Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
19
:
Ngày tham gia :
27/10/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
The Magic world
:
FatLourie
FatLourie

FatLourie
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 19
Ngày tham gia : 27/10/2015
Tuổi : 27
Đến từ : The Magic world
THỦ LĨNH ĐƯỜNG PHỐ

Tác giả: Lê Hồng Châu


“Két”

Đường phố yên lặng lúc 3 giờ sáng bỗng có một tiếng động lớn rú lên kinh hoàng. Nhưng chẳng ai ngạc nhiên trước tiếng động lớn đó. Vì nó khá là quen thuộc. Đó là tiếng động cơ xe máy của một thủ lĩnh đầu gấu chuyên chọc phá mọi người. Chẳng ai biết rõ mặt mũi hắn và cũng chẳng biết giọng nói hắn ra sao. Hắn có thể nói là một người bí ẩn. Không chỉ thế, hắn còn là một siêu trộm. Hắn trộm tất cả những viên đá quý của hầu hết mọi người trong một giây và trả lại sau một ngày. Chẳng ai có thể xác nhận hành vi của hắn cả.

Trong lúc mọi người đang cố giữ giấc vì tiếng động kinh hoàng kia, thì một cậu thanh niên chừng 16 tuổi đang ngồi im lặng trong phòng khách.

_ Đầu gấu… hử? Có phải là em hay không? – Cậu ta ngồi trầm ngâm.

_ Hoàng Thế Bảo!!! Hôn thê mày đang chờ mày kìa! Nhanh lên coi! – Một cậu thanh niên khác gọi.

_ Ủa?? Dương Quý Lâm? Mày đến lẹ giữ? Tao tưởng mày còn đang ở Việt Nam.

_ Nghe tin mày hộc… hộc có hôn thê hộc… là tao hộc hộc… phóng về đây liền! Tao… hộc hộc…

_ Không lẽ… mày chạy bộ từ Việt Nam đến đây? – Mặt Thế Bảo biến sắc.

_ Chớ sao! Từ Việt Nam sang Nhật Bản ngắn òm ấy mà! – Quý Lâm dương dương tự đắc.

_ Không phải là mày sử dụng bông hoa tím đó chứ? – Bảo nghiêm trọng.

_ Ờ! Tao muốn về đây nhanh nhanh…

_ Có người! – Bảo cắt ngang rồi đứng dậy, mở cửa…





Ở một nơi khác, một cô gái đang đứng bên cửa sổ, mái tóc tung bay, đôi môi mỉm cười dịu dàng.

_ Mộc Long, nguy rồi… hộc hộc…

_ Tiểu Ngọc? Có chuyện gì thế?

_ Có… có người… - Ngọc lắp bắp.

_ Vương Bảo Ngọc! Có chuyện gì? – Đôi lông mày thanh tú của Mộc Long nhíu lại.

_ Có… có một người… đã sử… dụng… năng lực của… bông hoa… tím… - Bảo Ngọc lắp bắp.

_ Cái gì? – Mộc Long giận dữ hét lên. – Cậu ta là ai?

_ Quý… Lâm… là Dương… Quý Lâm… - Bảo Ngọc nghẹn ngào.

_ Là cậu ta à? – Lông mày Mộc Long giãn ra, thở dài. – Cậu lo cũng đúng! Hắn là người cậu yêu mà… Sao hắn lại có thể vội vàng đến mức dùng đến bông hoa tím cơ chứ?

_ Mộc Long… Cậu… Làm ơn cứu anh ấy…

_ Tớ không thể…

_ CHÂU MỘC LONG!!!!! Nếu cậu không khai phá sức mạnh và tạo ra bông hoa tím thì Quý Lâm sẽ không thể sử dụng… Sẽ không sử dụng… - Nước mắt Bảo Ngọc rơi lã chã, cô khuỵu hẳn xuống sàn. – Đừng tỏ ra độc ác nữa… Tớ xin cậu… Hu hu hu…

_ Tiểu Ngọc... – Mộc Long nhìn tiểu Ngọc nấc nghẹn dưới sàn. Cô quả quyết quay vào trong phòng và khẽ chạm vào một chất lỏng trong veo. Máu trào ra từ ngón tay vừa chạm vào bình và làm chất lỏng trở thành màu đỏ tươi. – Tớ hứa với cậu, tớ sẽ không độc ác nữa, nếu tớ có kiếp sau! – Mộc Long ngã khuỵu xuống sàn và tan biến không còn dấu vết.




1000 năm sau…

“Két”

Mọi người lại bực mình trước tiếng động cơ đó. Ở trường Cấp 3 Diệm Vũ, một sân trường rất náo nhiệt.

“Cộp”

Trong phòng hội học sinh, một cô gái gác chân lên bàn làm phát ra tiếng kêu khá to.

_ Bực mình thật! Tiếng động cơ xe của mình không thể quấy rầy bọn chúng dài dài được! Rồi chúng sẽ quen và không cảm thấy ồn ào nữa! – Một cô gái với mái tóc đen dài và đôi mắt màu xanh như đá Shaphie khẽ cau mày khi nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt đó. Bên cạnh cô ấy là một cái bàn thí nghiệm. Một trong số chúng nổi bật lên với màu đỏ như máu và tinh khiết như hổ phách.

_ Thôi nào! Vẫn còn nhiều điều kiện mà! Vả lại cậu có rất nhiều thời gian. Cậu là đứa duy nhất nhìn vào không biết là ma hay người đấy! Mộc Long à! – Bảo Ngọc ở cạnh Quý Lâm, hai người nắm tay nhau cười khúc khích trêu chọc cô gái.
_ Bọn mi thì sao? Quấn nhau như sam ấy!  Mad (Mộc Long)  Surprised (Quý Lâm)  Smile (Bảo Ngọc)
_Ôi dà, đỏ mặt rồi... - Bảo Ngọc nói cứ như chớp được cơ hội.

"Bang"
Cánh cửa đột nhiên bị đạp tung. Ba dáng người xuất hiện ngay sau đó. Mộc Long đột nhiên khẽ cau mày lại nhìn ba con người ấy.



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất