Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
4
:
Ngày tham gia :
27/06/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
TPHCM
:
Kirasagi Saya Hunter
Kirasagi Saya Hunter

Kirasagi Saya Hunter
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia : 27/06/2015
Tuổi : 27
Đến từ : TPHCM
Author: Saya

Disclaimers: Không ai thuộc về tôi

Rating: PG13 (extra sẽ có cảnh NC-17)

Paring: Siwon x Zhoumi

Summary:

Cherry blossom ... flying away through the blue sky

Cherry blossom ... flowing slowly in the spring

Cherry blossom ... laying peacefully on the grass

Have you ever known the beauty of the eternal season ?

Have you ever known the pain hidden in the smile ?

Have you ever known my love for you ?

Before the mountains turn into the river

Before the earth turns into the sky

Come back to me ...

Cherry blossom ... my dream never come true


Prologue

Cherry blossom ... flying away through the blue sky

Cherry blossom ... flowing slowly in the spring

Cherry blossom ... laying peacefully on the grass


Have you ever known the beauty of the eternal season ?

Have you ever known the pain hidden in the smile ?

Have you ever known my love for you ?

Before the mountains turn into the river

Before the earth turns into the sky

Come back to me ...

Cherry blossom ... my dream never come true ...





"No winter last forever, no spring repeat its turn."



Truyện kể rằng...

Ngày xưa, có một chàng kiếm sĩ tài giỏi lớn lên trong gia đình một lãnh chúa. Chàng được ban cho một thanh sắt qúy để rèn kiếm. Nhưng kiếm được rèn nên phải được tắm máu người mới có thể trở thành bảo vật. Lúc ấy, gia đình lãnh chúa này đã suy tàn, chàng còn qúa trẻ chưa có kẻ thù nào, thời đại lại qúa yên bình không một tên giặc cướp. Ngày qua ngày, chàng trai ra sức kiếm tìm một lý do để có thể vung gươm nhưng vẫn hoài tuyệt vọng. Hàng đêm, chàng ôm thanh bảo kiếm trên đỉnh núi Fuji huyền thoại, đau đớn oán trách cho số phận của mình. Cô gái con lãnh chúa, người yêu của chàng, hết sức đau khổ khi thấy chàng như vậy. Một đêm, nàng đến bên chàng kiếm sĩ, khẽ khàng

“ Em có thể mượn thanh kiếm của chàng một lát được không?”
Cầm thanh kiếm trên tay, cô gái ứa nước mắt nhìn vẻ sáng loáng lộng lẫy của nó. Một thanh kiếm chỉ có thể trở thành bảo kiếm khi được tắm máu người... Vậy thì...


Cô gái đâm thẳng thanh kiếm vào cổ mình trước ánh mắt thảng thốt của chàng trai. Được tắm trong máu, thanh kiếm phát ra hào quang xanh rực rỡ, sáng rực cả một vùng. Nó đã trở thành bảo kiếm...

Thế nhưng, từ ngày đó chàng kiếm sĩ bị mọi người ghẻ lạnh, xa lánh. Họ không thèm nhìn mặt chàng, khinh bỉ, tránh xa bất cứ nơi nào chàng tới. Chàng trai bị nhấn chìm trong nỗi cô độc tận cùng. Một ngày, chàng trở về đỉnh núi Fuji, đứng trước ngôi mộ của người yêu, thầm thì

“ Anh đã hiểu rồi...”

Đêm đó, bão tuyết nổi lên, vùi lấp chàng trai cùng ngôi mộ của cô gái dưới lớp tuyết dày.

Mấy ngày sau, từ nơi đó mọc lên một cây hoa màu hồng phấn. Những bông hoa nở trên lớp tuyết trắng. Những bông hoa đang lúc nở rực rỡ đã lìa cành...

Người ta gọi cây hoa đó là hoa Anh Đào...


.............................................................................



Hoa bay theo gió, nương nhẹ trên mây. Bay.

Nắng chiếu nghiêng nghiêng, len qua lá. Rơi.

Đâu là nơi bay đến? Đâu là nơi đứng lại?

Chiều mây bay qua nắng. Sáng mưa ướt đường về.

Bình minh mưa khẽ nhịp. Chút hồng chút xanh. Chút nhòa nhạt gió
Chút long lanh mưa. Chút khẽ khàng tiếng bước chân nơi nào xa lắm.

Hoa bay qua trời xanh. Màu hồng tươi vội sao đã rụng. Nước lung linh nắng. Chút trắng trong sao đã xót xa.

Chiều mây bay qua.

Ngẩng đầu nhìn mây. Mây tan mây hợp. Cúi đầu nhìn nước. Nước chảy hoa trôi.

Ngẩng đầu nhìn trăng. Trăng tròn rồi khuyết. Cúi đầu nhìn đá. Nước chảy đá mòn.

Bình minh không gió. Hanh hao hơi lạnh xa xăm.

Một mình đứng lại. Bâng khuâng nghe thời gian. Chơi vơi cánh hoa rơi trong gió.

Lời ru hát khẽ, vang vọng một mình. Tiếng nấc vô tình, tưởng chừng như chưa hề có. Đặt mình xuống cỏ, ngẩng nhìn trời xanh. Áng mây vô tâm, nghiêng mình che khuất nắng.

Xuân qua hoa rụng. Chưa kịp hẹn thề. Ngày khuất mây





Được sửa bởi Kirasagi Saya Hunter ngày Sun Jun 28, 2015 12:34 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
4
:
Ngày tham gia :
27/06/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
TPHCM
:
Kirasagi Saya Hunter
Kirasagi Saya Hunter

Kirasagi Saya Hunter
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia : 27/06/2015
Tuổi : 27
Đến từ : TPHCM
Chapter 1

Cherry in the dawn of goodbye

Gió thổi lồng lộng qua những bãi cỏ dập dờn như sóng . Ánh mặt trời vừa lên hồng ửng trải mơn man trong sắc trời tím man mác . Phía xa xa , dường như vài cuộn khói quẩn quanh cuốn
tròn vương lên không trung .

Và gió .

Gió lại ào ạt thổi , mang theo hơi nước biển mặn chát .

Hay là nước mắt ?

Không . Cậu không bao giờ khóc . Cuộc sống đã dạy cho cậu rằng nước mắt thật vô ích . Cuộc sống đã làm khô cạn nước mắt của cậu . Lâu lắm
rồi … Sống để nhìn tất cả vuột qua tầm tay , những gì mình yêu thương nhất , trân trọng nhất.

… Nhưng khi chết đi , ta có thể gặp lại họ không ? Hay là … như những cuộn khói bốc cao bay vào không trung …

Vô định …

Gió . Và chỉ có gió .

Ánh mặt trời tím loang ra . Vài giọt nắng vàng hắt lên chấp chới . Dù có đi đâu chăng nữa … cũng không thể ở bên nhau . Dù có sống hay chết … cũng không thể ở bên nhau.

Khác với mọi lần , cậu nghe trái tim mình bình thản . Hay là chính nó cũng đã chết lịm trong đau đớn từ lâu , lâu lắm rồi. Cẩn thận . Cậu lắng nghe lại lần nữa nhịp đập trái tim mình . Hết rồi . Hết thật rồi . Không thổn thức , không kêu gào , thậm chí không nhức nhối.

Hết thật rồi .

“ MiMi"

Cậu quay lại , mỉm cười “ Wonnie"

“ Đi thôi !”

"Uh"

Như mọi lần , vẫn những câu ngắn gọn và không xúc cảm , ít ra bây giờ là phía cậu . Có phải cậu tưởng tượng không khi nghe trong giọng nói
bình thản , lạnh lùng đó có gì uất nghẹn ? Cậu dõi mắt nhìn theo bóng người đang đi đằng trước … như mọi lần vẫn làm . Cái bóng trắng nhạt nhòa trong làn sương trắng . Mong manh …

Dường như mọi vật sắp tan ra … Tan ra …

Anh quay đầu lại . Đôi mắt hổ phách vẫn không biểu lộ chút cảm xúc . Cậu mỉm cười “Có chuyện gì sao"

Anh im lặng quay lưng đi . Từ bao giờ cậu đã có nụ cười đó ? Không vui , không buồn , chỉ là mỉm cười - hạnh phúc ? Dường như , chỉ cần anh
quay lại là có thể bắt gặp nụ cười đó - nụ cười chỉ dành cho anh .

Trong cuộc sống ngắn ngủi – và cũng đầy bất hạnh của cậu, cái gì được gọi là hạnh phúc ? Và lúc này , khi sắp mất đi tất cả , có gì còn được gọi là hạnh phúc ?

“ Tôi nợ anh rất nhiều , nhưng tôi
không có gì để trả lại … Tất cả những gì tôi có thể làm là mỉm cười đón anh về, là sống hạnh phúc vì anh"

Như thế , anh sẽ hạnh phúc sao?

Phải , nụ cười của cậu đã là niềm hạnh phúc của anh . Nhưng anh biết , từ nay nó sẽ là nỗi ám ảnh suốt cuộc
đời. Danh vọng, tiền bạc, đánh đổi những thứ mình yêu thương , trân trọng vuột qua tầm tay , để sống
với những hoài niệm hay nỗi đau. Cho đến bây giờ, cậuvẫn có thể mỉm cười.

… Nhưng có bao giờ trong cuộc đời dài dằng dặc của mình , anh có thể mỉm cười … một lần nữa … ?

“ ZhouMi… “
“ ????”
“ Lại đây “

Họ đi ngang qua một khu phố nhỏ. Gió vẫn thổi như muốn hất tung
những con người đi trên phố.

Lạnh lẽo.

Một mình.

Một chàng trai với áo sơmi trắng một mình băng qua những cơn gió mùa đông mà tưởng chừng như, biến mất cùng làn gió.

Có khi … thế lại tốt hơn …

Anh thở dài , nắm lấy tay cậu“ Đi thôi!"

Bàn tay cậu khô lạnh trong tay anh . Bàn tay đã chăm sóc anh nhiều năm về trước. Cho đi rất nhiều nhưng chưa từng đòi hỏi gì đáp trả . Cậu mỉm cười , nắm chặt tay anh . Như mọi lần, và cũng chỉ như thế thôi .

Trong ánh nắng sớm , những cánh hoa rơi lả tả theo gió như những trận tuyết hồng . Trời chuyển dần sang sắc xanh tím . Ánh nắng trong suốt như lọc qua màn sương một lớp bụi thủy
tinh lóng lánh .

Anh buông tay cậu, bước lên phía trước . Hoa rơi xung quanh anh . Gió thổi mái tóc của anh bay tung . Cậu chớp mắt nhìn lên những cành
hoa đan vào nhau trên đầu. Đâu đó trong trái tim cậi đang nổi gió. Cậu biết nơi này , phải không ?

Phải chăng

Cậu đã từng nhìn anh bước đi như thế này..

Ở nơi đây..

một mình …

“Siwon ah”

“ Hmn … “

“ Anh cô đơn lắm phải không ?"

Siwon dường như giật mình trước câu hỏi của cậu. Cặp mắt nâu mở to , như
nhìn thấu vào anh .

“ Không “

Nói dối . Khi anh quay lưng đi , dường như cặp mắt nâu đó vẫn dõi theo anh.

Khó chịu !

Nói dối. Đánh đổi? Để được cái gì?



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
4
:
Ngày tham gia :
27/06/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
TPHCM
:
Kirasagi Saya Hunter
Kirasagi Saya Hunter

Kirasagi Saya Hunter
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia : 27/06/2015
Tuổi : 27
Đến từ : TPHCM
Anh vẫn phải nhìn những người thân yêu rời xa mình như vậy , có làm gì được đâu ! Họ cũng không bao giờ trở về, họ đã bỏ đi như vậy đấy. Để rồi chỉ còn lại sự trống rỗng trong trái tim anh . Cha … Mẹ … chẳng còn ai cả . Chẳng ai ở bên tôi .

“Em sẽ mãi mãi ở bên anh"

Anh quay lại và bắt gặp nụ cười của cậu.

Trong vườn anh đào hôm ấy , trong ánh sáng mờ đục của hoàng hôn , gió như thổi tung những lời đó bay lên trời.

Tan biến .

Nói dối . Không có “ mãi mãi “ giữa 2 chúng ta , không thể, nhất là với em.

Rồi em sẽ rời xa tôi …
Có thể còn sớm hơn những người khác.

Chỉ cần anh quay lại, là có thể nhìn thấy nụ cười đó .
Dường như, em vẫn đứng đó, mỉm cười chờ đợi tiếng gọi của anh.

Mãi mãi …

Lần đầu tiên, anh muốn tin có một phép màu cho chữ “ mãi mãi “ của cậu

Lần đầu tiên, tim anh nhói đau .
Hôm nay, cậu vẫn đứng sau anh . Nhưng còn ngày maim Mãi mãi.

Chia ly . Đó thật sự là mãi mãi .

“ Hoa anh đào rơi vào lúc đang nở rộ . Không đẹp sao, Wonnie"

Giọng cậu nhẹ bỗng như hơi thở . Cậu đứng đó. Màu trắng của chiếc áo cô mặc như tan vào làn sương , tan vào những trận hoa tan tác . Tan
vào gió. Tan vào mây.

“Anh còn nhớ đã hứa gì không ? “

“…”

“Đừng bao giờ nói dối em"

“....“

Anh không quay lại . Cậu bước tới phía sau anh , nhè nhẹ tựa đầu lên vai anh .

“ Tội nghiệp, Siwon“

Tội nghiệp ? Chưa ai dám nói với anh như thế .

“Em sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh"

Không một cử động . Không giọt nước mắt nào rơi . Chỉ có gió và những cánh hoa rơi lả tả .
Trời trong xanh không một gợn mây . Đàn chim ríu rít ở phía xa .

“ Đi thôi, Zhoumi“

“ Vâng“

**********

Hoa anh đào rơi sau lưng họ. Những cánh hoa phủ lên dấu chân của 2 người. Rồi sẽ không còn vết tích gì...

Đằng sau

Dường như có tiếng thở dài …




Comment cho em nhé



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
hay mà sao ngắn vậy ủng hộ nhok
chào mừng nhok đến với diễn đàn, nhớ post lun cái shortfic đầy tính hủ nữ kia lun nghe Wink



Được cảm ơn :
4
:
Ngày tham gia :
27/06/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
TPHCM
:
Kirasagi Saya Hunter
Kirasagi Saya Hunter

Kirasagi Saya Hunter
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia : 27/06/2015
Tuổi : 27
Đến từ : TPHCM
Chapter 2
Nothing to me

“Em muốn mãi mãi ở bên Siwon"

Đã bao lần cậu nói điều đó với những ngôi sao băng ước nguyện . Đó không chỉ là một điều ước. Đó là niềm khao khát của cậu. Không nói thành lời.

Đã bao nhiêu năm tháng đi qua rồi nhỉ ? Bảy năm. Nhưng dường như mới ngày hôm qua . Mọi thứ vẫn như thế , không thay đổi . Những chuyến
hành trình dài cùng với những bạn đồng hành quen thuộc . Ngày qua ngày , tháng nối tiếp tháng . Nhưng với cô , tất cả chỉ như một cái chớp mắt . Chẳng có gì thay đổi . Chỉ có cậu là thay đổi . Cậu không còn là cậu bé thực tập sinh ngày nào. 8 năm, có lẽ là một khoảng thời gian dài, đểvà bắt đầu nhìn thế giới rộng lớn xung quanh bằng cặp mắt trưởng thành hơn . Trong cuộc hành trình của mình , cậu đã nhìn thấy nhiều thứ. Đau thương, hận thù...tình yêu và hạnh phúc.

“Em muốn được làm gió, Siwon"

Siwon chỉ nhướng mắt nhìn cậu. Zhoumi cười lớn

“Gió không phải chịu bất cứ ràng buộc nào . Gió không đau khổ . Gió sống tự do như anh vậy “

Siwon nhìn vào khoảng không gian đen mịt trước mắt . Đôi mắt như sâu hơn trong màn đêm không sao ấy.

“ Cậu sống cuộc sống của gió chưa?"

“ Tất nhiên em không phải là gió. Và anh cũng không phải là gió . Gió
không có tình cảm .“

Dường như ánh lửa trong mắt Siwon lụi tắt . Tình cảm - thứ ngu ngốc
đó!

“ Tôi cũng không có tình cảm với cậu"

Zhoumi cau mày . Đôi mắt nâu đầy nghi hoặc.

“ Thế tại sao anh giữ em bên cạnh? Thế với anh, em là gì?"

Anh quay nhìn cậu, gương mặt vẫn vô cảm như bình thường .

“Không là gì cả"

“ Oh “

Im lặng . Tiếng gió thổi vi vu nhẹ nhàng hơn, như một sự an ủi. Cậu im lặng . Hàng giờ đi qua. Siwon ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên bầu trời . Một mảnh trăng khuyết – cô độc , lạnh lẽo.

Đã bao nhiêu tháng ngày đi qua rồi nhỉ ? Những ngày dài rong ruổi không mục đích , chỉ có một tham vọng duy nhất : nổi tiếng, vượt lên tất cả. Và Super Junior đã làm được điều đó. Những bài tập, những lời mắng nhiếc, mồ hôi, và những vất vả lo toan. Những tranh đoạt , mưu mô – bao nhiêu kẻ đã phải trả giá cho tham vọng của mình ?

Nhưng cuối cùng , sẽ còn lại gì ? Bao nhiêu năm qua chẳng có gì thay đổi . Chẳng có gì thay đổi và sẽ không có gì thay đổi . Anh đã sống như thế và sẽ tiếp tục sống như thế . Có gì mà phải thắc mắc . Trong thời đại này , chỉ có kẻ mạnh mới có thể tồn tại . Ngạo nghễ đạp lên những kẻ yếu đuối, hèn nhát để tồn tại . Có ai hỏi trăng ở trên cao kia sống để làm gì trong chuỗi ngày rong ruổi của nó chưa ?

Siwon cười khan với chính mình . Già rồi sao ? Mệt mỏi rồi sao ? 10 năm cuộc đời, chỉ biết ca hát và diễn xuất - cuộc sống dài đằng đẵng không có điểm dừng và không biết đâu là bờ bến . Trân trọng là mất mát , yêu
thương là đau đớn . Kẻ càng mạnh càng cô độc . Kẻ càng cô độc càng nhẫn tâm . Đóng băng mình lại để tồn tại . Đóng băng mình lại để không bị tổn thương .

Căm ghét vì sợ phải yêu thương . Hận thù vì sợ phải yếu đuối . Chẳng có gì tồn tại mãi. Không thể làm gì . Không còn có thể làm gì

Tự cho mình cao hơn tất cả , nhưng biết rất rõ những gì người khác nhìn mình : sợ hãi , kinh hoàng và căm ghét. Thế thì sao ? Ai cần quan tâm đến những thứ đó!

Anh căm ghét những tình cảm ngu ngốc. Căm ghét những tình cảm –
không dành cho anh – không bao giờ.
Siwon ngoảnh lại nhìn cậu.

Cặp mắt nâu mở to nhìn đăm đắm vào màn đêm . Dường như không cảm xúc.

“ Đi ngủ đi, Zhoumi“

“Uh"

Anh và cậu đi vào trong KTX. Đôi mắt ai kia vẫn nhìn vào bóng lưng quen thuộc.

“ Siwon không ghét em chứ?"

“ Không “ Lời nói tự bật ra

Zhoumi mỉm cười. Đôi mắt nhắm lại , yên bình

"Siwon ah"

“ Hmn …"

“ Em yêu anh "

Cả hai đều chìm vào im lặng . Dường như không một tiếng thở.

“ Đó là lý do em muốn ở bên anh"

“Tôi ghét những lời đó . Im đi ! "

"Siwon không ghét em chứ"

Câu hỏi lại được đặt ra .

Im lặng.

Siwon ghét những tình cảm ngu ngốc này. Nhưng chẳng phải vì những tình cảm đó mà anh muốn cậu ở bên cạnh mình sao? Nếu không có những tình cảm đó , có lẽ giờ này.......

“ Không “

“ Cám ơn anh “

Gió thổi qua những ngọn cây . Mây che đi mảnh trăng khuyết.


Thời gian trôi qua .
Ngày mai , chúng ta sẽ mỗi người mỗi nơi.
Ở đó, nỗi đau gần như phai dần.
Không thể ở bên nhau mãi mãi , ai chẳng biết rõ điều đó.

Tại sao anh giữ cậu bên cạnh ?

“Cậu không là gì đối với tôi cả"

Sự thật . Không là gì cả.

“ Em sẽ mãi mãi ở bên anh“

Bắt đầu từ ngày trong khu anh đào , anh đã chuẩn bị trước ngày này . Nhưng đến tận bây giờ, anh vẫn không muốn để cậu.

Chúng ta là gì của nhau ? Không họ hàng , không bạn bè , không anh em , không gì cả . Chỉ là … ở bên nhau như một sự hiển nhiên . Không
là gì cả .

Ngày mai , sau khi để Zhoumi về Trung Quốc, anh sẽ tiếp tục con đường của mình … Vô định …

Nothing to me .

End chap 2




Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
4
:
Ngày tham gia :
27/06/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
TPHCM
:
Kirasagi Saya Hunter
Kirasagi Saya Hunter

Kirasagi Saya Hunter
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 4
Ngày tham gia : 27/06/2015
Tuổi : 27
Đến từ : TPHCM
Chapter 3

Flowing time and the stone

Mùa thu . Những chiếc lá vàng phủ dày trên con đường . Trời xanh . Rất xanh . Đâu đó vọng lại tiếng cười lanh lảnh của một 1 chàng trai.

“Henry! Em đi đâu đó ?"

Cậu nhóc có khuôn mặt dễ thương lầm bầm “ Em đi có công việc"

“Nhớ về sớm nhé “

Henry chỉ ném về phía Zhoumi một cái nhìn khó chịu, quay đi trước khi quăng lại mấy tiếng giống như “em ứ phải con nít nha"

Siwon tựa lưng vào sofa, nhìn ra ngoài. Vài chiếc lá phong đỏ đang rơi nhẹ nhàng , lấp loáng trong ánh nắng
vàng đang nhảy múa từ những ngọn cây.

Zhoumu liếc nhìn về phía Siwon. Sự im lặng của anh có gì đó làm cậu khó chịu và thắc mắc . Anh vẫn thường im lặng trong suốt cuộc nói chuyện với cậu hay với các thành viên khác, nhưng không phải như bây giờ. Cậu có cảm tưởng anh đang tránh ánh mắt của cậu. Phải không ?

Thở dài , cậu bứt một cành hoa cúc dại bên cửa sổ. Cành cây rung rung , vài cánh hoa rơi xuống đất.

"Siwon ah" Cậu ngập ngừng ướm lời

“ Hnm … “

“ Hoa đẹp qúa nhỉ? Cho anh đấy"

Siwon nén một tiếng thở dài . Nhưng anh cũng cầm lấy những cành hoa Zhoumi đưa mà không nhìn cậu. Và bóp nát cành hoa ấy....
Rơi vụn

“ Siwon..."

Anh quay khẽ về phía cậu mà không liếc mắt lại .

“ Cậu có bao giờ đi đến những nơi tối tăm nhất của cuộc sống này chưa“

“ ......"

“ Toàn những thứ rác rưởi ! Những bông hoa này tươi bao nhiêu mà khi đến những nơi ấy thì cũng sẽ hóa thành tàn tạ mà thôi. Cậu hái những
bông hoa và giữ chúng cho đến khi tàn , cho đến khi chúng hóa thành rác rưởi để vứt đi. Cậu không nghĩ gì sao ?"

“ … Không “

Cậu ngập ngừng một thoáng , rồi tiếp tục

“Em chỉ nghĩ chúng rất đẹp , và muốn hái chúng cho anh thôi. Siwon... hình như có điều gì muốn nói với em? “

Mùi hoa còn hăng hăng trong không khí . Vài bông hoa còn rơi trên đất, rung rung theo làn gió.

“ Nếu cậu cứ theo tôi như thế này … Đến ngày nào đó cậu cũng chỉ là một thứ tàn tạ bị ta bỏ lại như những bông hoa đó thì sao ?"

Zhoumi dõi mắt nhìn theo cánh hoa rơi theo làn gió. Cậu không ngạc nhiên vì câu hỏi của Siwon. Cậu đã chuẩn bị trước sẽ đến một ngày anh muốn rời khỏi cậu. Sự căm ghét của anh , sự tự cao của anh , và cả sự bảo bọc của anh cũng làm cho cậu biết rồi ngày đó sẽ đến .

Nhưng sao tim cứ nhói đau .

“ Em muốn mãi mãi ở bên Siwon“

Mãi mãi …

Zhoumi ngồi xuống cạnh Siwon , chống cằm lên gối

“ Siwon ah… Cuộc sống của hoa rất
ngắn ngủi với gió… Nhưng cuộc sống của gió cũng ngắn ngủi so với cuộc sống của Siwon. Và cuộc sống của Siwon cũng ngắn ngủi so với Trái Đất. Nhưng mọi vật đều đang sống ,
đúng không ? “

“Em không quan tâm đến tất cả sự sống trên đời này . Có lẽ … những bông hoa bị em hái thật sự rất đau đớn . Nhưng em thì không như thế . Em luôn muốn được ở bên anh"

“ Nhưng nếu tôi muốn cậu đi ? “

“Siwon luôn có lý do của mình, và em tin Siwon luôn muốn điều tốt cho em
Em có thể tự mình tồn tại, em có thể
rời xa anh… Nhưng em không muốn. Tất cả những gì em có thể làm là mỉm cười đón anh về … là sống hạnh phúc vì anh… Vì anh không ghét em. Phải không?"

Gió cuốn những chiếc lá vàng bay nhẹ lên giữa thinh lặng .

Bình yên . Sau những lần comeback, máy quay, talk show, quảng bá, sau những mưu mô , anh sẽ quay lại nơi cậu ở đó. Và cậu luôn mỉm cười đón anh về . Không cần biết những gì anh đã , đang hay sẽ làm . Cậu chấp nhận và chỉ cần biết anh đã quay lại bên cậu. Những người anh đã gặp chỉ biết anh là những đồng nghiệp, khán giả, những người luôn ủng hộ anh và Super Junior. Còn Zhoumi chỉ biết....

Anh là của cậu.

Bất an. Siwon không có điểm yếu! Siwon không có tình cảm! Siwon không có sự ràng buộc !

“ Siwon ah, trái tim không phải là
thứ không thay đổi . Tin vào nó thì thật ngốc nghếch . Tình cảm chỉ đem đến sự yếu đuối và ngu ngốc . Chỉ nên tin vào chính mình"

“ Cậu đã từng bao giờ yêu thương và muốn bảo vệ một thứ gì đó chưa?"

Lee HyukJae... Cuối cùng rồi cậu cũng yêu thương một người. Vì bảo vệ người đó, có lẽ bản thân cậu sẽ đánh mất tất cả : danh dự, địa vị. Một kẻ ngang tàng, luôn muốn hơn cơ những kẻ khác. Đã bao nhiêu năm Siwon luôn tự hỏi HyukJae làm thế để
được gì ? Một người luôn mít ướt, lại hay mè nheo với người khác. Nhưng HyukJae không màn gì đến mọi thứ.

Tất cả.....

Chỉ vì nụ cười của người đó....

Đó có phải là hạnh phúc...?

Hạnh phúc.... anhkhông biết thế nào là “ hạnh phúc" Anh không biết đem hạnh phúc đến cho người khác.

Cuộc sống với sự giả tạo, với những trận chiến liên tục. Chỉ có kẻ thắng mới có thể đứng lên.

Vậy mà từ bao giờ Siwon này bị ràng
buộc vào sự tồn tại của một con người ? Của một nụ cười ? Càng gắn bó càng cảm thấy bất an .

Tốt hơn hết là chấm dứt tất cả .

Nếu như có thể móc những tình cảm của mình ra khỏi trái tim thì tốt biết bao nhiêu.

Cậu rất mạnh mẽ, cậu sẽ tồn tại mà
không cần có anh . Và sẽ tìm được một tình yêu. Và cậu sẽ quên anh. Tám năm bên nhau , có là gì đâu trong cuộc đời một con người . Thời gian sẽ trôi qua và tất cả sẽ chỉ là những mảnh vỡ nhạt nhòa không hình dáng của dĩ vãng . Cậu sẽ đặt hình ảnh anh trong những thứ gọi là qúa khứ ấy . Và anh cũng sẽ quên …

Cả hai sẽ tiếp tục sống cuộc sống bình thường của mình. Thế sẽ tốt hơn
Có là gì đâu những cuộc chia ly và gặp gỡ . Và tình cảm cũng không là điều tồn tại mãi mãi .

Tình cảm giữa chúng tôi là gì? "Không ghét" thế rồi sao ?

“Ngày mai, cậu và Henry quay về Trung Quốc đi, ở đây hết việc cho hai người rồi"

“ Siwon!!! “

“ Đừng hỏi lại quyết định của tôi"

Zhoumi cúi mặt . Không thể níu kéo lại được. Nhưng , đó là điều cậu cần sao ?

Tám năm … Luôn ở bên nhau như một sự hiển nhiên. Cậu cần anh.

“Anh sẽ tìm em, phải không ? “

Siwon quay lại nhìn cậu. Câu hỏi mà cậu đã hỏi khi anh để cậu lại một mình. Lần đầu tiên .

Cậu đang mỉm cười .

Như đang tiễn anh đi .

Và anh sẽ trở lại.

-------------

Mưa . Mưa ào ạt . Siwon đứng một mình trong phòng.

Kết thúc rồi . Phải không ?

“ Trong núi , trong rừng , trong gió
Và trong những giấc mơ … “

Bàihát ngốc nghếch nhiều năm trước mà Zhoumi hát. Giờ cậu đang hát lại cho anh ? Gió thổi bay những thanh âm vào trong cơn cuồng phong dữ
dội . Chỉ những lời cuối còn vang vọng

“ Tôi sẽ đợi một mình cho đến khi người quay lại. Trở về với tôi nhé, Siwon"

Hay những lời hát đó vang lên từ trong tâm tưởng anh ? …

Siwon quay lưng bỏ đi .

Phía trước là màn mưa giăng mắc . Như những giọt thủy tinh đâm thấu vào người.

End chap 3



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
Viết tiếp nha nhók




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất