Chương VII: Cảm động
Mặc dù không nói lời chia tay nhưng cả hai ngầm hieery chuyện đã kết thúc rồi. Thật ra chúng tôi cũng không ai tỏ tình với ai. Chỉ đơn giản là cứ thế đến với nhau mà thôi. Tôi không buồn mặc dù biết Huy còn thích mình, biết mình quá đáng. Người ta nghĩ tôi thích cậu ấy như vậy sao lại không chịu được vài cái tính cách đó của cậu. Nhưng không ai biết rằng, cậu ấy không muốn thay đổi. Bạn không thể yêu một chàng trai không có chí tiến thủ. Điều gì đã qua rồi thôi cứ mặc cho nó qua đi..
Nhưng lúc ấy có một chuyện vô cùng bất ngờ xảy ra. Là Tuấn, cậu ấy thích tôi. Ban đầu tôi đã hơi ngờ ngợ. Nhưng khi cậu ấy nói ra thì chắc chắn là đúng rồi. Tất nhiên tôi từ chối. Tôi mệt mỏi và không muốn yêu thêm ai. Sang năm là cuối cấp. Tôi phải học, không nên dành thời gian cho chuyện vô bổ. Tôi thấy Tuấn rất buồn. Hôm sau cậu ấy tránh mặt, không nói gì với tôi. Đến khi về nhà Vân nhắn tin cho tôi. Cô ấy gửi cho tôi những dòng tin nhắn
"Tao thích người ấy mà người ta không thích tao, tao chưa từng thích ai nhiều như vậy. Chưa từng vì ai mà không chơi nổi game. Liên minh huyền thoại là thứ tao thích nhất. Mà lại không thể tập trung nổi. Khi người ấy từ chối. Tao không ngờ tao lại buồn đến thế"
Tôi xem xong liền cảm thấy có lỗi. Tôi không muốn cậu ấy buồn nhưng cũng không muốn bản thân buồn.Tôi liền nói nếu cậu có thể đợi đến khi tôi thi đại học xong thì tôi sẽ yêu cậu. Tôi đơn giản chỉ là muốn cậu ấy bớt buồn và tôi cũng bớt khó xử....
Hè năm ấy vào một buổi tối, cậu ấy đi biển về liền hẹn tôi ra đưa quà. Rồi đưa thêm cho tôi cả sữa mà tôi thích uống. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện..
Hè tôi đi học thêm, ngoài ra còn học vẽ. Tôi định thi Mỹ thuật công nghiệp nên nhất định phải đi học. Vẽ và Văn là ai môn tôi giỏi nhất rồi. Chỉ có điều không hiểu sao hè đi học lại khiến tôi buồn. Tuấn thường gọi cho tôi lúc chuẩn bị lên xe bus. Tôi ngồi trên xe nghe cậu ấy nói chuyện. Bỗng thấy giọng ai đó từ đầu dây bên kia nghe cũng đáng yêu..
Biết tôi buồn cậu ấy nói muốn đèo tôi đi học. Lớp học cách nhà tôi 8km. Cách nhà cậu ấy hơn 10km. Chiều nào tôi cũng đi học lúc hơn 1giờ. Trời mùa hè lúc ấy nắng chang chang. Thế mà tên ngốc đó nói muốn đèo tôi đi. Lúc ấy tôi thật sự cảm động, chưa từng có ai ngoài mẹ yêu tôi nhiều như thế. Ngay cả anh chị tôi còn không muốn đưa đi. Tôi hỏi cậu ấy nói "vì yêu". Bản thân cậu ấy cũng không hiểu tại sao lại thích tôi. Chỉ thích mà không dừng lại nổi.. lúc tôi bắt đầu cảm động như thế liền có một người sau bao nhiêu lâu liền nhắn tin cho tôi...
Là Huy. Cậu ấy hỏi tôi có thể làm lại từ đầu không. Tất nhiên tôi không thể " chỉ có thể nói chuyện như bạn bè thôi" tôi nói vậy. Cậu ấy đành đồng ý. Sau đó cậu ấy có hỏi thăm tôi, chúng tôi chỉ nói vài câu rồi lại rơi vào im lặng. Tôi cũng mặc kệ. Tất cả giữa chúng tôi đã kết thúc rồi..
Mặc dù có tình cảm với Tuấn, mặc dù suốt ngày gọi điện cho nhau nhưng rồi không lâu sau tôi cũng chán mối quan hệ kiểu này. Hơn nữa tôi và cậu ấy chưa bao giờ cãi nhau, những lời yêu thương nghe nhiều cũng trở nên chán ngấy. Tôi tập trung vào học hành. Tôi quyết tâm học vẽ đều đặn.
Lúc ấy tôi thường xuyên tâm sự với Vân. Chúng tôi trở nên thân hơn. Tôi ngày càng thích cô ấy. Tôi mong mình sẽ không đánh mất tình bạn một lần nữa. Trai thì có thể không có. Nhưng bạn thân nhất định phải có.
Lên lớp 12 tôi học rất nhiều. Đi học cả ngày, học thêm tối mắt tối mũi. Tôi không để ý những tình cảm ngoài luồng. Chỉ có Vân và tôi vẫn thường xuyên động viên nhau học . Con bé nói nếu tôi là con trai nó sẽ thích tôi ngay. Nhưng vì kiếp này tôi là con gái. Nên chúng tôi là bạn thân mà thôi...
Năm 12 trôi qua quá nhanh. Ngày thi đại học cũng đã đến. Tôi bỏ mặc tất cả mọi thứ. Chuẩn bị tinh thần đi thi. Tất cả mọi tình cảm vấn vương đều bị gạt bỏ....
Nhưng cuối cùng tôi không đỗ Mỹ thuật công nghiệp. Tôi học Sư Phạm mầm non. Sau lần thi đó tôi không nản lòng mà năm sau thi tiếp. Với sự động viên của bạn bè và gia đình. May mắn làm sao là tôi đã đỗ trường tôi mơ ước. Còn về Vân cô ấy không đỗ trường mình mong muốn nhưng cũng vào được một trường tốt. Ngọc sang nước ngoài cùng mẹ. Linh không đỗ đại học, cô ấy trở về nhà phụ giúp bố mẹ. Huy đỗ trường xây dựng. Còn Tuấn cậu ấy chỉ lấy bằng tốt nghiệp rồi đi học nghề...