tay xấu xa kích thích nơi lối vào...
"Ưm..." Gương mặt cô vì cảm xúc mạnh mẽ mà đỏ hồng, nơi đó bắt đầu ẩm ướt..."Em xin lỗi....Em không trêu anh nữa...Tha em...Tha...Á!"
Hạ Vy chưa kịp dứt lời thì ngón tay anh đã tìm được lối vào, chậm rãi kích thích.Đôi môi kề xuống tâm hoa rung rung, đầu lưỡi đâm vào cửa huyệt, dẫn dụ chất dịch lóng lánh chảy ra càng nhiều. Hạ Vy như điên dại, quay qua quay lại trên giường, tay nắm chặt tóc anh như kêu gào anh cho cô nhiều hơn nữa...
Eo thon khẽ đung đưa, ý muốn lưỡi anh vào sâu hơn nữa. Từng luồng khoái cảm không ngừng phủ chụp. Ngay đúng lúc này, anh đưa sâu ngón tay vào cửa huyệt. Co thét lên một tiếng rồi bắt đầu vặn vẹo người theo anh
"A...A...Nhẹ chút đi...Anh là tên Boss xấu xa...Nhẹ chút...."
Hoàng Dũng nhếch mép cười, đôi môi ngậm chặt ngực trái cô, tay không ngừng xoay vòng phía dưới.
Bỗng Hạ Vy thấy trước mắt như nổ tung, sáng lóa những cánh hoa đầy màu sắc. Cô đã lên đỉnh điểm, chất dịch tràn khắp bàn tay anh, bết trên cả drap giường thành một hình ảnh cực kỳ xấu hổ.
Anh mỉm cười, hôn lên đôi môi cô "Giờ chúng ta chơi trò gì tiếp nhỉ?" Twisted Evil Twisted Evil Twisted Evil Twisted Evil



Message reputation : 100% (1 vote)



Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:46 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chapter 5:(xôi thịt đầy đủ  lol!  lol!  lol!  )
Hạ Vy thở hổn hển, giọng nói lạc đi vì tức giận
"Leo xuống khỏi người em....Đi ra...Nặng..."
Hoàng Dũng vẫn bá đạo đè lên cô, môi khô không ngừng truyền nhiệt xuống cái cổ xinh xắn và đôi bờ vai run run.
"Van cầu anh yêu em! Nói..." - Hoàng Dũng cất giọng khàn khàn
"Mơ đi...." - Hạ Vy bật dậy, đá cho tên boss háo sắc của mình một cú vào bụng trước khi lồm cồm bò dậy đi tìm chiếc áo choàng bông khốn khổ bị giày xéo dưới chân giường.
Hoàng Dũng vươn tay, kéo ngược cô lại, phủ dưới thân cô muôn vàn những dấu hôn to nhỏ.
"Con bé hư...đáng bị phạt!"
Miệng nói, tay làm, anh chụp lấy nhũ tiêm cô, không ngừng xoa bóp khiến nó đỏ bừng. Hạ Vy chưa kịp nấc lên thì môi anh đã lần tìm đến động hoa, chiếc lưỡi ma quái không ngừng khiêu khích lối vào.
Hạ Vy gần như điên lên, cô chỉ muốn hét thật to "Hôn em, ở đó, nhanh lên...." nhưng Hoàng Dũng cứ tản lờ không biết, vẫn không ngừng trêu đùa hoa huyệt mẫn cảm.
Một ngón tay anh tách nhẹ cánh hoa, ve vuốt trên hạt châu mẫn cảm. Cô oằn người, gần như điên dại, xoay vòng dưới thân anh. Những ngón tay anh như có ma lực, kích thích cô, nung cháy cô dưới những tầng lửa đỏ của dục vọng.
Cuối cùng, không thể chịu nổi những cơn sóng triều, Hạ Vy hét toáng lên
"Dũng...Yêu em... Lấp đầy em....!"
"Lấp đầy em bằng gì?" - Hoàng Dũng tinh quái hỏi lại, tay không ngừng ve vuốt trân châu. Thỉnh thoảng anh lại đưa miệng vào hút thật mạnh. Chất dịch óng ánh chảy ra làm nam căn bừng bừng nhức nhối.
"Lấp đầy em...Van cầu anh...đừng trêu em...Yêu em..."
"Yêu em ở đâu? Chỉ cho anh, anh không thấy..."
Hạ Vy trừng mắt tức tối. Được voi thì đòi tiên à? Cô đã van xin mà vẫn còn không cho sao? Được, thế thì cô sẽ cướp!
Nghĩ sao làm vậy, cô đè anh xuống giường, nhanh chóng cởi những y phục vướng víu, phủ trùm lên anh, đem nam căn thô to lấp đầy tiểu huyệt. Nhưng chỉ được một chút thì cô nhăn mặt, thở hổn hển.
Hoàng Dũng mỉm cười tà ác, nhấn  đôi vai cô, để cự vật vào sâu trong hoa huyệt nhỏ bé.Hạ Vy thét lên đau đón...Lần đầu của cô
"Đau quá...Đau...Dũng...nhẹ chút"
Hoàng Dũng lật người cô xuống giường, xót xa nhìn thân thể nhỏ bé co rút vì đau. Anh ngậm lấy ngực cô, mút vòng quanh
"Ngoan...Lát nữa sẽ hết...Ngoan...Thả lỏng nào...Đừng kẹp chặt anh như thế"
Tư vị kia quả thật mất hồn, tiểu huyệt hết sức nhỏ bé, lại co bóp liên tục khiến thần trí anh nửa tỉnh nửa mê. Nếu không phải vì cô nhăn nhó khóc la thì có lẽ anh sẽ bạo ngược cô cho đến sáng.
Cơn đau từ từ qua đi, Hạ Vy bắt đầu cảm nhận được nỗi sướng khoái đang tràn ngập. Tóc bết trên trán, cô bắt đầu ngân nga rên khẽ theo từng nhịp Hoàng Dũng tiến lùi
"Có sướng không bé con" - Hoàng Dũng vừa ra vào trong cơ thể cô, vừa lướt nhẹ ngón tay đè lên trân châu.
"Á...ưmm....không cần a....không cần....nhẹ chút đi..."
"Bên dưới em siết anh chặt quá...anh có muốn nhẹ cũng không được. Bé con à, em thật là mất hồn mà..."
Hạ Vy không còn nghe rõ nữa, cô đang thả hồn theo nhịp cơ thể anh ra vào. Bên dưới cô như tan ra, hòa trong khoái lạc
"Gọi tên anh. Mau!"
Hạ Vy trong con mê mê tỉnh tỉnh, anh nói gì giờ cô cũng sẽ làm theo
"Dũng...Dũng..."
"Có sướng không?" - Hoàng Dũng phủ chụp lấy môi cô, nửa thân dưới không ngừng luận động.
"A...Ưmmm....ưmmmm"
"Nói! Không nói anh sẽ không làm nữa..." _Hoàng Dũng xốc Hạ Vy ngồi trên người mình. Thân thể cô vì tình dục mà phiếm hồng, trông thật mê người
"Ưm...Em...em" - Hạ Vy bối rối quay ngang quay ngửa. Anh đã dừng lại, trong cô như tê rần. Mông cô bỗng tự giác di chuyển, muốn có lại cảm giác sung sướng lần nữa. Thế nhưng vì tư thế không phù hợp mà một lát sau cô đã thở hổn hển, nước mặt bắt đầu tuôn.
"Anh khi dễ em...Á" - Hạ Vy chưa kịp dứt lời thì Hoàng Dũng đã xoay cô lại, không ngừng ra vào, nhịp độ còn mãnh liệt hơn trước
"Em thật là mê hồn. Xem em đi, anh vừa ngưng lại là em đã câu dẫn anh rồi. Anh có làm em sướng không hả?
"Um...Có...Em sướng...Á...nhẹ chút...Cho em....Dũng" - Hạ Vy thốt lên những từ không đầu không đuôi, vì tình dục mà ngôn ngữ trở nên đứt quãng
Hoàng Dũng hài lòng ôm chặt lấy cô
"Ra với anh....Cùng lên đỉnh nào"
Anh đẩy mạnh người thêm vài chục cái nữa rồi run nhẹ, phóng thích vào sâu trong cô. Đột nhiên bị dòng chất lỏng ấm nóng bắn vào người làm Hạ Vy giật nảy mình nhưng bàn tay anh bá đạo nắm chặt mông cô, không cho cô lẩn tránh.
Cơn sóng triều qua đi, anh ôm chặt cô vào lòng, hôn lên đôi má phúng phính đang đỏ bừng
"Bé con, đừng có hấp dẫn như thế chứ..."
Cô đưa tay nhéo vào ngực anh.
"Anh có biết chúng ta vừa phạm phải sai lầm nhất đời không tiểu Boss?"





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:47 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
153
:
Ngày tham gia :
26/02/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Trái Đất
:
Tinh Vân
Tinh Vân

Tinh Vân
Super Moderator - Truyện Sáng Tác
  • Super Moderator - Truyện Sáng Tác
Được cảm ơn : 153
Ngày tham gia : 26/02/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Trái Đất
Á á *đỏ mặt* chương mới của bạn làm mình ngại ghê, đọc được nửa rồi bỏ. Những chương nào có cảnh báo mình đều không đọc. Không thì mất máu luôn quá.
Hóng chương mới Razz.



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Hí hí (cười nham hiểm Twisted Evil Twisted Evil Twisted Evil ) vì mình là sắc nữ mờ! Tưởng k ai thèm đọc, bùn thiu! tại chả thấy cmt nào! Crying or Very sad Crying or Very sad Crying or Very sad



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
153
:
Ngày tham gia :
26/02/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Trái Đất
:
Tinh Vân
Tinh Vân

Tinh Vân
Super Moderator - Truyện Sáng Tác
  • Super Moderator - Truyện Sáng Tác
Được cảm ơn : 153
Ngày tham gia : 26/02/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Trái Đất
Diễn đàn toàn người nhỏ tuổi. Cái cảnh báo 18 làm ai cũng lê gót ra đi.



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Haha, mình cũng 16 mà Smile hay hạ xuống 16+ nhỉ?



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
153
:
Ngày tham gia :
26/02/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Trái Đất
:
Tinh Vân
Tinh Vân

Tinh Vân
Super Moderator - Truyện Sáng Tác
  • Super Moderator - Truyện Sáng Tác
Được cảm ơn : 153
Ngày tham gia : 26/02/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Trái Đất
Toàn đọc chùa á. Không sao, Vân giới thiệu truyện bạn trên fb rồi. Có khách ghé thăm đọc, có người đọc thì mình vẫn tiếp tục viết a.



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
chưa đen bằng đầu chị fic của chị đáng lẽ có mấy cảnh này nhưng vì đọc giả của chị có vài bạn nhỏ tuổi nên chị không viết ra chứ nếu viết là bệnh viện không đủ máu đâu



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chương 6:
Hạ Vy giật mình tỉnh giấc khi những tia nắng mai bắt đầu tràn vào cửa sổ. Khẽ xoay người, cô giật mình nhận ra trên bụng là một cánh tay ai đó... Cha mẹ thánh thần ơi! Vậy là đêm qua không phải mơ à?
Sau gáy cô là làn hơi thở đều đều của ai kia. Một cảm giác yên bình nhẹ nhàng chảy qua tâm hồn cô. Hạ Vy mỉm cười, xoay hẳn lại, vuốt vuốt những sợi tóc mái còn lòa xòa trên trán Hoàng Dũng. Còn nửa tiếng nữa mới đến giờ họp, không vội đánh thức anh dậy làm gì, thế là cô quyết định ngắm anh ngủ.

Thế nhưng ngắm mãi thì cũng thấy chán. Có một hình tượng ấy, dù đẹp trai ấm áp đến mấy nhìn lâu thì cũng vô vị nên cô nảy ra một trò chơi mới. Khe Khẽ leo xuống giường, cô chạy đến bên túi xách của mình, lấy ra một thỏi son đỏ.
"Tiểu Boss, phen này em chết với chị nhé!" - Vừa nói cô vừa nhẹ nhàng vẽ một vòng tròn qua môi anh.
"Chị sẽ biến chú thành bạch tuộc này.... Này thì bảo chị van xin.... Này thì bắt chị phải nói à..."
Cứ mỗi tiếng "này thì" vang lên là một vòng - tròn - không - hề - có - toạ - độ đổ dồn lên mắt, mũi và môi anh.
-------------------------------
Sau một hồi hí hoáy nguệch ngoạc, gương mặt điển trai của Hoàng Dũng đã biến thành một cái thể loại sinh vật sống trái với tạo hóa[Hiện đại] Boss đẹp trai, yêu em không thì bảo! Picture  
(tội nghiệp anh nhà!  Mad  Mad )
Chưa đã giận, cô còn cầm điện thoại chụp thêm vài chục bức làm...tang chứng. Vừa chụp cô lại vừa vẽ, sáng tạo thêm cho tác phẩm của mình.
Bây giờ, càng nhìn lại càng thấy giống hệ thống cống rãnh thành phố: chằng chịt chi chít những chữ tượng hình trên gương mặt anh. Không nhịn nổi nữa, Hạ Vy buông điện thoại đang chụp, ngả người cười sằng sặc, đến nổi nước mắt trào ra không ngớt. Tiếng cười của cô vô tình đánh thức ai đó đang mộng đẹp. Anh thức dậy, kì quặc nhìn cô;
"Em sao vậy? Cười gì thế?"
"À không....." - Hạ Vy vừa buồn cười vừa sợ. Anh mà thấy bộ dáng của mình bây giờ thì chắc cô ra tro mất.
Làm vẻ nũng nịu, cô tiến đến gần anh, hai tay nâng gương mặt anh lên. Mục đích không phải tạo ra morning kiss như trong vài bộ ngôn tình mà là muốn dùng ngón tay xóa vội đi những vết son loang lổ.
Hoàng Dũng vẫn ngây thơ đắm chìm trong tình yêu có cánh, khẽ cười với cô. Nụ cười thật hiền, bất giác làm cô bối rối.
"Tay em làm sao thế?" - Anh kéo ngón tay cô, hốt hoảng. Vết son trông cứ như màu máu. Cô nhanh chóng kéo tay về, lắc đầu lia lịa
"Không sao, không vấn đề gì"
Anh giằng lấy "Đưa anh xem nào.....Sao tay dính đầy son đỏ vào sáng sớm thế này..."
Như phát hiện ra điều gì, anh sững lại, quay người bước vào phòng tắm.
Hạ Vy giật mình, không xong rồi, không được để hắn ta thấy, còn một vết cuối cùng trên mũi nữa thôi.
Cô nhảy tót xuống giường, ôm người anh
"Dũng, ôm em đi.."
"Từ từ, anh phải vào toilet đã..."
"Không chịu, ôm bây giờ cơ..." - Hạ Vy nũng nịu chèo kéo bằng chất giọng ướt át mà đến cô còn phải rợn người. Nếu không phải vì chị đây đắc tội với chú trước thì chú đừng hòng chị nhõng nhẽo thế nhá.
"Không, anh mắc toilet lắm...." - Hoàng Dũng gặt phăng, xăm xăm đi vào.
Hạ Vy thầm kêu khổ, phen này không xong, 36 kế tẩu vi thượng sách.. Vớ lấy chiếc đầm cũ đã khô, cô  
định trườn ra khỏi phòng như một loài - bò - sát. Thế nhưng sau tai cô lại nghe tiếng gầm của ai đó
"Hạ Vyyyyyyyyyyyyyyyyyyyy.................."
--------------------
Hoàng Dũng ba bước thành hai bước, tóm chặt lấy cô, quăng trở lại trên giường.
"Em dám biến anh thành trò hề à!..." - Hoàng Dũng thật sự nổi giận rồi?
"Không dám, không có...." - Hạ Vy rối rít chối, cô từ nhỏ sinh ra tính tình quậy phá nhưng lại nhát gan. Hôm nay nhìn mắt anh rực lửa, cô khẽ than thầm " Trên đời không có cái ngu nào giống như cái ngu nào, đang yên đang lành chọc vào đít sư tử....."
"Em đã chụp hình lại đúng không?" - Hoàng Dũng nheo mắt nhìn cô, tia nhìn laze chiếu trúng tim đen của con bé tội nhân thiên cổ.
"Không có...Em không có mà" - Cô cố cãi
Một tay với lấy điện thoại, tay còn lại áp trụ cô dưới thân, anh sửng sốt nhìn nguyên gương mặt mình lúc đầu. 30 tấm tất cả, 30 kiểu mặt khác nhau mà kiểu nào cũng đạt giải Quái thú của năm.
Anh mìm cười tà ác nhìn cô khiến cô giật mình thon thót.
"Uhm...Em giỏi lắm nhóc, dám đem anh ra làm trò chơi..."
"Boss đại nhân của em, em đâu dám...Em xin lỗi, em lỡ dại...."
"Giờ thì quá muộn rồi" - Vừa nói, bàn tay xấu xa của anh lại lần xuống dưới váy cô.
Cô oằn người, trốn tránh nhưng đôi môi anh phủ chụp lấy, hôn cô một nụ hôn dài mãnh liệi. Lưỡi anh đùa giỡn, lướt nhẹ lên chiếc cổ mẫn cảm, xuống dưới vùng đồi núi phập phồng hơi thở.
"Đừng mà..." - Hạ Vy vô lực thở dốc, không kìm nổi trước sự kích thích quái ác của anh. Đôi môi anh lần xuống đùi cô, hôn nhẹ nhàng, tiến lên trên, lên trên nữa để khám phá vùng đất thần bí kia.
Hạ Vy bắt đầu hổn hển thì Hoảng Dũng ngưng lại, vẻ tà ác hiện rõ trong nụ cười
"Thế nào? Van xin anh đi..."
"Không..." Hạ Vy lúc lắc đầu. Phía dưới cô, ngón tay anh bắt đầu lần tìm, vân vê nơi cửa động.
Chết tiệt! Anh biết rõ những nơi mẩn càm, biết cách làm cô rên xiết dưới thân mình. Anh là đồ...đồ cáo già.
Bỗng chuông điện thoại reo lên. Cô chồm người dậy như vừa tìm thấy chiếc phao cứu sinh của đời mình
"Alo, dạ, tôi là Hạ Vy, á...á..." - Cô vừa cầm điện thoại thì ai đó xấu xa cũng trườn theo, hôn lên tai trái. Hai bàn tay cũng không chịu ở yên, vân vê đỉnh hồng trước ngực
" Dạ...ưm...Hoàng tổng của chúng tôi sẽ đến họp...um.....đến họp ngay ạ...um...a...a....Dạ, đúng...đúng đúng 8 giờ ạ..." - Cô trả lời điện thoại bằng giọng nói đứt quãng. Con cừu non khốn khổ đang bị sói già từ từ ăn sạch sẽ. Miệng sói đã kề ngay cửa động, không ngừng kích thích ra vào khiến Hạ Vy không thể tự chủ được nữa.
Cô buông điện thoại xuống, ôm chặt anh vào người
"Em muốn...Van cầu anh, đùng chọc ghẹo em nữa..."
Hoàng Dũng rời khỏi cô, đứng lên, tiếng cười anh tan trong không khí và trong sự tức giận muốn xì khói của ai kia
"Để trưa đã nhé. Giờ anh mang em đi tắm, rồi ta phải đi họp thôi...."
Đúng là....Ức chết mà!!!!
-------------------------------------------
"Sẽ cấm vận anh, sẽ cấm vận anh, sẽ không cho anh ôm, sẽ không cho anh ôm, sẽ không để anh diễn lại trò tối hôm trước..." - Hạ Vy vừa lẩm bẩm một mình, vừa chán ghét nhìn anh đứng trong phòng họp. Vẻ đẹp trai, đường hoàng đĩnh đạc kia sao cứ hút hồn nhiều thiếu nữ thế?
Cô hậm hực nhìn bên công ty đối tác, toàn là mĩ nữ khuynh thành, cười một phát văng ra cả biệt thự hồ bơi hay pent house du thuyền chứ chẳng chơi. Làm gì mà phải nhìn anh đắm đuối thế? Anh có gì đặc biệt, chỉ được cái ăn nói dịu dàng, ngoại hình cân đối, thân thể rắn chắc, gương mặt nam tính nhưng không mất đi vẻ quyến rũ. Chỉ có thế thôi mà....
Chợt cô ngẩn người, sao anh nhiều ưu điểm thế nhỉ? Vậy tương lai cô phải làm sao đây?
"Hạ Vy, Hạ Vy..." - Hoàng Dũng đập lên tay làm cô ngẩng người. - "Em đem tài liệu này, copy thành 3 bản, sau đó đưa cho Châu tổng và thư ký nhé!"
Cô ngoan ngoãn gật đầu. Ánh mắt anh đầy vẻ quan tâm lướt nhẹ qua cô. Hôm nay cô ấy làm sao thế nhỉ? Tâm hồn cứ tận trên mây....
---------------------------------
Tan họp, cô thu xếp tài liệu, định gọi anh cùng về phòng khách sạn. Bỗng,có tiếng gõ cửa phòng.
"Dũng, lâu rồi không gặp anh!" - Một giọng nói thanh thoát vang lên, nhẹ nhàng mà không kém phần thu hút.
Hoàng Dũng ngẩng mặt lên nhìn, bất giác đứng lặng một lúc lâu.
Cô gái vừa đến quay sang Hạ Vy, mỉm cười
"Chào cô, chắc cô là thư ký của anh Dũng?"
"À! Dạ..." - Hạ Vy gật nhẹ đầu. Ai thế nhỉ?
"Tôi là Duy Ân. Rất hân hạnh được gặp cô"
Hạ Vy bắt tay với cô gái mới. Trời ạ, lòng bàn tay mềm mại, những ngón tay thon dài, yếu đuối. Ở cô gái này toát lên một sự mỏng manh, khiến bất kỳ ai cũng muốn được chở che.
"Tôi nói chuyện riêng với anh Dũng được chứ?"
Hạ Vy bỗng cảm thấy như mình là người thừa, bối rối gật đầu rồi lui ra ngoài. Ách, cô gái ấy là ai mà thần bí thế nhỉ? Đến khi ra ngoài rồi mà cô vẫn còn nghe mùi nước hoa thoang thoảng. Là một mùi hương rất nhẹ nhàng...Mà cô gái ấy quả thật rất đẹp. Dáng vẻ cao quý, gương mặt thanh tú với ngũ quan hài hòa, tuy Hạ Vy không nhìn rõ lắm nhưng quả thật là rất thu hút.
Đứng tần ngần mãi, cô quyết định quay về khách sạn trước thì chợt nhớ ra túi xách vẫn ở trong phòng họp. Bây giờ vào thì cũng kì, không vào lại không có tiền bắt taxi, nhưng đứng mãi thế này cũng không phải ý hay. Bất giác, cô nhìn vào lớp cửa kính, ý muốn xem trong đó đã xong chưa để mà...
Một cảnh tượng đập vào mắt cô khiến trái tim cô như ngừng đập. Cô gái ấy đang ôm lấy cổ Hoàng Dũng, hôn anh một nụ hôn nồng cháy....





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:48 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
rốt cục bồ có để cho mình sống không sao cảnh 18+ ko vậy mất máu rồi



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Hihi! Vì anh nhà và chị nhà trong đây đã 23 - 38 rồi! Phải viết theo lẽ tự nhiên chứ chị! Smile



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Hihi! Vì anh nhà và chị nhà trong đây đã 23 - 38 rồi! Phải viết theo lẽ tự nhiên chứ chị! Smile



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
mà đừng có lộ liễu vậy chứ trời



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chương 7
Hạ Vy bỗng thấy khó thở. Một nỗi buồn bực nhanh chóng xâm chiếm và nhấn chìm cô, khiến chân cô bỗng chốc chao đảo. Nhắm mắt lại, cô gái tội nghiệp quay bước, quyết định đi bộ về lại khách sạn, tranh thủ những phút thong thả suy nghĩ và phân tích vấn đề.
Trong cô vẫn ánh lên một tia hi vọng, dù là rất mong manh, rằng cô gái xinh đẹp kia chỉ là một trong trăm người hâm mộ anh. Thế nhưng, chính đôi mắt của Hoàng Dũng lúc ấy làm cô nhói đau. Ánh mắt nhìn cô gái đầy vẻ thương yêu, tiếc nuối kèm theo sự ngạc nhiên đến sững sờ.
Cô gái ấy là ai? Có quan hệ gì với anh? Vì sao anh lại có thái độ như thế? Tất cả những câu hỏi xoay quanh đầu Hạ Vy làm cô bối rối. Mà câu hỏi đau đớn nhất là: mình là gì của anh?
Hạ Vy nắm chặt điện thoại, không ngừng mong chờ một cuộc gọi, hoặc chỉ đơn giản là một tin nhắn thôi. Thế nhưng cái – cục – sắt – chết – tiệt ấy cứ nằm im lìm ngái ngủ, chẳng thèm rung lên một hồi nào.
-0-
Đêm đã về khuya, bên kia phòng khách sạn chẳng có tiếng động nào. Dẫu biết rằng cửa cách âm và việc căng tai ra để nghe rõ ai đó đang về là điều không tưởng nhưng Hạ Vy cứ ngồi nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt. Sau bức tường ấy, hôm qua là hình dáng hai người đổ trùm vào nhau, mãnh liệt. Vậy mà hôm nay….
Chuông điện thoại tít lên một hồi, xóa tan không gian tĩnh lặng. Hạ Vy chạy ập đến, hối hả đọc nhanh…Chỉ là tin nhắn của con bạn thân nhờ mua ít quà lưu niệm từ Ký Châu.Cô thất vọng đổ ụp xuống giường. Mới chỉ cách đây một tuần thôi, cô vẫn là con bé ngổ ngáo, nghịch ngợm và cứng đầu. Giờ đây cô là người đàn bà với tâm trạng rối ren khó tả.
Mệt mỏi vì chờ đợi, Hạ Vy thiếp đi lúc nào không hay. Lúc cô giật mình dậy đã là 4h sáng. Điện thoại có 3 tin nhắn đến. Đều là của Hoàng Dũng…Hạ Vy nín thở, cảm thấy tim đập nhanh hơn. Con ngốc, mày đã chờ tin nhắn của người ta cả đêm qua, vậy mà giờ không dám mở ra xem. Thu hết can đảm, cô bấm nút:
“Hạ Vy, xin lỗi đã để em về một mình. Túi xách của em anh vẫn cầm đây. Anh sẽ gửi phục vụ phòng đem lên cho em nhé?”
“Anh phải về gấp. Anh đã đặt vé cho em. Sáng mai sẽ có người đưa em ra sân bay. Khách sạn đã thanh toán tiền đầy đủ, em chỉ cần lấy hóa đơn thôi”
“Chắc giờ em đã ngủ. Anh sẽ giải thích mọi việc khi em quay về. Dũng”
3 tin nhắn, không hơn không kém. Như những người xa lạ nhắn tin cho nhau sau một buổi họp dài. Linh cảm mất anh làm tim cô nhói đau. Dù sao thì cũng phải giải quyết cho xong, trở về, em sẽ đối mặt với điều gì hả Dũng?
-0-
Cô vừa đáp máy bay về thì điện thoại liên tục réo vang. Công ty có việc lớn xảy ra: Một trong những hợp đồng dự thầu biến mất một cách khó hiểu, tất cả thông tin mật của công ty bị công bố rộng rãi, nguy cơ bị các đối thủ cạnh tranh chèn ép là rất lớn. Trước tình thế đó, tự nhiên có một cổ đông – từ - trên – trời – rơi – xuống đồng ý cấp vốn và ra tay ngăn chặn trước khi nguồn tin kịp phát tác. Tất nhiên là số tiền chi ra để bịt miệng đối thủ không hề nhỏ chút nào. Nhưng chuyện gì thế này? Chỉ trong 2 ngày mà vô số chuyện xảy ra là sao?
Để chào mừng cổ đông mới, một cuộc họp khẩn cấp sẽ diễn ra trong sáng nay. Thế nên Hạ Vy khốn khổ chưa kịp nuốt trôi miếng sandwich đã phải hộc tốc chạy vào cho kịp tiến độ. Khi cô đến công ty thì mọi người đã xuất hiện đông đủ. Hoàng Dũng đang đứng phát biểu, cạnh bên anh là một người đàn ông đứng tuổi, vừa béo lại vừa lùn.
“Trông càng tương phản tệ, cứ như người đẹp và quái vật trong phim” – Dĩ Bình, một cô bạn trong công ty thầm thì.
Hạ Vy chỉ khẽ mỉm cười. Ra đó là cổ đông mới. Trông cũng không có vẻ qua dữ dằn. Nhưng con người mà, ai biết được.
Kết thúc buổi giới thiệu, Hoàng Dũng đưa vị cổ đông kính mến đi khắp công ty tham quan một phòng. Lướt qua phòng cô, anh chỉ nhìn cô thật lâu rồi quay bước đi. Hạ Vy cảm thấy miệng khô lưỡi đắng. Rốt cuộc người đàn ông này là như thế nào? Sau bao nhiêu tháng làm việc cùng, khi cô nghĩ đã hiểu được anh thì bỗng nhiên anh trở nên thật khác lạ.
Cuối ngày, cô chợt nhận được tin nhắn
“Xin lỗi em. Cả ngày hôm nay anh thật sự rất nhớ em. Tối nay đi ăn cùng anh nhé?”
Cảm xúc trong cô chợt vỡ òa, nước mắt chực trào. Anh xem cô là cà chua à, không phải rau củ cũng không phải trái cây, không phải nhân viên cũng không phải người yêu, muốn gọi đến là gọi, muốn đuổi đi là đuổi sao?
Ấy vậy mà cô bất giác nhắn tin lại
“Ừ. Ở đâu?”





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:49 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
phóng chữ lớn chút nhok ơi nhỏ quá khó đọc lắm



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Dạ chị! hí hí, quen để chữ nhỏ làm phao rồi! Smile Smile Smile



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
Eibitran đã viết:Dạ chị! hí hí, quen để chữ nhỏ làm phao rồi! Smile Smile Smile
học trò giờ nghịch thấy ớn



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chương 8
-0-
Cô vừa đến thì đã thấy anh ngồi đó, như chờ đợi từ lâu lắm. Không gian nhà hàng sang trọng không thể xóa đi sự ngượng ngập và bối rối trong cô lúc này. Chậm rãi ngồi xuống ghế, Hạ Vy nén hơi thở dài nhìn anh, cố tỏ vẻ thật tự nhiên
“Dũng, sáng nay cạnh anh là cổ đông mới?”
Hoàng Dũng ngạc nhiên, nhưng anh nhanh chóng cân bằng cảm xúc. Cô bé này, nghĩ mình đang đóng phim Hàn Quốc à, còn giả vờ hỏi chuyện bao đồng.
“Uhm, cổ đông mới…”
“Góp vốn vào công ty 49% à?”
“Uhm…”
“Vậy sau này tất cả mọi chuyện phải thông qua cả anh và ông ta à?”
“Em quan tâm làm gì. Chẳng phải em định rời đi sao?” – Hoàng Dũng đưa mắt nhìn người con gái đối diện.
Hạ Vy chết sững người. Điều này chỉ vừa thoáng qua đầu cô cách đây mấy tiếng, rằng nếu như anh có người con gái khác trong lòng, cô sẽ buông tay và từ bỏ, vậy mà người đàn ông ấy lại đoán biết được tất cả. Cố gượng cười, Hạ Vy đáp trả:
“Hoàng tổng, em còn chưa cất  lời, không lẽ anh định đuổi em sớm vậy sao?”
“Em là của anh. E nghĩ gì anh đều biết. Em nghĩ anh sẽ buông em dễ dàng vậy à?”
Hạ Vy chợt thấy tim nhói lên. Qua ly rượu, ánh mắt anh nhìn cô cháy bỏng.
“Em không phải là của anh. Sao anh không tìm người con gái hôm nọ…” – Cô dừng nửa chừng, biết mình đã không kiềm được cảm xúc. Khỉ thật, đáng lẽ phải bình tĩnh hơn mới đúng
“Sao em không hỏi người đó là ai?”
“Sao anh không kể người đó là ai?” – Hạ Vy bướng bỉnh, ngước mặt thách thức.
“Muốn anh kể, cũng phải có cái giá….”
Vừa dứt lời, Hoàng Dũng đứng lên, kéo tay cô lôi xềnh xệch ra xe.
“Khoan đã, em còn chưa ăn….Đi đâu vậy…Buông em ra xem. Đồ ăn…đồ ăn….” – Hạ Vy tiếc nuối nhìn con gà vàng rượm trên dĩa. Cái quái gì thế này, tim tôi đói vì anh chưa đủ, còn muốn bụng tôi trống không mà sinh bệnh à?
Bằng một cú đẩy nhẹ, Hoàng Dũng tống cô vào xe. Chiếc Ford đen đậu khuất trong góc sân vườn rộng rãi, lúc này như một chiến trường lưu động của hai người. Vừa cố ép cô vào ghế, anh vừa phải chật vật khóa cửa xe không cho cô thoát ra.
“Anh có điên không đấy, tránh ra xem nào…” – Hạ Vy vừa tiếc rẻ đồ ăn, vừa đói đến đau cả bụng. Ở đâu ra cái thứ người coi tiền là giấy như thế? Cô đây suốt ngày quần quật đến hằn cả đít lên ghế mà chỉ được vài ba đồng lương còm cõi, vậy mà hắn ta thì búng một tay văng ra đô la, ho một phát vàng ngập tới mũi. Thế nên anh cho anh cái quyền lãng phí thức ăn trong khi tôi đang héo bao tử à?
Hoàng Dũng ngồi phịch xuống ghế lái, thở dốc
“Con gái gì mà dữ thế….Anh đã cho take away cả rồi. Ngoan, chúng ta còn việc quan trọng hơn”
“Việc gì?” – Hạ Vy quắc mắt nhìn. Vốn không phải dữ, nhưng hễ cứ đụng đến chuyện ăn ngủ là cô kích động khủng khiếp.
Anh nhếch mép cười, hạ ghế cô xuống rồi hôn lên môi cô một nụ hôn thật dài. Nghiêng đầu né tránh, gương mặt Hạ Vy bị bàn tay anh siết gọn, không còn cách nào khác phải đón nhận hương vị của anh. Chiếc lưỡi tham lam quấn lấy cô, tận hưởng từng ngóc ngách trong miệng cô, rồi kéo dài đến cần cổ thon thon. Bàn tay anh bận rộn tìm kiếm trong lớp áo mỏng manh. Bầu ngực mềm mại của cô khẽ rung lên trước đôi tay phủ chụp.
“Đừng…Em không muốn….” – Hạ Vy xoay người lẩn tránh, vì không gian quá hẹp nên lại thành vô tình dâng hiến cho anh cả đôi thỏ ngọc
“Ngoan…Em muốn….Chẳng phải đã ướt rồi sao?”
“Hạ lưu…Không có” – Hạ Vy xấu hổ nguyền rủa, tay cố đẩy anh ra.
“Vậy để anh kiểm tra nhé….” – thuận theo lời nói, anh đưa tay kéo chiếc váy ngắn lên cao, lộ ra nơi tư mật nhất đang long lanh nước.
Một ngón tay lách vào, chạm trúng hoa tâm. Hạ Vy giật bắn người, thở dốc
“Em không muốn….” – Nước mắt chực trào, cô cảm thấy  tủi thân. Hóa ra cô chỉ là công cụ tình dục của anh thôi sao? Cần thì đến, chán lại đá đi?
“Lâm Lâm là em họ của anh…”
“Gì cơ?” – Hạ Vy ngạc nhiên mở to mắt
Đôi môi Hoàng Dũng tiếp tục lướt nhẹ trên ngực cô
“Cô gái hôm đó, tên là Lâm Lâm, em họ anh”
“Thì sao? Sao hai người lại hôn nhau?...Vì sao chứ?” – Hạ Vy không kiềm được nữa. Cô muốn biết lý do, cô muốn đòi lại công bằng cho 14 giờ không ngủ đợi chờ anh…
“Bọn anh từ nhỏ đã có tình cảm đặc biệt. Rồi anh đi du học, khi về cô ấy đã kết hôn và sang Châu Âu cùng chồng. Từ đó bọn anh mất liên lạc. Cho đến hôm nay…”
Hoàng Dũng nhìn thẳng vào mặt cô, hôn nhẹ lên đôi mắt đẫm lệ
“Bé con, ngoan….Cổ đông hôm nay…Là chồng Lâm Lâm…Thử hỏi làm sao anh lại có gì với cô ấy được?”
Hạ Vy cắn môi, quá nhiều cảm xúc hỗn độn khiến cô không biết nên làm gì mới phải. Chuyện cứ như trong phim giờ đổ ầm xuống đầu cô. Liệu anh có đánh lừa cô không?
“Sau bao nhiêu năm, bọn anh đã ngồi café ôn lại những chuyện cũ, sau đó anh đưa cô ấy về. Rồi công ty xảy ra chuyện nên anh không thể ở cạnh em…”
“Thì sao? Ít ra anh cũng phải gọi cho em, hay là nhắn tin giải thích……” – Hạ Vy ấm ức cắn môi.
“Thì anh đang giải thích đây…Cô bé khó tính quá…Liệu hôm qua giải thích với em, anh có thể tập trung vào việc được không?”
“Tại sao lại không?”  - Cô tròn mắt ngạc nhiên
“Đó là vì….” – Tay Hoàng Dũng lướt nhẹ trên đùi cô – “Em quá sức ngon miệng….” – Bàn tay phủ chụp lấy đỉnh đồi, qua làn áo mỏng, đôi môi anh tìm kiếm nụ hồng, khẽ ngậm lấy.
Hạ Vy rung lên, vì khoái cảm lẫn lo sợ
“Anh…Đừng….Nơi đây là bãi xe…”
“Trải nghiệm mới.” – Anh nháy mắt, hạ ghế xuống thêm chút nữa rồi đè hẳn lên người cô.





Được sửa bởi Eibitran ngày Mon Jun 22, 2015 7:50 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
nhok ơi phóng chữ bự lên hok thôi hok ai đọc được bây giờ



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
em nói thật nhé....Em không biết phóng chữ! Smile Smile Smile cứ mở cỡ chữ 16 là y như rằng trở lại cỡ 13



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
nhok vào hình có chữ A có mũi tên màu đỏ phía trước nó có nhìu cỡ

đầu tiên nhok tô đen nguyên cái chap of nhok sau đó nhok chọn cỡ chữ là xong, thêm cái nữa tách dòng ra cô nương chị đọc mún lòi mắt lun




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 2 trang]

Chuyển đến trang : 1, 2  Next

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất