Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
09/12/2014
:

lam kha thi
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 09/12/2014
geek
Chuong 1
Lưu Hạ Yến cố mở to mắt ra nhưng mí mắt nặng trĩu, xung quanh cô chỉ một màu đen ảm đạm. Trong lúc thân thể rã rời,thần trí mơ hồ, cô loáng thoáng nghe được mấy cô y tá nói chuyện với nhau:'' có thể sao! Lưu tiểu thư bây giờ bệnh nặng,lại không có ai để dựa dẫm, sao đấu lại đươc lão bà kia!!''" Thế mới nói, đường đường là tiểu thư khuê các, không ngờ có ngày..chậc chậc..vẫn là người bình thường tốt hơn.''
 Hạ Yến nằm trên giường bệnh xa hoa như vô thức, đỉnh đầu truyền đến từng trận oong oong, đau như búa bổ. một dòng nhiệt nóng chầm chậm lưu chuyển trên da thịt tái nhợt, không thần sắc, trắng bệch một mảng. dòng máu đỏ thẫm thấm ướt băng cuộn trên đỉnh đầu, Hạ Yến đau đớn,môi khẽ mấp máy,trong đầu cô bị ám ảnh sâu sắc vụ hoả hoạn tai biệt thự Thiên Sơn.
Buổi tối hôm đó, lửa từ nhà kho bốc lên rồi nhanh chóng tràn vào biệt thự. Cha cô đang ở thư phòng làm việc,còn cô sớm đã ngủ ngon trong phòng.Cô còn nhớ rõ như in khi cha cô hối hả chạy vào phòng cô,ôm lấy cô chạy xuống lầu thi khí nóng hừng hực đã bao phủ lấy căn biệt thự,cô căn bản không thể thoát được đám cháy đó. chính lúc đó một người đàn ông điên khùng đổ xăng xung quanh lối ra vào biệt thự, gào lớn:''Ta hận các ngươi, các ngươi chết cũng đáng lắm!!Dám tống mẹ tao vào tù..haha mạng đền mạng.hai mạng người cũng đáng lắm!!Haha''Người đàn ông đó là em của mẹ kế cô, là kẻ ăn chơi trác táng nhờ tiền của cha cô. mà thấp thoáng đằng xa, bóng người phụ nữ âm hiểm cười sắc lạnh trong bóng đêm. Lần đầu tiên trong mấy năm qua,cô thấy nụ cười đầy ghê tởm và thâm độc của bà. Trong lúc cận kề cái chết,Cha cô vì đã đem mình bảo vệ cô mà cháy sém, nhìn không ra hình người,đen sịt một khối. Cô hít thở không thông,đau đớn không gì diễn tả được ,ôm cha khóc nức nở,liều mạng chạy ra  ngoài kêu gào người tới cứu.Nếu chỉ chậm một chút nữa thôi, cô sợ cô sẽ mất đi người cha mà cô yêu nhất trên đời.Từng kí ức ngọt ngào bên cha ùa về bủa vây chật kín tâm trí cô. Nhưng tưa như mọi sự định sẵn ngày hôm nay cô không thoát khỏi âm mưu hiểm độc của bà mẹ kế,cô vừa chạy ra vườn đã bị một gã cầm gậy xông tới nhắm lấy đỉnh đầu mà đánh.Bốp..đánh một phát đầu cô điên cuồng đau, máu chảy ròng ròng dọc theo hai má, cả thân thể yếu đuối chao đảo.Bốp..một phát nữa, cô bất tỉnh nhân sự, trực tiếp ngã xuống mặt đất lạnh lẽo.khoảnh khắc đó cô cảm thấy mình tựa như một linh hồn đang đợi để rời khỏi thể xác.
 Dòng nhiêt tuôn trào mạnh mẽ, cô khàn khàn giọng yếu ớt kêu lên nhưng âm thanh đó không vượt ra khỏi phạm vi căn phòng.Môi cô không chút sắc,ý thức dần mơ hồ, ngực khẽ giật giật vài cái, bên cạnh còn nghe tiếng tit tit không rõ, cô lặng yên ngừng mọi hoạt động, chìm vào vô thức.
 Không biết đã qua bao lâu,cô nháy nháy mí mắt,từ khoang mũi truyền đến mùi thuốc nồng nặc, khó ngửi. Cô nhíu nhíu mày,chầm chậm mở mắt ra, thân thể khẽ cựa quậy. Một mảng trắng xoá đập vào mắt và còn có một người đàn ông đang lúi húi pha thuốc. Người này là ai? còn vào phòng cô?..Cô không quen.Định mở miệng đuổi người thì người nọ bất chợt quay đầu lại,thần sắc vui mừng xen lẫn bất ngờ,nhào đến ôm lấy cô, nước mắt chực trào:''Yến nhi,em cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!Thật may! Thật may! Ông trời có mắt!'' Cô không hiểu người đàn ông này rốt cuộc có phải từ viện tâm thần chạy ra không mà lại làm như quen biết cô vậy. Hạ Yến nhíu mày khó chịu,dùng sức lực yếu ớt đẩy người đàn ông ra. Người nọ bỗng đẩy cô ra, lắc lắc người cô khiến cô thấy một trận choáng váng, dồn dập hỏi:''Em sao rồi, còn đau ở đâu nữa? Anh gọi bác sĩ hay gọi má Dương nấu gì cho em ăn nhé? Hay..'' Cô thật bực mình với người này mà. chưa đợi người đàn ông nói xong cô hắng giọng:''anh có biết tôi là..'' Sao giọng nói cô lại lạ vậy? Co nhìn khắp thân thể mình một lượt:ngón tay thon dài , mái tóc vàng hoe,sống mũi thật cao..này! Thật không phải dáng dấp của cô! Mái tóc cô đen uốn lượn cũng không dài thế này. Dáng người cô cũng không cao thế này,còn có chút gầy hơn. Không phải cô thì có thể là ai?Chẳng lẽ cô trọng sinh? Thật lâu Hạ Yến cũng không chấp nhận được điều này!
P/S:các pạn xem rùi góp ý để mình post chương ms nka!!



Được cảm ơn :
11
:
Ngày tham gia :
01/03/2015
:
Tuổi :
22
:
Đến từ :
Nơi nào đó trong hệ Mặt Trời
:
Hương Kaori
Hương Kaori

Hương Kaori
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 11
Ngày tham gia : 01/03/2015
Tuổi : 22
Đến từ : Nơi nào đó trong hệ Mặt Trời
Post tiếp đi bạn.

Nhớ cách hàng mỗi đoạn cho dễ đọc nhá Embarassed



Message reputation : 100% (1 vote)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất