CHƯƠNG 5: CHẠM MẶT
Buổi sáng hôm nay bầu trời thật trong xanh cùng với không khí thật trong lành, Kyo đứng trước sân nhà hai tay chống hông, mắt ngước lên trời vẻ cao ngạo kế bên là chiếc vali hành lí của nó
- Cuối cùng ta cũng được đi Sài Gòn rồi! Ya…..- Kyo la to
“ Bốp ”
- Đau! Axx
Kyo hai tay bợ đầu lại, gương mặt hứng khởi lúc nãy chuyển sang giận dữ, nó đưa mắt tìm cái vật đã gây ra tiếng động hồi nãy ngay tại đầu nó, vừa quay ra sau thì thấy mẹ nó đang trừng mắt nhìn nó trên tay cầm cái giá múc canh
- Sao mẹ đánh con – Kyo mếu máo
- Khùng hở mạy? Xa tao mày hạnh phúc lắm hay sao mà tươi rói, sáng sớm đứng hò hét zậy, bất hiếu huhu
Mẹ nó đứng đưa tay dụi dụi mắt hít hà còn nó thì vẫn đứng trơ trơ đó nhìn tỉnh như chưa bao giờ được tĩnh, nó thở dài
- Xong chưa mẹ? Mẹ diễn hay như diễn viên cuyên nghiệp zậy đó hihi – Kyo cười
“ Bốp ”
- Đau! Sao mẹ cứ đánh đầu con wài zậy – Kyo nhăn mặt tỏ vẻ không hài lòng
- Tao khóc thiệt chứ diễn đầu mày, mày lúc nào cũng làm tắt lịm cảm xúc đang đâng trào của tao hết đó
- Haizz! Thôi con ra trạm xe đây, trễ giờ xe rồi
- Tao đi nữa – bà hà hớn hở
- Chi vậy?
- Tiễn mày chứ chi con nhỏ này – Bà Hà trừng mắt đưa cái giá lên định đánh nó, Kyo theo phản xạ lùi về sau, đưa tay lên đỡ
- Dạ dạ con biết rồi, đi thôi mẹ – Kyo cười gượng nhìn mẹ nó – à mà mẹ định đem cái giá đi luôn à
- À quên! Hèhè chờ tao cất đã
Nói xong bà hà chạy vào nhà cất đồ rồi cùng Kyo sang nhà Bo, Kyo nhướng đầu vào cửa ngỏ nhìn nhìn
- Bo đi thôi! Trễ giờ xe rồi – Kyo hét to
“ Bốp ”
- Gì đánh con nữa! Axx – Kyo ôm đầu nhăn mặt
- Mày không nhỏ tiếng được à! Con gái con lứa mà la hét vậy hã. Mày lên đó mà như vầy là tao nắm đầu về đó – bà hà gằng giọng
- Dạ…biết rồi thím hai – Kyo bĩu môi
Từ trong nhà bà chín và Bo kéo vali ra nhìn Kyo và mẹ nó rồi cười
- Đi thôi! Hì
Kyo và Bo tiến đến trạm xe, bước lên xe khách, chiếc xe từ từ lăn bánh chạy đi càng lúc càng nhanh hơn, phía sau là hình ảnh người bà, người mẹ thân nhất của bọn nó đang vẫy tay chào, hình ảnh ấy dần dần mờ đi rồi biến mất, chặng đường phía trước vẫn còn dài, không biết chuyện gì tiếp theo sẽ xảy ra nữa. Kyo nhìn mọt vật trên đường qua cửa kính củ axe khách, nó luôn cứ thay đổi hết sắc mặt này đến sắc mặt kia khiến người khác nhìn sẽ không bao giờ nhịn được cười, còn Bo thì dịu dàng hơn, cô lặng lẽ đọc cuốn tiểu thuyết dày cợm trong suy tư khác một trời một vực với Kyo. Một bên là chú khỉ tinh nghịch còn một bên là chú mèo dịu dàng. Kyo xem xảnh vật bên ngoài đã mắt xong thì quay sang phía Bo và vỗ vai cô
- Này! Xung quanh toàn cảnh lạ mà đẹp không à! Trước giờ tớ chưa thấy bao giờ, không biết Sài Gòn sẽ như thế nào nữa hi – Kyo cười tít mắt
- Tại sao cậu lại muốn lên Sài Gòn vậy?
- Tớ muốn khám phá nó, muốn thử cảm giác tự lập giữa thành phố lớn, muốn xem thử cuộc sống như vậy sẽ như thế nào và trong lòng tớ từ lúc nhỏ đã muốn lên Sài Gòn rồi, cũng không biết tại sao nữa – Kyo trầm tư suy nghĩ – À! Còn cậu thì sao Bo? – Kyo tò mò
- Tớ muốn tìm một người
- Ai vậy? Ai vậy? Trai hay gái? – Kyo hớn hở
- Con trai, cậu ấy bằng tuổi tớ – Bo cười mỉm
- WOW!!! Mối tình đầu phải hông hehe – Kyo cười gian
Bo bối rối gật đầu rồi cười mỉm trông hạnh phúc, Kyo và Bo cùng nhau tâm sự suốt chặng đường rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay
- Tới nơi rồi mọi nguwòi xuống xe nào!
Tiếng gọi của người bắt khách vang lên làm Bo chợt tĩnh giấc, cô dụi mắt rồi quay sang đánh thúc Kyo dậy
- Tới nơi rồi Kyo! Dậy đi! – Bo vỗ nhẹ lên má Kyo
Kyo nheo mắt rồi tay chùi dòng nước chảy khe trên miệng
- tới rồi hở? – Kyo nói giọng mớ ngủ
Bo gật đầu, Kyo nhắm mắt lại một lúc rồi giật mình hét to
- Gì! Tới rồi hã? Nhanh vậy
Giọng nói to tiếng của Kyo làm mọi người đều quay sang nhìn nó và Bo khiến cả hai cảm thấy bối rối, bọn nó nhanh chóng xách vali xuống xe và rời khỏi bến xe và lang thang trên đường đến căn nhà nhỏ của Bo, Kyo nhìn cảnh vật xung quanh
- WOW! Rộng lớn quá! – Kyo há miệng thạt to hình chữ o ngạc nhiên và hứng thú, Kyo nắm lấy tay Bo – Đi tới nhà cậu nào! Nhanh! Nhanh đi tớ hồi hợp quá – Kyo cứ đứng nắm tay Bo và loi choi
Bo cười rồi bắm tay Kyo dẫn đi giống như dẫn trẻ nhỏ sợ đi lạc vậy, họ đi qua nhiều chỗ khiến Kyo cứ chăm chú nhìn rồi chỉ trỏ này tùm lum, vừa đi cả hai vừa trò chuyện với nhau, Bo giới thiệu và hướng dẫn cho Kyo những gì nó không biết, một lúc thì họ dừng lại trước một căn nhà nỏ xinh, đáng yêu
- Nhà tớ đây nè! Từ giờ chúng ta sẽ sống ở đây
Bo tiến đến lấy chìa khóa mở cửa nhà rồi đứng nhìn, mọi thứ trong căn nhà vẫn chẳng có gì thay đổi, sựu thay đổi chính là con người nó, bây giờ căn nhà ngày xưa sẽ là nơi bắt đầu niềm vui của hai cô bé với hai tính cách khác nhay này. Bo giới thiệu cho Kyo mọi thứ trong căn nhà , cả hai chia phòng riêng và bắt tay vào công việc dọn dẹp, người sốt sắng nhất vẫn là cô bé Kyo năng động hăng hái. Khi đã dọn nhà xong Kyo và Bo lăn ra sàn nhà thở hỗn hển rồi phá lên cười tươi vì thành quả của công vệc lúc nãy là ngôi nhà đã trở nên sạch sẽ và sáng sũa hơn, chắc có lẽ chưa ăn gì mà phải làm việc mệt nên bụng cả hai cứ réo hoài
- Đói quá! Chúng ta nên kiếm gì ăn thôi – Bo
- Ừ! Tớ đói muốn xĩu rồi nè hì – Kyo nói đùa
- Lúc nãy mình tới đây có thấy siêu thị gần nhà đó, hình như mới mở cách đây không lâu thì phải, lú trước tớ ở đâu có thấy
- Để tớ đi mua đồ cho
- Cậu có rành đường đâu mà đòi đi
- Để tớ đi cho nha! Tớ muốn đi tham quan luôn – Kyo làm nũng
- Thôi được rồi! Nhớ đừng đi đâu xa đó, thành phố rộng lắm lạc là tớ không tìm được đâu đó
Vừa nghe Bo nói xong, nó gật đầu rồi đứng phắt dậy chạy nhanh ra khỏi nhà, nhưng lại quên cái siêu thị nằm chỗ nào tại không để ý, nó lê bước đi hỏi hết người này đến người khác đường tới siêu thị, 15p sau nó mới mò được ra cái siêu thị, nó hiên ngang bước vào rồi mệt mõi bước ra với mấy cái túi đựng đồ ăn tươi sống và nước uống trên tay. Nó loay hoay mang đống đồ ăn trở về nhà, khi đèn đỏ bật lên, nó vội vã băng qua đường nhưng lỡ đánh rơi 1 trái táo, thấy tiếc nên nó quay lại nhặt thì 1 chiếc xe con màu trắng thể thao cực sành điệu vượt tốc độ lao thẳng tới nó, Kyo nhặt trái táo bỏ vào bị rồi lúi húi đứng dậy thì bất giác đứng khựng người khi thấy chiếc xe con đang lao thẳng vào mình, nó mở to mắt hoảng hồn chân chẳng nhút nhích được, nó nhắm mắt cúi mặt xuống rồi đứng như trời tròng ở đấy. Chiếc xe thắng gấp làm Kyo giật mình thả hết nhũng gì nó đang cầm trên tay xuống đất, rau cũ rơi vãi ra ngoài trứng thì bể nát. Mọi người xung quanh ai cũng thở phào nhẹ nhõm vì sự may mắn của nó, nếu chiếc xe kia không thắng gắp chắc có lẽ bây giờ nó “die” luôn rồi.Kyo từ từ mở mắt ra, cả người nó run lên dădng dădng sát khí, nó ngẩng mặt lên nhìn chằm chằm vào người ngồi trong xe và nghiếng răng keng két, tay cầm chắc cú đấm rồi tiến đến chiếc xe con đó, Kyo đập mạnh tay lên đầu xe
- Bước ra đây ngay – Kyo gằng giọng nhấn mạnh từng chữ nhưng người trong xe vẫn im alựng không tả lời cũng chẳng có chút động tĩnh nào cả, nó lại càng tức tối hơn – tôi bảo bước ra đây – Kyo quát lớn
Lúc này cánh cửa xe mở ra, một cậu con trai bước xuống, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt thì hết sức baby với đôi môi nhỏ mọng đỏ, chiếc mũi nhỏ cao xin xắn cùng đôi mắt 2mí đen lấy kết hợp mái tóc hơi xoăn màu nâu che đi đôi chân mày, cậu con trai mặt áo sơmi tháo 1 hột nút đeo calavát lởng lẽo và mặt quần Jeans đen ôm sát chân với đôi giày thể thao cổ cao màu đen trắng tiến đến chỗ nó, hắn ta cúi người xuống nhìn nó khiến tim nó bắt đầu đập nhanh
- Gì đây bí ngô
Câu nói của hắn cùng thái độ tự cao khiến nó ghét cực kì, nó lấy lại tinh thần rồi trừng mắt nhìn hắn ta
- Mắt cậu bị bù lệch ăn à
- Gì? – cậu ta nhăn mặt
- Không thấy người ta đang qua đường hay sao mà lái xe kiểu đó
- À! Do cô e lùn quá tôi không thấy đó mà
- Cậu…- kyo tức lộn gan mà chẳng nói gì được, nó ngồi xuống nhặt những thứ rơi vãi rồi tính sau
- Giờ muốn gì nói đại đi
Cậu con trai nhìn xuống đường thấy trứng bể nát, rau quả thì dập và rới vãi lung tung, hắn lấy ví ra rồi rút một xấp tờ 500nghìn ném xuống đất
- Tiền đó coi như đền cho cô! Giờ thì biến đi đồ bí ngô xấu xí
Hắn ta cười nhếch miệng rồi quay đi, Kyo với tay nhặt xấp tiền nhét vào túi rồi hai tay bợ trái dưa hấu tiến đến chỗ hắn
- Này! – Kyo
- Gì nữa? – hắn ta nhắn mặt quay lại
Kyo dùng nguyên trái dưa hấu đập mạnh lên đầu hắn khiến hắn choáng váng rồi nhanh chóng xách những bị đồ dưới đường và chạy nhanh đi, cậu con trai kia sau khi đứng vững lại, đưa tay lên xoa đầu rồi lắc nhẹ đầu, hắn vô cùng tức giận, lúc lấy lại bình tĩnh thì Kyo đã chạy đau mất tiêu
- Bí ngô! Trốn cho kĩ vào đễ tôi mà bắt được thì tôi sẽ lột da cô! Grr đúng là xui xẻo mà! axx – hắn tức tối dậm mạnh chân xuống mặt đường
“ Ring..ring ”
Tiếng chuông điện thoại reo lên, hắn ta lấy trong túi quần ra chiếc điện thoại OppO neO5 lướt nhẹ màn hình rồi để sát tai
- Tao đang tới
- Ừ nhanh đi! Mày lấu quá Ken à! Tụi tao đang chờ mày không đó
- Rồi rồi ôcê
Ken tắt máy rồi leo lên xe và lao đi với tốc độ kinh hồn
………………………..