Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
sao càng lúc càng lục vậy au



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chắc tại lâu quá không ngồi viết nên tay nghề lục đi.
Vả lại chap này em chỉ viết trong 1h nên nó không hay.



Được cảm ơn :
11
:
Ngày tham gia :
16/11/2015
:
Tuổi :
22
:
Đến từ :
Thiên đường
:
~SANDY~
~SANDY~

~SANDY~
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 11
Ngày tham gia : 16/11/2015
Tuổi : 22
Đến từ : Thiên đường
Mình thấy nó cũng được đấy chứ



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
~SANDY~ đã viết:Mình thấy nó cũng được đấy chứ
Thank you very much!



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 34

Nói thật thì từ ngày quen nhau, chỉ có hai lần duy nhất anh thể hiện tế bào lãng mạn của mình. Quả thật, chỉ số EQ của Ma Kết chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Xử Nữ thở dài nhìn quyển lịch để bàn. Ôi thời gian ơi, hai tuần này không có gì để quậy, không có gì để làm khiến Xử Nữ nản lòng. Mà Ma Kết-người được mệnh danh là bạn trai của cô lại biến dạng đâu mất suốt mấy ngày qua. Buồn tẻ a!

Có một buổi chiều, một buổi chiều nhạt nắng.

Cô ngồi đu đưa trên chiếc xích đu màu trắng, màu hoàng hôn bao trùm cả khu vườn toàn hoa ly, hương thơm ngào ngạt thoang thoảng đưa trong không khí.

“Anh đến với em vào một ngày trời đẹp nắng

Một ngày phượng hồng thắm trong đôi mắt buồn xa xăm

Phượng hay buâng khuâng, tưởng chừng như cô đơn

Nên khi chiều xuống thấy vấn vương trong tâm hồn…”

Xử Nữ cất tiếng hát ngọt ngào của mình, một chú sơn ca khẽ đậu và cất tiếng hót trong trẻo của mình hót theo. Ánh chiều tà đẹp lộng lẫy ôm trọn lấy khung cảnh yên bình, bụi hồng bên cạnh cô khẽ vương những bông hoa đỏ thắm diễm lệ, e ấp chiếc nụ còn non đến cạnh cô.

Một nụ cười tươi tắn xuất hiện trên gương mặt thanh tú, cô chọn lựa cách sống tự lập để không phiền đến anh ấy. Như một đóa hồng, cần thì dựa, không cần vẫn có thể ung dung sống mà khoe hương với đời.

Chiếc điện thoại khẽ rung, một dòng tin nhắn làm cô hạnh phúc không thôi.

“Em yêu, tối mai anh sẽ dẫn em đi dạo, đừng quên phải ăn mặc cho thật đẹp nha. Yêu em nhiều! Ma Kết”

Gương mặt cô rạng rỡ, hôm nay không lẽ tế bào cảm xúc của anh bất chợt bộc phát? Không thể nào, nó như bị băng ngàn năm chôn sâu… sâu thiệt là sâu. Làm gì có việc tự dưng bùng nổ.

Nhưng dẫu sao, cô cũng yêu anh rất nhiều, yêu hơn cả sinh mạng cô. Dù ít khi nào anh tỏ ra ngọt ngào với cô, nhưng anh thuộc dạng hành động nhiều hơn lời nói. Điều đó làm cô rất an tâm.

Hương thơm nhẹ của hoa hồng lan tỏa trong không khí. Cánh hoa đỏ rực kiêu sa, tự tin vươn lên trong cái nắng chiều ấm áp.

Ma Kết à, anh định làm gì vậy?
______________________________

Chiều hôm sau, anh đến đón cô.

Anh vẫn vậy, vẫn chiếc áo sơ mi trắng nghiêm chỉnh, vẫn cặp kính cận ấy, mái tóc đen tuyền được chải chuốt gọn gàng. Xử Nữ như trong mơ vậy, giá mà có thêm một chú ngựa trắng cùng chiếc áo choàng lãng tử, cô sẽ tin bạch mã hoàng tử không chỉ còn trong câu chuyện cổ tích nữa! Anh thật sự chính là bạch mã hoàng tử của cô.

Xử Nữ vận một chiếc váy hồng nhạt dài đến gối, chiếc áo lụa trắng tinh thanh nhã, mái tóc nâu đỏ được cột cao, gương mặt cô được trang điểm nhạt, đôi giày đế cao làm tăng thêm chiều cao vốn đã khiêm tốn của cô.

Ma Kết nở nụ cười mang đậm phong cách quý ông, anh chìa bàn tay mình về phía cô và cúi người.

-Thưa quý cô, tôi có thể có vinh dự mời quý cô đi dạo một lát được không?

Giọng nói anh trầm tĩnh nhưng không giấu nổi sự cưng chiều của anh với cô. Nghe thật là ngọt quá mà!

Xử Nữ nở nụ cười tươi tắn, cô thoáng nghe được một vài tiếng bàn tán từ những cô nàng hàng xóm.

-Nhìn kìa! Anh ấy thật đẹp trai nha!-một cô phấn khởi

-Y hệt nam thần của tớ! OMG! Biết bao giờ tớ được như Xử Nữ?

Và hàng tá lời khen ngợi khác.

Cô tự hào, đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào tay anh theo chuẩn phong cách quý tộc.

-Rất sẵn lòng, chàng hoàng tử của em!

Bàn tay to lớn của anh nắm thật chặc bàn tay của cô, rồi nhẹ nhàng dẫn cô đi xuống thêm.

Cơn gió mơn man từ sông Magic thổi vào đất liền, tiết trời cuối hè luôn dễ chịu như vậy. Những tia nắng cuối cùng vương vấn trên từng nhành hoa, ngọn cỏ, cứ lay lắt như vậy cho đến khi trăng non hé lộ sau màn mây hồng.

Xử Nữ và Ma Kết đi bên nhau, không nói gì, nhưng hai bàn tay vẫn đan vào nhau. Bóng họ đổ dài trên đường Fire Star, không khí lãng mạn của hai người như bay tít lên hàng anh đào đầy bóng mát.

-Anh xin lỗi! – Ma Kết là người mở lời – Đáng lẽ ra anh không nên quá vô tâm với em trong thời gian qua.

Cô vẫn không nói gì, mọi thứ xung quanh dường như rơi vào trạng thái ngượng ngùng.

Hai người vẫn rảo bước, đèn đường đã sáng lên trong đêm tối. Con đường trở nên nhộn nhịp hơn với những cặp đôi đang yêu nhau cũng đang đi dạo giống cô và anh.

Cả hai ngồi trên một chiếc ghế đá cạnh sông Magic. Ánh sáng lấp lánh như hạt kim tuyến trải dọc theo mặt sông trong đêm tối huyền ảo.

-Em thích đi dạo với anh như thế này, chúng ta có thể gần nhau hơn, chúng ta có thể cùng nhau đi dưới hàng anh đào… Em vẫn từng mơ đến một ngày chúng ta cùng các bạn bước vào lễ đường trong sự chúc phúc của tất cả mọi người.

Xử Nữ khẽ nói, cô ngước mặt lên tán lá to lớn treo những chiếc đèn neon màu xanh lá, đôi mắt cô lấp lánh niềm vui cũng như sự khát khao.

-Em nghĩ đến việc anh sẽ mặc chiếc áo vest đen lịch lãm, còn em sẽ mặc chiếc váy cưới màu trắng tinh khiết. Anh biết đó, con gái mà, ai lại chẳng muốn cùng người mình yêu đường đường chính chính khoác tay nhau bước vào nhà thờ và sống cùng nhau hạnh phúc đến trọn đời…?

Cô thoải mái dựa đầu vào vai anh, đôi mắt đẹp nhắm lại tận hưởng sự yên bình từ bờ vai vững chắc, đôi môi anh đào khẽ cười.

Ma Kết im lặng nghe cô nói, anh vuốt nhẹ mái tóc dài mềm mại. Anh cũng như cô, cũng mơ ước sẽ cùng cô nắm tay đi đến hết quãng đời còn lại. Anh muốn sống cùng cô trên một thảo nguyên rộng lớn, không ai làm phiền. Nhưng nếu muốn như vậy anh buộc lòng phải cố gắng hôm nay, cố gắng xây dựng được thành tựu để sau này khỏi lo đến cuộc sống. Cũng vì vậy nên không ít lần anh lại vô tình tổn thương cô.

-Xử nhi, em biết không, anh cũng muốn cùng em tự do bay nhảy trong thế giới rộng lớn này, cùng nhau xây dựng một thế giới chỉ có riêng đôi ta, xây dựng một mái ấm cùng tiếng cười hạnh phúc của những đứa trẻ. Haha, em rất bất ngờ đúng không? Bất ngờ vì đôi khi anh lại có những suy nghĩ trẻ con quá mức đúng không? Đôi khi anh cũng rất giật mình vì bản thân lại có những suy nghĩ ấu trĩ như vậy. Nhưng em biết mà, bản thân anh lại rất lo xa, anh muốn cho em một cuộc sống hạnh phúc, không lo không nghĩ, anh phải làm việc chăm chỉ hơn, vậy mà anh lại làm em buồn… Có những chuyện thật sự anh cũng không tốt lắm…

Ma Kết thở dài, anh tựa đầu mình lên mái tóc của cô, ngẫm nghĩ lại mọi chuyện đã qua. Nhanh thật, mới đây anh quen cô được một năm rồi nhỉ.

-Em rất thông cảm, em cũng biết anh rất bận nên em chỉ muốn tự lập. Em không muốn làm anh rắc rối thêm.-cô nhẹ nhàng nói.

-Em là cái rắc rối mà anh cần trong cả cuộc đời này đấy, ngốc ạ!

Anh cốc nhẹ vào đâu cô rồi cười hiền lành. Cô cũng chỉ cười tươi.

Như chợt nhớ ra chuyện gì đó, anh đỡ cô ngồi dậy, còn bản thân đứng lên.

-Em ngồi yên ở đây, không có chạy đi đâu hết nha chưa, anh sẽ quay lại liền!

Nói xong anh chạy đi, Xử Nữ nhìn theo bóng lưng rộng lớn của anh rồi cười tự mãn. Cô ngẩng đầu lên trời cao, những ánh sao lấp lánh như kim cương đang nhấp nháy trên nền trời đen thẫm, ánh trăng vàng tỏa sáng đầy tự hào.

Anh hôm nay thật sự lột xác rồi đấy, biết nói những lời ngọt ngào với cô nữa cơ!

Vài phút sau, anh trở lại, trên tay anh là hai cây kem ốc quế, một cây có hình con gấu siêu yêu. Nụ cười của anh rạng rỡ hơn bao giờ hết, và có một chút… bí ẩn nữa.

Anh ngồi xuống, đưa cho cô cây kem có hình con gấu với một ánh mặt mời mọc. Cô cầm lấy, ngồi yên nếm từng chút một vị ngọt và cái lạnh lê đầu lưỡi. Anh và cô nói đủ thứ chuyện trên đời, hình như lâu lắm rồi cả hai mới có thời gian ngồi bên nhau mà cùng chia sẻ những tháng ngày vừa qua.

Ăn được một lúc, có một cái gì đó lấp lánh trong cây kem, cô sửng sốt, khẽ dùng ống chocolate lấy nó ra.

Cô dùng khăn giấy lau thật sạch, đó là một chiếc nhẫn kim cương cực đẹp khắc biểu tượng chòm sao của anh. Cô ngỡ ngàng, chưa kịp hoàng hồn thì một bó hồng từ đâu ra được đặt giữa hai người. Một tấp thiệp nhỏ màu vàng được nằm gọn trong những đóa hoa hồng xinh đẹp ấy.

Xử Nữ run run mở tấm thiệp ra, sự hồi hộp cùng căng thẳng làm cho cô chẳng còn dám mở nó ra. Nhưng cô vẫn tiếp tục. Sự bẽn lẽn lan tràn sau khi đọc thông điệp bên trong.

“Làm vợ anh nhé!”

Cô khẽ lấy bút viết vào tấm thiệp đó.

Bên kia anh đang trong tình trạng căng thẳng cực độ, anh không biết cô sẽ làm gì sau khi thấy nó, và anh cũng chẳng biết phải làm thế nào khi bị cô từ chối.

Tấm thiệp màu vàng được đặt trở lại vào lòng anh, không giữa hai người đang có một sự ngượng ngùng bao trùm.

“Tất nhiên, đồng ý rồi anh yêu!”

Con sông Magic vẫn lặng lẽ êm đềm trôi, nhưng một cánh hoa đào không hiểu từ đâu xuất hiện và đáp nhẹ nhàng xuống mặt nước lăn tăn gơn sóng.

Tình yêu à, hãy cứ ngọt ngào như vậy nhé!



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
lão kết bạo ghê ta, mới 12 mà đã cầu hôn rồi



Được cảm ơn :
12
:
Ngày tham gia :
16/04/2015
:
Tuổi :
25
:
Đến từ :
Phú Yên
:
Tiênn Tiênn
Tiênn Tiênn

Tiênn Tiênn
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 12
Ngày tham gia : 16/04/2015
Tuổi : 25
Đến từ : Phú Yên
Đặt gạch. Từ từ đọc sau Smile
Một lần nữa TY là nam T_T



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Aino Minako đã viết:lão kết bạo ghê ta, mới 12 mà đã cầu hôn rồi

Cầu hôn tập thế cái đã, rồi đám cưới tốt nghiệp sẽ tính.



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Tiênn Tiênn đã viết:Đặt gạch. Từ từ đọc sau Smile
Một lần nữa TY là nam T_T

Đừng thất vọng nha, mình đang dự định viết thêm một truyện nữa với các nhân vật lật ngược ^_^



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 35

Căn biệt thự sang trọng bao trùm bởi nắng mai ấm áp.

Song Ngư sảng khoái hít thở bầu không khí trong lành lúc sáng sớm. Đối với cô, buổi sáng là một khoảng thời gian tuyệt diệu. Cô có thể đắm mình trong nắng sớm, tha hồ tận hưởng tinh hoa của thiên nhiên, cây cỏ xung quanh mình, thích thú ngắm nhìn từng làn mây trắng mỏng manh đang nhẹ trôi trên nền trời xanh thẫm.

Nhưng có một vài vấn đề nho nhỏ, đây không phải biệt thự của cô, mà là của Bảo Bình!

À, đến đây thì có hàng chục nghi vấn xung quanh việc Tiểu Ngư sống chung với Đại Bảo. Ali giải thích cho, sau khi mẹ Bảo Bảo cùng Liễu An trở lại Mỹ, vì lo lắng cho một tên đại lập dị như Bảo Bình không biết có tự chăm sóc bản thân được không. Nên cô cũng hỏi bố mẹ được sự không mấy đồng ý của hai bậc phụ huynh.

Đối với Song Ngư mà nói, việc sống chung với anh chỉ là việc bình thường! Anh cũng rất háo hức khi nghe cô bảo sẽ dọn đến nhà anh ở. Nhưng tuyệt đối không phạm vào tối kỵ của nhau là được.

Từng đợt gió mát thổi vào ngôi biệt thự, cây cỏ khẽ run động.

Hôm nay cô thức khá trễ, Bảo ca ca nói rằng hôm nay cô cứ ngủ cho nhiều, đích thân anh sẽ chẳn bị bữa sáng cho cả hai. Tuy ban đầu có hơi nghi ngờ, nhưng rồi cô buộc phải tin vào cái tài “nói là làm” đến nỗi quỷ khóc thần sầu của anh. Bởi vậy, sống chung với cái bình nước kia thì đừng để hắn dại mồm, nếu không…

Chuông cửa réo inh ỏi, chứng tỏ người ngoài kia đang vô cùng gấp rút. Haha, anh mỏi chân lắm rồi nhở?

Song Ngư mỉm cười tung tăng đến trước cánh cửa sắt siêu lớn. Mái tóc cô cứ theo nhịp chân sáo của chủ nhân mà tung bay trong gió. Gương mặt cô sáng bừng lên trong nắng mai.

Bảo Bình ăn mặc rất gọn gàng, thoải mái, anh chỉ mặc một chiếc áo font cùng quần đùi trong rất chi là thảnh thơi. Tay anh đang xách một túi điểm tâm, nụ cười của anh rực rỡ hơn bao giờ hết. Anh còn nháy mắt một cái với cô.

-Hôm nay anh siêng quá ha, chủ động đi mua điểm tâm cho hai đứa luôn cơ đấy! – Song Ngư nói đùa.

-Hừm, không phải vì hôm nay anh đặc quyền nhiệm vụ nhà bếp do anh thì em cũng phải ra đầu ngõ rồi. Thôi vào nhà nhanh, anh mỏi chân quá rồi!

Bảo Bình cười hề hề, anh gõ nhẹ đầu cô một cái rồi nhanh chân bước vào, bỏ mặc Tiểu Ngư đang hậm hực vì cái cốc đau điếng kia.

Anh vừa đổ những túi phở thơm phức ra tô, vừa chuẩn bị những chiếc bánh kem và những cốc nước cam ngon tuyệt. Sâu trong đôi mắt của anh là một sự hồi hộp cùng vui sướng lan rộng.

Song Ngư vừa bước vào đã thấy chồng cô cứ y như một bà vợ đảm đang thực hiện mọi công việc bếp núc. Cô khẽ cười, tuy hay chọc cô tức đến độ chỉ muốn đấm một phát vào cái mỏ nhọn đến mức có thể đâm thủng tường kia, nhưng anh cũng rất quan tâm và nuông chiều cô rất nhiều.

Song Ngư nhìn anh đến ngơ ngẩn, cô đang ước, ước gì anh ấy…

Cả bàn tay cô chợt ấm áp lôi cô ra khỏi sự mơ màng, Bảo Bình kéo cô đến trước bàn ăn, lịch sự kéo một chiếc ghế rồi giơ tay, ý muốn mời cô ngồi.

-Tên ngốc, em có tay, em tự kéo được mà! – cô cười.

-Không, anh nói rồi, hôm nay anh làm hết mọi việc, kéo ghế cho em cũng chả sao cả.

Giọng anh tràn đầy sự vui vẻ.

Cả hai ngồi ăn mà không nhìn nhau, cô vẫn hì hục ăn phờ, còn anh có vẻ chậm hơn, tâm trạng đang nôn nóng sốt ruột như đợi điều gì đó.

Song Ngư kết thúc bữa ăn sáng bằng việc tu một hơi ly nước cam vào miệng ngon lành. Cô ngả người ra sau ghế, thở dài một hơi thoả mãn. Bảo Bình đối diện đang sốt ruột quá chừng.

Cô nhẹ cầm chiếc ly thuỷ tinh, bất chợt đôi mắt dán vào dòng chữ dưới đáy ly, cô bất ngờ.

Dòng chữ được in chìm như vẫn nhìn thấy rõ, những nét chữ ngay ngắn nhưng lại làm xiêu ngã lòng Song Ngư.

-Do you want to marry me?

Bảo Bình bất ngờ ôm cô từ phía sau, anh khẽ thì thầm vào tai cô làm tim cô tan chảy thành nước.

Rèm cửa nhẹ nhàng bay trong nắng mai hạnh phúc.
___________________________

Taurus…

Song Tử hớn hở đếm xấp tiền trên tay. Hôm nay là ngày gì mà vận may lại đến sớm quá vậy ta? Chưa được gần trưa mà thu được một mớ kha khá. Wow, thật vui nha!

Song Tử hạnh phúc mà không để có anh chàng nào đó nhìn đắm đuối, gương mặt thoã mãn kia nhìn ghét dễ sợ luôn vậy đó!

-Hey, em quên quán này của ai à? Đưa tiền đây em yêu! – Kim Ngưu cười gian.

-Không! Dù sao em vẫn sẽ là nữ chủ nhân của quán này, anh đừng hòng lấy tiền trong tay em! – cô bướng.

Kim Ngưu bất ngờ đi lại, nhân lúc cô đang dương dương tự đắc thì anh nhanh gọn lẹ vơ lấy xấp tiền, một tờ cũng không rơi.

-Giờ thì nó trong tay anh rồi nhé! – anh đắc ý.

-Hứ, anh chơi ăn gian, thừa nước đục thả câu! – cô phụng phịu.

-Nước không đục thì làm sao thả được câu? Thôi đi làm tiếp đi, khách đến rồi kìa!

Kim Ngưu vươn tay xoa đầu cô như muốn an ủi, Song Tử chỉ trề môi rồi đi vào trong.

“Tử à, biết bao giờ em mới lớn đây?” – anh nghĩ.
________________________

Cảnh đêm thơ mộng…

Hai người đang chuẩn bị đóng cửa, bất chợt một người giao hàng đến đưa cho anh một thứ gì đó, anh mỉm cười ký nhận rồi vui vẻ đi vào trong.

-Làm gì anh vui quá vậy? – Song Tử thắc mắc.

-Bí mật, chút sẽ biết! – anh giơ ngón tay lên miệng tỏ vẻ thần bí.

Cô nhún vai rồi tiếp tục dọn bàn ghế, bỗng chốc tất cả sụp tối, cô ngơ ngác một hồi. Một cảm giác lạnh lẽo từ sống lưng chạy dài đến trung ương thần kinh não.

Song Tử đứng ngơ ra, cô rất muốn tìm Kim Ngưu nhưng hai chân cứ chôn chặt lên sàn nhà không tài nào cử động được. Một cánh tay lôi cô đi.

Cô muốn hét lớn, giọng nói trầm ấm của anh vang lên như vỗ về tâm trí hoảng loạn của cô.

-Đừng sợ, anh dẫn em đến chỗ này!

-Nhưng…

-Ngoan nào, em sẽ rất vui đấy, đừng lo! – anh cười.

Cô im lặng, mặc cho anh kéo đi qua dãy hành lang tràn ngập ánh trăng. Bất chợt cô nhớ…

Ngày hai người yêu nhau cũng là một ngày tràn ngập ánh trăng ngư vậy. Từng ngôi sao lấp lánh trên nền trời đen thăm thẳm.

Kim Ngưu dẫn cô đến một căn phòng, tất cả mọi thứ đều tối om như mực, Song Tử run rẩy ôm chặt lấy cánh tay anh.

Một luồn sáng yếu ớt chiếu lên mặt tường đối diện. Từng hình ảnh ngày xưa hiện ra làm cô ngơ ngác một lúc.

Ảnh đầu tiên là chiếc bánh kem hoa hồng anh làm trong lần đi Hồ Bán Nguyệt, sau đó là hình ảnh anh và cô rượt đuổi nhau trên bãi cỏ, tiếp nữa là anh và cô ở trong phòng và cô đang tỏ tình với anh,…

Tất cả như một đoạn phim ùa về trong tâm trí Song Tử, như những mảnh hồi ức vỡ vụn nay đã tìm lại được.

Phút cuối cùng là một chiếc nhẫn hình Song Tử với lời dòng chữ xanh đậm bên dưới. “Hãy làm vợ anh nhé! Song Tử!”

Trong không gian đang vang lên bài hát Mariage D’amour lãng mạn. Anh chọn hẳn bài “Đám cưới tình yêu” luôn cơ đấy!

Cô hạnh phúc ôm chầm lấy anh, thậm chí còn… hôn anh một phát nồng nhiệt.

Ánh trăng ơi, xin ngươi hãy làm tơ se duyên cho thật nhiều người nữa nhé! (Ali: có ta luôn nghe chưa! Trăng: tính ngươi dở dở ương ương, ta biết tìm đâu dối tượng cho ngươi hả? Ali: T_T)



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 36

Bờ biển Horo trở nên vắng lặng hơn bao giờ hết. Những tán lá dừa rì rào trong ánh nắng rực rỡ. Màu nước trong vắt như những giọt nước mắt của người thiếu nữ chờ người yêu. Bãi cát vàng in hằn dấu chân của hai người. Sóng biển trườn lên bờ, xoá đi những dấu chân nồng thắm ấy.

Bạch Dương nắm chặt tay Cự Giải, gió thổi mái tóc nâu loà xoà của anh. Anh đã hẹn với cô sẽ đẫn cô đi dạo biển hôm nay. Chẳng qua để hâm lại tình cảm đó mà! Dù sao rảnh rỗi cũng chẳng làm gì, vậy thì cùng bạn gái đi đạo, trò chuyện sẽ hay hơn đó!

Cua im lặng đi cạnh anh. Mái tóc dài bay tán loạn sau lưng, trên mái tóc còn có một đoá hoa đào mà anh hái cho cô. Gương mặt Cua như rực rỡ hơn trong nắng. Đôi mắt màu hồng biếc ấy ngước nhìn màu trời trong vắt cùng những đám mây trắng bồng bềnh kia. Chiếc váy lụa cũng bay quật về phía sau, ôm lấy đôi chân thon gọn.

- Một tuần làm tình nguyện chắc em mệt lắm hả?

Bạch Dương vén mái tóc hồng của cô ra sau tai. Ánh mắt anh hiền dịu nhìn cô.

- Hôm nay anh vốn định rủ em đi khu vui chơi, nhưng nghĩ lại thì cảm thấy quá nhàm đi. Nên suy đi nghĩ lại vẫn là đi dạo biển sẽ vui hơn. Em thích chứ? – Anh ân cần hỏi.

- Em thích lắm chứ. Hiếm khi chồng em chịu dẫn em đi chơi thì sao mà
không thích cho được?

Cua nhéo má anh bằng một nụ cười rất chi là toả nắng. Hơi mặn từ biển thổi vào bờ cát trắng mịn màng.
________________________

Hai người ngồi nghỉ dưới một tán dừa rậm rạp. Những tia nắng nhẹ nhàng xung quanh, bóng họ đổ dài trên bờ cát trắng.

- Anh nè, tương lai chúng ta sẽ như thế nào nhỉ? Chúng ta sẽ sống hạnh
phúc, trong một căn nhà ở một vùng quê yên tĩnh. Anh sẽ đi làm, còn
em sẽ ở nhà nấu cơm chờ anh về cùng ăn. Chúng ta sẽ có những đứa trẻ,
mỗi chiều anh và em, cùng con của chúng ta sẽ ngồi trên ngọn đồi ngắm
hoàng hôn xuống. Cuộc sống thật đẹp, anh nhỉ?

Cự Giải tựa đầu vào vai anh, cô thì thầm về tương lai sau này, tương lai của cô và anh. Như một giấc mơ vậy.

- Ngốc, em muốn như bộ phim Up à? Nhưng anh cũng rất mong muốn có được một cuộc sống yên bình bên người mình yêu, sống trọn đời bên em!

Bạch Dương vuốt nhẹ mái tóc mềm mượt của cô, anh cũng rất thích một tương lại tươi đẹp như vậy. Một tương lai mà anh và cô sẽ bên nhau trọn đời.

- Em chợt muốn hát bài hát A little love quá đi! – Cô hưng phấn.

- Anh không muốn giọng tiểu ngỗng của em vang lên đâu! Đừng tra tấn anh bằng cách đó!

Bạch Dương bịt tai lại vẻ trêu đùa. Cua nóng bừng mặt, dù sao khả năng thanh nhạc của cô cũng đâu đến nỗi nào! Sao có thể gọi cô là tiểu ngỗng chứ!

Thế là trên bờ biển Horo, có hai con người đang rượt đuổi nhau một cách hết sức tình cảm. Chàng chạy, nàng đuổi, như một bức tranh xinh đẹp.

Những giọt nắng nhàn hạ soi xuống mặt biển sâu tươi mát.

Thực chất, Horo là một ốc đảo hoang vắng nằm giữa biển Gaxy rộng lớn mênh mông. Anh cất công nhờ đàn em truy tìm đến nơi này để có thể dẫn cô đi chơi thoải mái. À mà tiện thể để con em yêu tinh đó ở nhà cho thằng em rể chăm sóc, không cần phiền đến Tiểu Cua của anh bận tay bận chân nấu ăn cho nó nữa. Một công đôi việc.

- Này, em đói quá à! Cả trưa nay chạy theo anh vòng vòng hao tốn năng lượng của em quá! Anh thừa biết sức anh bao nhiêu mà, chân anh lại dài nữa. Trong khi đó anh xem! Em sức lực yếu ớt, không những vậy em lại thấp hơn anh, ôi…

Cự Giải ngồi thở dài, miệng không ngừng càm ràm việc cô đang đói cùng với chuyện anh để cô đuổi theo anh. Bảo đói đến chẳng còn sức bước đi mà xem cái miệng kìa, huyên thuyên không ngừng. Cô không mệt anh cũng phải mệt thay cô nữa.

- Được rồi, anh cõng em, được chưa! Em nói còn nhiều hơn con nhóc thủy ngân đó nữa!

- Nào đâu có! Anh nói quá! – Cô chu môi phân bua.

- Lẹ, lên lưng tui cõng!

Anh gắt nhẹ, Cua nhịn việc phải cười lớn trước vẻ trẻ con của anh. Nhẹ nhàng trèo lên tấm lưng rộng lớn của Bạch Dương. Gương mặt cô áp vào bờ vai rắn chắc, mạnh mẽ mang lại cảm giác an toàn khó nói.

Dưới ánh mặt trời gay gắt, khung cảnh không còn là những cuộc rượt đuổi nữa, mà là anh cõng cô đến một nơi mát mẻ hơn và vỗ béo cô, còn cô yên bình tựa vào vai anh.

Hoàng hôn trên biển thật sự là khung cảnh yên bình nhất. Mặt trời mang sắc đỏ cam như một lòng đỏ của trứng đang chìm xuống bên kia, những ánh nắng nhạt nhòa còn sót lại như lưu luyến cảnh vật tuyệt đẹp của thế gian này.

Tán dừa rì rào trong gió, mặt biển cũng khoác lên mình chiếc áo cam lộng lẫy. Những cơn sóng nhè nhẹ trườn lên mặt cát trắng, rồi lại không nỡ trở về nơi biển sâu, lưu lại những mảng cát ướt như giọt nước mắt của người con gái lưu lại trên chiếc khăn tay.

Cự Giải đứng ngơ ngác nhìn thiên nhiên xinh đẹp trước mặt, những cơn gió xa lạ nào đó thổi bay mái tóc dài của cô, đôi mắt hồng trong veo sáng lên những tia sáng cuối cùng của một ngày. Trên trời, những đám mây hồng lơ đễnh trôi nhẹ nhàng, ánh sao hôm nhấp nháy như kim cương.

Bạch Dương choàng tay ôm lấy cô từ phía sau, mặt trời lặn xuống nhanh hơn, nhường chỗ cho màn đêm huyền ảo.

- Hôm nay em vui chứ? – Anh khẽ hỏi.

- Rất vui, anh làm em thực sự rất hạnh phúc! – Cô cười tươi.

Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ rút một tay về. Chưa kịp hiểu chuyện gì, một sợi dây chuyền đã rơi trước tầm mắt cô. Một chiếc nhẫn được khắc hai chữ C lồng vào nhau. Đôi mắt cô ngấn nước, biệt danh của cô là Cua, biệt danh của anh là Cừu. Hai chữ C tuyệt đẹp.

- Anh lồng vào dây chuyền là vì anh không muốn giống người ta. Nhẫn không nhất thiết em phải đeo, chỉ cần hai chúng ta yêu nhau, không đeo nhẫn cũng không quan trọng. Em xem!

Anh lấy phía sau lớp áo thun là một sợi dây chuyền tương tự như sợi lúc nãy. Anh cười hiền từ.

Cua không còn biết gì nữa, niềm hạnh phúc ngập tràn trong lòng như đưa cô đến chín tầng mây.

Cô nhảy lên người anh và chủ động hôn anh một cách nồng nàn nhất có thể.

Ánh trăng đêm nay, tròn đến lạ kỳ!



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
lãng nhách vậy



Message reputation : 0% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Ú òa, truyện gần cuối rồi, viết khoáng tay một chút cho nên mới lãng nhách đó.
P/s: Hiếm lắm chị mới còm truyện em nha ~_~



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 37

Có một số thứ trong tình yêu không nhất thiết phải dùng lời nói để thể hiện, chỉ cần bạn thấu hiểu, quan tâm, và đơn giản là ngồi nghe người mình yêu chia sẻ về những điều trong lòng người ấy, như vậy còn hơn trăm ngàn lời đường mật.
_____________________________

Thời kỳ nghỉ lễ hạnh phúc cũng kết thúc. Mọi người lại trở về với bộ bàn ghế thân thương. Chẳng mấy chốc cũng đã đến kỳ thi tốt nghiệp.
Ở thành phố này, bạn chỉ cần học đến lớp mười một là thi tốt nghiệp, đơn giản là những thứ cơ bản đã được phụ huynh giáo dục ở nhà, nên chương trình giảng dạy và học tập giảm xuống còn một lớp.
Bây giờ các sao đan cực kỳ bận, bận đến nỗi còn không dám rời người khỏi bàn học. Lúc nào cũng kè kè quyển tập bên mình, điểm tô là một chiếc bút chì bé xinh được vắt nghiêm chỉnh trên vành tai.
- Trời ơi, làm sao bây giờ? Gần đến kỳ thi rồi mà chẳng học vào chút nào nữa. Xem này, xem mấy cái hình học đau não này này, đến cả các công thức hóa học nữa này, đến cả công thức vật lý nữa này,… Tớ chết mất!
Nhân Mã hét lên, còn chỉ chỉ tay vào những quyển sách nằm la liệt trên bàn, đôi mắt cô đã có quầng thâm nhạt nhạt. Sư Tử đành phải buông quyển tập Anh Văn và quay sang dỗ dành cô vợ đang phát rồ của mình. Quả thật lần này là kỳ thi tốt nghiệp, rất quan trọng nên không thể không chăm chỉ học bài. Anh còn muốn sống trên đời.
- Hơi, mệt quá à! Mấy hôm nay có ngủ nghê gì cho cam, giờ sức mở mắt còn không có, lấy đâu ra sức học bài.
Thiên Bình lười biếng nằm dài trên bàn than vãn, đôi mắt cô nhắm nghiền lại hết sức mệt mỏi.
- Thôi ráng học đi mấy bạn, hầy vì tương lai sau này.
Xử Nữ tỉnh táo lên tiếng, mặc dù cô cảm thấy có chút đuối sức như không đến nỗi trời ơi đất hỡi như mấy cô bạn của cô. Mà thôi kệ, bọn họ sống vô tư lười biếng quen rồi, đến kỳ thi vội vã như thế này không cuống cuồng lo liệu thì có mà cạp đất ăn.
- Thấy chưa, thấy vợ tui gương mẫu chưa! Học bài ngay và luôn, không có thời gian ngủ đâu! Ngồi dậy ngồi dậy nhanh lên!
Ma Kết tự hào ra dáng thầy cô bảo mấy sao nam. Năng lượng học hành lại trở về nạp lại trong người, anh lập tức chạy đến thư viện ôm thêm một chồng sách to tướng về cho mọi người. Ai nấy đều thở dài.
- Giá như có thầy Kenny ở đây thì tốt rồi, thầy ấy là một người thầy giỏi về mọi mặt! – Song Tử nản lòng – Tại cậu đấy Song Ngư, sao cậu lại từ chối tình cảm thầy ấy chứ! Giờ thì ngồi đây mà khóc!
- Cậu sảng à? Tớ đã yêu Bảo Bảo thì tớ chỉ có anh ấy thôi, làm sao tớ chấp nhận thầy ấy được chứ! – Song Ngư cãi lại.
Một cuộc chiến nảy lửa nổ ra giữa douple Song, hai người cãi nhau kịch liệt đến nỗi không chú ý đến một điều.
Kenny đứng dựa cửa lớp, môi anh khẽ nở nụ cười tươi. Lũ nhóc này đúng là chẳng thay đổi gì cả. Khổ nỗi anh không có thời gian ở cùng bọn họ lâu hơn, nếu không quãng thời gian của anh ở Universi sẽ vô cùng thú vị.
Anh nhìn Song Ngư đang xù lông nhím mà gân cổ lên cãi với Song Tử. ô vẫn vậy, vẫn dễ thương, vẫn mạnh mẽ như vậy. Nhưng tiếc thay anh và cô không dành cho nhau. Cô vui vẻ bên Bảo Bình, mà anh cũng đã tìm thấy tình yêu đích thực của mình.
- E hèm, sao tôi về mà không ai chào tôi hết vậy?
Anh khẽ hắn giọng để làm mọi người chú ý, quả nhiên hai nàng Song đã ngưng đấu võ mồm, mọi người cũng lần lượt nhìn ra cửa để xem ai mà có giọng nói thần thánh đó. Mọi thứ im lặng trong giây lát.
Một lúc sau khi xác nhận chủ nhân của giọng nói đó, ai cũng ào ào ùa ra ôm chầm lấy anh như tìm được món bảo bối bị mất. À không, phải nói anh là bảo vật vô giá ấy chứ! Mọi người đang thật sự rất cần anh ngay lúc này.
- Lâu lắm không gặp trông thầy bảnh trai ra hẳn nhỉ? Da thì trắng, người thì tròn, được em nào chăm sóc à?
Bảo Bình giật giật khóe môi, anh lại cảm thấy bực bội. Nếu Kenny mà thư thế này trước mặt con cá của anh, máu háo sắc của cô nàng sẽ bị khơi lên mất. Lúc đó có mà mất vợ như chơi.
- Yên tâm, tôi đã có người yêu rồi, đừng lo tôi giành Song Ngư với cậu!
Kenny cười nhẹ nhõm, Bảo Bình cũng thôi dùng ánh mắt giết người của mình để nhìn Kenny, gì chứ anh ta đã khẳng định câu đó Bảo Bình sẽ không so đo nữa. Nhưng bạn gái của Kenny là cô gái may mắn nào vậy?
Mà thôi tạm bỏ qua đi, bây giờ Kenny là tổng đài giải đáp thắc mắc của các sao. Phải thú thực là anh quá giỏi đi, bao nhiêu bài tập khó, dù là ở bất cứ bộ môn nào anh cũng giải được hết. Các sao ngưỡng mộ nhìn anh như một vị thiên thần tái sinh.
Nhưng thi thoảng anh lại lấy điện thoại ra rồi nhìn vào màn hình cười một cách vu vơ, anh liên tục nhấn gửi tin nhắn.
Các sao kháo nhau rằng anh nhắn tin với bạn gái và cười khúc khích. Mọi người âm mưu trêu chọc anh để khai ra rằng người đã bẫy được trái tim của một nam thần hoàn hảo như anh. Nhưng cứng miệng là cứng miệng, Kenny nhất quyết không chịu nói ra làm các sao vô cùng hụt hẫng.
Một ngày đẹp trời nào đó, Bảo Bình đang thư giãn đầu óc để ngày mai có thể thi tốt hơn theo lời của Kenny thì điện thoại run lên. Một dòng tin nhắn hết sức chướng tai gai mắt trên màn hình.
“Ngao Tây Tạng hung dữ, thứ bảy ba tuần sau em về. Nhớ chuẩn bị đồ ăn đầy đủ nhe! Nếu không em sẽ quậy banh biệt thự đó!”
Con Liễu An chết tiệt, dám gọi anh trai nó là chó Ngao? Được lắm, rồi ông sẽ cho mày một bài học!
Ngày hôm sau, nắng tỏa sáng lung linh trên tán lá xanh biếc, những đám mây trôi dạt phiêu lãng về phương trời nào đó. Các sao đang vô cùng hồi hộp. Phần vì lo cho bài thi, phần lo có gặp phải giám thị khó không.
Tiếng chuông trong vắt reo vang khắp toàn học viện. Thầy Kenny tươi cười bước đến các sao. Gương mặt anh đầy hy vọng.
- Ổn chứ mọi người? – Anh hỏi.
- Vâng ạ! – Mọi người đồng thanh.
- Vậy thì hô quyết tâm một lần nào!
Anh đặt tay ra giữa không trung, mọi người kiên định đặt tay mình lên tay anh và tung lên bầu trời xanh trong kia. Tiếng nói khẳng định như một liều thuốc thúc đẩy tinh thần mọi người lên cao.
- Quyết tâm thi đậu! Yeah!



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 38

Sau những tháng ngày thi cử mệt mỏi, cuối cùng các sao cũng được thư giãn đầu óc. Và quan trọng nhất là được ngủ nướng vô điều kiện. Vâng, ai mà chẳng thích ngủ nướng sau những ngày thức khuya làm việc cật lực chứ?

Vậy mà vào một buổi sáng bình yên, tiếng chuông cửa trước cổng nhà Bảo Bình liên tục vang lên ầm ĩ, làm cho hai chủ nhân trong nhà bực bội vì giấc mộng đẹp bị phá hủy.

Song Ngư càu nhàu, cô đưa tay vò mái tóc vàng kim rối bù của mình, tiện tay ngó qua chiếc đồng hồ trên đầu giường.

- Trời, mới tám giờ thôi mà, ai tới sớm quá vậy?

Cô nhăn nhó, nhanh chân chạy xuống dưới. Tiếng chuông vẫn dồn dập như cũ, chứng tỏ khách đã rất nôn nóng rồi!

Song Ngư chán nản mở cở, cô định mở miệng chào người ta thì lập tức đơ người lại. Người trước mặt lập tức ôm chầm lấy cô, miệng liên tục kêu cô rối rít.

- Chị Hai ơi! Em nhớ chị quá à! Ây dà, càng ngày càng xinh đẹp ra nha. Úi chà, sao em yêu chị em thế nhỉ?

Liễu An hết nhìn Song Ngư lại ôm chầm lấy cô chị dâu đáng yêu của mình. Giọng nói trong như tiếng chim non liên tục vang lên léo nhéo bên tai cô.

Sau một hồi ngơ ngác, Song Ngư tách cái kẻ đang phát cuồng kia ra khỏi người rồi ngó một đống hành lý phía sau. Nhìn thẳng vào cô em đang đơ người ra.

- Này, làm gì em về đây đột ngột thế? Không thi à? – Cô hỏi.

- Em thi xong rồi mới có thời gian bay từ Mỹ về Universi đấy chứ! Nào nào, để em dần tên anh trai đáng chết đó một trận vì đã để chị dâu yêu quý của em thức sớm mở cửa thế này!

Liễu An nhanh nhẹn xách mấy chiếc vali to tướng vào nhà, sẵn tiện cô xắn tay áo sơ mi hùng hổ đi lên lầu. Song Ngư chỉ biết lắc đầu cười thầm. Sau sự cố lần đó, Liễu An trở nên dính lấy cô giống hệt như Thiên Bình bám dính lấy Cự Giải.

Liễu An nhanh chân chạy lên phòng Bảo Bình, cô nàng một mặt đi thật nhẹ nhàng, một mặt lại lấy đà chạy thật nhanh để tông mạnh vào cửa phòng anh trai. Vâng, thú thực là Bảo đại ca thường cảm thấy có cô em gái lỳ lợm này là một gánh nợ anh bất đắc dĩ phải gánh lấy.

- A, Anh Hai ơi em về nà! Dậy dậy dậy!

Cô dùng hết sức để đánh thức ông anh trâu bò của cô dậy, miệng vẫn cứ liến thoắng không thôi, cứ như dùng búa gõ liên tục vào kẻng ấy, đinh tai nhức óc không chịu được. Cuối cùng, Bảo Bình vẫn phải bực bội ngồi dậy quát vào mặt Liễu An.

- Thôi đi! Em định tra tấn anh đến khi nào nữa hả? Mà em bảo thứ ba tuần sau mới về mà! Sao hôm nay chỉ mới chủ nhật mà em đã về?

- Chỉ là bất ngờ kỳ thi đến sớm hơn em nghĩ cho nên mới được về sớm nè!
Ngao Tây Tạng, anh dậy đi! Chị Hai còn giỏi hơn cả anh đó!

Nói xong, Liễu An nhanh nhẹn phóng xuống giường biến mất dạng, bỏ lại ông anh đang ngơ ngác trên giường.
_____________________________

Quán kem Dreams đang tràn ngập không khí căng thẳng.

Mười hai sao nhìn vào cặp đôi lạ hoắc từ trên trời rơi xuống, ánh mắt dò xét lướt qua từng người, ai cũng chống cằm suy tư. Mặc các sao rất ư là hình sự.

Gương mặt Bảo Bình méo xệch, thậm chí có thể gọi là khó coi nhất đám. Ai mà ngờ, mấy tháng trước còn là tình địch, hôm nay lại là em rể kia chứ. Vi diệu, thật sự quá vi diệu!

- E hèm, mọi người coi tôi là người ngoài hành tinh à? Nhìn mãi thế?

Kenny ho húng hắng vài tiếng để nhắc nhở, này này, lần đầu tiên anh dẫn bạn gái ra trước công chúng mà mọi người lại có thái độ thế sao? Ai cũng phải có một nửa cho riêng mình chứ!

- À ờm… Thực ra là… Có một vài chuyện thầy nên suy nghĩ lại rồi! – Thiên Bình nghiêm mặt – Liễu An là em gái Bảo Bình, Bảo Bình là bạn trai Song Ngư, mà trước kia thầy lại thích bạn ấy.

- Rồi sao? Có chuyện gì à? – Kenny vẫn ngu ngơ.

Các sao ngao ngán thở dài. Ây, đúng là “Nói một lần không hiểu, nói bốn lần vẫn như không” mà! Kenny ơi là Kenny, thầy thông minh lừng lẫy một vùng trường mà bây giờ lại bày ra cái vẻ mặt ngu ngơ thế kia!

- Thầy nghĩ như thế nào nếu như em rể thầy trước kia thích vợ thầy? – Song Tử đặt vấn đề hết sức đơn giản.

Kenny chợt ngộ ra, anh cúi gằm mặt xuống tỏ vẻ… Ngại ngùng!

Liễu An từ nãy giờ bị bỏ lơ mới lên tiếng phân bua.

- Này này, mấy anh chị cũng đừng quan trọng hóa như vậy chứ. Trước kia cũng vẫn là trước kia, đâu thể nào đem ra mà đem ra nhắc lại ở hiện tại được chứ? Đúng, Kenny trước kia từng làm loạn với anh hai em để tranh giành chị em. Nhưng không phải bây giờ anh ấy yêu em sao? Cần gì em phải quan tâm đến quá khứ “hoàng kim một thời” ấy chứ!

Liễu An nói thêm một hồi dài, bây giờ là tới lượt các sao cúi mặt ngượng ngùng. Liễu An nói đúng, mọi người cần gì phải so đo quá khứ chứ?

Trong khi đó, Kenny khẽ nép sát vào người cô như ngụ ý rằng: “Ta có người bảo kê nhé, động vào thử xem!”

- Thôi bỏ qua đi, vấn đề bây giờ là chúng ta sẽ khai tiệc ở đâu đây? Khu vui chơi? Club? Karaoke? Nhà hàng? Hay đi chơi xa? Cái khu du lịch lần đó đi cắm trại được đấy, hai đến Hồ Bán Nguyệt một lần nữa đi, à mà đảo Horo cũng đâu kém đâu nhỉ? Hay là đến Thiên Vương đi! Á đến Taurus cũng được phết ấy chứ!

Nhân Mã hào hứng kể ra hàng loạt địa điểm làm mọi người chóng hết cả mặt. Con quỷ nhỏ ham chơi này, biết bao giờ mới lớn được đây?

- Thôi như vầy đi, về nhà dọn đồ, chúng ta sẽ đi phượt xa, ok? Một tuần luôn, chịu không?

Thiên Yết nãy giờ ngồi im như tượng đá cuối cùng cũng biết nói chuyện. Mọi người ai nấy đều giật mình nhìn anh bằng đôi mắt kỳ dị. Quái, hôm nay tên bò cạp này ăn trúng cái gì do Thiên Bình nấu à? Tự dưng hôm nay lại muốn đi chơi?

- Nhìn gì mà nhìn, bộ lạ lắm à? Tui cũng muốn đi chơi chứ bộ? – Anh hất mặt.

- Nhưng bài thi? Kết quả thì sao? – Xử Nữ hỏi lại.

- Yên tâm, tôi có quan hệ với thầy Hiệu trưởng, khi nào có kết quả thì tự
khắc sẽ trong điện thoại tôi thôi! – Kenny ngã người ra sau, làm bộ dáng sang chảnh trả lời.

- Vậy là ổn, mai tập hợp nhà tớ rồi xuất phát ha? – Bạch Dương hào hứng.

- Ok! – Cả nhóm đồng thanh.
_____________________________

Tối hôm đó, Cự Giải ngồi trước bàn học nghiêm chỉnh ghi chép gì đó, thi thoảng cô còn nở nụ cười mỉm đầy sự dễ thương.

“Vậy là những ngày ngồi trên ghế nhà trường đã kết thúc rồi! Mình đã không ngờ được rất nhiều chuyện xảy ra như thế này. Nào là thi văn nghệ, cắm trại, ghép đôi, cầu hôn,… Mọi thứ diễn ra chỉ trong hai năm thôi sao? Giống giấc mơ quá đi! Nhưng mình mong đây là sự kết thúc tốt đẹp cho mình và các bạn, mọi người đã tìm được nửa kia cho mình. Thầy Kenny cũng vậy, không ngờ thầy lại yêu nhằm em gái Bảo Bình mới ghê chứ!

Hai năm trôi qua cùng mọi người, mình đã nhận ra rất nhiều điều, mình thật sự cảm thấy rất hạnh phúc.

Thôi tạm biệt nhật ký nhé! Mình đã bước sang một quyển nhật ký mới, nhật ký trưởng thành. Nhưng đây vẫn sẽ là ký ức đẹp nhất của mình! Sẽ không phai nhòa!

Tạm biệt!”

Cự Giải đặt dấu chấm cho tất cả. Cô gấp quyển nhật ký dày cộm lại, nhật ký cô viết hôm nay nằm tại trang cuối cùng. Cua mỉm cười đặt nó vào trong hộc tủ bàn. Cô lặng lẽ bước đến bậu cửa sổ và ngắm nhìn bầu trời đêm.

Cô và mọi người sẽ bước đến cánh cửa tương lai tươi sáng. Chỉ nay mai thôi, mọi thứ đến với cô sẽ là những thứ mới mẻ. Có chăng cũng là những cú vấp ngã đau đớn, nhưng mỗi khi vấp ngã lại là một lần trưởng thành.

Cua cười, tự nhủ mình suy nghĩ xa xôi quá rồi! Cô lại trở vào giường và chìm vào mộng đẹp. Ngày mai sẽ là một ngày tuyệt vời!



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Đôi lời gửi đến Reader!

Đã hơn một năm mình theo đuổi bộ truyện này, để mình nhớ xem nào. Khoảng đầu năm 2015 đến nay cũng đã một năm hai tháng rồi còn gì!

Thời gian qua, mình đã không cố gắng nhiều, lại còn đôi khi lại khá là lười biếng do bị tịt ý tưởng. Nhưng đi rồi cũng sẽ đến cuối con đường, đúng không? Và mình đã đi gần hết chặng đường của "Học viện của những chòm sao" rồi. Bộ truyện tâm huyết và cũng là truyện đầu tay của mình. Đổ công sức ra cũng không ít đâu. Cố gắng thức đêm để cày ngôn tình hòng tìm ý tưởng chi những cảnh romance ý (thực ra so với cú đêm cũng chẳng có gì khác nhau cả! ^_^)

Nghĩ lại những lần mình ngồi gõ word những hơn một tiếng đồng hồ, những lần vừa cày game vừa tranh thủ gõ một ít, những lần ngồi vu vơ suy nghĩ ý tưởng mới, những lần ngồi soi lại lỗi (ấy vậy mà vẫn còn lỗi mới đau!),... Đó đều là kỷ niệm đẹp trong cuộc đời làm Author mạng của mình.

Thôi, lảm nhảm nhiều quá cũng không nên. Tạm biệt mọi người nhé, cảm ơn mọi người vì suốt thời gian qua đã ủng hộ và theo dõi truyện của Ali.
P/s: Chỉ còn hai chap cuối thôi nhé, mình sẽ tranh thủ làm xong trong tháng hai này.



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 39

Ba năm sau…

Mọi người bây giờ đã trở thành những người thành đạt và có tiếng tăm lừng lẫy trên thương trường khắc nghiệt. Ai ai cũng bận bịu với những mớ hồ sơ và giấy tờ đến nỗi quên ăn quên ngủ. Nhưng quên gì thì quên chứ bạn bè thì đời nào quên cho nỗi chứ!

Những ngày cuối tuần là những ngày thư giãn cho mọi người, cả nhóm thường kéo nhau đi đây đó rồi lại trở về với công việc bận đầu tắt mặt tối. Cũng phải, đã bước qua tuổi ăn chơi rồi, cũng phải chính chắn tự kiếm tiền nuôi thân chứ!

Vâng tất cả sẽ là những chuỗi ngày bình dị nối tiếp nhau nếu như vào một ngày kia, một tin nhắn sốc hàng được gửi đến các sao nam.

“Làm việc đủ rồi, cưới vợ thôi mấy ông ơi! Chứ để mấy nàng mà bỏ đi hết khóc cũng không kịp đâu!”

- Cha Ma Kết này có bị khùng không vậy? – Sư Tử thốt lên.

- Hở, không nhắc cũng quên luôn rồi! – Kim Ngưu giật mình.

- Mới định nhắc nhở mấy tên kia thì tên này lại phỗng tay trên rồi! – Bạch Dương tiếc nuối.

- Mình cũng suy nghĩ như vậy. – Thiên Yết xoa cằm.

- Đợi tên Kết này nhắc thì mình đã lên kế hoạch rồi! – Bảo Bình bĩu môi.

Mỗi người một suy nghĩ khác nhau, nhưng cứ gọi chung là định cưới mà chưa dám ngỏ lời, vậy đó. Cơ mà các anh vì ham mê làm việc quá độ cho nên cũng hay quên sự xuất hiện của chiếc nhẫn định mệnh ấy.

Một hội nghị bàn tròn được lập ra giữa các chàng trai.

Dưới ánh đèn huỳnh quang sáng bừng, một chiếc bàn hình chữ nhật được đặt giữa phòng và xung quanh là những chàng trai của chúng ta đang bàn về kế hoạch sắp tới.

- Này, định làm đám cưới tập thể à? Tớ thích đám cưới riêng lẻ hơn!

Sư Tử gác hai tay lên gáy và ngả ra phía sau. Cái máu thích chơi trội của anh lại nổi lên, chỉ là muốn phô cô dâu xinh đẹp của anh cho bàn dân thiên hạ tiếc nuối thôi.

- Làm đám cưới tập thể vừa ít tiền, lại vừa có không khí vui vẻ nữa. Xem này, là bạn từ thời học ở Sao Băng, thân với nhau còn hơn cả người nhà…

- Bỏ chữ “người nhà” ra, tui không muốn cưới một người trong gia đình!

Bạch Dương ngay lập tức ngắt ngang lời của Kim Ngưu với cái lý do hết sức lãng xẹt làm ai cũng méo mặt, nhất là chàng Trâu của chúng ta. Mặt mày Ngưu xám xịt lại, anh nhăn mặt phản bác.

- Cự Giải sau khi cậu cưới cậu ấy thì cũng là người nhà thôi mà!

- Nhưng đó là sau khi cưới, còn việc cậu nói là trước khi cưới cơ! – Bạch Dương thơ ngây.

Có ai đó đang rất bực mình vì cái kiểu trả lời ngây thơ vô số tội của anh. Chịu khó đi, con Cừu đó rất dễ làm người ta bực mình mà.

Hội nghị bàn tròn của các sao nam nhanh chóng diễn ra cũng nhanh chóng kết thúc. Chỉ có một vấn đề thôi, vả lại các anh ấy lại không thích nói chuyện nhiều. Nên vấn đề sẽ giải quyết rất nhanh lẹ.
____________________________

Trong một lớp học đơn giản.

- Nào, ta bắt đầu lại nhé! Hai, ba!

Tiếng đàn du dương vang lên, đệm theo là những tiếng hát non nớt. Âm thanh trong trẻo như tiếng chuông an lành làm ai nghe cũng phải bất giác mỉm cười.

Thiên Yết cũng vậy, anh mỉm cười nhìn cô nàng đang ngồi chơi đàn một cách say sưa. Cả người anh dựa vào bức tường cạnh cửa sổ nhìn ngắm cô.

Ba năm trôi qua, Thiên Bình không còn là cô gái tài lanh như ngày nào, cũng không phải quá thờ ơ vô tâm. Cô đã trở nên mềm mại và dịu dàng, điều đó làm Thiên Yết cảm thấy vô cùng bất ngờ và thích thú. Thi thoảng cùng cô đi uống cà phê, anh thích nhìn cô yên lặng nhìn dòng người xuôi ngược trên đường. Khi đó cô luôn nở một nụ cười nhẹ nhàng, mái tóc dài xõa hai bên vai, anh luôn tan chảy khi Thiên Bình như vậy.

Giờ học nhạc cũng sớm tan, Thiên Bình đứng dậy tạm biệt các bạn học sinh đang chạy ùa ra khỏi lớp. Cô vẫy nhẹ tay, đồng thời cũng nhìn sang anh một cách bất ngờ.

- Hôm nay anh không bận sao? – Thiên Bình hỏi.

Thiên Yết mỉm cười bước nhẹ đến bên cô, anh nhẹ ôm cô vào lòng. Anh lúc nào cũng cao hơn cô. Cô luôn không hài lòng với chiều cao khiêm tốn của mình, và anh lúc nào cũng là người xóa tan cái suy nghĩ mà anh coi là vớ vẩn đó ra khỏi đầu cô.

- Tự nhiên nhớ em, đi chơi nhé! – Anh khẽ nói.

Thiên Bình hơi bất ngờ, nhưng cô cũng đồng ý, suốt một tuần anh chìm trong công việc, hiếm lắm mới rủ cô đi chơi, không thể từ chối được!

Cô nhanh chóng thu dọn những thứ cần thiết rồi chạy ra với anh, vẫn là nụ cười tươi mà anh yêu đó.

Hôm đó anh đồng ý làm tài xế riêng của cô cả ngày, hết đưa cô đến quán ăn đến khu vui chơi, công viên, quán cà phê chó mèo mà cô thích, còn đưa cô đến những nơi rất lãng mạn như vườn hoa lớn nhất Universi, Cầu Ước Hẹn, Vườn Ước Mơ,…

Đi chơi cả ngày, cả hai cũng chịu đáp lại tại bờ sông Galaxy. Những ánh đèn led treo trên hàng cây nhấp nháy những màu sắc khác nhau. Bờ cỏ đông nghịt toàn là những cặp đôi dẫn nhau đến đây ngắm sông đêm. Tuy vậy, cả bờ cỏ vẫn rất tĩnh lặng, ai cũng biết đây không phải là nơi ồn ào.

Hai người chọn một vị trí ít người nhất rồi lặng lẽ ngồi xuống. Mặt sông thi thoảng lại gợn lên những con sóng nhỏ lăn tăn. Thi thoảng những cơn gió nhẹ thổi qua không khí mát lạnh của buổi đêm.

Thiên Bình vẫn ngồi yên lặng, nhưng tay Thiên Yết cứ run lên bần bật. Anh đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt, anh muốn nói ra nhưng lại sợ câu trả lời phải chờ đợi của cô. Lúc đó thì anh sẽ ngượng chết người luôn đó!

Thiên Yết sau khi dằn vặt nội tâm một hồi, anh hít sâu một hơi thật dài, rồi xoay nhẹ Thiên Bình để cô đối diện với anh. Cả người anh đổ một lớp mồ hôi mỏng, chứng tỏ anh đang rất căng thẳng. Thậm chí lời nói cũng không được rõ ràng.

- À… Ờm… Chuyện này… Có chút khó nói. Thật ra… Ờ… Thật ra thì… Chúng ta… Có thể tiến xa hơn một chút được không?

Anh khó nhọc mở lời, Thiên Bình ngơ ngác nhìn anh. Tiến xa hơn?

- Tiến xa hơn một chút? Ý anh là chúng ta… Sẽ kết hôn? Em nói đúng chứ?

Lòng Thiên Yết có một chút rối loạn, đã biết thì thôi làm ơn trả lời giùm cho người ta bớt đau tim không được à? Lại còn phải hỏi lại một câu nữa mới khổ chứ!

- Đã biết rồi còn hỏi! Đừng giỡn mặt với người có tiền sử bệnh tim! – Anh nhăn mày.

- Anh mà tiền sử tim mạch cái nỗi gì! Bắt anh chạy một trăm vòng sân trường anh còn chưa thấm, lừa ai cơ chứ! – Cô chỉ nhẹ ngón tay vào thái dương anh.

- Đừng có đánh trống lảng! Trả lời nhanh, gọn, và ngay lập tức! – Anh nổi cáu.

- Không thể…

Câu trả lời siêu gọn, siêu nhanh, thậm chí là ngay lập tức làm ai kia đứng hình. Đôi mắt anh có chút buồn, bàn tay anh trượt dài theo hai cánh tay nhỏ nhắn của cô. Nhưng hai cánh tay nhỏ ấy nhanh chóng đặt trên hai vai anh.

- Không thể mới sợ, con bò cạp ngốc của em ạ! – Cô ôm chầm lấy anh, khẽ thì thào.

Yết Yết hơi sững người, não bộ của anh bắt đầu hoạt động hết công suất. À, thì ra lúc nãy cô trêu anh à? Con bé này, suýt nữa thì anh đã đau tim thật rồi đấy!

Năm cặp đôi khác cũng vậy, một màn hỏi cưới đúng nghĩa đen thứ hai diễn ra nhiều nơi. Bạch – Giải tại gốc cây tử đằng ở Hồ Bán Nguyệt, Kết – Nữ ở nhà sách năm nào, Bảo – Ngư thì là căn phòng năm đó họ trọ chung, Kim – Song là bãi cỏ xanh mướt dưới ánh trăng đối diện căn phòng huyền thoại, Sư – Mã thì khỏi nói, là bãi biển năm Nhân Mã bị sốt hai ngày đấy.




Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 40: The end.

  Hôm nay, học viện Sao Băng trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. Một lễ cưới tập thể hoành tráng được diễn ra trên sân trường rộng lớn. Khắp nơi đều trang hoàng sắc trắng tuyệt vời.

  Đường dẫn vào khán đài được trải một lớp thảm đỏ, hai bên hàng ghế được trang trí bằng những cột hoa trắng tinh khôi. Nói chung là đậm chất trang trí trong nhà thờ vào ngày lễ cưới ấy. Chiếc rèm nhung màu trắng trang nhã, bên góc trái sân khấu là một chiếc bục. Vả người chứng hôn hôm nay, không ai khác chính là cô Kình Ngư – Chủ nhiệm của họ cách đây bốn năm.

  Các học viên nữ thì váy trắng thuần khiết, các học viên nam lịch lãm trong bộ vest trang trọng. Mỗi người như một thiên nga vậy, nhìn vào ai cũng hoảng hồn vì đâu ra mà lắm trai xinh gái đẹp thế kia!

  Mọi người đang tất bật chuẩn bị cho buổi lễ cưới đình đám nhất này. Mặc dù là thứ hai đầu tuần, nhưng có vẻ như công việc học tập đã bị đình chỉ lại để nhường chỗ lại cho mười hai con người thần thánh này.

  Căn phòng 10/2 năm nào đang tất bật với sáu cô dâu cực kỳ xinh đẹp. Phải, lớp học năm nào đã trở thành căn phòng dành cho cô dâu. Các bạn nữ lớp này đã tích cực trang trí lại căn phòng. Những bạn nữ có khiếu làm đẹp đều được giữ lại để giúp các sao nữ. Những chiếc váy trắng tinh khôi phủ dài đến đất, còn các cô dâu của chúng ta nở nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện.

- Chị nhắm mắt lại một chút nhé, em chỉ thoa nhẹ một lớp phấn mắt nữa là chị xinh lắm rồi đấy! – Cô bé trang điểm cho Xử Nữ cười tươi.

- Con bé này, em trêu chị đấy à? – Cô ngượng ngùng.

- Không, em nói thật đấy! Dạ chị trắng ngần thế này, gương mặt chị cũng dễ thương nữa! – Cô bé liến thoắng.

  Xử Nữ không nói nữa, cô nhắm mắt lại theo lời cô bé kia. Cảm giác lành lạnh trên mí mắt làm cô thoải mái.

- À mà em tên gì vậy? – Cô nhẹ hỏi.

- Em tên Amy! – Cô bé cười – Xong rồi, chị có thể mở mắt ra.

  Đúng lúc đó, một chàng trai được mệnh danh là hotboy 10/2 mở cửa đi vào. Chất giọng ấm áp của cậu ta có thể làm cho người khác say mê.

- Chú rể đã đến, mọi người chuẩn bị sẵn sàng nhé!

  Nói rồi, cậu nở nụ cười tươi như mặt trời. Mặt mày Amy bất chợt đỏ bừng lên, cô bối rối vội vàng xoay người dọn dẹp bộ trang điểm của mình.

  Một chi tiết nhỏ đó cũng không lọt khỏi mắt Xử Nữ chuyên gia soi mói của chúng ta.

  Trong lúc các cô nàng xinh đẹp chuẩn bị đón các chàng trai của đời mình, tâm trạng ai cũng rối bời. Cũng phải, đã có một bước biến chuyển lớn trong đời mình, ai mà chẳng lo lắng.

  Amy chỉnh sửa bộ váy cưới cho Xử Nữ, từng nếp gấp trên chiếc váy là một sự kết hợp hoàn hảo đến từng milimet, vừa tôn lên vẻ đẹp của người mặc, vừa tôn lên vẻ thuần khiết dành cho cô gái tuổi đôi mươi xuân xanh.

- Này, Amy, em thích cậu chàng lúc nãy à? – Cô nháy mắt tinh nghịch.

- Ơ…

  Mặt của Amy lại đỏ hồng lên, Xử Nữ mỉm cười thật nhẹ nhàng. Cô nói trúng tim đen của cô bé ngây thơ này rồi.

- Nếu yêu thì phải biết lao đến mà nắm giữ. Em không nghe mọi người bảo sao? Có mà không giữ, mất thì đừng tìm. Nhanh chóng nắm lấy cậu ta trong tay, đừng để cho người khác cướp mất, nếu không em khóc cũng không kịp đâu!

  Cô khẽ thì thầm để tránh người khác nghe được, Amy lúc đầu hơi ngơ ngác, nhưng sau đó, đôi mắt cô nàng lại hiện lên sự kiên định như trả lời rằng: “Em đã hiểu!”

  Cánh cửa lớp sáng bừng, sáu nam thần đẹp trai đang đứng ngoài với vẻ mặt rất chi là kiêu ngạo. Tất nhiên, mọi thứ sáng bừng chưa bao lâu thì giọng nói có thể gọi là chanh chua vang lên.

- Chúa ơi sáu anh trai đẹp sập học viện này sao lại không cho con? Ôi thần linh ơi! Anh Sư Tử kia đẹp trai quá chừng!

  Câu nói vừa dứt, lập tức cô gái đó bị một đấm của Nhân Mã mà nằm sóng xoài trên mặt đất. Đó là cô nàng chạy vặt lúc mọi người trang điểm ấy! Mà cũng xin nói thêm, hiện Nhân Mã là võ sư karate. Cô đã đạt đến trình độ nhất đẳng huyền đai rồi! Xui xẻo cho con bé này!

  Mặc kệ nạn nhân đang bất tỉnh nhân sự, Mã Mã vẫn thản nhiên đi đến khoác tay Sư Tử như chưa có chuyện gì xảy ra. Sư Tử méo mặt, sao cô nàng này lại thích động tay động chân thế nhỉ?
_________________________

  Cả khán đài đang rất đông người. Cũng phải, toàn bộ thầy cô cùng toàn bộ học viên đều tập trung ở đây, không đông sao được.

  Hàng ghế đầu tiên dãy bên trái là quý thầy cô trong ban giám hiệu và quý phụ huynh học sinh, hàng đầu tiên dãy bên trái là dành cho quý thầy cô bộ môn. Còn từ đó trở về sau là toàn bộ học viên của Sao Băng.

  Tiếng nhạc vang lên trang trọng, sáu cặp đôi chính của ngày hôm nay từ từ, từng bước tiến lên sân khấu. Những bé học sinh lớp mười đứng hai bên tung hoa như mừng cho ngày hạnh phúc của mọi người. Cô Kình Ngư diện một bộ đồng phục công sở đứng trang nghiêm trên bục, giống như lúc gặp cô ngày mọi người vào học lớp mười. Có khác chăng chỉ là tóc cô của đã có vài sợi bạc. Cô đang vỗ tay mừng cho những đứa học trò của mình, những đứa học trò mà cô cho là ngổ ngáo bây giờ đã trưởng thành hơn rất nhiều.

  Buổi lễ long trọng được diễn ra một cách chậm rãi. Mọi người ai ai cũng mừng cho các cặp đôi hoàn hảo này. Buổi lễ cũng có sự góp mặt của Khả Hân, Kenny và Liễu An, còn cả bố mẹ của Hayuki nữa. Ban đầu, Thiên Bình khá bối rối khi gặp họ, nhưng thái độ hiền từ khoan dung của bậc sinh thành làm cho cô cảm thấy ấm áp hơn rất nhiều.

  Phần nghi thức cũng xong xuôi, ai cũng đều một lời nguyện bên nhau đến trọn kiếp. Người ta nói, yêu cũng giống như một tách cà phê vậy, nếu biết giữ gìn thì cái ấm nóng của nó sẽ còn mãi, còn nếu như không biết hâm nóng lại, nó rồi cũng sẽ nguội lạnh theo sự đời.

  Không có tình yêu nào đổ vỡ nếu cả hai một lòng chung thủy, không có tình yêu nào bền vững nếu không đặt lòng tin cho nhau. Mười hai sao, dù cho có gặp sóng gió, có gặp biến cố, họ cũng sẽ đồng lòng vượt qua, cùng nhau tìm lại ánh sáng của cuộc đời.

  Trên sân học viện Sao Băng có sáu bó hoa cưới được tung lên cao trên nền trời xanh biếc cùng tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên, như một bản hòa ca mãi vang vọng không bao giờ phai nhòa.

~ THE END ~




Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
27/05/2016
:
Tuổi :
19
:
Đến từ :
TP HCM
:

Bình Bình Kẹo Ngọt
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 27/05/2016
Tuổi : 19
Đến từ : TP HCM

hay quá àk! Chap này lãng mạn qá đê! Đôi luc như muốn hòa mik vào truyện, muốn mik là nhân vật trog đấy... Nói chug là...HAY!!! b17 Very Happy



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
dạo này ss ít ngoi nên bắt đầu tuần sau ngoi thường đc r, end hay lắm á



Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
27/05/2016
:
Tuổi :
19
:
Đến từ :
TP HCM
:

Bình Bình Kẹo Ngọt
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 27/05/2016
Tuổi : 19
Đến từ : TP HCM
mik thich những chi tiet tả cảnh của bn, nó thơ mộng hiền hòa đầy chất lãng mạn khiến mik bị cuốn vào trong truyện



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Aino Minako đã viết:dạo này ss ít ngoi nên bắt đầu tuần sau ngoi thường đc r, end hay lắm á

Đây là cái kết mỹ mãn nhất em có thể nghĩ ra. Nhưng cảm ơn chị nha ^_^. Em có truyện mới trên wattpad á, rảnh rảnh chị tìm đọc thử rồi cho em nhận xét nha: Tìm nhau giữa cuộc đời rộng lớn.



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
đưa link wa fb cho ss đi



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Oi oi, em đâu có fb của ss đâu =_=



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 5 trong tổng số 6 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4, 5, 6  Next

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất