Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
Name: Phá vỡ kịch tình! Các ngươi tránh xa ta ra!!

Author: Cuồng Mì Ly

Category: Đồng nhân a.k.a fanfic crossover Noblesse + Harry Potter

Rating: K+

Status: On-going

Warning: Không có

Casting: Royallee Twins và một số nhận vật khác không thuộc quyền sở hữu của mỗ

*******Phân cách đầu tiên*****
Văn án.
Một Noble trẻ sẽ  thừa kế tộc Landegre vì cứu lấy Noblesse đáng kính của giới Noble mà (bị lôi kéo) xuyên đến thế giới của Harry Potter cùng với một kẻ thích giả ngốc hơi có khuynh hướng M nhưng thực chất là S.
.....
.....
Thế thôi....

*****Phân cách tám nhảm*****

Tác giả: Cuồng Mì Ly
Vài lời nói đầu của mỗ trước khi vào truyện

Ban đầu mỗ tính viết Noblesse đồng nhân văn cơ, chẳng hiểu sao lại thành Noblesse + Harry Potter đồng nhân văn haha *yên lặng khóc*

Chuyện là dạo này mỗ thích HP đồng nhân quá. Mà lại cực kỳ cuồng nhà Slytherin nên mới làm cái văn này a.

Vì sao thích HP đồng nhân, cuồng Slytherin mà lại viết Noblesse +HP đồng nhân?

Hihi nếu ai đọc Noblesse rồi thì chắc sẽ rất dễ dàng hiểu được hình tượng những Quý Tộc đầy mị lực của truyện với sức mạnh vượt trên nhận thức của con người, tuổi thọ lâu dài. Cuộc sống và cách phân chia tầng lớp của họ.

Vì thật thích nhà Slytherin, nên khi cứ nói đến Slytherin thì  xuẩn mỗ lại liên tưởng đến cậu bé không được tự nhiên Draco. Cậu nhóc này thực đáng yêu nha, có cái đầu vuốt ngược y chang cậu nhóc nhà Landegre trong Noblesse vậy hehe. Hai nhóc khá giống nhau về một vài phương diện cho nên mỗi lần đọc HP đồng nhân mỗ đều đem hình tượng của Draco và nhóc nhà Landegre ra so sánh, mà tốt nhất là ụp luôn hình tượng của chúng vào nhau hehe.

Đọc truyện mọi người sẽ nhận ra được một ‘Quý Tộc' khác xa với nhà Slytherin, mang theo chút lỗ mãng nhà Gryffindor, đôi khi lại như Hufflepufff bị Slytherin gọi là ngu ngốc, lúc lại như Ravenclaw tôn sùng tri thức.

Truyện mỗ viết có thể còn thiếu xót nhiều, nhận xét thực lực của bản thân thì mỗ cực ngu mấy vụ tả quần áo với nhan sắc của mấy nhân vật cực kỳ. Vì nung nấu ý định viết lâu rồi mà lười quá nên mãi cũng chẳng đi kiếm thêm tư liệu *tự phỉ nhổ*. Có lẽ mỗ nên đào sâu hơn về Hogwarts a~~~ Thân ái thực khổ lao. Còn một đống thần chú và độc dược nữa chứ huhu.

Về truyện có lẽ tiến độ sẽ thực không bình thường, thời gian ra chương không ổn định, có thể ra liên tiếp cũng có thể thật lâu mới được một chương. Nhưng mỗ sẽ cố gắng!. Bởi vì truyện nảy lên trong đầu mỗ thực bất chợt, chỉ lóe lên phút chốc chiếm cứ suy nghĩ. Về tình tiết có lẽ nên đề cập đó chính là: mọi thứ xảy ra trong văn này đều dựa trên một bộ đồng nhân văn khác ‘Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy' (không biết ghi tên đúng không nữa huhu) có thể xem truyện này như đồng nhân văn của đồng nhân văn của tiểu thuyết đình đám HP. Vì sao không viết đồng nhân văn HP mà lại viết đồng nhân của đồng nhân của HP? Đơn giản vì mỗ thực thích truyện đó a. *yên lặng phỉ nhổ bản thân*

Truyện "Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy" là một bộ đồng nhân văn mà mỗ rất thích, mặc dù trong truyện không miêu tả rõ lắm tình cảm của tiểu H đối với giáo sư Snape nhưng không sao, mỗ thích cái tính sống lâu thành tinh của tiểu H nha. Khó có đồng nhân nào mà có một Hogwarts  thực  bình yên . Mọi thứ hầu như tốt đẹp. Tiểu H dụ dỗ Draco về phe mình, lôi kéo chỉnh sửa suy nghĩ của Ron, điều này khiến cho sự đối đầu gay gắt giữ Slytherin và Gryffindor hầu như không xày ra. Đó cũng là một phần khiến mỗ chọn bộ đồng nhân này để viết đồng nhân cho nó.

Mỗ không biết mình viết đồng nhân của một bộ đồng nhân khác có sao không nữa. Thực phiền lòng.

Về nhân vật chính. Đọc văn án có thể mọi người cũng chả thấy được đứa nào là nhân vật chính nữa, vậy nên mỗ cũng muốn nhắc trong đây. Cái kẻ hướng M mà thực chất là S ấy, chính nó là nhân vật chính đó. Một câu đính chính luôn là ẻm là tổng thụ đó :v Mà nhân tiện nói luôn là ở phần casting mỗ có ghi là Royallee Twins thì thực chất nó chỉ nói đến một nhân vật thôi. Còn vì sao thì trong truyện mỗ sẽ làm rõ.

Và cuối cùng cám ơn vì đã quan tâm đến truyện này. Mỗ sẽ rất cảm kích nếu nhận được những nhận xét đóng góp, dù tích cực hay tiêu cực mỗ cũng chân thành cám ơn.





Được sửa bởi Undertaker Elika ngày Tue Jun 28, 2016 5:14 pm; sửa lần 6.

Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
Tác giả: Cuồng Mì Ly

Ta lại lảm nhảm: Mỗ thực bất lực nếu tả nhan sắc của nhân vật. Cầu nhận xét huhu

Tiết tử

Tại một căn biệt thự lớn ở nước Hàn

Bên trong một phòng khách xa hoa đầy tao nhã. Một chàng trai với mái tóc vàng ngang lưng đang phục vụ coffe. Người được chàng trai đó phục vụ là một thanh niên với mái tóc đen hơi dài. Cả hai đều có khuôn mặt xuất chúng.

“Chủ nhân! Ngài không tiến vào giấc ngủ để bình phục sao?” Chàng trai tóc vàng cung kính cúi người nói, vẻ mặt ah ta không thể giấu được sự lo lắng trong đáy mắt. Hắn lo lắng cho Chủ nhân của hắn, người duy nhất hắn kính trọng bằng cả tấm lòng.

“Frankenstein! Ta muốn dành thời gian để tận hưởng cuộc sống mà ngươi đã tạo nên vì ta”  Thanh niên còn lại lãnh đạm trả lời, thần thái cậu bị vẻ đau thương bao phủ, thanh niên bất đắc dĩ mỉm cười yếu ớt nói với Frankenstein.

“Nhưng mà Chủ Nhân....” Frankenstein sốt sắng ngẩng đầu, hắn hi vọng có thể khuyên chủ nhân tiến vào giấc ngủ để bảo toàn sinh mệnh của người.

“Đủ rồi Frankenstein, ta biết ta đã làm ngươi lo lắng. Nhưng hiện tại ta muốn yên tĩnh.” Người kia nói.

“Vâng, thưa Chủ Nhân.” Frankenstein nhìn vị chủ nhân đáng kính nhưng cũng đáng thương của mình một lần rồi rời khỏi phòng khách. Hắn âm thầm đem cái lũ Liên Minh khốn kiếp đó ra băm vằm, phỉ nhổ một vạn lần.

“Hiệu trưởng! Raizel-nim vẫn không chịu tiến vào giấc ngủ ư?” Một cậu nhóc mười lăm tuổi với cái đầu bạch kim và hai bên tóc, gần tai có hai vạch đen kì lạ hấp tấp chạy đến hỏi khi Frankenstein vừa bước ra ban công.

“Đúng vậy, Người vẫn không chịu cho dù chỉ là một giấc ngủ ngắn, Người không muốn lũ trẻ lo lắng.” Frankenstein nhu nhu cái trán nói.

“Nhưng nếu làm thế thì tính mạng của Raizel-nim sẽ gặp nguy hiểm.” Cậu nhóc hơi nóng nảy.

“Regis, thầy biết em lo cho Chủ nhân. Nhưng thầy không thể cướp lấy niềm vui nhỏ nhoi của Người được. Người không muốn tiến vào giấc ngủ vì Người muốn tận hưởng cuộc sống như một người bình thường mà thầy đã tạo nên vì Người. Người không muốn làm lũ trẻ phải buồn phiền” Frankenstein đau lòng giải thích.

“Chết tiệt. Lũ người Liên Minh đáng hận. Nếu không vì bọn chúng Raizel-nim sẽ không gặp nguy hiểm như thế này.” Regis giận dữ.

“Kiềm chế lại, Regis. Hiện tại chúng ta phải cẩn thận. Không nên để Người sử dụng sức mạnh thêm lần nào nữa.” Frankenstein nhíu mày nhắc nhở.

“Vậng ạ. Em sẽ đi báo với M21 và những người khác, phía Lukedonia thì vẫn chưa có hồi âm. Seira đang chờ tin tức của Chúa Tể.” Regis gật đầu nói với Frankenstein.

“Anh ấy vẫn cố chấp thế sao?” Một giọng nữ bất thình lình vang lên.

Một cô nhóc tầm mười lăm, mười sáu tuổi đứng dựa vào thành cửa lười biếng hỏi.

“Elika-nim!” Regis hô lên một tiếng.

“Người đến từ bao giờ vậy? Sao không thông báo để tôi chuẩn bị đón tiếp” Frankenstein trịnh trọng chào cô nhóc theo lễ nghi của quý tộc.

“Ngươi không cần chú trọng nhiều đến việc đó đâu Frank. Rai vẫn cố chấp thì ngươi đừng cản anh ấy. Ta sẽ tìm biện pháp khác để cứu Rai.” Elika nhìn Frankenstein, vẫy tay ý bảo anh không cần làm mấy cái lễ nghi rườm rà đó.

“ Có biện pháp sao? Tình trạng của Chủ nhân đã tệ đến mức cơ thể Người không thể khổi phục như bình thường nữa rồi” Frankenstein nhìn Elika mà phiền não nói.

“Elika-nim, Người có cách giúp Raizel-nim ư?” Hai mắt Regis sáng lên.

“Tạm thời chưa chắc chắn. Ta cần phải tìm kiếm một vài thứ đã. Regis,về chuyện này ta mong ngươi có thể giúp ta.” Elika liếc nhìn Frankenstein một cái rồi nói với Regis.

“Tôi rất sẵn lòng thưa Elika-nim” Regis nghiêm trang cúi đầu.

“Frank, chú ý Rai cho tốt.” Elika bỏ lại một câu nói rồi xoay người đi.

“Vâng thưa Elika-nim” Frankenstein cúi đầu nhận lệnh.

“Uhm. Regis đi theo ta” Elika gật đầu rồi gọi Regis.

“Vâng. Hiệu trưởng và mọi người bảo trọng” Regis chào Frankenstein rồi đi theo Elika.

End tiết tử
[/size]





Được sửa bởi Undertaker Elika ngày Sat Jun 18, 2016 11:20 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
Tác giả: Cuồng Mì Ly

Chương 1: Bắt đầu

Biệt thự Royallee tại Anh. Năm 1982

Trong căn phòng tinh tế rộng lớn, có một cậu nhóc với cái đầu bạch kim đang ngủ. Khuôn mặt trẻ con non choẹt như búp bê vậy, trông rất ghét. Bên cạnh đó là một cô bé khác, à đâu cậu bé chứ. Một cậu bé nữ tính với đôi mắt màu băng lam tuyệt đẹp.

Cậu bé nữ tính hơi nghiêng nghiêng cái đâu nhìn cậu bé có mái tóc bạch kim. ‘Sao lâu thế nghỉ' nữ tính-chan tự hỏi rồi cười một cách bỉ ổi đầy âm mưu. Cậu vươn tay đến cái má phúng phính của cậu nhóc đầu bạch kim với cái ý đồ niết nó đến đỏ.

“Uhm” Tiếng ngâm khẽ của kẻ nằm trên giường khiến nữ tính-chan giật mình, ý đồ bị đập nát khi người kia có dấu hiệu tỉnh lại.

“Ai.tch...tch..tch..” Thanh âm non nớt của cậu bé đầu trắng suýt xoa. Đầu cậu đau như búa bổ. Cậu nhớ mang máng rằng mình theo Elika-nim đi kiếm đồ gì đó để cứu Raizel-nim, sau đó ký ức thật mơ hồ.

“Hì hì” Khi cậu nhóc đầu bạc_Regis đang cố gắng sắp xếp lại trí nhớ của mình thì nữ tính-chan bên cạnh đã cười ngu hai tiếng.

“Này là.....” Regis nhìn đến nơi phát ra tiếng cười, nheo mắt mờ mịt. Đứa bé này là ai? Sao mình lại ở đây?

“”Người tỉnh rồi! Rốt cục cũng tỉnh haha!” Nữ tính-chan hào hứng nói với Regis.

“Nhóc à, đây là đâu vậy? Còn nữa, em là ai?” Regis nghi hoặc hỏi, có vẻ như cậu đã hôn mê một thời gian.

“Regis tồi! Ngay cả ta mà cũng không nhớ, thực thương tâm!” Nữ tính-chan cầm khăn tay giả chấm chấm nước mắt.

“Sao nhóc biết tên ta?” Regis đánh giá nhóc con trước mắt ( Mỗ: cưng cũng vậy á!). Tại sao nó lại biết tên của mình? Mà...Elika-nim đâu? Không thấy ngài ấy.

“Ta nè. Là ta đó hí hí. Ngạc nhiên hơm, thật ra ta cũng chẳng biết tại sao lại thành như vầy nữa haha. Bây giờ chúng ta chỉ mới có hai tuổi thôi.” Nữ tính-chan cười ngu nói với Regis

“Đừng nói là..... người là Elika-nim??” Regis cẩn thận hỏi. “Ơ...mà hai tuổi? Bây giờ tôi mới hai tuổi á??” Regis giật mình hét. Trời ạ, tốt xấu gì cậu cũng đã sống gần hai trăm tuổi rồi a~ (Mỗ: Ẻm 199 tuổi rồi. Lúc ở tiết tử là hình dáng của ẻm lúc 199 tuổi á, như học sinh cấp 3 thôi)

“Đúng vậy. Haha,hình như lúc xuyên qua ta lỡ dại làm hư cái gì rồi haha” Elika hai tay chống hống ngửa đầu lên cười khoái chí.(Mỗ: Cưng này sống dai hơn cưng kia, già đến mức không nhớ tuổi luôn, hình dáng cũng chỉ như học sinh câp 3)

“Trời ạ. Bây giờ chúng ta chỉ có hai tuổi thì làm sao mà đi kiếm cách giúp Raizel-nim!” Regis tuyệt vọng úp mặt vào gối.

“Ầy. Không phải lo, thời gian còn nhiều mà haha. Đầu tiên ngươi bình tĩnh đã, bàn luận chút thông tin về thế giới này nào.” Elika vỗ vai Regis hảo sảng.

“.....” Sao tự nhiên Elika-nim tửng thế này nhỉ?

“Regis à, hiện tại chúng ta đang ở thế giới trong một quyển tiểu thuyết tên là Harry Potter. Thế giới này tồn tại rất nhiều thứ kì bí.” Elika thu lại vẻ mặt tươi cười, giả bộ nghiêm túc nói.

“....” Elika-nim giả bộ nghiêm túc thật sự rất không hợp, cực kì không hợp!

“Mà thôi khỏi giải thích nữa lười chết được. Nói tóm lại là chúng ta sẽ phải vào trường học của phù thủy, cụ thể là Hogwarts.” Elika xua tay linh tinh.

“Tại sao chúng tại lại phải đến đó? Còn việc xuyên qua tiểu thuyết nữa, lý do là gì thưa Elika-nim?” Regis thắc mắc.

“Lý do là ở đây có một thứ gọi là Hòn Đá Phù Thủy. Đó là thứ có thể giúp người ta trường sinh.” Elika làm mặt thần bí nói, trong ánh mắt có gì đó gian gian (Mỗ: ẻm muốn cướp nên tỏ thái độ của kẻ cướp)

“Trường sinh sao? Nó có thể giúp Raizel-nim! Vậy giờ nó ở đâu??” Regis hấp tấp hỏi Elika.

“Ài hiện tại không biết nhưng ta biết thời điểm kiếm được nó. Bởi vậy nên ta mới nói là chúng ta phải vào Hogwarts.” Elika dẩu môi nói.

“Vậy thì đi thôi!”Regis hấp một cái nhảy xuống giường, ý muốn lao đi kiếm cái vật kia.

Đang chuẩn bị chạy ra ngoài thì cậu bị Elika giữ lại.

“Ngươi bị hâm à? Giờ này thì đi đâu? Ngươi còn chẳng biết Hogwarts nằm chỗ nào mà? Với lại ngươi nên nhớ, ngươi là Ma Cà Rồng chứ không phải Phù Thủy. Ai cho ngươi đến trường học của Phù Thủy chứ. Đần à!” Elika kéo áo của tên lỗ mãng nào đó,bất chấp hét. Cô thầm nghĩ có khi Regis lại bị phân vào Gryffindor không chừng... mà chắc là không có chuyện đó đâu.

“A....vậy ....phải làm sao đây!” Regis hơi ngượng ngùng khi nhận ra bản thân bị mất hình tượng.

“Hừ! Hiện tại ngươi phải học cách làm phù thủy đã. Ta nghĩ sẽ huấn luyện ngươi để chuyển hóa sức mạnh cơ thể thành ma pháp của phù thủy. Đến khi ngươi thành thạo là được. Còn về Hogwarts không cần lo lắng nhiều, năm mười một tuổi tự nhiên chúng ta có thể đặt chân vào” Elika liếc xéo Regis một cái, làm ra vẻ nữ vương kiêu ngạo nói.

“Vây thì chúng ta phải đợi thêm chín năm nữa. Trong lúc đó Raizel-nim phải làm sao?” Regis lo lắng

“Không cần lo. Thời gian ở đây và ở đó khác nhau. Vả lại ta cũng có mang theo thiết bị liên lạc rồi, đồ của Tao thiết kế đó. À  còn mấy khẩu súng chôm của Takeo nữa haha” Elika cười khả ố.

“....” Nhìn Elika cười như thế Regis bắt đầu mặc niệm cho Takeo, Elika-nim mà đã vơ vét thì tuyệt đối số lượng không dưới mười, gần hết súng của Takeo.

Regis sẽ phải chịu đừng cuộc tập huấn như thế nào? Elika thật sự có ý định gì khi đưa cả hai đến đây? Hành trình của hai người sẽ ra sao?

Mọi thứ đang bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo nó cần phải đi.

End chương 1

[Crossover HP-Nobless] Phá vỡ kịch tình! Các ngươi tránh xa ta ra!!-Cuồng Mì Ly File

Hình của Regis nhé. Trong truyện viết em ý giống học sinh cấp 3 mà hình thì nhìn như học sinh tiểu học *khóc* Hình của Elika bổ sung chương sau hehe




Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
Tác giả: Cuồng Mì Ly

Chương 2: Hình thức luyện tập.

••••√√√√
(Chú ý: Mọi thứ trong chương này đều được trí tưởng tượng của Mỗ tạo nên dựa trên một số nguyên tắc được khoa học chứng minh. Mà dù sao cũng đừng tin nha.)

√√√√√√√•••••••

Sau khi đến với thế giới của Harry Potter, Regis được rảnh rỗi vài ngày để ổn định lại cơ thể sau khi xuyên qua. Sau đó chuỗi ngày đau khổ của cậu bắt đầu khi Elika vạch chương trình tập luyện cho cậu. Mà ngày đó cậu tỉnh lại, Elika đã giải thích sơ qua về tình trạng hiện tại của cả hai.

Dưới cái nắng chói trang của nước Anh, Regis hai tuổi đang vật vã hoàn thành yêu cầu của Elika. Elika cũng đủ tàn nhẫn, không vì Regis còn đang ở hình hài trẻ em mà du di vài phần. Bắt một mình cậu chấp lại ba người trưởng thành. Có lẽ Elika căn cứ vào sức mạnh của gia tộc Landegre mà huấn luyện cậ. Gạt đi mồ hôi chảy ròng dưới cái cằm nhỏ, Regis niệm lại vài thông tin để tránh việc bản thân quên mất, đến lúc cần thiết mà không nhớ thì toi.

Tóm lược vài điều cần thiết đó là:

Thứ nhất: Nơi cậu và Elika đang ở là biệt thự Royallee ở Anh. Là biệt thự của một gia tộc lâu đời ở Anh. Theo như cách mà Elika nói chuyện thì cô chính là người sở hữu căn biệt thự này, hay nói cách khác Elika là trưởng gia tộc Royallee. Thế giới này cũng được coi là thế giới song song với thế giới mà cậu đang sống... hừm...theo Elika là vậy. Như cuộc sống đối lập qua mặt gương, có lẽ sự việc ở hai thế giới khác nhau những vẫn có sự liện hệ mật thiết với nhau. Như khi nhìn qua gương, những sự vật vẫn tồn tại ở hai mặt tách biệt. Vả lại Regis biết, Elika là người rất kỳ diệu, cậu không thể không tin việc cô ấy có thể sở hữu một danh phận lớn ở thế giới này.

Thứ hai: Vì vấn đề trục trặc ở lúc xuyên qua đã khiến cậu và Elika bị biến thành hình hài trẻ con nên Elika không chắc chắn cả hai có đến được đích là thế giới Harry Potter gì đó hay không. Cô ấy cần thời gian để xác định rõ về sự ở thế giới này.
Thứ ba và cũng là cuối cùng: Hiện tại Elika là con trai. Thật sự thì cậu thấy Elika cũng chẳng khác lắm, dù nói là con trai nhưng mà cũng hơi....nữ tính quá đi. Elika còn đặc biệt nhắc nhở Regis, hiện tại tên của cô ấy là Erlord. Erlord Royallee, cậu thắc mắc, hầu như cô ấy dùng cái tên đó khá quen, không hề có bất cứ vấn đề gì với cái tên mới.
Mà dù sao cũng cho qua đi. Việc cần làm bây giờ là tập trung vào luyện tập để trở thành phù thủy.

(Từ giờ sẽ gọi Elika là Erlord nha, đổi cô thành cậu luôn :v)

Erlord nhìn Regis đang cực khổ đằng xa thì có một cảm giác vui đến khó tả, haha đúng là bày việc hành hạ người khác thật khoái. Cậu đưa ra phương pháp luyện tập cho Regis thật ra mà nói phương pháp này nghe có vẻ dễ dàng nhưng đầy nguy hiểm.

Phương pháp đó là Thiền, nhưng không phải là Thiền bình thường. Cậu cần Regis tập trung tinh thần trong lúc Thiền và tìm ra gốc sức mạnh to lớn của người thừa kế tộc Landegre. Khi tìm được gốc sức mạnh rồi Regis phải tìm cách thuần hóa nó. Mỗi Ma Cà Rồng đều có một gốc sức mạnh riêng biệt nhưng hầu hết không thể thuần hóa ‘con thú’ đó. Gốc sức mạnh như một quả cầu nhỏ, mang thuộc tính của vật chủ. Chúng chỉ có nghĩa vụ cung cấp một lượng sức mạnh nhất định cho vật chủ thường ngày, vào lúc cấp bách nó có thể bộc phát năng lượng để đẩy vật chủ đến trạng thái mạnh nhất. Nhưng nếu có thể thuần hóa được nó, vật chủ có thể sử dụng và điều hòa năng lượng trong cơ thể hữu ích hơn.

Chúng ta sẽ lấy ví dụ: Một con người bình thường, đi bộ một đoạn đường sẽ thấy mỏi chân. Vì lý do họ không điều hòa năng lượng theo ý mình được, họ chỉ xài mức năng lượng hạn chế được cung cấp thường xuyên trong cơ thể. Đối với những người tập võ, họ có cách khai thác năng lượng của bản thân và sử dụng nó đúng cách, nếu họ phải chịu áp lực ở vùng nào lớn nhất, họ sẽ phân chia năng lượng đến vùng đó nhiều hơn. Điều này có thể tránh tiêu hao nhiều năng lượng hơn người bình thường.

Cũng giống như vậy, cho nên Erlord muốn Regis học được cách sử dụng sức mạnh vốn có của mình cho hiệu quả trước đã.  Mấy ngày nay Regis đang tập luyện nâng cao thể lực, thật ra cũng không cần thiết lắm nhưng mà nhìn cậu nhóc bé bé bị hành lên hành xuống Erlord hưng phấn không tả được. Nói vậy thôi chứ Regis đang được học cách cảm nhận lượng sức mạnh bản thân nhận được khi thực hành đối kháng tay đôi.... đương nhiên là với người làm trong biệt thự. Qua yêu cầu của Erlord, mỗi lần ra đòn Regis phải nắm chắc được vào lúc đó bản thân dùng bao nhiêu sức mạnh, tình trạng sức mạnh toàn cơ thể như thế nào, lượng sức mạnh phân bố ra sao. Tất cả đều giúp ích cho việc cảm nhân sau này của Regis.

(Mỗ: Đây là điều tâm đắc nhất của các quý tộc, chỉ một vài thôi. Họ thường đưa các chiến binh được huấn luyện vào làm gia nhân để bảo vệ biệt thự của họ. Việc này lấy ý tưởng từ gia nhân nhà Phantomhive trong Kuroshitsuji)

Song song với việc luyện tập thể lực, Regis còn phải Thiền để bắt đầu truy tìm gốc sức mạnh trong cơ thể. Mỗi người đều có gốc sức mạnh ở một chỗ khác nhau, bởi vậy việc tập cảm nhận giúp cho Regis có thể bắt dấu dao động năng lượng trong cơ thể để tìm kiếm gốc sức mạnh. Điều đáng chú ý là gốc sức mạnh tự có tư duy riêng, cho nên một khi bị tìm thấy thì Regis phải chơi đuổi bắt với nó một thời gian. Trong khoảng thời gian truy lùng gốc sức mạnh thì không thể tự tiện dừng hay ngắt quãng, điều đó rất nguy hiểm vì khi đuổi bắt gốc sức mạnh thì ý niệm của Regis sẽ chạy trong cơ thể cậu. Đối với người mới bắt đầu tập luyện sẽ bị lạc mất ý thức ở nơi nào đó khi tự tiện chấm dứt quá trình.

Nếu muốn kết thúc quá trình thì cần phải đưa ý niệm về nơi của nó, khi đó quá trình chấm dứt. Đương nhiên nếu đã làm quen vơi việc vận dụng ý niệm thì có thể chuyển ý niệm trực tiếp vào một nơi nào đó nhanh chóng chứ không cần dẫn nó lòng vòng các nơi khác, ngoài ra còn có thể phân chia ý niệm ra nhiều phần nhỏ.

Cậu nhóc Regis mới chỉ bắt đầu đuổi bắt gốc sức mạnh thôi cho nên Erlord luôn phải canh chừng lúc cậu nhóc Thiền để tránh cậu nhóc phân tâm, làm lạc mất ý thức của bản thân.

Bởi vậy, hiện tại Regis đang tập đối kháng nên Erlord cũng không quản nhiều.

Erlord nằm vắt vưởng trên chiếc ghế dài đặt xa xa chỗ Regis luyện tập. Cậu đang bận ăn kẹo, ngắm mây bay và đoán hình dạng của nó. Trong đầu cậu bắt đầu suy tính, kèm theo đó là một khuôn mặt gian gian với nụ cười khả ố.

‘Regis nhỏ nhỏ xinh xinh. Để xem coi..... lúc cậu ấy lớn thêm chút nữa, hừm, lớn hơn nữa đi...thì mình sẽ kiếm cho cậu ấy một mỹ công và một tiểu thụ haha. Và lúc họ *beep* thì mình sẽ quay lại cái cảnh *beep* rồi sẽ thỏa thuận rồi cung cấp *beep* *beep* *beep*.....’ Erlord càng nghĩ càng khoái chí, cậu nhất định sẽ khiến Regis cong, cong một cách hoành tráng luôn haha. ‘Thật muốn thấy Regis bị bạo cúc hoa quá đi hà!' Hai tay gối đầu Erlord cười ba tiếng khả ố.

(Mỗ: Thân ái gửi lời chúc phúc cho cúc hoa của cưng nha Erlord)

Regis và gia nhân ở đằng xa nghe được tiếng cười kinh dị của Erlord, tất cả đều biến một đầu đầu hắc tuyến.

Một buổi tối nọ, khi Regis vừa tắm rửa sau một ngày khổ luyện vất vả. Cậu vừa bước ra thì thấy Erlord đang nằm đong đưa chân trên giường của mình. Cậu theo lễ nghi hỏi

“Có chuyện gì sao Erlord-nim?” Cậu dừng hành động lau khô tóc của mình vì nó không hợp với lễ nghi, nó khiến cậu thất lễ trước mặt Erlord-nim.
“Regis à, ta thấy ta nhất định phải nói một việc. Không thể cho qua dễ dàng được!” Erlord nghiêm mặt nói với Regis khiến cậu nhóc hơi hồi hộp về việc Erlord sắp đề cập tới.

“Ngươi....” Erlord bắt đầu chậm rãi với thần sắc gây áp lực.

“Ực” Regis khẽ nuốt nước miếng.

“Ngươi...... Đừng gọi ta là ngài hay Erlord-nim nữa, chuyển sang cậu- tớ đi.” Erlord nói xong rồi tặng kèm cho Regis một nụ cười thân thiện.

“.....” Regis lập tức trắng mắt, cậu muốn đập đầu vào tường quá. Cái khuôn mặt gây áp lực đó mà ngài có thể lôi ra để nói chuyện này sao Erlord-nim?

“Ngươi đừng tưởng điều đó thừa thãi, nếu không sửa bây giờ thì loại người cổ hủ cố chấp với nghi lễ quý tộc như ngươi sẽ không quen được đâu. Nhất là khi đã vào Hogwarts, ngươi không thể cứ luôn miệng Erlord-nim, Erlord-nim được. Người khác sẽ nghi ngờ.” Erlord nheo mắt nhìn Regis.

“Nhưng mà điều đó rất khó, tôi không thể bất kính trong giao tiếp với ngài được” Regis giải thích.
“Không nhưng gì hết, ta nói làm là làm. Bây giờ ngươi phải nhớ kỹ, khi ta gọi ‘Regis!’ thì phải đáp lại là ‘ Có chuyện gì?’. Khi tán thành ý kiến của ta thì phải nói ‘Uh' chứ không phải ‘Vâng' lúc nói chuyện phải xưng hô ‘cậu-tớ’. Mà nói chung là dừng ngay cái lễ nghi giao tiếp của ngươi đi.” Erlord đứng phắt dậy, chỉ tay vào mặt Regis và ra lệnh. Cái dáng bé xíu với khuôn mặt non choẹt làm điệu bộ nữ vương trông rất ngộ nghĩnh. (Mỗ muốn xài từ ‘nữ vương’ hâhhhâ).

“Vâng. Như ý ngài muốn.” Regis có vài phần thích nhìn bộ dạng của Erlord khi ra lệnh. Cậu cảm thấy như thế mới hợp với Erlord-nim, tồn tại để được cung kính và vâng phục.

Đáng tiếc, bạn trẻ Erlord rất tửng và không quan tâm mấy đến lễ nghi gì gì đó. Nhưng không phải là cậu không có lễ nghi phép tắc, bởi chính phong thái lúc nghiêm túc và quyền năng đáng sợ của cậu đã khiến cho Regis phải kính trọng. Mà hầu như bạn học Erlord rất thích đùa giỡn mà vứt luôn lễ nghi của bản thân. Điều này khiến Regis cảm thán không thôi.
“Đuợc rồi Regis bây giờ chúng ta sẽ thực hành.” Erlord ngồi xuống khoanh chân lại, hai tay để trên đầu gối và nói.

“.....” Regis

“Này Regis!” Erlord gọi

“Va...G...gi...Gì?...Có chuyện gì?” Regis định đáp như thường lệ thì bị ánh mắt kẹo đồng của Erlord trừng đến giật nảy, nhanh miệng sửa lại.

“Được! Giỏi! Tiếp nào!” Erlord hào phóng xoa đầu Regis khiến cậu nhóc mếu không nổi. “Bây giờ cậu hai tuổi đúng không?”

“Vân.....À Uh....T...t..Tớ hai tuổi!” Regis khó khăn nặn ra một câu......sau đó một giây.

“Ahhh! Tôi xin lỗi! Thành thật xin lỗi ngài thưa Erlord-nim. Tôi đã bất kính với ngài. Bla bla bla.....” Regis điên cuồng dập đầu xuống sàn, miệng liên tục cáo lỗi vì sự thô lỗ không kính trong của mình. Cậu không thể tin được, làm sao bản thân lại có thể bất nhã với Erlord-nim vậy chứ.

“......” Erlord nhìn Regis mà banh mắt, dẩu môi ‘Y chang mấy con gia tinh, mỗi tội cậu ta đập đầu xuống đất chứ không phải vào tường hay cầm đố đập vào đầu”.

“Regis! Không cần phải câu nệ lễ nghi nhiều làm gì. Bây giờ ta với ngươi...ừm...xem như là bằng tuổi. Vì mục đích lớn ngươi phải sửa đổi cách nói chuyện và xưng hô với ta. Ta tin ngươi làm được.” Erlord bày bộ dạng ông vua hiền từ ra nói với Regis khiến cậu nhóc dừng cái hành động tự ngược của mình lại.

“Erlord-nim!!” Regis ngẩng mặt lên sùng bái, ngài ấy tin vào mình... ahhh.... phải cố lên để không phụ lòng tin của Erlord-nim. Raizel-nim còn chờ mình và Erlord-nim tìm cách cứu nữa.!!!

(Mỗ: Regis chỉ là một fan cuồng thôi ạ. Regis là quý tộc trong Noblesse mà nhưng những quý tộc này không coi trọng vấn đề thuần chủng lắm. Cái họ tôn sùng là quyền năng, sức mạnh, tri thức và sự lịch thiệp, tao nhã. Quý tộc càng đẳng cấp sự tao nhã từ huyết tủy tỏa ra càng nồng đậm. Regis kính trọng Erlord vì bị sự tao nhã và lịch thiệp lúc nghiêm túc của ẻm thu hút, phong thái quý tộc đứng trên tất cả!!!.  :sofunny: )

Và thế là Erlord đã dụ dỗ xong người thừa kế trẻ nhà Landegre. Thật ra là công khai lôi kéo chứ không phải dụ dỗ đâu. Đâu phải chỉ vì một Hòn Đá Phù Thủy cỏn con mà cậu lôi Regis đến đây mọi việc còn cần thời gian để xem xét. Erlord cười đầy bí hiểm nhìn Regis đang thả hồn đi đâu đó.

End Chương 2.

[Crossover HP-Nobless] Phá vỡ kịch tình! Các ngươi tránh xa ta ra!!-Cuồng Mì Ly 13494963_1731535100420055_1590961375834521281_n

Hình Elika và Erlord nhỏ nha :3
Vì đây là nhân vật Mỗ nghĩ ra nên tranh là do Mỗ tự minh họa.
Tranh không đẹp lắm, mọi người thông cảm cho Mỗ nha



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
Tác giả: Cuồng Mì Ly

•••••••••
Mỗ: Ta thực bất lực a~~~
••••••••••••••••

Chương 3: Tìm kiếm tại Hẻm Knockturn.

Vào một ngày đẹp trời tại biệt thự Royallee.

Regis đang luyện tập thì bị gọi vào trong, hình như Erlord đang kiểm tra thiết bị liên lạc đã mang theo đến đây. Trước khi đến thế giới này, Erlord đã lăn Tao tới lui để phát minh ra cái thứ có thể liên lạc qua hai thế giới song song. Lúc nghe Erlord nói vậy, Regis có thể tưởng tượng được Tao đau khổ thế nào khi bị Erlord hành hạ.

“Regis ngươi lại đây. Chúng ta liên lạc với Tao báo việc chúng ta an toàn đi.” Erlord thấy Regis đi vào thì hứng khởi ngoắc ngoắc.

“Vâ...à uh” Regis vẫn chưa quen việc xưng hô ngang hàng với Erlord. Cậu đến bên cạnh Erlord ngồi xuống.

“Được rồi bắt đầu nào!” Erlord thở một hơi rồi đưa tay nhấn vào cái nút màu đỏ trên quả cầu tròn tròn.

‘Rè...rè....Hệ thống liên lạc không gian bắt đầu..

Chuẩn bị cho khởi động lần đầu.....

20%...50%...95%...100%..

...Chuẩn bị hoàn tất....

Liên kết thành công. Phụt’

Giọng nói hệ thống vang lên, thông báo tiến trình khởi động, rồi phụt một tiếng màn hình hiện lên một người con trai với mái tóc giống quả dưa, mái che khuất mắt, một phần mái bên phải nhuộm màu trắng. Vừa thấy hình ảnh người đó hiện lên Erlord đã vui mừng nói.

“Tao! Tao! Nghe thấy ta không?? Thấy ta không???”
“Chào Tao!” Regis nhìn Erlord thở dài rồi chào hỏi người kia.

-Ô chào số 3, chào đội trưởng. Thiết bị hoạt động bình thường rồi sao? Muhahahahaha, không hổ là đồ do tôi thiết kế. Đội trưởng nhớ kêu ông chủ tăng lương cho tôi đó muhahahahaha!- Tao cười khoái trá, khiến cho cho khóe miệng Regis hơi giật giật. ‘Người này vẫn hâm hấp như vậy' Regis nghĩ.

-Ơ...ủa...ĐỘI TRƯỞNG!! SỐ 3!!! HAI NGƯỜI BỊ SAO VẬY?? SAO LẠI BÉ TÍ THẾ KIA????- Tao hét lên khi ngưng giây phút tự kỉ của mình lại và nhận ra hiện tại Erlord và Regis mới chỉ là hai nhóc tì nộn nộn đáng yêu.

“Anh câm mồm ngay Tao! Điếc tai quá. Đây là trục trặc khi xuyên qua, hình như ta lỡ tay phá hư cái gì đó rồi.” Erlord làm bộ dáng cố nhớ lại điều gì đó.

-Ha..ha....Đội trưởng, cô..à nhầm..cậu thật sự rất tài đó...phá hư cái gì trong đường hầm thời gian luôn-Tao cười trừ, mém nữa gọi Erlord là ‘cô' thì Regis đằng sau lườm anh, đương nhiên với cái bộ óc hacker siêu việt của mình, anh sửa lại thành ‘cậu'. (Mỗ: ăn may đoán đúng) Khóe miệng anh không nhịn được mà run rẩy. Đội trưởng nhà anh thực vi diệu đi.

“Ài, sao ta quản được, biết đâu lúc đó nhất thời hoảng sợ quơ tay chân lung tung đạp nát cái khóa thời gian nào thì sao.” Erlord quẹt mũi một cái, nói với giọng điệu hống hách, như đó không phải lỗi của mình.

-.....- Tao.

“.....” Regis.

-“ Nhất định là lỗi của cậu/ngài!!! Nhất định!!!”- Nội tâm của Regis cùng Tao kêu gào. Đánh chết họ cũng không thể không tin đều là lỗi của Erlord.

“Được rồi. Mọi việc bên đó thế nào rồi???? Rai ổn chứ? Frank vẫn à ừm....lịch sự?” Erlord hỏi thăm tình hình bên kia, đến lượt Frankenstein thì cậu có chút khó khắn chọn từ ngữ thíc hợp. Frank là kẻ cực kỳ thô lỗ khi đánh nhau mà....(hình như không liên quan)

-Rai vẫn tốt, ông chủ thì vẫn như bình thường, vẫn rất lịch sự trước mặt Rai.-Tao trả lời Erlord.

Sau đó là màn bla blo của ba người về đủ thứ.

••••••Mỗ là phân cách tuyến liên lạc không gian•••••••

Chiều nắng bớt nhiệt tình rảo trên đất nước Anh, Erlord đang nằm phơi nắng ngoài sân, bên cạnh đó là Regis đang luyện tập nắm giữ gốc sức mạnh của mình. Bỗng Erlord lăn một phát té từ cái ghế xếp xuống đất, hét lên.

“Chết rồi!! Ta quên mất, quên không dẫn ngươi đến Hẻm Knockturn mua đồ rồi ahhhh!!!! Có thứ cần thiết cho việc luyện tập phép thuật của ngươi! Regis, Regis nhanh lên kết thúc quá trình đi.” Erlord vừa nói vừa đưa ý thức của mình vào Regis, bảo cậu ngừng luyện tập.

“Quan trong lắm sao Erlord-ni..à...Erlord?” Sau một lúc, Regis rốt cục cũng kết thúc Thiền, cậu hỏi Erlord.

“Uhm quan trọng lắm. Mà ngươi thuận tay nào ấy?” Erlord gật gật phụ họa, sau đó bắt lấy tay Regis soi tới soi lui.

“Tay phải! Sao vậy?” Regis thấy Erlord kỳ quái, cậu mờ mịt trả lời.

“Để tìm đũa phép cho ngươi chứ sao? Nếu làm phù thủy thì ngươi cần có đũa phép để dẫn đường và khai thông ma lực. Khi ngươi luyện thành ma lực thì cần đũa phép để thực hiện các bùa chú. Sau khi ngươi thành thạo ta sẽ giúp ngươi luyện bùa chú không đũa phép.” Erlord nhìn Regis giải thích.

“Ra vậy! Mà tại sao chúng ta lại phải đến nơi gì đó mà ngà..à cậu nói.” Regis hỏi.

“Thật ra thì muốn tạo đũa phép cũng được, nhưng nó sẽ bị người khác nhận ra sự khác thường. Bởi vậy ta mới muốn đưa ngươi đi Hẻm Knockturn. Ài.. đáng ra đến Hẻm Xéo cũng được nhưng tiệm Ollivander có ông chủ với trí nhớ kinh dị lắm, nếu bây giờ đến đó thì năm nhập học vào Hogwarts chắc chắn sẽ bị nghi ngờ Haizz đành đến Hẻm Knockturn mua lậu haha!” Erlord nói đến việc đi mua lậu đũa phép thì cười khoái trá. Cậu hình như rất hứng thú với những việc làm phi pháp.

“Được rồi, ngươi nhớ những lời ta dặn nha. Lúc ta ra ám hiệu thì làm theo.” Erlord chau mày làm bộ nghiêm cẩn nói.

“Được” Regis gật đầu.

••••••Đây là phân cách đi làm việc phi pháp••••••••••
Hẻm Knockturn.

Còn hẻm mà theo luật pháp cấm bất cứ phù thủy vị thành niên nào bước chân đến. Trái với trung tâm thương mại lớn của phù thủy là Hẻm Xéo, nơi đây tăm tối và chuyên buôn bán đồ vật hắc ám. Nơi lui tới ưa thích của những Tử Thần Thực Tử.

Giữa con đường âm u đầy những kẻ đáng nghi qua lại, hai thân hình bé bé chùm trong áo choàng đang bước đi. Những ánh mắt xung quanh nhìn họ đầy bất thiện, những ánh mắt xấu xa như muốn nhìn xuyên qua tấm áo choàng, ánh mắt chứa đầy tham lam và sự cuồng vọng. Hai thân ảnh đó là Regis và Erlord hai tuổi. Erlord đi đằng sau, để Regis nắm tay mình. Cậu yêu cầu như vậy, để có gì dễ hành động hơn.

Èo đến Hẻm Knockturn rồi, cậu đang suy tính nên làm thế nào để kiếm ‘những thứ đó’, cậu lôi Regis đến thế giới này cũng vì chuyện này mà. Trước đó cậu đã cho người đến Gringotts đổi tiền rồi haha. Đâu có ngu đến mức dùng bảng Anh đi mua đồ ở thế giới phù thủy đâu. (Mỗ: Thông cảm cho giây phút tự kỉ của em nó)

Trên đường đi, mấy phù thủy hắc ám cứ xì xào này nọ, giống như đang âm mưu giết người cướp của vậy. Erlord thấy thế, kéo nhẹ tay Regis. Ngay tức khắc, một làn uy áp tràn ra khiến cho vài phù thủy trong phạm vi nhỏ bị bức đến muốn quỳ xuống. Đây là việc mà Erlord đã dặn Regis trước đó, nếu mà Erlord kéo tay Regis thì lúc đó Regis phải phát năng lượng của mình. Mục đích đơn giản chỉ là cảnh cáo những kẻ có ý đồ xầu kia nên an phận thôi. Đối với những phù thủy dựa vào ma lực và đũa phép,cchưa hẳn đã chống lại được sức mạnh chèn ép cơ bắp của ma cà rồng, mà hơn nữa là một ma cà rồng đã được quyét định thừa kế gia tộc. Các phù thủy dùng bùa chú và ma lực còn những ma cà rồng như Regis thường đối kháng dựa vào sức mạnh và cơ bắp, trên hết là vũ khí chỉ có trưởng gia tộc mới có.

Do sức mạnh của Regis đến từ thế giới khác cho nên những phù thủy chịu uy áp chỉ cảm nhận được một nguồn sức mạnh to lớn chứ không biết bất cứ thông tin gì. Rất tiện để che giấu. Lúc này Regis mới mở miệng.

“Đều tại ngươi nghịch ngợm, đổ dược giảm tuổi vào trà của ta. Hại ta bây giờ phải đến nơi này mua dược liệu hóa giải, còn phải chịu đựng lũ rác rưởi này nữa chứ.” Thế....Tại sao Erlord lại bắt Regis nói thế này nhỉ??? Thật ra thì Regis cũng không biết đâu.

“Người ta đã xin lỗi rồi mà! Mà tại sao ta cũng phải theo đến đây?” Erlord tận dụng triệt để thanh âm non nớt của mình, biểu lộ xuất sắc thái độ hối lỗi qua câu nói.

“Còn không phải do ngươi! Nếu ta mà để ngươi ở nhà thì vật dụng của ta đều bị ngươi phá hỏng! Hừ” Erlord-nim hãy tha lỗi cho tôi. Regis gào thét trong lòng nhưng vẫn dùng giọng điệu tức tối nói với Erlord, vì cậu được dặn phải làm thế mà.

“Ta mới không thèm đám đồ quái dị đó!” Erlord xì một cái đầy khinh bỉ bằng cái giọng trẻ con của mình.

“Hừ” Regis không nói thêm, vì lời thoại Erlord-nim dạy,cậu xài hết rồi. Cậu chỉ im lặng dắt Erlord đi, thật ra là Erlord âm thầm chỉ đường cho cậu.

Khi hai người vừa rời khỏi nơi đó, một bóng đen cao vút bước từ góc ra. Hắn vừa nãy cũng bị uy áp của Regis ảnh hưởng, mờ mịt híp đôi mắt lại nhìn theo nơi Regis và Erlord vừa đi,người đó im lặng đi theo sau. ‘Đáng nghi cần theo dõi' Từ khi nào có kẻ mạnh đến vậy? Trừ ‘Người Kia' ra chưa ai khiến hắn cảm thấy run sợ như vừa nãy.

Tại tiệm Borgin & Burke.

Regis cùng Erlord vào tiệm, ông Borgin thấy hai người thì cúi đầu hỏi.

“Xin hỏi ngài cần gì?” Ông ta cúi đầu vì Regis, đương nhiên vì cửa tiệm của ông ta cũng nằm trong phạm vi ảnh hưởng của sức mạnh.

“Ta cần một cây đũa phép cực mạnh” Regis lạnh giọng trả lời.

“Cho hỏi ngài dùng tay nào để sử dụng đũa phép?” ông Borgin lại hỏi.

“Tay trái. Và đừng hỏi thêm bất cứ vấn đề nào khiến ta bực” Regis nhận ra ông ta đang muốn hỏi thêm gì đó thì cáu gắt. Lời thoại Erlord-nim dạy cho cậu chỉ có bằng đó thôi. Ông ta hỏi nữa thì làm sao trả lời.

“Vâng thưa ngài.” Ông Borgin đi vào trong, sau đó mang ra một chiếc hộp cổ, trông bụi bặm và cũ nát.

“Tôi nghĩ nó sẽ hợp với ngài” Ông híp mắt lại. Cây đũa phép này mạnh đến mức làm bị thương bất cứ ai không đủ khả năng sử dụng nó. Rất nhiều kẻ đến yêu cầu đũa phép cực mạnh ông đều mang nó ra. Tất cả đều mang thương tích bởi cây đũa phép này. Ông muốn xem, liệu lần này người bí ẩn kia có giống với những người khác.

“...” Regis mở chiếc hộp đựng ra, bên trong mà một cây đũa phép trông rất bình thường, nhưng từ nó toát lên cái gì đó rất lạ. Một cảm giác khiến Regis thấy khá quen thuộc.

“Mời ngài thử đũa phép” Ông Borgin đưa tay mời.

“...” Regis cầm lấy vung hai cái, sức mạnh phát ra từ đầu đũa rất ổn định và mạnh mẽ.

“Ồ! Ngài đã thu phục được cây đũa cứng đầu này rồi đấy. Trước giờ chưa ai sử dụng được nó cả, họ đều bị nó làm cho cả người đầy thương tích.” Ông Borgin ngạc nhiên.

“Vậy ta lấy cây này” Regis đặt đũa phép tại vị trí cũ rồi thu tay. “ Trước hết ta cần mua thêm vài thứ, chính ta sẽ tự xem xét. Gói lại và để qua một bên cho ta” Regis làm theo lời Erlord, Erlord cần tìm kiếm gì đó ở đây.

“Đuợc, cứ tự nhiên thưa ngài” Ông Borgin cúi đầu rồi lui xuống.

Regis nhìn ông ta đi xa, kéo Erlord đến một gian đồ gần đó, hỏi.

“ Ban nãy là ngài thông qua tôi sử dụng đũa phép?”.

“Uhm. Vì hiện tại ngươi chưa có ma lực nên ta đành thay ngươi chế phục cây đũa phép đó.” Erlord gật nhẹ.

“Chế phục?” Regis nghi hoặc.

“Đúng nha. Ngươi biết tại sao cây đũa phép đó trước giờ không có ai sử dụng được không?” Erlord nhìn Regis lắc đầu thì ngó xung quang rồi thì thầm “ Đó là vì chủ nhân của nó không cho phép. Bởi vậy đâu ai sử dụng được. Vả lại....ta là người tạo nên cây đũa phép đó mà” Erlord nói rồi cười hì hì.

“...cái gì..” Regis trợn mắt rồi nhẹ giọn hỏi.

“Thật ra cũng không phải hoàn toàn do ta làm ra, ta chỉ thêm vào thành phần chế tạo của nó vài cái thôi. À không, là tráo thành phần chứ. Hehe” Erlord thì thầm kỳ công vĩ đại của mình cách khoái trá.

“Rốt cuộc người đã làm cái gì với nó vậy?” Regis lo lắng. Đó là cây đũa phép mới của cậu đó. Đừng xảy ra chuyện gì a.

“Ài. Đừng lo quá. Ta chỉ cắt một miếng Nhỏ Thiệt Nhỏ của Ragnarok rồi nhét vào làm lõi cho cây đũa phép này thôi mà. Muhahaha” Erlord nhỏ giọng cười.

“Cái...cái gì? Người cắt mất một phần trong vũ khí linh hồn của chúa tể ư? Chúa tể biết điều này không?” Regis kinh ngạc, thiếu chút nữa là hét ầm lên.

“Hahaha. Đương nhiên là không biết rồi. Ngươi tưởng ta đi trộm sẽ để người khác biết à hahaha” Erlord chống nạnh cười.

“....” Tôi vô cùng tiếc thương thưa chúa tể.

“Mà dù sao trong đó cũng có máu của ta nên ngươi đừng lo, ta là chủ nhân của nó nên ngươi cứ thoái mái xài không lo hư hỏng.” Erlord cười cười vỗ vai Regis.

“....” Không phải vấn đề đó đâu Erlord-nim.

“Mà thôi kệ ngươi. Dù sao ta cũng mới đi trộm gần đây rồi chạy về vài năm trước để làm ra cây đũa này mà. Giờ ta đi tìm đồ đây, ngươi cứ lượn lượn thỏa thích nhé!” Erlord nói rồi lon ton chạy đi. Cậu chả lo thêm gì với Regis, dù sao cũng đã để lại một chút ý thức ở chỗ Regis, nếu thấy vật liệu nào cần mua thì mảnh ý thức đó sẽ nhắc Regis.

Erlord tung tăng chạy ra ngoài, đến của thì bỗng đâm sầm vào một người. Cậu té bật ngửa ra sau, mũ trùm cũng vì thế mà để lộ ra quả đầu xanh lam nho nhỏ.

Người đến chính là kẻ lúc nãy muốn theo dõi hai người. Hắn nhìn qua đứa nhóc đang chổng vó trên sàn, đây là một trong hai kẻ hắn định theo dõi. Nhưng liệu đây có phải kẻ có sức mạnh kinh người kia không?

Erlord thì cay cú đứng dậy sau khi tiếp xúc thân mặt với mặt đất. Cậu an ủi cái mông nhỏ bị đau của mình rồi, phủi phủi bụi trên áo. Từ đầu đến cuối còn chẳng thèm nhìn người mình đụng lấy một cái, sau đó cậu chợt ‘a' lên một tiếng. Cậu cúi người lễ độ.

“Xin lỗi ngài ạ” Uầy có phù thủy nhỏ nào chui vô cái hẻm này đâu nên Erlord điềm nhiên xưng ngài.

“...” Kẻ đó không nói gì. Giọng nói này...Không phải kẻ kia. Hắn đưa mắt nhìn một loạt quanh tiệm, thấy được một thân nhỏ nhỏ trùm kín trong đó, hắn quyết định mặc kệ đứa nhóc vừa đâm phải mình.

Erlord kỳ lạ, vì sao không nói gì a? Cậu ngửa mặt lên xem dung nhan của người bị mình đâm phải, có khi nào bị đâm chết luôn rồi không? Khi ngước mặt lên thì cậu hơi chấn động.

Khuôn mặt lạnh tanh, một thân đen xì, cái mũi to to, hàm răng không đều....Mà quan trọng hơn!!! Cái đầu đầy dầu!!! Ahhhh. Không phải Snape thì là ai? Trong HP còn có ai có cái vẻ ngoài hoành tráng như thế nữa. Hí hí. Đúng là Snape trong truyện nhìn thật hơn trong phim nhiều haha. Phim đóng cũng chưa miểu tả được hết cốt cách nhân vật...... Mà cũng chẳng liên quan đến cậu. Erlord bĩu mỗi, nhún vai một phát rồi chạy đi. Xin lỗi cũng làm rồi còn lại kệ người ta đi.

Khi Erlord chạy đi, Snape đến một quầy hàng cách nơi Regis đang đứng một chút rồi theo dõi. ‘Vẫn chưa có hành động gì đáng ngờ’.

Một lúc sau, Erlord quay lại, chạy vụt một phát lao thân đến người Regis. Khiến cậu nhóc hoảng hốt vội đưa tay ra đỡ. Erlord úp mặt vào người Regis cắn cắn tay áo, ủy khuất nói.

“Chỗ này tìm không thấy. Hức. Kiếm hoài không thấy luôn. Giờ làm sao a...ta muốn mấy cái đó mà”

“Được rồi, được rồi. Để khi khác kiếm đi. Còn nhiều nơi chưa kiếm đến mà.” Regis bất đắc dĩ nhìn người mình kính trọng hành động giống con nít.

“Ta hờn cái hẻm Knockturn này.” Erlord cắn môi nói.
“Đâu thể vì kiếm thứ mình muốn không được mà hờn chỗ này chứ.” Regis nhướn mày.

“Ta hờn nó vì ba ngày trước nơi này đã bán mấy thứ đó đi. Nhưng ta không biết là bán cho ai a!!!” Erlord tức tối dậm chân.

“Haizzz. Được rồi, dược liệu mua đủ. Còn cần gì nữa không?” Regis thở dài.

“Không cần. Giờ trở về.” Erlord nói rồi quay người dứt khoát một cái, dẫn đầu đến quầy. Toàn thân ngạo khí tràn ngập. Cậu bực thật rồi, đúng là với những thứ đó không ai là không bị hấp dẫn.

“Vâng thưa ngài!” Regis hiểu, khi mà Erlord tỏa ra khí chất vương giả như vậy, dù không biết cậu ta có chấp nhận việc Regis xưng hô ngang hàng như đã dặn hay không, tốt nhất cứ làm đúng lễ nghi. Regis cúi người phục tùng.

Regis bước đến quầy, đợi gói đồ rồi quẳng thẳng một túi Galleons không cần tiền thừa. Erlord liếc mắt một cái, quăng một phép thu nhỏ rồi vứt tất cả vào trong túi áp của Regis. Tiếp đến hai người một trước một sau nghênh ngang rời khỏi.

Snape hơi nhướn mày, đứng ở quầy gần đó. Một kẻ với sức mạnh kỳ lạ làm hắn run sợ, cúi đầu trước một đứa nhóc ban nãy đụng phải hắn. Xem ra vụ trước đó là hai người đó đóng kịch. Kẻ đáng quan tâm hơn là đứa nhóc với mái tóc xanh lam kia. Snape thấy được, tên kia hoàn toàn kính phục nhóc tóc lam chứ không phải miễn cưỡng theo lệnh. Điều đó cho thấy, nhóc đó là kẻ có đủ khả năng khiến cho một tên với sức mạnh lớn như thế phải vâng phục.... ‘Rốt cuộc chúng muốn tìm gì ở hẻm Knockturn này?’

Snape muốn theo dõi tiếp nhưng hai người Erlord và Regis đã độn thổ về biệt thự, đương nhiên là Erlord thực hiện.

Sau khi trở lại biệt thự, Erlord lại tiếp tục lăn ra ngủ trên cái ghế xếp, bên cạnh là Regis đang Thiền. Erlord hơi mở mở một con mắt. ‘Hừm....Regis sắp làm chủ được gốc sức mạnh rồi. Xem ra việc thông qua cậu ta sử dụng đũa phép khiến cho gốc sức mạnh của cậu ta ngoan ngoãn hơn. Mà thôi, không sao. Cũng chỉ là bước đầu, thu phục được nhanh hay chậm, tự làm hay được giúp đỡ cũng như nhau, chẳng có gì đặc biệt' Erlord bĩu môi, nhắm mắt lại ngủ tiếp.

End Chương 3.



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
Tác giả: Cuồng Mì Ly

Chương 4: Đây là một quyển đồng nhân văn!

••••••••••••
Mỗ: Trước khi viết ta thực hoài nghi. Ta cảm giác có lẽ chương này sai sai.....bất quá đành chịu vì bản thân ta cực hạn vô dụng~~~
•••••••••••••••

Thời gian thoát trôi qua, đã một năm Erlord cùng Regis đến thế giới này. Bài huấn luyện Erlord đề ra vẫn quái vật như vậy, Regis vẫn tận lực hoàn thành bài tập kinh dị đó, đồng thời quen dần với việc cư xử ngang hàng với Erlord.  

Có một sự thật đáng chú ý là, Regis thật sự không thể xác định được vị trí của biệt thự Royallee là nằm ở đâu trên nước Anh. Nhưng không hiểu vì sao khi ra ngoài hoặc trở về vẫn thuận lợi tìm được đường. Cậu cũng có mấy lần hỏi đến Erlord nhưng không thấy trả lời nên thôi.

Hiện tại Regis đã có thể sử dụng phép thuật được kha khá. Ban đầu Erlord dạy cậu sử dụng ma lực khiến cậu chết lên chết xuống vì tiêu hao sức mạnh. Do cậu không phải là phù thủy thật sự và còn phải duy trì sức mạnh ma cà rồng song song với ma lực nên rất nhanh bị cạn kiệt năng lượng. Dần dần cậu thuần thục hơn trong việc chuyển hóa sức mạnh thành ma lực. Đến hiện tại, việc sử dụng thần chú không tiếng động đối với cậu không khó. Nói đến chuyện này thì khá ngượng ngùng haha. Erlord nói vì trong cơ thể cậu có sức mạnh to lớn của ma cà rồng nên dẫn đến ma lực cũng to lớn. Tương đương với một phù thủy sống 200 năm. Có thể nói rằng một cách bất đắc dĩ cậu đang là phủy thủy rất mạnh, đây là tác dụng phụ của việc chuyển hóa năng lượng của ma cà rồng thành ma lực của phù thủy. Dù sao cũng không liên quan, vì cậu chỉ cần lấy được hòn đá gì đó là được rồi, vả lại Erlord cũng giới hạn ma lực cậu có thể chuyển hóa chỉ đủ để làm một tân sinh ưu tú khi đến Hogwarts.

(Mỗ: Vì trong hình dạng trẻ nhỏ Regis sống và tập luyện trong một năm cho nên sức mạnh ma cà rồng tăng đáng kể, khi chuyển hóa năng lượng thành ma lực tự nhiên sẽ dồi dào. Vì Regis đã sống 200 tính cả 1 năm vừa qua., còn chưa kể cậu là người thừa kế gia tộc Landegre)

Hiện tại là Giáng Sinh, một lễ hội hằng năm của con người. Không như năm ngoái, tổ chức tại biệt thự. Năm nay Erlord nổi hứng dẫn cậu đi tham quan đường phố nước Anh vào dịp giáng sinh. Dòng người bổ xô tấp nập, nhạc mừng vang lên khắp nơi, tuyết rơi dày phủ kín mặt đường. Regis theo Erlord đến một cọ đường gọi là Privet Drive. Erlord nói họ đang đến xem nhân vật chính của thế giới này. Đứng trước căn nhà số 4 đường Privet Drive, Erlord chỉ tay về phía thân ảnh nhỏ đang chật vật xử lý một ít tuyết ngoài sân, tránh cho đi lại bị trượt ngã. Cơ thể nhó bé chỉ phủ mấy cái rộng thùng thìng trông rách rưới, đôi chân trần ửng đỏ và bàn tay sưng tấy vì rét lạnh. Regis hiểu đây là một đứa bé chẳng được sống tốt lành gì, mà Erlord chỉ vào đứa bé đó, chẳng lẽ đó là nhân vật chính của thế giới này! Erlord quay qua nhìn Regis rồi nói.

“Đó là Harry Potter! Main Character của thế giới này. Nếu sự can thiệp của chúng ta ở đây làm cho điều gì đáng lẽ nên xảy ra bị xáo trộn thì thế giới này sẽ sụp đổ. Còn nếu việc chúng ta làm chỉ gây ảnh hưởng nhỏ không đáng kể thì không việc gì”

“Vậy thì sự hiện diện của chúng ta ở đây là cưỡng chế dung nhập hay là tự nhiên mà có?” Regis nhíu mày, nếu Erlord nói vậy thì chả lẽ hai người không được can dự vào việc của thế giới này. Vậy Hòn Đá Phù Thủy tính làm sao, có thể cho người ta bất tử, tính cũng là thứ gây ảnh hưởng lớn đi.

“Ngươi yên tâm, chúng ta ở nơi này là lẽ dĩ nhiên, gia tộc Royallee là một gia tộc du hành thời gian. Mỗi không gian hay thế giới họ đều lưu lại vết tích của gia tộc để về sau nếu muốn có thể trở lại thế giới đó lần nữa mà không bóp méo không gian. Ở mỗi thế giới hoặc không gian, Royallee là gia tộc ẩn trong bóng tối, có một sự ảnh hưởng nhất định với thế giới và không gian đó. Cho nên nói, việc chúng ta nhập học Hogwarts cũng chỉ là thay đổi nhỏ, việc ngươi sẽ làm tân sinh ưu tú ở Hogwarts cũng là thay đổi rất nhỏ. Nếu không làm những chuyện gây ảnh hưởng như giết chết Main Character hoặc vài nhân vật trọng yếu thì yên tâm.” Erlord giải thích sự lo lắng của Regis.

“Vậy việc lấy Hòn Đá Phù Thủy?” Regis hỏi.
“Việc đó còn cần xem xét thế giới này là thế giới nào. Ta không dám chắc, bởi vì trục trặc khi xuyên qua nên không thể nói trươc chúng ta lấy thứ đó có ổn hay không.” tất nhiên là nếu thế giới này không sụp đổ rồi. Erlord không dấu vết câu lên khóe môi một nụ cười gian xảo.

“Vậy chúng ta cần xem xét thêm điều gì nữa?” Regis sợ nếu việc lấy Hòn Đá Phù Thủy khó khăn sẽ ảnh hưởng đến Raizel-nim.

“Đừng lo, chúng ta đến nói chuyện với đứa bé đó đi. Vừa để xác nhận vài thứ vừa xoát hảo cảm, giúp ích lúc nhập học.” Erlord cười cười, ai nói cậu không biết đây là thế giới nào! Đây là một quyển đồng nhân, cậu cũng vừa mới biết thôi haha. Một đứa bé ba tuổi, giữa trời lạnh không hề hà hơi sưởi ấm tay, bộ dáng ung dung, à còn nữa tuyết được dọn với tốc độ rất kỳ quái. Cho dù không cảm nhận được dao động ma lực Erlord vẫn thừa sức nhân thấy, nhân vật chính của chúng ta đang sử dụng phép thuật đâu.

Trong sân Harry đang dọn tuyết, ánh mắt lãnh ý dâng trào. Đúng là nhà Dursley có khác, cách thức hành hạ cháu trai vẫn vậy. Khi đang dùng phép thuật nhanh chóng sử lý đám tuyết trong sân, cậu cảm thấy trước mặt tối đen đi, hai bóng người đổ về phía cậu. Ngước mắt lên, cậu thấy hai cậu bé bằng tuổi mình. Một người có mái tóc bạch kim vuốt ngược ra sau, khéo chút nữa cậu còn lầm đó là Draco ấy chứ. May là cậu biết rằng Draco có chết cũng khôn muốn đến cái thế giới mà cậu ta cho là ghê tởm, thế giới của Muggle. Mà mái tóc của cậu bé này có hai vệt đen ở hai bên, khác với Draco toàn đầu đều trắng. Còn lại là một cậu bé có mái tóc xanh lam, trong vẻ ngoài rất nữ tính, nếu không phải cậu ta mặc đồ nam thì cậu cũng lầm thành con gái mất.

Cậu nhìn cậu bé tóc lam cười thân thiện với mình, cảm giác thật yên bình, đôi mắt màu làm trong veo chứa đựng ấm áp cùng nhu hòa chứ không trong sáng và ngây thơ như của trẻ nhỏ. Thật khác biệt. Cậu nhóc đầu bạch kim thì yên lặng đứng sau cậu nhóc tóc xanh lam, nhìn cậu bằng con ngươi trong trẻo màu đỏ tươi. Trong mắt chứa đầy ngạo khí, cả người toát ra khí thế của quý tộc. Khác với Malfoy cao ngạo vì huyết thống cằm lúc nào cũng hếch lên trời, cậu nhóc đó tỏa ra khí thế quý tộc đầy tao nhã và lịch sự, sự quý tộc đó như từ huyết tủy mà ra.

“Xin chào! Trời lạnh thế này sao cậu lại ở ngoài này thế?” Erlord nhẹ nhàng hỏi. Thanh âm trẻ con mang theo vào phần tò mò không đúng với ý tứ của đôi mắt, nhu hòa cùng ấm áp.

“......” Harry quyết định im lặng.

“Không muốn nói chuyện với mình sao? Haizzz, được rồi nếu cậu còn ở ngoài này thì sẽ chết cóng đấy. Cho cậu này!” Erlord nói rồi lấy khăn choàng của mình quấn lên cho Harry, tự nhiên như điều đó nên xảy ra.

Nhìn Harry nghi hoặc mở mắt quan sát mình và Regis, Erlord cười tươi một cái rồi quay lại nói với Regis.

“Chúng ta đi thôi.” rồi quay lại nói với Harry “ Nhớ chú ý thân thể nha.”

Harry nhìn hai thân ảnh nhỏ nhỏ bước đi, tay khẽ chạm vào chiếc khăn choàng trên cổ. Vì lý do gì cậu lại cảm thấy rất ấm áp, rất nhẹ nhàng, cảm giác hơi ấm từ chiếc khăn xuyên qua bùa giữ ấm truyền đến tâm của cậu. Thật kỳ lạ.

Ở phía Erlord cùng Regis, Erlord vừa kéo tay Regis vừa cười. Cậu nói với Regis.

“Đây là thế giới trong một bộ đồng nhân tên là Đương Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy, độ khó lấy Hòn Đá Phù Thủy tương đối cao. Về sau để ý hơn là được.”


“Ngài xác định?” Mặc dù Regis không biết đồng nhân là gì nhưng chỉ cần biết khả năng có thể lấy được thứ để cứu Raizel-nim là bao nhiêu thì ổn rồi.

“Uhm.” Erlord gật đầu cười. Ban nãy nhân lúc choàng khăn cho Harry cậu đã truyền ít sức mạnh để thăm dò. Trên cổ Harry đích xác có đeo mặt dây chuyền phượng hoàng. Thêm vào đó từ chiếc khăn choàng cậu đưa ý thức vào kiểm tra Harry, cậu cảm nhận được trong người Harry có một lượng ma lực khổng lồ.

Còn có thế giới nào mà tình tiết thế nữa đâu. Vậy là có thể tận mắt chứng kiến CP Snarry xúc tiến tình cảm rồi haha. Càng ý cười trong mắt cậu lại càng sâu. Cậu chỉ đơn giản là một hủ biến thái với máu S xung thiên thôi mà.
End Chương 4

Mỗ: Sao nó tạp thế này hả trời!!! Gần đi học rồi đầu óc chất chứa đau khổ. Không có tâm tư hảo hảo nghĩ ra một cái tình tiết hay a~~~ Chương này viết thật ba chấm....



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
[PVKTCNTXTR] Chương 5

Tác giả: Cuồng Mì Ly

Chương 5: Lần nữa gặp lại.

********************
Mỗ: Trong chương này có thể sẽ có người nghĩ Erlord bị tưng tửng dở hơi + đa nhân cách. Nhưng mà chuyện gì cũng có lý do của nó, rồi sau này sẽ rõ vì sao Erlord lại như vậy thôi....Dạo này đi học bận quá viết xong mà chưa dò lỗi hẳn hoi..mém chút quên đăng luôn :v
**********************

Bốn năm sau.

“Erlord! Bài huấn luyện hôm nay lại tăng lên sao?” Regis bảy tuổi đang cầm khăn bông lau mồ hôi trên mặt hỏi Erlord.

“Uhm! Cường độ của ba tuần trước không đủ để cậu chơi đùa nữa nên cần tăng thêm. Nếu không mình còn chẳng được thấy cậu bị hành hạ đâu” Erlord đang đọc sách quay lại nhìn Regis cười nói.

“Cậu chỉ có lạc thú như thế thôi sao? Xem mình bị đánh bầm dập vui lắm hả?” Regis cười nói.

“Đương nhiên! Xem khuôn mặt non nớt của cậu bị đập cho sưng vù lên chắc vui” Erlord nhướn mày rồi nhìn vai một cái.

“Hết nói nổi cậu! Giờ là tháng tám rồi! Không muốn đen da thì vào nhà đi” Regis thừa biết nếu Erlord bị đen một chút cậu ta sẽ gào ầm lên cho coi. Nói là thế thôi chứ, nếu Erlord mà đen thì không dễ thương như vầy nữa. (Mỗ: cưng không thấy cái ý nghĩ này nó sai chỗ nào à?)

“Không sao. Chúng ta lại đến thăm nhân vật chính của thế giới này nào!” Erlord gấp sách lại, đứng dậy lấy tay áp thẳng những nếp nhăn trên cái áo của mình rồi nói.

“Đi thăm? Cậu chắc chắn là đi thăm chứ không phải đột nhập?” Regis nhướn mày hỏi Erlord.

“Hì” Đáp lại Regis là một cái le lưỡi nghịch ngợm của Erlord. “Dù sao cũng là đi thăm mà hihi. Thật ra mà nói giống lén lút theo dõi hơn.”

“Này.....” Regis thở dài rồi vào phòng tắm rửa. Cậu không thể dùng từ gì để nói đến Erlord nữa rồi. Hình như cậu ta cực kỳ hứng thú với mấy việc phi pháp, lén lén lút lút.

Biệt thự Potter

“Vụt”

Một làn khói trắng bất thình lình hiện ra giữa vườn hoa ở biệt thự Potter, đợi làn khói đó tản đi thì thân ảnh của Erlord và Regis hiện ra. Erlord chán nản nhìn góc áo của mình, cậu bĩu môi.

“Cảm giác khi độn thổ vẫn tệ như ngày nào”

“Cậu ổn chứ?” Regis quan tâm hỏi han Erlord.

“Chưa chết được. Đi thôi” Tâm trạng của Erlord cực kỳ không tốt. A~~ cậu ghét độn thổ. Ghét hình thức đi lại của phù thủy. À cái mà cậu ghét nhất là cái ‘Xe Bus Hiệp Sĩ’ ấy mới đúng, cái đó rất là đáng đánh.

“....” Regis rất biết điều không nhiều lời lúc Erlord đang sinh khí. Nếu không thì cậu nói một câu Erlord sẽ bẻ một câu.

“Hừm....có lẽ lúc này Harry đang ở hẻm Knockturn đi” Erlord híp híp mắt tự nói “Mặc kệ đi gặp người khác vậy, có vài người bạn lâu rồi cũng chưa nhìn qua đâu.”

Erlord cùng Regis bước vào một căn phòng lớn đày những bức tranh có thể chuyển động. Ngay giây phút Erlord bước vào thì cuộc trò chuyện giữa các bức tranh bị lấn át bởi sự bất ngờ. Không khí trong phòng trở nên kỳ quặc đáng chú ý. Trước phản ứng của những bức tranh đó, Erlord nghiêng đầu, cằm hơi nâng lên, cậu mở miệng.

“Chào!”

••••••••Phân cách tuyến a~~••••••••••••

Hẻm Knockturn

Harry thật không hiểu, cậu chỉ đi mua đũa phép thôi mà cũng đụng phải vị thích phun nọc độc_ Severus Snape  ở đây nữa. Chắc chắn hôm nay ra ngoài không đúng cách.! Đúng vậy!

Nhanh chân đi khỏi nơi cậu bắt gặp Snape, vào một quán đồ uống để kiếm chút gì đó lành lạnh. Khi đang ngồi trong quán cậu thấy một cậu nhóc tóc bạch kim bóng lưỡng vuốt ngược ra sau đang cố gắng đi vào hẻm Knockturn nhưng bị gia tinh ngăn lại. Ai.... không phải cậu nhóc Draco của nhà Malfoy đó sao. Cậu ta kiêu ngạo trả lời lại gia tinh kia.

“Ta đã được ba đồng ý, trong khi ba cùng với ba đỡ đầu đi tới hẻm Knockturn sẽ ở đây chờ họ.” Đúng là gia tộc Malfoy có khác, chỉ mới vài tuổi đã có thể phát huy khí khái quý tộc rồi.

Nhìn đến Draco cậu lại vô tính nhớ đến hai cậu nhóc kỳ lạ bốn năm về trước. Cậu vẫn còn nhớ cảm giác mà đôi mắt màu lam yên bình kia mang lại cho cậu. Sau lần đó, hai người kia không hề xuất hiện nữa, ngay cả đi ngang qua nhà Dursley cũng không. Cứ như họ chỉ là nhữnh du khách, đến một lần rồi hoàn toàn đi mất. Từ đó thỉnh thoảng cậu lại nhìn lên bầu trời rồi chợt nghĩ về đôi mắt lam nhạt ấy.

Một lát sau, cậu nhóc nhà Malfoy nhận thấy không còn chỗ để ngồi quanh đó thì bắt đầu đi về phía Harry

(Mỗ: Đoạn đối thoại này Mỗ không nghĩ sẽ thay đổi nên Mỗ sẽ trích trong nguyên tác của Đường Sinh Mệnh Trọng Tân Khai Thủy. Đoạn này như là một sự khởi đầu lại tốt đẹp cho một tình bạn mà đời trước Harry đã vô tình bở lỡ nên rất ý nghĩa. Không biết mọi người có nghĩ thế không nhưng theo Mỗ thì là vậy)

“Xin chào,” Cậu ta có lễ nói, “Tôi nghĩ, cậu hẳn là không để ý nếu tôi ngồi xuống đây cùng hưởng thụ đồ ăn mỹ vị này chứ?”

“Ừm, đúng vậy, ý mình là, mình không ngại.” Harry nén cười nói, hiển nhiên Draco lúc này còn chưa học được cách nói lòng vòng của gia tộc, “Sao bây giờ cậu vẫn chưa ngồi xuống nhỉ?”

Draco học theo ba cậu ta, nhíu mày, mang theo ý “Tôi ngồi đối diện với cậu là vinh hạnh của cậu” nói, “Đó là một đề nghị không tồi.”
Khi đồ uống được mang lên, theo nguyên tắc khi ăn không được nói, Draco cúi đầu lẳng lặng ăn, nhưng Harry không kiên nhẫn được như vậy, phải biết rằng cậu là một Gryffindor, ai cũng đừng mong cậu rảnh rỗi, “Hì, ba mẹ cậu yên tâm để cậu một mình ở đây sao?”

“Ba tôi cùng ba đỡ đầu đi nơi khác làm việc rồi, bảo tôi ở đây chờ họ,” Draco chậm rãi nói, “Còn cậu?”

“Ừm, bọn họ cũng không còn nữa,” Harry nói, “Mình sống một mình bên trong biệt thự.”

“Biệt thự?” Draco sâu sắc nhắc lại từ này, “Ba mẹ cậu… đều là phù thủy?”

“Đúng vậy, tất nhiên rồi.” Harry ăn xong một ít kem ly cuối cùng, “Còn cậu? Cả ba và mẹ chứ?”

“Malfoy là phù thủy quý tộc máu trong thuần khiết nhất,” Draco kiêu ngạo nói, rất khó chịu với suy đoán của Harry về việc ba mẹ của mình đều là Muggle. Cậu cảm thấy tốt hơn hết là mình nên giới thiệu, dù sao tại giới phù thủy không có mấy người không biết tới gia tộc Malfoy, cậu giơ tay tới trước mặt Harry, “Xin lỗi, tôi còn chưa giới thiệu, tôi tên là Draco Malfoy, có thể biết tên của cậu được không?”

Harry nhìn thấy bàn tay trước mặt, đột nhiên hoảng hốt.
Trước khi sống lại, rất nhiều năm về trước, người này cũng hướng bàn tay hữu nghị tới cậu, trong phần đông học trò quý tộc xung quanh, một mình cậu ấy vươn tay, mà chính mình lúc ấy lại đẩy tay cậu ấy ra.

Bởi một lần bỏ qua, cuối cùng họ phải dùng bao nhiêu thời gian mới có thể đền bù lại thời niên thiếu khinh cuồng ấy, cậu đã sớm không nhớ nổi, bên tai vẫn rõ ràng vang lên lời nói trước khi Draco mất “Nếu được sống lại một lần nữa, mình sẽ không vì cậu đẩy tay ra mà buông tay, mà sẽ bắt lấy bàn tay cậu đẩy mình ra.”

Mà chính mình lúc đó lại không thể thốt ra được lời nào.

Cậu nhớ rõ, là Ron trước khi Draco chết đã thay cậu cam đoan, “Nếu Merlin thật sự có thể làm phù thủy sống lại, như vậy ai cũng không cần đẩy tay ai ra nữa.”

“Ôi, kiếp sau lại cùng cậu kết bạn thật sự là ác mộng, Weasley,” Draco nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, “Nhưng có thể tiếp tục cãi nhau cũng không tồi…”

Bọn họ đã cam đoan, không cần lại đẩy tay đối phương ra, cho dù là thời điểm nào đi nữa…

Harry cầm bàn tay tuy tuổi nhỏ mà có vẻ tái nhợt, thu hồi đau buồn, mỉm cười nói, “Xin chào, mình là Harry Potter.”

“Harry Potter?” Draco kinh ngạc kêu lên, cuối cùng che miệng nhìn xung quanh, xác nhận không có ai nhìn thấy cậu ta hành động một cách không quý tộc – thật ra Harry đã âm thầm ếm thần chú cách âm rồi, cho nên người chung quanh không thể nghe được nội dung bọn họ nói chuyện – sau đó vội vàng hỏi “Là Potter kia sao? Trong sách nói cái đó…”

Harry vụng trộm tháo băng dính trên trán cho Draco có thể nhìn thấy vết sẹo, Draco kinh ngạc mở to hai mắt, có vẻ rất kích động.
Draco chưa trưởng thành, chẳng qua so với một đứa nhỏ bình thường có vẻ hiểu chuyện hơn mà thôi, Harry nghĩ trong lòng, lại che đi vết sẹo.

“A, gặp được cậu thật sự rất vui, Harry,” Draco há miệng nửa ngày mới nói được một câu, so với ngữ khí giới thiệu bản thân lúc trước, hiện tại lại là vội vàng mà vui sướng khiến cho Draco có vẻ trẻ con hơn.

“Mình cũng rất vui khi quen cậu, Draco.” Harry cười nói.

(Mỗ: End trích nha mọi người!)

Sau đó cậu định tạm biệt Draco để trở lại biệt thự Potter, trước đó cậu không quên dặn dò à dụ dỗ Draco giữ bí mật những chuyện cậu đã kể cho Draco như việc cậu là người thừa kế nhà Potter và chuyện cậu là Kẻ Được Chọn.

An tâm rời khỏi quán nước thì cậu lạo xúi quẩy bị Snape bắt gặp. Cái miệng độc địa của vị ấy vẫn công suất rất tốt, cậu và Snape đã tranh chấp một hồi thì sự xuất hiện của Lucius Malfoy và Draco Malfoy. Khi Harry đang tính dùng khóa cảng để quay về biệt thự Potter thì một bóng đen với mái tóc xanh lam băng ngang qua giữa cậu và Snape.

“Regis!!!” Bóng đen đó là Erlord đã lén chui vào hẻm Knockturn sau khi hoàn thành cuộc viếng thăm phi pháp ở biệt thự Potter.
Lần này cậu đến đây cũng giống lý do lần trước, tìm kiếm thứ cậu muốn. Hiển nhiên lần này may mắn hơn, cậu đã lấy được thứ đó rồi. Cầm chiếc hộp gỗ cổ đầy tinh xảo, cậu lao thẳng ra một của hiệu nào đó mà căn bản cậu còn chẳng để ý. Cắm đầu chạy đi tìm Regis mặc kệ người đi đường.

Snape mở lớn mắt, việc này đã từng xảy ra, năm năm trước ở cửa hàng Borgin & Burke anh đã thấy cậu nhóc này đi chung với một người rất khả nghi, mà nói ra cậu nhóc này còn khả nghi hơn tên kia rất nhiều. Harry cũng chấn động, một khắc thân ảnh kia lướt qua, cậu đã cảm nhận được sự quen thuộc vỏn vẹn trải qua được một lần, đôi mắt lam nhạt đó vẫn mang theo nhu hòa như trước nhưng hiện tại lại có thêm và tia kích động.

Bốn người nhìn cái người ‘vô duyên' chạy qua đó lao đến chỗ một người khác gần đó. Toàn thân người kia phủ kín bằng áo chùng đen, hơi ngẩng đầu về phía người ‘vô duyên’ kia.  

Regis cũng thầm thở dài một cái, vì sao lúc nào Erlord cũng lanh chanh như con nít thế chứ. Vươn tay ra nhằm đỡ lấy cái người có xu hướng sẽ lao vào người cậu kia. Và đúng như Regis đoán, Erlord trực tiếp lao thẳng vào cậu, nếu không phải thể lực của cậu lớn thì không chừng cậu cùng Erlord đã lăn vài vòng trên đất rồi.

“Cẩn thận chút đi! Chạy như thế lỡ bị thương thì sao?” Regis thơt dài.

“Hì hì! Tại mình vui quá haha” Erlord cười vài cái ngu ngốc, cậu giơ lên cái hộp mà nãy giỡ cầm trong tay “Thấy rồi!”

“Uhm! Chúc mừng! Lần sau đừng lao như thế nữa, lỡ va phải người khác thì sao!” Regis nhìn Erlord đang cười thật ngu ngốc.(Mỗ: vẫn còn ôm à???)

“Cậu đó! Vừa nãy bất ngờ lao qua khiến cho vài người bị kinh hãi rồi. Đến xin lỗi đi” Regis dùng đầu hơi hơi hất về phía đám người Harry.

“Ah!! Đúng đúng! Đi xin lỗi haha!” Erlord vẫn cười cái điệu cười thần kinh giãn nở của cậu, nhưng khi quay lại thì thay vì tiếp tục cái bộ dáng không ra gì thì lại là một điệu bộ tao nhã. Cậu tiêu sái bước về phía đám người Harry, trên mặt là một nụ cười ôn hòa chạm tới đáy mắt.

“Ah! Có vẻ việc làm có vài phần xúc động của ta ban nãy đã khiến các ngài kinh hãi. Ta thành thật xin lỗi vì sự thật lễ ban nãy.” Erlord quý tộc mode on hơi ngả người một chút nhận lỗi của mình.

“Ô xin lỗi hình như là quý ngài đây đã quên mất hành động ngu xuẩn thiếu ý thức của mình vừa nãy rồi sao. Bây giờ lại bày ra một bộ dáng người cao quý khiến cho kẻ hèn mọm tôi đây thật không dám tin kẻ thiếu lịch sự ban nãy chính là ngài đó.” Snape rất kinh ngạc vì sự tao nhã của Erlord, hành động của cậu rất đúng chuẩn quý tộc nhưng anh vẫn không quên phun nọc độc của mình.

“A! Đó là một sự sơ xuất của ta. Con người ai cũng có những lúc kích động phải không. Mà đương nhiên quý ngài đây sẽ không so đo với một đứa trẻ đã nhận lỗi về hành vi sai trái của mình là tôi chứ?” Erlord vẫn một biểu hiện ôn hòa nở nụ cười. Cậu nhìn thẳng vào Snape rồi nhướn mày.

Snape bị Erlord hỏi một câu rất hợp tình hợp lý mà không phản bác được. Nếu bây giờ anh tiếp tục nói nữa thì khác gì một kẻ ngu ngốch không biết điều mà đi so đó với một đứa trẻ. Anh híp mắt đánh giá Erlord một chút rồi hừ một cái.

“...” Harry cũng có vài phần kích động nhưng lại không biết nói gì, dù sao cậu và người kia cũng chỉ mới gặp có một lần. Ngay cả tên của người ta cậu còn chưa biết nữa mà.

“Nhìn xem! Một cậu bé rất có phong phạm quý tộc. Cậu thật thú vị khi có thể thành công làm cho Severus từ bỏ ý định phun nọc của mình đấy. Thế cậu có vui lòng cho ta được biết tên của cậu không?” Lucius tràn đầy hứng thú với Erlord, người mà thay đổi từ một kẻ lỗ mãng thành một người có khí chất quý tộc nhanh đến chóng mặt. Đã thế còn thành công làm Snape nuốt lại nọc độc của mình.
“Xin chào quý ngài. Ta rất vinh hạnh khi được ngài chú ý đến. Nhưng mà ngài không thể tùy tiện hỏi tên người khác như thế được. Ngài có thể vui lòng cho tôi một lý do để mình phải nói tên cho ngài biết không?” Erlord cười híp mắt lại nhìn Lucius. Thằng cha này cũng phải gọi là đẹp trai đi. Đúng là Veela có khác, yêu nghiệt quá đi.

“...” Lucius hơi bất ngờ. Đúng là mình không nên tùy tiện hỏi tên người khác được. Chẳng qua nhất thời hứng thú mà lỡ miệng thôi. “Ôi! Ta thành thật xin lỗi vì đã thất lễ. Cậu có thể bỏ qua phần thất lễ này được chứ?” Lucius giả cười nhìn Erlord.

“Đương nhiên rồi. Ta cũng không phải khi khiến mọi người kinh hãi ban nãy.” Erlord gật nhẹ đầu, nhàn nhạt đáp lại lời của Lucius. “Bây giờ có lẽ ta phải đi rồi! Xin phép” Erlord lại nghiêng người cáo từ.

“Vậy. Chào” Lucius nhướn mày nói.

Erlord nhìn thoáng qua Draco đang kinh nhạc nhìn mình. Phải chăng cậu thay đổi đột ngột khiến cậu nhóc bất ngờ quá ư? Hào phóng quay qua tặng cho Draco một nụ cười ôn hòa. Erlord quay lưng đi, vừa quay lại một phát thì Erlord tăng động lại mode on.

“Haha. Về thôi Regis coi như lần này thâm nhập trái phép à không...à mà cũng đúng. Nói chung là lần này lẻn vào đây coi như có thành quả. Về thôi yashhh” Erlord tưng tửng đi về phía Regis.

“.....” Cậu ta lại trở thành cái kẻ thần kinh kia rồi. Lucius, Snape, Harry, Draco đồng loạt rơi ba cọng hắc tuyến.

“Lần sau cần thận. Nếu đụng phải đám rác rưởi đằng kia thì không đơn giản là xin lỗi đâu.” Regis thở dài nhắc nhở Erlord, cậu đưa mắt qua phía những phù thủy hắc ám đằng xa.

“Haha. Biết rồi mà. Về thôi.” Erlord dùng ý thức truyền tin cho Dinewan, quản gia của biệt thự đến đón cậu cùng Regis. Đâu thể để Regis độn thổ đưa cậu về biệt thự Royallee được đâu. Trong lúc chờ đợi Dinewan, Harry bỗng lên tiếng.

“Cậu....Cám ơn vì chiếc khăn choàng.”

“Hửm.... cậu vẫn nhớ sao? Mình tưởng cậu quên rồi chứ haha. Mình còn tưởng cậu sẽ như bốn năm trước không nói chuyện với mình chứ!” Erlord tăng động quay lại, cười tơ toét nhìn Harry.

“Chúng ta có thể làm bạn chứ? Mình có thể biết tên của cậu? Mình là Harry Potter” Harry nhìn Erlord, trong lòng có chút khẩn trương. Cậu đã nghĩ rằng người kia sẽ không nhớ mình đi. Dù sao bây giờ cậu cũng không còn rách rưới như hồi còn ở nhà Dursley nữa.

“Đương nhiên rồi! Được kết bạn với cậu mình rất vui.” Erlord cười đầy ấm áp. Lúc này Dinewan đã độn thổ đến ngay bên cạnh Erlord và Regis.

“Chủ nhân!”

Erlord quay qua nhìn quản gia của mình một cái, đứng gần lại để anh ta ôm lấy cậu, Regis thì đứng cạnh nắm chắc lấy tay anh ta. Cậu hiểu, nếu Erlord đã gọi Dinewan đến mà không để cậu trực tiếp độn thổ là có lý do.

Erlord quay lại cười sáng chói “ Tạm biệt cậu, Harry. Mình là Erlord, Erlord Vincent. Ah! Cậu bạn tóc trắng đằng kia nữa, chúng ta làm bạn nha, lần sau gặp phải cho mình biết tên đó. ” Vừa dứt câu nói, ba người Erlord đã biến mất. Để lại bốn người Harry đầy rẫy suy nghĩ. Họ thật tò mò muốn biết cậu nhóc Erlord Vincent này là ai. Một người có thể trực tiếp đưa hai người khác độn thổ chung thì ma lực phải lớn cỡ nào.

(Mỗ: Mỗ thật không biết nếu mang người theo khi độn thổ có cần nhiều ma lực hay không nhưng mà thôi kệ đi. Chém luôn. Dù sao thì người làm của Erlord đều toàn dùng biện pháp chuyển hóa ma lực thôi )

End Chương 5



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
[PVKTCNTXTR] Chương 6

Tác giả: Cuồng Mì Ly

Chương 6: Thông báo trúng tuyển

*************
Mỗ: Truyện viết Erlord có vẻ toàn năng, thần thánh nhưng trên thực tế thì không phải đâu. Đối với mấy chuyện như tự tiên quay ngược
thời gian hay gì đó thì đều xuất phát từ giải thích gia tộc Royallee là gia tộc du hành giữa các không gian đã nói qua ở chương nào đó trước đây hìhì.
*******************

Quay về biêt thự Royallee, Regis hỏi tại sao Erlord lại muốn kết bạn với hai người kia. Erlord chỉ trả lời rằng nếu làm thế sẽ rất có lợi, để về sau còn tiện ôm đùi (mặc dù không cần), dù sao hào quang nhân vật chính rất là thần kỳ. Mặc dù cậu không hiểu cái hào quang gì đó trong miệng Erlord nói là gì nhưng nếu Erlord nói tốt thì sẽ tốt thôi.

Cuộc sống của Erlord và Regis vẫn diễn ra như thường lệ. Cho đến cuối tháng 6 năm 1991. Cả hai nhận được thư nhập học của Hogwarts.

Trên thư là con dấu đặc trưng của Hogwarts, và địa chỉ giả mà Erlord đã ngầm dùng để đánh lừa hệ thống ghi danh của Hogwarts, như cái cách cậu làm cho cả hai nhất định sẽ nhập học ở đó. Lá thư thông báo việc trúng tuyển và thời gian nhập học, ngoài ra còn có danh sách những thứ cần thiết cho năm học đầu tiên nữa.

Nội dung như sau:

HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore
(Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thuỷ, chủ tịch liên đoàn pháp thuật thế giới, thẩm phán toà án pháp thuật tối cao]
Thân gửi cậu Erlord Vincent (Regis K.Landegre)
Chúng tôi lấy làm hân hạnh thông báo rằng cậu đã trúng tuyển vào học viện pháp thuật và ma thuật Hogwarts. Xin vui lòng xem danh sách đính kèm về toàn bộ sách vở và thiết bị cần thiết cho năm học.
Năm học khai giảng vào ngày 1 tháng 9. Chúng tôi đợi cú của cậu chậm nhất đến ngày 31 tháng 7.
Đến lúc đó chúng tôi sẽ phái một giáo sư đến trước dẫn cậu đi mua sắm đồ dùng.
Kính thư,
Minerva McGonagall.
Phó hiệu trưởng
Danh mục đồ dùng:
Đồng phục:
Học sinh năm nhất cần:
3 bộ áo chùng làm việc trơn[1] màu đen
1 mũ phù thuỷ chóp nhọn trơn đội ban ngày màu đen
1 đôi bao tay phòng hộ da rồng hoặc nguyên liệu tương đương
1 áo choàng mùa đông màu đen, cúc bạc
Chú ý: toàn bộ quần áo của học sinh nên có biển tên đi kèm.
Sách giáo khoa
Học sinh nên có những sách sau:
Cuốn sách căn bản về thần chú (năm nhất), Miranda Goshawk
Lịch sử pháp thuật, Bathilda Bagshot
Lí luận pháp thuật, Adalbert Waffling
Hướng dẫn căn bản môn Biến hình, Emeric Switch
Một nghìn loại thảo dược và nấm mốc, Phyllida Spore
Đề cương nước thuốc ma pháp và độc dược, Arsenius Jigger
Sinh vật thần kì và nơi tìm ra chúng, Newt Scamander
Sức mạnh hắc ám: hướng dẫn tự vệ, Quentin Trimble
Thiết bị khác:
1 đũa phép
1 cái vạc (hợp kim thiếc, cỡ 2 loại tiêu chuẩn)
1 bộ chai lọ thuỷ tinh hoặc pha lê
1 kính viễn vọng
1 bộ cân bằng đồng
Học sinh có thể mang theo 1 con cú HOẶC 1 con mèo HOẶC 1 con cóc nếu muốn.
Lưu ý phụ huynh là học sinh năm nhất không được phép mang theo chổi bay.
Lúc nhận được thư, Erlord đã câu lên một nụ cười quái dị. Cậu bảo Regis viết thư trả lời lại rồi gửi đi bằng con cú đã đưa thứ đến cho cậu. Cậu dám chắc là con cú đó vẫn đợi ở ngôi nhà kia đi (nhà mà Erlord dùng làm địa chỉ giả).
Erlord tính toán chơi bời thêm một thời gian nữa rồi mới đến Hẻm Xéo mua đồ cơ. Kể ra cũng chưa lần nào cậu đến hẻm Xéo từ khi đến thế giới này, chỉ mới đến hẻm Knockturn hai ba lần thôi. Duỗi người một cái cậu lấy áo choàng, một mình tiến đến biệt thự Malfoy, vẫn là nên đi gặp bạn cũ thì vui hơn.

Rồi cái ngày mà Erlord và Regis quyết định đi Hẻm Xéo cũng đến. Quản gia Dinewan đi theo hai người đến Hẻm Xéo, với mục đích khuân đồ (...). Ba người đang rảo quanh con đường tấp nập của Hẻm Xéo thì Erlord huých nhẹ tay của Regis.

“Regis này, tí nữa phải chọn đũa phép, không tìm được đũa phép phù hợp thì cậu thử kêu goi Regasus nha, đừng gọi hẳn ra mà chỉ hơi hơi kêu gọi nó thôi.”

“Regasus? Cậu đừng nói cậu đã làm gì với vũ khí linh hồn của mình nhé! Rốt cuộc cậu đã làm gì với nó” Regis giật mình tóm lấy bả vai của Erlord lắc tới lắc lui. Trời ạ vũ khí linh hồn của cậu!!!! Cầu mong nó không việc gì.

(Mỗ: à trước đây Mỗ có nhắc qua vũ khí linh hồn một lần rồi. Bây giờ Mỗ xin giải thích luôn, trong Noblesse mỗi trưởng gia tộc đều là những người có sức mạnh cực lớn, họ cai quản các thuần huyết trong gia tộc mình, mà hầu như trong giới Nobles không có máu lai. Vũ khí linh hồn là vật tượng trưng cho thân phận trưởng gia tộc, được truyền lại qua các đời thừa kế. Bởi vì chỉ những người có sức mạnh cực lớn mới có thể tạo ra một vũ khí linh hồn, Mỗ không biết vũ khí linh hồn được tạo ra từ khi nào nhưng sức mạnh của nó thì không bàn cãi được. Cũng có vài trường hợp trong Noblesse vũ khí linh hồn bị chia đôi, như Ragnarok của chúa tể tiền nhiệm, vũ khí linh hồn của trưởng tộc Kerita. Cho nên nói ngoại trừ hai trường hợp đó không có bất cứ trường hợp nào khác mà một người không phải trưởng gia tộc lại có vũ khí linh hồn trong giới Nobles, vì họ không đủ khả năng làm việc đó. Regis hiện tại chưa hẳn là trưởng gia tộc, nhưng cậu lại có vũ khí linh hồn là vì sự mong muốn sức mạnh to lớn của cậu để bảo vệ thứ cậu muốn đã kêu gọi Regasus_vũ khí linh hồn của nhà Landegre và nó đã đáp lại lời kêu gọi của cậu. Việc đó đồng nghĩa Regasus thừa nhận cậu là một trưởng gia tộc, việc cậu chưa chính thức làm trưởng gia tộc là vì cuộc chiến giữa Lukedonia và Liên Minh đang bắt đầu gay gắt, trong lúc đó thì Regis lại đang ở với Rai và đội RK-5 để đương đầu với các cuộc tấn công nhằm vào con người và Rai cho nên việc của gia tộc và ngăn chặn công kích của Liên Minh ở Lukedonia phải có người phụ trách. Gejutel K.Landegre là trưởng gia tộc tiền nhiệm, tức là ông nội của Regis hiện đang thay Regis quản lý gia tộc mặc dù không còn vũ khí linh hồn, việc này chỉ được biết đến bởi chúa tể đương nhiệm và các trưởng gia tộc còn lại.)

“Thì cũng lấy có mỗi một mảnh nhỏ thôi mà, nhỏ xíu thôi không thấy được đâu. Vì cậu không phải là phù thủy nên đũa phép sẽ không thể nào phù hợp với cậu. Trong khi đó Regasus đã thừa nhận cậu. Bởi thế mình đã lén xẻo mất một miếng nhỏ của Regasus để chế tác đũa phép cho cậu, sau đó quay ngược thời gian lén quăng nó vào tiệm Ollivander.” Erlord nghiêm mặt nói.

“...” Regis trầm tư.

“Cậu vào học ở Hogwarts thì không thể không có đũa phép được. Việc cắt một mảnh nhỏ không ảnh hưởng gì đến Regasus cả.” Erlord nói.

“....” Regis im lặng. Erlord nói năm nay Hòn Đá Phù Thủy sẽ xuất hiện tại Hogwarts, cậu không thể đột nhập vào đó được, theo Erlord nói thì Hogwarts là nơi có phòng ngự rất chắc chắn.

“Vậy cậu có đũa phép của mình không?” Regis quay sang hỏi Erlord. Cậu không có đũa phép phù hợp vậy còn Erlord thì sao?

“Có chứ! Nó ở đó đợi mình lâu lắm rồi, tới lúc phải lấy lại nó rồi.” Erlord mỉm cười đầy thần bí.

“Cậu có? Cậu không phải là phù thủy mà” Regis ngạc nhiên.

“...” Erlord không nói gì, chỉ là cậu càng cười sâu hơn.

Dinewan đi mua sách vở cho cả hai trong khi Erlord và Regis đến tiệm Ollivander để chọn đũa phép. Bước vào bên trong có thể thấy được cửa tiệm xập xệ đến nhường nào, đầy dấu vết do đũa phép gây ra nhưg nó vẫn chắc chắn đến bất ngờ. Ông chủ Ollivander vẫn như âm hồn lảng vảng, xuất hiện một cách bất ngờ, nếu không phải Regis và Erlord thần kinh thô thì chắc sẽ hét toáng lên khi ông ấy đột ngột xuất hiện sau lưng hai người.

“Xin chào hai phù thủy nhỏ! Các cháu đến lựa đũa phép sao?” Ông ta nói rồi vào trong mang ra vài hộp đũa phép “ Nào đến đây thứ xem. Cái này 12 tấc anh gỗ tùng lõi tim kỳ lân...”

Erlord điềm nhiên đẩy Regis lên thử trước.

Như Erlord cảnh báo, việc Regis lựa đũa phép rất khó khăn, số lượng đũa phép không phù hợp đã lên đến 300 hộp, cửa tiệm cũng hư hại đến mức không tả được. Erlord vừa ngồi trên ghế chờ vừa ăn kẹo, trong khi đó Regis vẫn gian nan phẩy tới phẩy lui mấy cây đũa.

Đến lúc tay bắt đầu mỏi, Regis bất đắc dĩ nhớ đến lời Erlord nói, cậu thử kêu gọi Regasus. Ở một góc nào đó trong cửa tiệm, một cây đũa phép đang rục rịch dao động. Việc này khiến cho ông Ollivander ‘ồ' lên một tiếng rồi vào trong lục xục lấy cái hộp đang không yên phận kia.

“Ồ cậu bé! Cậu biết không, không chỉ phù thủy lựa chọn đũa phép không đâu, mà đũa phép cũng chọn phù thủy nữa đấy.” Ông ta nói rồi mở nắp hộp đựng ra “Xem nào. Sao ta lại không nhớ được mình có cây đữa phép này nhỉ. Thôi thử xem nào cậu bé, nó đã chọn cậu rồi!”

Ollivander cầm lên một cây đũa phép toàn thân đen bóng, tay cầm có vài hoa văn màu đỏ như lửa, trên tay cầm còn có một ký hiệu gì đó. Regis nhìn thấy thì rất muốn khóc. Đó là Regasus của cậu a. Cầm lấy cây đũa phép mà Ollivander đưa, ngay tức thì một luồng sáng màu đỏ mạnh mẽ tràn ra từ đầu đũa phép, khiến cho Ollivander không khỏi giật mình. Erlord bên cạnh thì huýt sáo một cái tỏ vẻ hứng thú.

“Ôi Merlin! Thật là một ma lực mạnh mẽ. Ta tin chắc sau này cậu sẽ làm nên việc lớn. Nhất định thế.” Ollivander cảm thán năng lượng phát ra từ cây đũa phép của Regis, trong khi đó Erlord đang nghĩ có nên bắt Regis đặt tên cho đũa phép không.
Sau đó là màn thử đũa phép của Erlord, để tránh thời gian lòng vòng cậu hỏi rằng có cây đũa phép nào đã qua sử dụng rồi không. Mục đích của cậu là tìm cây đũa phép của mình thôi. Ollivander nghe vậy, ông ta mang ra vài chiếc hộp cũ kỹ, trong đó có một chiếc hộp đặc biệt có màu xanh, dù trông đã cũ nhưng đường nét hoa văn vẫn tinh xảo hoàn mĩ. Erlord lần lượt thử từng cây nhưng mục đích của cậu là cây đũa trong hộp đựng màu xanh kia. Đến lượt cây đũa phép mà cậu nhắm, bên trong hộp là một cây đũa phép bằng pha lê, toàn thân nhẵn nhụi, tay cầm có khắc chữ. Không hề giống với những cây đũa phép làm từ gỗ và có lõi khác. Khi Erlord cầm cây đũa phép đó lên thì năng lượng màu xanh lam ấm áp tuôn ra và phát sáng. Ánh sáng đó tràn ngập khắp căn phòng.

Ollivander ngạc nhiên.

“Này là...Ôi Merlin....Cậu..”

“Suỵt. Bí mật nhé quý ngài!” Erlord đưa tay lên miệng, nháy mắt một cái với Ollivander rồi dùng khẩu hình nói.

“Rất hân hạnh được phục vụ cho cả hai người' Ollivander hiểu ý cười nói.

Hai người ra khỏi tiêm Ollivander đến tiệm quần áo Madam Malkin's, Erlord vừa đi vừa cười toe toét, Regis bên cạnh cũng chỉ có thể thở dài, lâu lâu lại kéo Erlord tránh đụng phải người khác. Vào bên trong cửa tiệm, Erlord gặp Harry và Draco đang nói chuyện với nhau. Cậu lại tăng động chạy lại líu ríu.

“Hihi! Lại gặp nhau rồi nha! Dạo này hai cậu khỏe không? Các cậu đến đây lâu chưa? À quên, cậu tóc bạc ơi cậu tên gì vậy?” Erlord giương con mắt lam nhạt sáng lấp lánh nhìn qua nhìn lại giữa Harry và Draco.

“Đừng hỏi nhiều thế, người khác sẽ không trả lời hết được.” Regis kéo tay Erlord nhắc nhở.

“A! Tại mình vui quá mà haha! Regis cậu cũng vào làm quen đi.” Erlord dùng ánh mắt mong chờ nhìn Regis khiến cậu lúng túng.

“Erlord! Cậu cũng nhập học Hogwarts sao?” Harry hơi vui mừng, mặc dù đây là lần thứ ba cậu găp Erlord nhưng rõ ràng cậu rất mong gặp được người này.

“Đúng vậy. Mình mới nhận được thư mấy ngày trước nè!” Erlord tủm tỉm cười.

“...” Regis đứng đó suy nghĩ, Erlord bảo cậu kết bạn với hai người này..nhưng mà làm sao để kết bạn đây? Cậu thật rối a. Regis cẩn thận đánh giá Harry và Draco, đồng thời Draco cũng đang đánh giá cậu.

Draco thấy cậu nhóc đứng sau Erlord thật thú vị. Cậu ta có mái tóc bạch kim giống mình, nhưng hơi khác là có hai vệt đen hai bên, đôi mắt đỏ như máu sắc bén. Dáng người bễ nghễ toàn thân đầy khí thế của một quý tộc. Đáng khen.

Regis thấy Draco cũng không tồi nhưng vẫn có rất nhiều khuyết điểm, thế nên cậu cũng không chú ý gì nhiều.

Bên kia Erlord đã quên luôn chuyện phải hỏi tên Draco mà cứ líu ríu với Harry. Rốt cuộc cái não bé nhỏ của Erlord cũng khiến cậu nhớ ra còn phải đi hỏi tên của Draco và giới hiệu Regis với hai người kia.

“Xin chào mình là Erlord Vincent. Hân hạnh được gặp cậu” Erlord quý tộc mod on đưa tay ra mỉm cười nhìn Draco.

“..” Draco hơi ngẩn người một lát rồi cũng nắm lấy cái tay đang chìa ra trước mặt mình “ Hân hạnh được gặp cậu! Mình là Draco Malfoy”

“hì” Erlord tăng động đã quay trở lại sau khi bắt tay với Draco xong. “Haha! Draco nha. Để mình giới thiệu cho cậu và Harry.” Erlord kéo Draco lại gần chỗ Harry và Regis đứng, cậu đưa tay về phía Regis “ Đây là Regis bạn thân của mình. Nếu không ngại các cậu cũng có thể làm quen”

“...khụ..” Regis họ khan một cái, Erlord-nim của cậu vừa nói cậu là bạn thân của ngài ấy. Kích động-ing.

Regis nhìn nhìn hay người Harry và Draco, cuối cùng hơi nghiêng người chào “Hân hạnh được gặp! Ta là Regis K.Landegre”

“Hân hạnh được gặp” Harry giả cười nhìn Regis.

“Rất hân hạnh” Draco nhướn mày nghiêng người đáp lễ.

“Ah hai cậu....”

“Ôi cha chào cưng! Cưng đến may đồng phục Hogwarts sao?”

Erlord đang định mở miệng nói thì một giọng nữ thình lình cắt ngang, sau đó là một phụ nữ lao ra ôm cứng cậu.

“Vâ...vâng ạ!” Erlord lắp bắp trả lời. Ai cứu cậu với!!! Cậu sắp bị bộ ngực khủng bố của Malkin phu nhân ép chết rồi.

Sau một hồi ép Erlord đến ngạt thở,  Malkin phu nhân cũng buông cậu, bà bắt đầu lấy số đo cho cậu và Regis, Erlord rất tốt bụng mà đẩy Regis ra chịu trận với cái thước đáng ghét kia. Kết quả cái thước đó không dám hó hé. Chắc là ban nãy bị Harry dùng ác chú chỉnh một phen. Erlord nghĩ nghĩ lại nội dung. Lúc Draco và Harry đang nói chuyện về việc công bố sự trở lại của gia tộc Potter và vài việc khác thì Lucius đến. Tiếp đến là màn hàn huyên của ba người. Lucius rất bất ngờ khi Harry đã là người thừa kế gia tộc Potter, sau đó hai người thăm dò ý kiến của nhau một hồi thì bị một giọng nói trầm thấp đánh gãy.

“Lucius, tôi nghĩ anh đi tìm Draco mà không phải giống như một mụ đàn bà, đụng tới ai đều có thể nói chuyện, hơn nữa còn nói quên cả thời gian.“ Giọng nói lạnh lùng không có kiên nhẫn vang lên. (Mỗ:khúc này giữ nguyên văn lời giáo sư trong ĐSMTTKT).

End Chương 6



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
15/06/2016
:

Undertaker Elika
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 15/06/2016
[PVKTCNTXTR] Chương 7

Tác giả: Cuồng Mì Ly

Chương 7: Biến cố ở Hẻm Xéo

*****************
Mỗ: Không tính để Voldy yêu dấu của Mỗ làm phản diện đâu. Cấp thiết tạo một Boss mới hahaha. Vẫn không thể nào tiêu hóa nổi nghệ thuật phun nọc của giáo sư, Mỗ đành bất lực với việc Mỗ viết giáo sư phun nọc mà nó không độc TvT.
***************

Snape phun nọc một lúc rồi ba người nói chuyện chính sự. Về việc lý do tại sao tở thành người thừa kế gia tộc Potter và Lucius mời Harry đến nhà Malfoy ăn trưa. Harry vừa đồng ý xong thì Erlord cùng Regis đã từ bên trong tiệm Madam Mailk's đi ra, cậu đặt một ngón tay dưới môi, chu chu mỏ tự hỏi.

“Không biết Dinewan xong chưa ta??”

“Dù sao cũng đợi anh ta đi, có lẽ anh ta sẽ đến sớm thôi. Mệt chưa?” Regis nhìn Erlord nói.

“Đương nhiên mệt a. Đi cả buổi rồi đó. Nhanh về thôi, phải kêu Dinewan nhanh lên mới được. Ahhh mình muốn ăn đồ Sanian nấu!!!” Erlord nghe Regis hỏi thì rất hợp thời nghiêng nghiêng ngả ngả một bộ dáng sắp tắt thở tựa vào người Regis.

“Cậu a. Đừng giả bộ.” Regis lấy tay điểm lên trán của Erlord một cái, nhẹ mắng.

“Người ta mệt thật chứ có...” Erlord đột nhiên thẳng người lên, cậu kéo Regis tránh qua một bên.

“....” Regis còn đang ngạc nhiên thì “Rầm” một đạo ánh sáng bắn thẳng đến chỗ vừa rồi hai người đứng.

“Erlord!” Harry kêu lên cùng với Draco.

“Cẩn thận!” Snape rút đũa phép ra chú ý xung quanh. Lucius cũng vậy hắn rút đũa phép từ tay cầm chiếc gậy chống của mình, cũng đề cao cảnh giác.

Đúng lúc đó, có tiếng của vài người khác la hét hoảng loạn.

“Là Tử Thần Thực Tử !! Nhanh lên mau chạy đi.!!!”

“Ahhhh....”

Erlord nhíu mày, trong tình tiết làm gì có chuyện Tử Thần Thực Tử tấn công vào lúc này chứ?

Trong khi Erlord đang nhíu mày nghi vấn thì Regis đã đứng chắn trước cậu. Dinewan không biết từ đâu lập tức xuất hiện bảo vệ Erlord. Một vài tên Tử Thần Thực Tử gây náo động Hẻm Xéo, tấn công lại gàn đám người Erlord, Snape và Lucius nghênh chiến chống lại, Dinewan cũng muốn trực tiếp cho lũ khốn đấy vài cái Crucio rồi sau đó trực tiếp dùng Avada Kedavra tiến bọn chúng đi luôn. Chúng nghĩ cái gì mà dám tạo nên nguy hiểm xung quanh chủ nhân. Đang định quăng ra vài cái Crucio thì anh nghe chủ nhân của mình nói.

“Đừng! Đánh chúng đến gia đình chúng không nhận ra là được. Đừng sử dụng mấy thứ đó trước mặt ta”

“Vâng thưa chủ nhân” Dinewan cung kính nhận mệnh.

Snape, Lucius, Draco và Harry nghe thế thì nghi hoặc nhìn, cậu nhóc Erlord này là làm sao đây? Ngay khi họ đang nghi hoặc thì Erlord lại nói tiếp.

“Regis hỗ trợ Dinewan, tước vũ khí của chúng.” Erlord âm trầm nói.

“Uh” Regis rút câu đũa phép mà Erlord đã nhẫn tâm xẻo Regasus ra để làm, cậu chú tâm quan sát, rồi liên tục sử dụng “Expelliarmus” tước vũ khí của chúng, đôi lúc thì hỗ trợ “Everte Statum” quăng ngã những kẻ muốn đánh lén Dinewan.

Ngay lúc Regis không chú ý, một tên Tử Thần Thực Tử nhân cơ hội định quăng một cái Avada Kedavra về phía Dinewan. Tức thì tay hắn bị một vật đánh vào làm rớt đũa phép. Hắ tức tối nhìn xung quanh tìm kiếm kẻ đánh lén (Mỗ: là cưng đó)

“Lần sau đánh lén thì để ý xung quanh một chút thưa các quý ngài giả dạng Tử Thần Thực Tử” Erlord mặt lạnh nói với tên đó. Tay còn tung thảy vài viên đá nhỏ.

“..” Nghe vậy Lucius và Snape, cùng với Harry đồng loạt nhíu mày. Giả mạo?

“Mày?” ngay lập tức vài kẻ nữa cũng không quan tâm đến đũa phép, trực tiếp lao vào tay đôi với Dinewan, Erlord thấy thế, tay đẩy Regis ra. Regis hiểu ý ra hỗ trợ Dinewan.

“Thu đũa phép của các người lại” Erlord lạnh lùng nói với Snape và Lucius đang đứng nhìn cảnh trước mắt kia.

“Vì lý do gì mà ta phải nghe theo lời một kẻ chỉ biết đợi người khác bảo vệ. Hay cậu đây cho rằng bản thân có quyền sai khiến mọi người?” Snape bực bội phun nọc.

“Thu lại! Đừng dùng phép thuật với Muggle” Erlord vẫn lạnh

“Muggle? Đầu óc ngươi bị cỏ lác nhồi đầy hay sao mà có thể nhìn những kẻ sử dụng ma lực hắc ám kia là Muggle?” Snape khinh thường nói.

“Là con người! Muốn biết đợi lát nữa hỏi.” Erlord liếc Snape một cái, ngừng động tác tung thảy vài viên đá, cậu búng một viên về phía kẻ đang định đanh lén Regis. Kẻ đó nhất thời la một tiếng.

“Regis chú ý vào!” Erlord hơi lớn tiếng nhắc nhở. Cậu nhìn cái tên kia một phát....sau đó...

“Kyaaa!!! Thôi chết rồi lỡ tay mất rồi a!!!” Erlord ôm đầu ngồi thụp xuống gào thét.

“Erlord chuyện gì vậy?” Regis nhanh chóng xử lý một tên rồi chạy lại hỏi Erlord.

“Chủ nhân” Dinewan cũng sốt ruột, cầu mong chủ nhận không việc gì.

“Huhu Dinewan ta lỡ tay rồi làm sao đây, tên kia ngỏm chưa vậy? Huhu” Erlord nhào vào lòng Dinewan gào khóc. Cậu lấy tay chỉ chỉ vào cái tên mà hồi nãy mình mới xử.

“.....” Chủ nhân à, người có thể lầy hơn được nữa không?

“Tên kia chưa chết. Người khỏi lo.” Dinewan thở dài vỗ vỗ lưng Erlord.

“Thật không? Hắn không chết hả? Thế sao nằm im vậy?” Erlord ngước con mắt đầy nước của mình lên hỏi.

“Uh! Hắn không chết, chỉ là.....người vừa làm hắn bị nội thương nặng đến mức ngất đi thôi.” Dinewan chần chừ.

“....” Erlord mở to mắt, từng giọt nước mắt rơi rơi “.....” cậu im lặng.
“Chủ nhân?” Dinewan thấy kỳ nên hỏi.

“Lỡ tay rồi huhu!” Erlord nhào ra khỏi lòng Dinewan, ngồi vào một góc vẽ vòng tròn.
“Được rồi đừng buồn, lúc đó tâm trạng cậu không được tốt, ra tay hơi mạnh là điều không tránh được.” Regis ra vỗ vỗ an ủi.

“Gãy bảy cái xương sườn, nội tạng bị thương tổn, phổi bị xuất huyết, xương toàn thân có dấu hiệu bị rạn nứt.” Snape lạnh lùng phun ra một câu sau khi kiểm tra cái kẻ mà Erlord cho là đã chết kia. Khiến cho cậu nhất thời lăn ra ngất xỉu. Mạnh tay quá rồi.

“Chủ nhân!!” Dinewan chay lại bế Erlord lên. Ngất thật rồi.

“Erlord, cậu ấy sao vậy?” Harry lo lắng hỏi.

“Kích động quá ngất xỉu” Regis thở dài.

“ Tên nhóc đó làm cái gì mà khiến tên kia ra nông nỗi như vậy?” Snape khinh bỉ liếc qua Erlord đang ngất.

“Lúc đang tức giận cậu ấy quên mấy khống chế lực bắn viên đá nên vậy.” Regis trả lời.

“Không có ma lực?” Lucius nhíu mày.

“ Không hề. Đấy chỉ là một loại võ thuật mà thôi. Chẳng liên quan gì đến ma lực cả.” Regis nhếch môi trả lời rồi theo Dinewan độn thổ rời đi.

Snape nhìn ba người rời đi, đáy mắt âm u. Đáng nghi.

Biệt thự Royallee.

Erlord sau khi tỉnh lại thì gọi Dinewan lên phòng nói chuyện riêng.

“Người cũng nhận thấy đúng không?” Erlord hỏi.

“Vâng thưa chủ nhân” Dinewan trả lời. “Đám người đó ký khế ước với kẻ nào đó để có thể sử dụng được ma lực”

“Vậy là....nó như ta nghĩ sao?” Erlord nghiền ngẫm.

“Đúng thưa chủa nhân. Nó sẽ xảy ra.” Deniwan cung kính gật đầu.

“Đáng lẽ ra ta không nên làm như thế. Giờ thì hay rồi. Thật rắc rối....mà cũng rất tiện lợi.....đương nhiên là ta sẽ không nhúng tay vào việc này rồi” Erlord cười gian xảo.

“...” Dinewan đang thầm thắp cho ai đó một cây nến. Chủ nhân lại có trò mới rồi.

End Chương 7



Được cảm ơn :
19
:
Ngày tham gia :
27/10/2015
:
Tuổi :
26
:
Đến từ :
The Magic world
:
FatLourie
FatLourie

FatLourie
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 19
Ngày tham gia : 27/10/2015
Tuổi : 26
Đến từ : The Magic world
Văn phong lãng nhách hà... Đọc ko hiểu gì hết... (Chắc tại não mình đất quá) Kiểu kiểu truyện trinh thám á. Nhưng mà chap đầu sao ngắn quá vợi bạn. Ít nhất cũng được 3 trang word với size 16 chớ bạn... ^^ Chúc fic đông khách ^^




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất