Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
TokaWard
TokaWard

TokaWard
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
HEROES: THE OTHER STORIES
Thể loại: Phiêu lưu, thần thoại

CHƯƠNG I: Tạo hóa
       Không ai biết thế giới này được hình thành như thế nào, kể cả những nhà chiêm tinh học lỗi lạc hay kể cả  những pháp sư, phù thủy cao quý nhất cũng chỉ cho ràng thế giới này được hình thành từ những vụ nổ nhỏ trong vũ trụ rồi được nhào nặn bởi bàn tay của chúa trời. Khi thế giới được hình thành từ những giả thiết đấy, nơi đây cũng chỉ chìm trong sự rối loạn, chìm ngập trong biển lửa, không một sự sống. Mọi thứ thật điên rồ, một khung cảnh hỗn mang hiện trước mắt từ khi trái đất được sinh ra.

      Nhưng tại sao sự sống lại xuất hiện trên cái thế giới như thế, những hành tinh trong vũ trụ này đều là những tạo phẩm tù chúa trời. Ngài tạo ra mặt trời, hành tinh lớn nhất tượng trưng cho sự uy nghiêm của mình như là cốt lõi của vũ trụ. Mắt trời không di chuyển nó chỉ xoay quay chính bản thân mình, rồi tất cả các hành tinh khác xoay quanh mặt trời như thể đang chiêm ngưỡng ánh sáng chói lóa toát ra từ mặt trời – vị vua quản thúc dải ngân hà thứ 4.

      Một vẻ đẹp thần kì nhưng thiếu sức sống. Mọi hành tinh trong dải ngân hà này dều mang 1 vẻ duy nhất, khắp nơi cằn cỗi, u ám, không tồn tại bất cứ sự sống nào dù nhỏ nhất. Vẻ hào nhoáng bên ngoài che đi bản chất bên trong. Nhưng hành tinh thứ 3 trong hệ mặt trời, một hành tinh được tạo nên từ những mảnh vụn trong đợt “ Supernova “ đầu tiên, nơi đây bắt đầu xuất hiện một thứ chưa tùng thấy ở các hành tinh khác. Những giọt mưa đầu tiên rơi xuống trong bầu không khí nặng nề, nơi chỉ toàn là nham thạch giờ đây đã dịu bớt bởi những cơn mưa nặng hạt. Mọi thứ đã bắt đầu, từ những vi sinh vật nhỏ nhất đến những giống thực vật đầu tiên xuất hiện. Một kỷ nguyên mới chính thức bắt đầu.





Được sửa bởi TokaWard ngày Wed May 13, 2015 11:27 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
TokaWard
TokaWard

TokaWard
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
CHƯƠNG II: Sự xuất hiện của những Titans
      Dù đang trong quá trình phát triển nhưng trái đất vẫn còn mang dáng vẻ méo mó lộn xộn. Và những người đặt chân đến đây đầu tiên, những tên khổng một chủng tộc được mênh danh như các vị thần hay còn được gọi là các Titans – 7 vị thần khổng lồ.

     Là những vị thần độc tôn duy nhất, họ không bao giờ nghe lời hay đứng dưới bất cứ vị thần nào cả. Các titan chọn thế giới này chỉ đơn giản rằng đây là thành quả lơn mà họ có thể khoe mẽ với các vị thần khác, hay đơn thuần họ mong đợi vào điều nào đó. Đấy chính là sụ đăm chiêu của Koios – anh cả trong  7 Titans. Ông muốn đem lại điều gì đó, điều mà những nơi ông và 7 người anh em đã đi qua trong khắp vũ trụ hỗn mang, tràn ngập lòng hận thù, thứ đã thiêu cháy nhiều hành tinh khác còn lại trong sự tan hoang.

    Tự hỏi thứ mà bản thân mình đang liên tục tìm kiếm, hỡi Koios.

    Không dấu sự nghi ngờ chính bản thân Cronnos tự tìm đến bên Koios, người trẻ nhất trong các Titans đồng thời y cũng tự cho rằng y là Titan mạnh mẽ nhất, một kẻ căm ghét chính người cha mình. Ghé bên tai Koios, hắn nói với giọng đa nghi cùng vỡi những câu hỏi dồn dập:
  _ Koios đáng kính, người mà chúng tôi gọi là anh cả như một vị thủ lĩnh! Cái “ mảnh đất “ nhỏ bé kia nơi mà sự sống đang nảy mầm, liệu có đáng cho chúng ta bỏ công sức bình sinh cho nó không … Để rồi sự ghen ghét, ác độc vốn có từ những sinh vật đó lớn dần cùng với sự phát triển, rồi nơi này cũng như mọi hành tinh chúng ta từng bước đến thôi, thực sự quyết định này của “ anh cả “ khiến chúng tôi hiện một chút ngờ vực!

   Koios chỉ hơi khẽ ngoảnh mặt quay lại nhình Cronnos, bản thân y cũng biết rằng Cronnos đam mê quyền lực như thế nào, việc hắn tạo phản cũng chỉ là vấn đề thời gian. Nhưng tại sao bản thân như Cronnus lại quan tâm nhiều đến việc này thế.. Koios trầm ngâm trả lời:
  _ Có tham lam, ác độc thì sẽ có sự thương cảm. Chiến tranh rồi sẽ có hòa bình, bản thân các sinh vật không thể nhận ra sai lầm của mình trừ khi chúng mắc phải. Việc nhúng tay vào phát triển vào một hành tinh cũng khiến ta suy nghĩ rất nhiều …

   Ông nhắm mắt lại để lộ dõ những nếp nhăn trên trán.
 _ Ta muốn chúng tiếp diễn những sai lầm này, để rồi từ những sai lầm đó ta muốn một bài học được nhận ra, để rồi “ một thứ “ ta chưa từng thấy sẽ xuất hiện!

   Cronnos cười mỉm, y quay lại phía các Titan khác:
 _ Tất cả anh em Titan, phía trước mặt chính là niềm tin của thủ lĩnh, sao chúng ta không xem niềm tin đấy có đúng như mong đợi!

  Hắn hô hào với vẻ mặt đắc thắng, mục đích của hắn là gì chỉ có chúa trời mới biết, mà chưa chắc ánh mắt của chúa trời có thể đâm xuyên qua tâm tư Cronnos.

  Mỗi bước chân của các Titan đáp xuống là 1 hồ nước được tạo ra, mỗi lần di chuyển thì hồ nước lớn dần đến khi các Titan di chuyển các lục địa, tạo ra một khoảng không lớn lõm sâu xuống dưới thềm lục địa, những vùng biển lớn ra đời. Khí hậu mỗi vùng thay đổi thiên nhiên chúng trở nên phong phú khác biệt. Nhưng cố đến mấy các Titan cũng chỉ quyết định chia trái đất thành 2 mảng lục địa.

  Để quan sát đồng thời dõi theo thế giới này, Koios để lại 4 cổng không gian, mỗi bên 2 cổng còn cổng lớn nhất ông đặt chính giữa khoảng cách của 2 lục địa. Công việc này khiến các Titan tiêu tốn rất nhiều công sức, chính vì thấy tốn quá nhiều thời gian nên việc định hình 2 mảng lục địa giống nhau là rất khó, mỗi mảng các Titan làm rất nửa vời, mảng phía đông thì toàn cao nguyên, đồng bằng, còn mảng phía Tây thì chỉ toàn núi đồi và sa mạc.

  Cảm thấy kiệt quệ, công việc cuối cùng của các Titan nghỉ ngơi, họ đã hao tốn hơn nghìn năm tuổi vào việc này, điều duy nhất họ làm giờ là quay về không gian vô tận và quan sát trái đất từ xa. Riêng Cronnos cảm thấy thỏa mãn, trông có vẻ như hắn đang mong đợi điều gì đó.





Được sửa bởi TokaWard ngày Wed May 13, 2015 11:28 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
TokaWard
TokaWard

TokaWard
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
CHƯƠNG III: Các chủng tộc đầu tiên
   Hai triệu năm sau, từ khi các loài linh trưởng đầu tiên tiến tới sự phát triển vượt bậc, họ bắt đầu để ý những nguyên tố thiên nhiên, những thứ họ tin rằng được đấng kiến tạo ban tặng cho, đương nhiên nhũng vị thần được tôn thờ và được kính trọng đến tận ngày nay.

   Những vùng bằng phẳng thích hợp để sống hơn, điều thiết yếu họ nghĩ đến là nơi chốn mới của họ, một nhóm người tối cổ bắt đầu rời xa hang động, rừng núi, họ đi đến các đồng bằng, cao nguyên màu mỡ, một nền văn minh mới chính thức ra đời.

  Tuy nhiên không phải ai cũng nghĩ chuyển sang những nơi khác, những nhóm người ở lại rừng, họ cho răng nơi đây là nơi chốn duy nhất và cũng là cuối cùng, những người tôn thờ mẹ thiên nhiên, đức tin của họ nghĩ rằng rừng núi sẽ bảo vệ dòng máu của tộc mình.

  Hai chủng tộc, hai đức tin, hai số phận.

  Những người đi trước, họ tôn thờ những vị thần sức mạnh, vì chỉ sức mạnh mới khiến bản thân sống sót. Nền văn minh của họ phát triển vượt bậc, bỏ xa người anh em cũ. Ngày đêm xây dựng, săn bắt, hái lượm cơ thể của họ thay đổi dần phù hợp với lối sống mới. Chủng tộc đầu tiên được biết đến, tộc “Human”.

  Còn những người ở lại, họ vẫn phát triển lối sống gắn liền với rừng cây, bản thân họ trở nên dẻo dai, dễ di chuyển, họ mang vóc dáng khá giống tộc đầu tiên nhưng họ nổi bật với thân hình mảnh dẻo và đôi tai nhọn hoắt không lẫn đâu được. Họ tự gọi mình là tộc “Elf”, những vị tiên rừng, hay còn được biết đến những yêu tinh sống trong rừng.

   Tuy từng là anh em, nhưng giờ họ thậm chí còn không thèm xem đến sự xuất hiện hay quan tâm đến tộc khác. Hai quan điểm khác nhau, họ biết rồi sẽ có ngày hai người anh em cũ mặt đối mặt, nhưng không phải với cái nhìn thiện chí, đơn giản họ chỉ muốn chúng minh quan điểm và giá trị của tộc mình, tất cả chỉ là vấn đề thời gian khi cái tư tưởng thống trị đấy bùng phát mà thôi.

   Sự phát triển lớn mạnh vượt xa mong đợi của loài người, cùng với đó những tư tưởng mâu thuẫn nảy sinh, sự phân chia tầng lớp ngày càng rõ rệt. Không còn những thủ lĩnh của một bộ tộc nhỏ nữa, giờ đây người đứng trên tất cả vị vua của vương quốc rộng lớn. Là người đứng trên tất cả, cảm thấy quyền lực trong tay ông muốn thứ xa tầm với, ông muốn mọi thứ được điều hành dưới quyền hạn vủa một vị vua. Ông bắt đầu quan tâm đến những người anh em máu mủ cũ, một thỏa thuận với tộc Elf.

  Tưởng chừng 2 bên tộc không bao giờ nhìn mặt nhau, nhưng bây giờ họ còn thậm chí trò chuyện với nhau, nhưng căng thẳng từ 2  bên lại không suy giảm 1 chút nào. Bên tộc người họ muốn chính thức sát nhập với bên tộc Elf, nhắc đến một cuộc sống xa hoa, nền văn minh mà họ chưa từng được thấy, giờ tất cả đều được chia sẻ cho nhau, họ muốn nối lại tình anh em cũ từng bị chia cắt bởi nhiều thế kỷ. Mọt điều kiện tưởng chừng không thể tốt hơn.

  Nhưng không bên tộc Elf thẳng thừng từ chối, chả có lý gì họ phải đi theo cả.
  _Sự giả tạo đến đáng kinh tởm, không ngờ những câu nói đấy được phát ra từ chính những kẻ chúng ta từng gọi là đồng bào!- Một giọng nói vang lên

  Một câu nói đến từ phía bên tộc Elf đã phá hẳn đi cái bầu không khí hiện giờ, mà bây giờ cuộc đàm phán hiện lên một bầu không khí căng thẳng đến tột độ. Thủ lĩnh tộc Elf đứng dậy, không nói nửa lời, ông rời khỏi bàn và bước ra phía cổng đi vào. Tiến nghiến răng ken két, sự tức giận lộ rõ trên khuôn mặt vị vua đáng kính loài người, ông đập bàn rồi hét to:
  _ Một lũ kiêu căng đáng ghét, những loại người xếp dưới như các ngươi không biết đường mà đáp ứng, phục .. tùng!!

  Một mũi tên bay cắt ngang qua khóe miệng ông, khoét một đườn dài đến cằm, ông hét lên một cách đau đớn và dùng hai tay  ôm lấy vết thương. Mũi tên được bắn ra từ chính tay thủ lĩnh bên tộc Elf, y nhìn thẳng trừng vào mắt vị vua đang tỏ vẻ kinh hãi đấy với đôi mắt sắc lẹm.
 _ Còn loại người lỗ mãng như bọn mi không xứng đáng xếp trên bọn ta, đặc biệt là những kẻ từ chối cốt lõi của chính bản thân mình thì khi nào tộc tiên chúng ta còn tồn tại thì các ngươi đưng có hòng bước chân vào, dù chỉ nửa bước! – Ông trả lời 1 cách bình tĩnh.

  Dù mang một dáng vẻ hết sức bình thản, nhưng sự hận thù của ông khiến những tên lính tộc địch xung quanh kinh hãi, ngay cả việc nên rút kiếm ra không cũng khiến bọn chúng lưỡng lự. Nhưng cũng chính vì hành động đó của ông đã gây lên đại họa, một cuộc đại họa kéo dài cả thế kỷ, nút thắt quan trọng cho sự chuyển biến của cả thế giới này.

 Lòng kiêu hãnh và sự tự mãn không thể tồn tại trong cùng một cơ thể.





Được sửa bởi TokaWard ngày Wed May 13, 2015 11:29 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
TokaWard
TokaWard

TokaWard
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
CHƯƠNG IV: Chiến tranh, ma thuật và những kẽ hở

  Từ sau sự thất bại của cuộc đàm phán đó, bị tổn thương cả về tinh thần lẫn thể xác, vết thương trên mặt của ông đồng nghĩa với việc chiến tranh đã được khơi mào. Với quyền hạn của một vị vua, ông đã huy dộng gần 1 vạn quân lính, rất nhiều trong số đó là quân lính tinh nhuệ từng trinh chiến nhều nơi, nhưng với việc phải chiến đấu ở một nơi xa lạ với kẻ thù chưa từng chạm mặt, đội quân hiện giờ rất cần một thủ lĩnh tài giỏi, một người có khả năng tùy cơ ứng biến. Nên ông đã giao sự chỉ huy toàn quyền cho tướng quân Theraus, cận vệ thân cận nhất của vua.

  Nhắc đến Theraus thì chắc chắn không ai trong cái thành này đều không biết, họ thường gọi y là “quái vật máu lạnh thành Whilhelm”, một kẻ giết người không một chút thương tiếc, vì bản thân hắn một mực trung thành với triều đình, như một con chó săn chỉ biết thực hành nhiệm vụ nhưng lại chưa biết nếm mùi thất bại. Trong cuộc đàm phán vừa rồi, trong khi các tên lính xung quanh ai cũng run sợ trước bản lĩnh của thũ lĩnh tộc Elf, nhưng riêng Theraus vẫn đứng vững, hắn không hề sợ hãi ngược lại hắn cảm thấy tức giận, vết sẹo chém ngang mũi y trở nên đỏ rực, cái vết thương đó xuất hiện từ khi hắn chỉ là một tên nhãi ranh chuyên đi trộm cướp rồi được cưu mang bởi một người phụ nữ trong triều đình.

 Cuộc hành quân bắt đầu từ phía nam ngoại thành Whilhelm, đường đi thực sự rất dài đồng thời hiểm trở cũng không kém, điều này dẫn đến nhuệ khí của quân lính bị suy giảm ít nhiều. Phải sau hơn tháng trời họ mới đến được thành lũy bên địch, không chắc có nên gọi đây là thành không, nói đúng hơn trước mặt họ là một khu rừng lớn, tuy nhiên đây không phải là một khu rừng bình thường, khắp nơi được bao phủ bởi một màu trắng tinh khiết. White forest nơi sinh sống duy nhất của tộc Elf, một khu rừng hơn triệu năm tuổi.

  Không chần chừ, tướng quân Theraus cho toàn bộ quân lính tiến thẳng vào khu rừng. Quân lính thực sự ngỡ ngàng, bên trong khu rừng mọt thứ chìm trong một màu trắng duy nhất, nhưng cái màu trắng đấy đã nuốt đi sự tập trung của họ khiến mọi thứ trở nên rối loạn. Lính do thám không thấy báo hiệu, quân tiên phong trở nên mất phương hướng, 1 vạn quân đấy trở nên tan tác, vài nhóm nhỏ lạc mất đồng đội, nửa ngày trôi qua họ cũng không biết mình đã đi đến đâu nữa, thậm chí một vài người trở nên điên loạn những ảo giác xuất hiện khiến tình hình trở nên càng tồi tệ.

  Nhưng bản thân Theraus vẫn giữ được vẻ bình tĩnh, ông tập trung toàn bộ quân lính lại, nhận thấy tinh thần quân lính thực sự kiệt quệ, Theraus bước lên mỏm đá gần đó y hô lớn:
  _ Hãy trõi những kẻ mất ý chý lại, đêm cũng đã xuống, chúng ta sẽ dựng trại tại đây, chúng ta sẽ bàn lại vấn đề này sau, trước mắt hãy nghỉ ngơi để lấy lại sức lực!

 Nói xong Theraus cũng bước xuống, ông gọi Koi’Thonal - đội trưởng quân tiên phong lại cái bàn gỗ gần đó, vẻ đăm chiêu hiện rõ trên mặt y, bản thân ông cũng thực sự mệt mỏi khi nhìn thấy hoàn cảnh quân lính hiện giờ. Ông ngẩng mặt lên trời mong muốn từ sự giúp đỡ từ những vị thần, nhưng tất cả những gì ông thấy chỉ là tia sáng nhỏ nhoi từ những vì sao trên bầu trời.

  Theraus vội giật mình, mồm lẩm bẩm:
  _ Đúng rồi..!
  Đội trưởng quân tiên phong ngồi đối diện tướng quân Theraus nhận ra vẻ ngạc nhiên của ông:
  _ Ngài Theraus .. !?
 Y quay lại nắm lấy 2 bên bả vai của viên đội trưởng, ông nói với vẻ mặt háo hức:
  _  Đúng rồi Koi’Thonal! Những vì sao, sự hiện thân của những vị thần sẽ chỉ đường cho chúng ta!!

   Ông liền bảo viên đội trưởng kiểm soát quân lính trong lúc ông vắng mặt, rồi tiến gần đấy cái cây cao nhất gần đấy, bỏ qua ánh mắt hiếu kỳ của Koi’Thonal ông liền trèo lên trên cao, với thể lực của ông thì việc này không hề khó khăn 1 chút nào. Bàm lấy ngọn thân cây, cả một bầu trời sao lớn hiện lên trước mắt Theraus, nhưng giờ không phải là lúc để ngắm sao, y lướt qua một lượt xung quanh, có một chòm sao mang hình thập tự hiện ra trước mắt ông, đó là chùm sao Nam tào, Theraus trở nên vui mừng trông thấy, đạt được mục đích ông đang định trèo xuống thì nghe thấy tiếng Koi’Thonal vang vọng từ phía dưới, vội vàng leo xuống tiếng của viên dội trưởng ngày càng dõ dàng hơn.

 _ NGÀI THERAUSSSS!!!!!

  Tiếng kêu trộn lẫn trong sự lo lắng, sợ hãi. Vừa đặt chân xuống ông đã phải chứng kiến cảnh đầu của đồng đội mình rơi ngay trước mắt mình, một khuôn mặt tỏa ra nỗi khiếp sợ, đứng gần đấy có một con thú kỳ lạ, trông nó giống như một con sói đen không lông và phía bên trái nó có đường hoa văn màu xanh dương trên đầu thì lại có sừng của một con dê núi. Con quái thú quay sang phía Theraus, nó gầm gừ tiến lại gần ông nhưng ngay lúc đấy Koi’Thonal lao đến đe dọa con thú khiến nó giật mình lùi lại, viên đội trưởng vội thông báo tình hình cho ông:
  _ Ngài Theraus! Đột nhiên có một đám thú lạ lao đến tất công chúng ta, cả tôi và quân lính quá bất ngờ chưa kịp phản ứng thì đội hình đã phân rã quá nửa, xin ngài chỉ huy..!!

  Chưa kịp nói hết câu một thì mũi tên từ đâu bay đến găm thẳng vào cổ họng viên đội trưởng, Theraus kịp đỡ y trước khi ngã xuống, ông ngước lên theo hướng tên, bóng dáng đấy không nhầm lẫn vào đâu được đấy chính là một tên từ tộc Elf, chúng đã kíp phát hiện và phục kích chúng ta. Nhận thấy quân bên mình thiệt hại lớn, tình thế đang trở nên bất lợi hơn bao giờ hết, trước khi bước vào khu rừng Theraus đã mang theo một cuộn dây được trải dài từ điểm bắt đầu phòng khi nguy hiểm có thể ứng biến, ông liền lấy đuốc đốt đầu cuối của dây do được tẩm một dung dịch dễ bắt lửa nên sợi dây nhay lập tức cháy, ngọn lửa chạy ngược lại theo hướng sợi dây. Nhân cơ hội Theraus liền ra lệnh rút lui toàn bộ, ông còn bảo giúp đỡ những người trọng thương chạy thoát, theo ngọn lửa toàn đội lập tức tháo chạy, bỗng có một tên lính trọng thương ngã trên đường chạy, thấy thế Theraus quay lại đỡ tên lính đó dậy, hành động đó khiến tên cung thủ tộc Elf trở nên do dự chốc lát khi đang ngắm bắn Theraus, nhưng khi nhìn lại thì bọn họ đã chạy quá tầm.

   Những con sói và những cung thủ tộc Elf vẫn ráo riết truy đuổi, hạ gục những tên lính tộc người chậm chân hơn. Còn Theraus liên tục thúc dục quân lính chạy nhanh hơn, thậm chí ông còn bảo sẽ thưởng cho những tên chạy thoát được tiền tài và mỹ nhân, điều đấy thực sự có ích và khiến tinh thần lên cao nhanh chóng. Cứ tưởng như là ngọn lửa sẻ trải dài mãi, Theraus thấy được ánh sáng trước mắt đó chính là lối ra, ông và những tên lính khác chạy vụt qua lối ra khỏi White Forest và tiến đến một khu rừng nhỏ lân cận. Thấy quân địch rút khỏi White Forest, binh lính tộc Elf cũng dừng lại và không muốn bỏ phí công sức đuổi theo nữa.

   Toàn đội quân tộc người dừng chân lại nghỉ ngơi sau khi đi sâu vào trong khu rừng nhỏ, ai nấy đều trở nên kiệt sức trông thấy. Một vạn quân lính mà giờ đây chỉ còn hơn 200 người sống sót, quá nửa trọng thương Theraus gia lệnh nhanh chóng trị thương cho những người khác, còn ông đi tìm thêm nguồn nước. Vừa đi y vừa lẩm bẩm nguyền rủa, nghĩ đến những người đồng đội ngã xuống, sự thất bại này thực sự rất đau đớn.
  _ Mối thù này ta quyết trả, những tên Elf chết tiệt! – Theraus nói trong sự căm phẫn.

  Thất bại quá nhanh chóng này, vấn đề là bây giờ ông phải báo cáo ra sao với nhà vua đây.

  Theraus nhận thấy một ánh sáng kỳ lạ lóe ra sau hàng cây, một thứ ánh sáng màu tím huyền diệu. Y bước đến, tia sáng đấy được phát ra từ một hồ nước nhỏ nằm giữa khu rừng, cộng thêm với ánh trăng hồ nước càng tỏ ra một vẻ lôi cuốn đến kỳ lạ và cả khung cảnh xung quanh nó nữa. Thực vật ở đây mang màu sắc rất khác biệt, cả những sinh vật sống đều phát triển một cách khác thường, nhưng ở giữa hồ Theraus cảm nhận được điều gì điều đó, không gian ở đấy bị bóp méo, ông có thể nhận thấy được điều đấy thông qua sự chuyển biến ánh sáng do không gian gây ra. Ông tò mò đến lại gần mặt hồ, y chạm tay xuống mặt hồ, đột nhiên có một nguồn năng lượng nào đó chạy dọc theo dọc sống lưng ông. Cảm thấy bất ngờ Theraus vội ngồi rụp xuống, cảm thấy sự khác lạ trong cơ thể bản thân, tất cả sự căm phẫn dồn nén trong bản thân Theraus chợt bùng phát trên bàn tay ông xuất hiện một ngọn lửa nhỏ. Đây chính là phép thuật, thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết nhưng Theraus nhận ra rằng đây chính là sựu thật, phép thuật chính là quyền năng cao quý của các vị thần, ông cho rằng những vị thần đã rủ lòng thương và ban cho tộc loài người một sức mạnh mới.

    Tuy vậy ông không thể gọi ra một ngọn lửa mới được nữa, ông vội cho người đi báo tin về cho triều đình, dù thất bại cho cuộc chiến đầu tiên nhưng ông tin rằng thứ phép thuật này chính là bước ngoặt lớn cho những cuộc chiến tranh sắp tới.

   Nghe tin hay, nhà vua lập tức cử những nhà chiêm tinh học, bác học giỏi nhất trong thành đến hồ nước đó nghiên cứu, họ nhận ra rằng đây chính là một phép màu, một nguyên tố mà chúng ta bỏ sót.

   Một kỷ nguyên mới ra đời, kỷ nguyên của phép thuật, một khả năng bộc phát của con người.

   Trong khi đó tại một khoảng không gian vô tận, vẫn còn đang say sưa trong giấc ngủ dài Koios chợt cảm nhận thấy có gì đó từ một kẽ hở không gian mà ông tạo ra tại trái đất nhưng do vẫn mệt mỏi vì chuyến đi dài nên ông nhanh chóng quên đi. Còn riêng Cronnos y vẫn quan sát mọi thứ từ trong bóng tối.





Được sửa bởi TokaWard ngày Wed May 13, 2015 11:31 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
TokaWard
TokaWard

TokaWard
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
CHƯƠNG V: Kỷ nguyên của phép thuật liệu có tồn tại những thiên tài!?

   Cuộc nghiên cứu khả năng mới của con người: phép thuật, kéo dài đến hơn 120 năm. Nhà vua đồng thời Theraus cũng đều không sống đủ lâu để thấy sự chuyển biến lớn trong thời đại mới như thế nào. Từ sau khoảng thời gian bắt đầu cuộc nghiên cứu khoảng 80 năm, phép thuật không còn được coi như bí mật của riêng triều đình nữa, “nó” bắt đầu được công bố rộng rãi. Nhiều trường dạy phép thuật được mở, thậm chí phép thuật giờ đây còn được dùng như một trò tiêu khiển, giải trí.

   Cũng vì thế xã hội trở nên phân chia hơn bao giờ hết những kẻ biết sử dụng phép thuật trở nên kiêu ngạo, kiêu căng. Tuy nhiên biết là một chuyên nhưng không phải ai cũng biết sử dụng một cách thành thạo.

   Những chiêu phép đều vượt qua định lý tự nhiên, và những người làm được điều đấy thường xuyên thu hút được sự chú ý của người dân. Để trở thành một phù thủy gia hay những “ Wizard “, ngươi phải thông thạo ít nhất 1 phép như những phù thủy biểu diễn trên đường phố, như vậy thôi thì hẳn bản thân cũng có thể đề cử cho chức vụ trưởng làng rồi. Còn việc nếu như ngươi thông thạo được tận 2 đến 3 phép thì được làm việc trong triều đình, còn những kẻ có khả năng thực hiện đến 4 phép thuật cùng một lúc mà không cần nhìn đến sách ma pháp, họ được gọi là những “ Magus “ hay là những ma pháp sư bản thân bọn họ tự gọi mình như là người đại diện cho các vị thần.

  Đến nay có tất cả 11 “ Magus “ tất cả và tất cả bọn họ đều thuộc trong hội đồng phán quyết của triều đình, quyền hạn của họ rất lớn thậm chí còn lớn hơn cả vua. Họ được dân chúng tôn thờ, đặc biệt là những kẻ sùng đạo, còn những kẻ không chấp nhận những “ Magus “ được tôn như những vị thần thì đều chiu những kết cục thảm khốc khác nhau.
     
  Sự độc tôn của “ Magus “ có lẽ sẽ không bao giờ kết thúc.
  Nhưng tất cả các giai đoạn của kế hoạch chuẩn bị hơn trăm năm đã đi đến những bước cuối cùng. Phép thuật chính là thứ vũ khí cuối cùng để trả món nợ lớn trước tộc thù địch, tộc Elf. Tuy vậy đang có một vấn đề trong nội bộ của  Magus, trong cuộc chiến lần này họ sẽ cử một trong 11 Magus ra chỉ huy chiến trận, nhưng chẳng ai trong số các Magus chịu đại diện, nội bộ giờ phải chịu một cuộc chiến khác chiến tranh lạnh đã xảy ra trong nhiều tuần, sắp đến hạn nhưng ai cũng muốn giữ mạng sống của mình. Trong hoàn cảnh tiến thoai lưỡng nan, tất cả các Magus đều tán thành đến quyết định cuối cùng, họ sẽ đi tìm Magus thứ 12, hắn ta sẽ là kẻ đại diện cho hội trinh chiến.

   Hai trong số 11 các Magus sẽ thực hiện cuộc tìm kiếm này, đó là Tirth the Mad Magus và Legguards the Crimson Magus. Dù chỉ đi tìm một kẻ thay thế nhưng họ đi khắp nơi vẫn không tìm được kẻ có đủ khả năng, trong lúc chán nản họ rẽ ra một quán rượu gần đấy ngồi nghỉ ngơi, những kẻ xung quanh bàn tán đủ mọi thứ trên đời, thương những câu truyện đấy họ sẽ bỏ ngoài tai nhưng có một truyện khiến họ để tâm đến. Có hai tên lãng khách mới quen biết nhau bàn truyện:
  _ Anh bạn thân mến, anh có biết gì về phép thuật không?
  _ Phép thuật chỉ rành cho những kẻ nhà giàu, còn những tên ăn không ở nhờ như ta lấy đâu ra.
  _ Học được thôi đã khó lắm rồi, vây mà tôi còn được tận mắt trông thấy một thiên tài!
  _ Một thiên tài? Ý anh là những kẻ chúng ta gọi là  Magus
  _ Không phải Magus, trông hắn giống một thàng nhóc hơn
  _ Một thằng nhóc ư? Có gì đặc biệt?
  _ Tôi thấy thằng nhóc đất lướt qua một quyển sách, rồi nó vứt quyển sách sang một bên mà điều sau mới khiến tôi thực sự ngỡ ngàng!
  _ …?!
  _ Chỉ trong chốc lát thằng nhóc đấy thực hiện được tận đến 7 phép cùng một lúc!
  _ 7 PHÉP .. CÙNG MỘT LÚC !!!

 Tên lãng khách đối diện vội lấy tay bịt mồm cái tên vừa hét lên đấy.

  Nhưng cả 2 Magus đã nghe thấu cả cuộc trò chuyện, Tirth tỏ vẻ hiếu kỳ. Legguards ngồi dậy tiến tới chen ngang cuộc nói chuyện, y tỏ vẻ làm quen và mong muốn biết thêm về “ thiên tài “ mà cả 2 đang nói đến, nhưng tên lãng khách kia từ chối trả lời thêm, Legguard liền chìa ra 10 đồng vàng, tiền trước mắt ai mà không kiềm chế nổi dục vọng chứ.

  Lấy được thông tin họ vội lên đường, đến một ngôi làng nhỏ nằm ngoài thành Whilhelm nơi mà mọi tin đồn về thiên tài có khả năng vượt xa cả những Magus. Tới nơi đây trông vẻ ngoài thì chả có gì đặc sắc, mà có vẻ ở đây có khá nhiều người biết sử dụng phép thuật nhưng không có ai đáp ứng mong đợi của cả 2. Đột nhiên có một cơn lốc lớn lao đến phía họ.

 “ Tonado!! “

  Bọn họ bị cơn lốc bao vây xung quanh. Legguards giơ thẳng 2 tay ra trước mặt. “ Reflect”, Cơn lốc ngay lập tức bị phá tan nhưng xung quanh họ xuất hiện 3 quả cầu điện lớn. “ EMP “ cả 3 quả cầu nổ cùng một lúc, bị tê liệt bởi đòn tấn công họ thật sự ngỡ ngàng bởi đòn tấn công vừa rồi. Bỗng có một tiếng cười lớn vang ra từ phía xa:
  _ Hahahaha! Đây là sức mạnh của Magus sao, thật đáng hổ thẹn!

 Vẫn còn khó cử động sau đòn tấn công vừa rồi, tuy nhiên vẻ mặt của Tirth lộ ra một vẻ thích thú, hắn nhếch mép cười lớn:
  _ Hay lắm tên nhãi ranh, tao sẽ cho mày thấy sức mạnh thực sự của một Magus!
  _ “ Fire blast!! “

 Tên nhóc có bộ tóc màu vàng đó không biểu lộ một chút sợ hãi, mồm lẩm bẩm:
  _ Quas!Quas!Exort!
 _ “ Ice Wall! “

 Đòn đánh bị chặn bởi một bức tường băng lớn, Tirth càng tỏ vẻ thích thú:
 _ Thú vị lắm !

 Hết khỏi sự tác động bởi đòn tấn công vừa rồi, Legguards liền giang tay ta ngăn Tirth lại:
 _ Đủ rồi chúng ta đến đây không phải để đánh nhau !

 Tên nhóc đó liền nói theo:
 _ Chờ đã có phải ngươi kêu quác quác không!? Hahaha!!

 Mặt Legguards cau có tức giận. “ Cốp “, trước sự hiếu kỳ của người dân và cả 2 Magus, tên nhóc đó ôm đầu đau đớn.
 _ Thằng này, lễ phép một chút coi !!

 Người vừa giáng vào đầu tên nhóc là một người đàn ông cao lớn, ông cũng có mái tóc vàng, ông cúi đầu trước cả 2 Magus và trịnh trọng giới thiệu:
 _ Xin thứ lỗi cho ngài Magus đáng kính, tên tôi là Mordecai Woodich đồng thời cũng là trưởng làng..

 Ông đưa tay xoa đầu tên nhóc đứng cạnh:
 _ ..còn đây là con trai tôi Karl Woodich năm nay nó 12 tuổi! Phải chi 2 ngài đến đây có việc gì?

  Legguards vội chỉnh lại quần áo, y trả lời:
 _ Ta là Legguards..

 Tirth nói theo:
 _ Còn ta là Tirth

 Legguards tiếp tục:
 _ Theo mệnh lệnh nhà vua ta đến đây để đi tìm một Magus mới!
 Nhận thấy tài năng của Karl, y biết ngay đây chính là thiên tài mà mọi người nói đến. Ngay lập tức Legguards ngỏ lời mời Karl gia nhập hội, y còn nhắc đến những lợi thế khi trở thành một Magus danh hoa phú quý, sự tôn thờ của người dân và đặc biệt là quyền lợi vô hạn. Dân làng ai nấy cũng xôn xao về lời đề nghị này, còn trưởng làng vẫn không hé môi nửa lời. Karl trả lời ngay tức khắc:
 _  Vậy nếu ta từ chối?

Tirth xen ngang:
 _ Thì cả làng này sẽ đầu quân thay cho ngươi!

Chợt cả làng trở nên im lặng, tất cả đều ngỡ ngàng.
 _Thời hạn đến sáng mai, ta sẽ đợi câu trả lời của nhóc!- Legguards nói.

 Nói xong cả 2 Magus lên ngựa rời khỏi làng, để lại nỗi bối rối lớn trong bản thân Karl.   Còn nhỏ tuổi mà giờ đây cậu bé đã phải lựa chọn vận mệnh cho cả bản thân mình và cả làng, Mordecai bố cậu cũng băn khoăn không kém vừa là một người cha vừa là một trưởng làng, ông không thể đưa ra lời khuyên nào cho con trai mình.
 Nhưng Karl đã đưa ra quyết định của bản thân mình và nói với cha mình, trong lòng ông đau đớn nhưng ông không thể làm gì hơn, ông tháo chiếc vòng cổ vốn của mẹ Karl đồng thời của vợ ông và đưa cho cậu bé, xong ông ôm cậu thật chặt trước khi ông thực sự đánh mất gia đình nhỏ nhoi này.

 Sáng sớm, cả 2 Magus quay trở lại làng, Karl đứng đợi ở đó chấp thuận yêu cầu của Legguards, cậu lên xe ngựa và rời khỏi làng trong khi vẫn còn ngoái lại trước khi rời bỏ quê hương, gia đình mình. Cha cậu vẫn dõi theo từng chuyển động của xe ngựa trước khi nó lẩn mất đi theo hàng cây.

 Về thành Whilhelm, Karl sớm được ra mặt với  nhà vua, tất cả triều thần và cả nhà vua đều sững sỡ trước sự chênh lệch giữa tuổi tác và tài năng của Karl, tất cả cũng cho thấy sự kỳ vọng thế nào với cậu.

 Một nghi lễ lớn được thực hiện trên đỉnh núi Wide, đền thờ các vị thần, Karl cắt nhẹ qua đầu ngón tay cậu vào ly nước thánh rồi đổ lên chiếc áo choàng màu đen và khoác lên nó, nghi lễ hoàn thành giờ đây cậu đã chính thức được tôn lên là một Magus với danh hiệu mới the Arsenal Magus. Một bữa tiệc lớn chào mừng cậu, ai nấy cũng vui mừng, thoải mái tận hưởng bữa tiệc, riêng Karl chỉ ngồi thu lu một chỗ cậu cảm thấy cô đơn và buồn tủi, đau đớn về lựa chọn đưa ra của bản thân.

 Ngôi làng nhỏ của Karl lại không tồn tại được lâu, khoảng 2 năm sau đó ngôi làng trở thành viện thí nghiệm mới của hoàng gia, còn số phận của dân làng vào cha cậu không ai biết họ còn sống hay đã chết. Mà họ đã giấu chuyện này trước Karl.





Được sửa bởi TokaWard ngày Wed May 13, 2015 11:33 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
bạn ơi truyện của bạn rất hay nhưng bạn có thể tách dòng ra ko dính lại đọc đau mắt lắm



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
27
:
Đến từ :
Hà Nội
:
TokaWard
TokaWard

TokaWard
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 27
Đến từ : Hà Nội
thanks, cảm ơn đã góp ý



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
ko có gì chị cũng là au như em thôi



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
à còn nữa nà, tớ thấy chap 1 ngắn quá, nên tớ có cảm giác nó nằm trong phần giới thiệu sẽ đúng hơn, à bạn cứ để theo ý thích, bạn còn thiếu tác giả, rating,... v.v qua phần nội quy của box nha, chúc fic bạn đông khách



Được cảm ơn :
153
:
Ngày tham gia :
26/02/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Trái Đất
:
Tinh Vân
Tinh Vân

Tinh Vân
Super Moderator - Truyện Sáng Tác
  • Super Moderator - Truyện Sáng Tác
Được cảm ơn : 153
Ngày tham gia : 26/02/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Trái Đất
Chào bạn, phiền bạn sửa lại #1 theo nội quy giúp mình nhé Razz.
Cách đặt tên tiêu đề bạn tham khảo ở: ĐÂY

Bạn bổ sung thêm: 
Tên truyện:
Tác giả: 
Thể loại:
Tình trạng:
Đánh giá độ tuổi: 
Cảnh báo:
Nội dung (nếu có):




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất