Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
16/04/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
minhnhatzany
minhnhatzany

minhnhatzany
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 16/04/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
Nhẹ nhàng như cơn gió
Chạm môi lên ánh dương phía chân trời
Ngày qua ngày bên em đi khắp mọi nơi
Cầm tay em đưa anh qua bao đoạn đường
Nhưng sao em vội buông thế
Để ta lạc mất nhau giữa dòng người
Làm sao thể quên những ấm áp nơi em
Mùa đông càng rét thêm trong anh
Vì mất đi ánh mặt trời.



Phong lẩm nhẩm theo lời bản nhạc đang nghe qua headphone, mọi thứ vẫn bình thường và êm ả như một quy luật, ngoại trừ bản thân Phong, đầu cậu đang lẫn lộn những hình ảnh của Ly, một nỗi nhớ đan xen mà đáng ra nó không nên có, giờ Phong chẳng thể xác định tình cảm của mình với Ly là gì nữa. Tắt nhạc, rút tai nghe ra và ném chiếc điện thoại lại giường, Phong đứng lên và đi ra ngoài, có lẽ di dạo sẽ khiến Phong cảm thấy dễ chịu hơn.



……………………………………



Phong là một chàng trai nổi tiếng ít nhất là trong phạm vi khối 11 với vẻ ngoài khá đẹp trai, khéo ăn nói, ga lăng, học lại khá với môn Lí sở trường nên Phong có khả nhiều vệ tinh. Cậu từng có nhiều hơn một cô bạn gái, với Phong, yêu chỉ để cho vui và cho “có kinh nghiệm”, chia tay và bắt đầu một cuộc tình mới đối với Phong quá bình thường như chuyện ở huyện, cậu chưa từng có một tình yêu kéo dài quá 3 tuần, kỉ lục là 2 tuần và 3 ngày được lập bởi cô bạn Linh 11B6. Đối với Phong tình yêu khá mơ hồ, nó chỉ như một kiểu tình cảm khiến người ta thân hơn mức bạn bè một chút mà Phong hay gọi là “bạn thân +”, nghĩa là đặc biệt của đặc biệt, chỉ đơn giản vậy thôi.



Trường Phong tổ chức thi văn nghệ, cậu từ chối tham gia tốp ca nam dù Phong hát rất hay, bạn bè đều nhận xét thế, nhưng Phong không thích thể hiện mình, nhất là trước toàn trường. “Cứ ham hố làm gì rồi lại bị ghét”- Phong nói với mấy thằng bạn cùng lớp. Ngày diễn vào đầu tháng 11, trời bắt đầu trở lạnh, khoác chiếc áo khoác to sụ bên ngoài chiếc áo len cổ lọ, thằng Dũng vẫn rên hừ hừ, cũng phải, vừa rét lại nhiều gió thế này mà hội diễn cứ tổ chức ngoài sân khác gì hành học sinh. Cảm thấy đủ rồi, Phong gắt:

- Thôi mày!

- Tao đố mày là tao mà không rên đấy, hàm tao nó cứ tự động đánh đây này!- Dũng vẫn rên.



Chán, Phong lôi điện thoại và gắn tai nghe bật thật to cho khỏi phải nghe cái thằng dở hơi bơi ngửa này hành xác. Những giai điệu nhẹ nhàng trong mấy hit của Trung Quân Idol làm cho Phong như chìm vào miền xa xôi nào đó. Thằng bạn bên cạnh không buông tha, nó lôi Phong trở lại ngay với hiện tai sau chừng 15 phút bằng một vỗ rất kêu.

- Lại cái quái gì nữa thế ông nội?- Phong quát.

- Kìa mày, ngó lên kia đi- Dũng chỉ tay lên sân khấu- Thấy em áo đỏ đang múa kia chứ? Xinh mày nhở?

- Thì mặc xác nó liên quan gì đến tao?- Phong để ý thấy mấy thằng cùng lớp bắt đầu xán lại hóng hớt.

- Mày tán được không?- Dũng hất hàm thách thức

- Việc gì tao phải tán? Như thế tao được gì?

- Mày sợ?- Dũng cười khẩy, mấy tên hóng hớt cũng nhăn nhở cười theo.

- Mày nói ngu thế? Tao sợ cái gì?- Phong thấy nóng mặt.

- Thế mày tán đổ nó tao xem. Trong 1 tháng mà đổ tao nguyện soạn văn cho mày free tháng tiếp theo.

- Được. Là mày nói đấy nhé.



Phong thừa biết môn văn của cô Như là nỗi ác mộng đôi với cái lớp quá nửa theo ban A như lớp nó. Đã thế cô này còn vui tính, yêu cầu mỗi lần soạn bài trước khi có tiết, bài soạn ít nhất 5 trang. Đã bao lần Phong phải ngậm ngùi cùng mấy tên khác ra ngoài đứng cả tiết bonus 1 vé trong sổ đầu bài, có hôm cô dễ tính chỉ cho con 0. Nay có tên tình nguyện hầu môn văn hộ cậu, mà điều kiện cũng không mấy khó khăn với một người như Phong, tội gì mà không thử. Chiều, cậu gọi cho thằng đệ bên lớp 11B3 hỏi FB của “mục tiêu”. Sau khi nghe tên đệ bô lô ba la về các món ăn của “em áo đỏ”, Phong vào FB gõ Ly Nguyen, xem một lượt profile và album ảnh (thực ra album không có nhiều ảnh vì Ly không thích tự sướng), kết hợp với mớ thông tin do thằng đệ cung cấp, Phong bắt đầu inbox làm quen và nói chuyện.



……………………………………..



Ly là một cô gái cá tính, vui vẻ và dễ gần. Tóc cô bé đỏ do cháy nắng, đôi mắt rất trong và to tròn qua cặp kính cận nhỏ, mũi cao và đôi môi thanh tú, Ly khá bắt mắt trong cái nhìn của nhiều người. Ly chưa từng yêu, cuộc hôn nhân đổ vỡ của ba mẹ tác động khá nhiều đến Ly, cô nghĩ yêu đương chẳng có gì hay ho, chỉ tổ rắc rối. Nhưng Phong như một cơn gió đem theo bao diệu kì mới lạ thổi vào cuộc sống lặng lẽ của Ly. Phong nói chuyện rất lịch sự và hòa nhã, lại pha chút hài hước khiên Ly rất thích kể lể với Phong khi có gì vui hay buồn. Thỉnh thoảng đụng mặt nhau trên trường, Ly hay khoác tay Phong và trò chuyện rất tự nhiên. Nhiều buổi chiều lạnh, Ly hay rủ Phong dạo quanh mấy phố cổ, tạt vào Gloria's Jeans uống những cốc café thật bự có thể cầm đi. Bên Phong, Ly dần thấy yêu không đến nỗi tệ như cô nghĩ. Một ngày như bao ngày, con bạn cùng bàn vừa sơn móng tay vừa hỏi không ngẩng lên: “Thích người ta rồi hả?”, Ly cười không đáp. “Vậy là đổ đứ đừ ra rồi” con bạn vẫn không ngẩng lên.



………………………………………..

Phong đưa cho Dũng xem tin nhắn của Ly: “Tớ thích cậu!”, Dũng đau khổ nhìn Phong đang toe toét cười, ai mà ngờ tay này “sát gái” đến thế. Phong vỗ vai cười ha hả: “Chịu khó đi ông bạn già, có 1 tháng thôi mà. Xem nào, 1 tuần có 3 tiết, tháng này có 4 tuần và 3 ngày, xui xẻo cho mày là 3 ngày lẻ ấy đều là những ngày có tiết văn, tổng cộng đệ phải làm 15 tiết, thôi cố gắng, sẽ qua nhanh thôi hô hô”. Lũ bạn vây quanh thì cười đến không nhặt được mồm với cái mặt thiểu não như mắc chứng khó tiêu của thằng Dũng.



- Bao giờ mày đá nó? Hơn một tuần rồi, đùa vừa thôi chứ?- Dũng hỏi.

- Tao… ờ, cái đấy tao cũng chưa biết- Phong nhớ ra đây chỉ là một vụ cá cược.

- Sớm mà rút kẻo đêm dài lắm mộng. Con Ly nó khờ quá để mày lừa, sao lại có đứa dễ tin người như nó nhỉ, nhìn mặt nó có đến nỗi ngu lắm đâu?- Dũng thở dài.

“Bịch!” Ngoài cửa sổ lớp có tiếng như ai ngã, Phong mở ra, Ly đang khuỵu xuống, không hề ngước lên, mắt vô hồn và vài giọt nước mắt lăn một cách vô thức. Phong vội chạy ra đỡ Ly dậy, miệng lí nhí hỏi: “Cậu nghe thấy hết rồi à?”

Ly như bừng tỉnh với câu hỏi có thể nói là ngu nhất mọi thời đại của Phong, cô tát Phong một cái đánh bốp rồi quay đi, không chạy, không biểu cảm và không nói lấy một lời. Phong đứng chon chân nhìn Ly đi xa dần, người cô run bần bật vì cố ghìm không bật ra nước mắt, như là giữ lại chút tự trọng cuối cùng của mình. Phong thấy thật khổ tâm và cũng thấy mình quá nhẫn tâm, Ly cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, Phong chơi vố này quá là đau. Ly đâu có làm gì Phong, chỉ vì Phong quá ngu ngốc và tự mãn, Phong nghĩ mình giỏi quá rồi, tự cho mình quyền đùa cợt với tình cảm của người khác. Ly đã phải chịu tổn thương tâm lí về chuyện li thân của bố mẹ, Phong như 1 chỗ dựa tinh thần, vậy mà giờ đây người Ly tin yêu nhất lại là kẻ lừa dối, coi tình cảm của Ly chỉ bằng 1 tháng soạn văn “free”. Phong ơi là Phong, sao mày lại có thể tàn độc như vậy, nỗi đau thể xác có thể lành, nhưng đây lại là một nhát dao rạch sâu them tổn thương tinh thần, sao mà Ly chịu nổi đây?...

- Mày có sao không?- Dũng hỏi lần thứ 3.

- Hả? À không sao, thôi tao về đây, mày ở lại ôn Toán một mình đi, tao hết hứng học rồi, tí nhớ khóa cửa lớp cẩn thận.

- Ừ biết rồi. Mà mày có không sao thật không đấy? Có cần tao đưa về không?



…………………………………………..



Ly khóc ướt đẫm chiếc gối lông ngỗng, trời đã sáng, nỗi buồn cũng vơi đi nhiều, hoa sữa rụng đầy ban công đưa mùi thơm nhè nhẹ. Ly vẫn đi học, lên thư viện đọc sách, về ăn cơm tối mỗi ngày. Ly vẫn thỉnh thoảng gặp Phong trên trường, cô lướt qua Phong như người xa lạ. Ly cũng dần quen với cảm giác trổng trải, những chiều không vướng lịch học cô vẫn đạp xe qua những phố cổ và lại ngồi ở Gloria's Jeans, nghĩ về những trải nghiệm của bản thân, nghĩ về cuộc sống thực tại, và về Phong. Một chiều lang thang ở chùa Trấn Vũ, nơi mà trước đây hai đứa từng suốt ngày đi chơi, mùi hương tuy khó chịu nhưng nước vối ngon tuyệt, một tin nhắn đến, Ly mở ra, của Phong: “Ly này, tớ xin cậu môt việc được không?”

- Cậu nói xem.

----5 phút trôi qua-----

- Những việc tớ đã gây ra cho cậu ấy, tớ biết có nói gì thì cũng không thể khiến cậu tha thứ cho tớ, vậy xin cậu hãy quên tớ đi, xóa tớ trong trí nhớ của cậu đi, coi như tớ chưa hề xuất hiện, được không?



Sau bao nhiêu chuyện cuối cùng cậu ta cũng không thể nói ra được một câu tử tế, một lời xin lỗi cũng không, thật hèn hạ, chỉ biết trốn tránh, sao trước đây Ly không hề nhận ra nhỉ? Liệu lần đó Ly không vô tình đi lấy quyển sổ bỏ quên trên lớp và vô tình đi ngang qua lớp Phong, thì lúc cậu ta đá cô, cô vẫn sẽ tin những lí do lí trấu của cậu ta mất.

- Uhm- Ly rep, thả cho cốc café rơi tự do, để nó vỡ tan tành.



…………………………………………...



Một ngày giữa tháng 12, Ly lại tạt vào Gloria's Jeans, ngồi lại một góc cạnh cửa kính nhìn ra ngoài đường, mưa phùn lấm tấm bám trên kính, từ đây cô có thể nhìn dòng người và xe hối hả tránh mưa, bên kia đường anh chàng sinh viên làm part-time cho hiệu sách đang ngồi ngáp vặt, một cậu học sinh đang cầm hoa trên tay băng ngang qua đường với một dáng dấp khá giống với một người Ly đã quen. Một bà bán xôi đang cố không cho mưa hắt vào hàng, một ông già sửa xe đạp trên vỉa hè đang cuống quít thu dọn đồ đạc tìm nơi trú mưa… Cảm thấy theo dõi mọi người vậy là đủ, Ly lại chúi mũi vào quyển sách đang đọc dở, chuông reo khi có khách đẩy cửa vào quán, Ly không chú ý lắm, có người ngồi phịch xuống ghế trước mặt Ly, cô ngẩng lên, là cậu học sinh mua hoa khi nãy, cậu ta bỏ mũ trùm đầu ra, đưa bó hoa cho Ly, mỉm cười:

- Chào bạn! Tớ là Phong, bọn mình làm quen nhé!



Bên ngoài mưa đã tạnh, phố đang có nắng dù rất lạnh, Ly cũng cảm thấy vậy ở bên trong.







23-Nov-14

Sky




Được cảm ơn :
44
:
Ngày tham gia :
27/04/2014
:
Tuổi :
26
:
Đến từ :
Động Lười
:
Kẹo Hết Hạn
Kẹo Hết Hạn

Kẹo Hết Hạn
Moderator - Box Truyện Ngắn
  • Moderator - Box Truyện Ngắn
Được cảm ơn : 44
Ngày tham gia : 27/04/2014
Tuổi : 26
Đến từ : Động Lười
Vào https://truyensangtac.forumvi.com/t8-topic đọc nội quy và bổ sung thông tin của truyện nhé bạn!



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất