Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
11/05/2014
:
Rei
Rei

Rei
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 11/05/2014
Làm người đến sau, thật khó... - Rei 10419637_326106690877320_4737505038337916604_n
Tên fic: Làm người đến sau, thật khó...

Tác giả: Rei.

Thể loại: Tùy bút.

Tình trạng: Hoàn thành.

Rating: 13+



Đây chỉ là tùy bút của tôi, cảm xúc của tôi, cho nên, nó sẽ không quá dài.

~OoooOo~~


Em quen anh ở lớp võ Karatedo. Nói sao nhỉ? Lần đầu gặp anh em chẳng có nhiều ấn tượng. Con bạn thân em nó khen anh đẹp trai, tốt bụng, ga lăng. Tính em vốn không thích bắt chuyện với người lạ. Anh bắt chuyện, em ậm ừ cho qua, vậy thôi! Thế đấy! Cái hoàn cảnh mà em quen biết anh là như vậy!



Anh là một võ sư, học lớp 12. Và anh... đã có người yêu.



Em biết điều đó, em biết từ lúc gặp anh. Nhỏ bạn thân đã nói với em. Thậm chí em đã gặp chị ấy. Hai người rất hạnh phúc! Em biết... anh yêu chị ấy, rất nhiều!



Em tự nói với mình rằng, nếu như có thích ai trong lớp, cũng sẽ trừ anh ra, chỉ vì anh đã có bạn gái rồi! Nhưng...



Ngày qua ngày, anh và em cứ ngày một thân thiết nhiều hơn. Em vui chứ! Cái cách anh cười với em, cách anh chọc em, cách anh an ủi em mỗi khi em buồn. Thậm chí, khi em giận người khác, mà thái độ thì cứ thể hiện trước mặt anh, em thấy anh lo lắng và khó chịu thấy rõ. Điều đó làm em thấy ấm áp đến lạ! Em luôn tự dằn lòng rằng, anh đã có người yêu rồi. Em sẽ không để cái tình cảm này phát triển hơn nữa...



Nhưng trái tim thì không bao giờ có thể kìm lại tình cảm được! Em yêu anh lúc nào không rõ! Em cảm thấy rất rất vui khi được ở gần bên anh, lo lắng và bối rối khi chỉ có hai người ngồi với nhau. Em yêu anh như vậy đấy! Thầm lặng, và cô đơn...



Người đến sau bao giờ cũng phải chịu thiệt thòi, em biết! Lúc anh nói chuyện điện thoại với bạn gái trước mặt em, em đau lắm chứ! Lúc anh tâm sự với em về chuyện tình cảm của hai người, em cười và cho anh lời khuyên để giữ vững tình cảm tốt đẹp hơn, rồi lát sau lại quay mặt đi và khóc một mình. Chỉ đơn giản bởi, niềm vui và sự yên bình của anh chỉ có ở chị ấy...



Em bắt đầu giữ khoảng cách với anh. Dường như, anh không biết điều đó. Anh quan tâm đặc biệt đến em hơn, khiến em vui đến mức khó chịu. Em chẳng là gì với anh cả! Em chẳng là gì với anh cả... Anh đâu biết là em đau đến mức nào trước những lần đùa quá trớn của anh?

"Làm bạn gái bé anh nha?"

"... Em là của anh rồi!"


Em biết, đó chỉ là những câu nói đùa của anh. Em đã từng thử tập quên anh, nhưng vô ích! Em gặp anh mỗi ngày. Điều đó khiến tình cảm của em ngày một tăng. Có thể anh chỉ cảm thấy vui khi ở cạnh em, nhưng đối với em, ở cạnh anh là cả một chuỗi thời gian thật sự yên bình...



Em vẫn yêu anh như thế! Đơn phương, thầm lặng, và cô đơn...



Làm người đến sau... thật khó...





Được sửa bởi K. Thiên ngày Wed Jun 11, 2014 9:38 am; sửa lần 1. (Reason for editing : Title)

Được cảm ơn :
105
:
Ngày tham gia :
27/04/2014
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Bờ ruộng
:
Atula Sophia
Atula Sophia

Atula Sophia
Super Moderator - Giải trí
  • Super Moderator - Giải trí
Được cảm ơn : 105
Ngày tham gia : 27/04/2014
Tuổi : 30
Đến từ : Bờ ruộng
hay đấy bạn ~
Người đến sau lúc nào cũng chịu nhiều thiệt thòi hơn~
Chúc fic đông khách nha~



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
22/06/2014
:
Tuổi :
24
:
Đến từ :
Hải Dương
:
Tiểu Hồng
Tiểu Hồng

Tiểu Hồng
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 22/06/2014
Tuổi : 24
Đến từ : Hải Dương
hay lắm, chúc đông khách




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất