Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
12/09/2015
:

linhzu246
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 12/09/2015
Một ngày chiều thu nắng nhẹ, trên con đường đầy người tấp nập người đi lại. Ở đâu một góc khuất đâu đó trong công viên có một cô bé ngồi trên một chiếc ghế gỗ màu trắng, cho những chú bồ câu ăn hạt giẻ. Trời cùng đã xế chiều, nó đứng dậy dắt chiếc xe đạp về nhà. Ngày nào cũng như vậy, chiều nào nó cũng ra công viên cho những chú bồ câu ăn hạt giẻ. Vì sao ư vì nó rất rảnh rỗi, ở nhà cũng không có gì, rất nhàm chán ba mẹ nó cũng không thường xuyên về nhà nên nó rất hay ra công viên cũng chiếc ghế này cho những chú bồ câu ăn rồi lâu dần nó và chim bồ câu trở thành bạn của nhau.

Nó là Lâm Hạ Nhật Linh cái tên cũng giống như người khá dễ thương, làn da trắng, mái tóc nâu dài ngang vai. Là con gái độc nhất của tập đoàn N.L khác với những tiểu thư quyền quý khác nó không muốn thế, nó chỉ mong nó được sinh ra trong một gia đình bình thường được hưởng thụ tình yêu thương trọn vẹn của ba mẹ. Lúc nó lên năm tuổi Tập Đoàn N.L xảy ra một biến cố gì đó nó cảm nhận được nỗi lo lắng của ba mẹ, kể từ đó về sau ba mẹ nó ngày càng bận bịu hơn với công việc của công ti. Nó cũng chẳng dám đòi hỏi nhiều chỉ cần ba mẹ quan tâm và yêu nó là đủ rồi. Nó là thế đấy rất đơn giản không quá cầu kì cũng không có nhiều bạn bè nhưng cũng vì những điều đó nó đã học được cách tự lập, nó đã biết nấu ăn, không những biết mà còn nấu rất ngon nữa, mỗi lần xuống bếp làm ra được những món ngon nó cảm thấy rất hạnh phúc và rất cô đơn. Hạnh phúc vì chính tay mình đã làm ra những món đó, cô đơn vì cô không thể tìm thấy ai để nếm thử những món ăn nó tự tay làm. Mỗi lần như thế nó lại khóc từng dọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt trắng nõn, thật khiến người ta xót xa. Cuộc sống của nó chỉ có thể rất bình lặng nó như một vùng biển chẳng bao giờ có sóng gió. Cứ thế ngày qua ngày nó lớn dần lên trở thành một cô gái xinh đẹp, dễ thương vốn nó cứ nghĩ cuộc sống của mình sẽ trôi qua như vậy cho đến cuối đời, nhưng đến một ngày đối với nó cũng giống như bao ngày khác lại xuất hiện ba chàng trai chen chân vào cuộc đời nó làm cuộc sống của cô đảo lộn. Ba con người, ba tính cách khác nhau nhưng họ đều có chung một tình yêu duy nhất... đó chính là nó... Nó sẽ chọn ai.... Một trong ba người... hay... không ai hết.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

p/s: Mong mọi người thích truyện của zu ^^.






Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
12/09/2015
:

linhzu246
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 12/09/2015
Bầu trời bây giờ thật giống lòng đỏ của quả trứng Ốp La xung quanh rải đầy tương ớt (Zu: -_-!! Chị này có tâm hồn ăn uống thật mãnh liệt). Nó mỉm cười rải những hạt giẻ trên tay cho những cây kẹo bông gòn..., Ừm thật ra cũng không hẳn là kẹo mà là những con chim bồ câu hay đậu trên cành cây ở công viên. Hôm nào cũng vậy ó rất dư thời gian mà ngồi ngắm mấy con chim nhỏ thưởng thức hạt giẻ có con còn được nó " chăm sóc" đặc biệt đến béo ú mất khoảng một thời gian khá là "ít" mới có thể bay được, thật tiếc là nó không thể đưa chúng về nhà được vì ba mẹ nó không thích động vật nhất là những con có nhìu lông lá. (Mấy con này mà bị chỉ này đưa về nhà thì có khi bị tăng trọng cũng nên ^^!).

- " Chị về đây, mấy em ở lại ngoan nhé mai chị đến thăm mấy em tiếp nhé ^^". Đứng dậy chuẩn bị leo lên xe.....

Phịch!!!

Bất ngờ vang lên một tiếng động kì lạ, tiếng động đó xuất phát từ... cái bản tỏa của Nhật Linh "dũng cảm chụp ếch đo đường" . Nó cố gắng đứng dậy xoa xoa cái mông ê ẩm gần như sắp khóc liếc ngang liếc dọc tìm cái tên chết dẫm nào dám đẩy ngã nó.

- "Xin lỗi, xin lỗi bạn không sao đúng không thế tôi đi đây, tạm biệt bạn" Nó ú ớ cái gì đó không nói nên lời mắt trợn trong như mắt ếch nhìn cái tên con trai chân cao hơn đầu chạy như bị tào tháo rượt >_<.

Bịch, bịch bịch!!

O.O!! Sau này nó làm thầy bói được đấy. Ở phía sau là có một đám mây đen khịt với những tên hổ báo mặt mày bặm trợn trên đang chạy về phía cô. Bản tính dị ứng với mấy tên chỉ ưa một màu này nên nó cũng "từ tốn" leo lên chiếc xe đạp màu hồng thẳng tiến về phía trước mà đạp, đạp thật mạnh. Hình như chiếc xe ngày càng nặng....

- "Cô đạp chậm quá đó, đổi chỗ đi" Câu nói bất thình lình của ai đó làm nó đơ mất vài giây tròng mắt căng hết cỡ như một phản xạ tự nhiên nó nhảy xuống leo lên phía sau xe mặc kệ ai đó ra sức đạp... người đi đường chỉ thấy một lồng sáng màu hồng bay vụt qua "cố ý" làm một số cô gái bị.... è hèm! ừm bị tốc váy, một số người dắt chó đi dạo (do khói bụi nhiều wa ^^!) bị chó cắn. một số thanh niên đi chơi với bạn gái dấm phải vỏ chuối bay vào "hộp đựng chất thải" (nc huỵch toẹt ra là thùng rác).... Khụ quay về vấn đề chính, hai vật thể đang ngồi trên gió í lộn ngồi trên xe. Vật thể số 1: Ra sức đạp, Vật thể số 2: mắt trợn tròn chưa tiêu hóa giữ liệu. Đột nhiên hắn phanh gấp khiến nó đập mặt vào lưng hắn. (zu: í í mũi chị ấy.. phải đi chỉnh hình lại rồi ^^!). Hắn ngoảnh đầu lại cười thật tươi làm "ai đó" thông não hoàn tất nhiệm vụ tiêu hóa dữ liệu, và nhận ra một sự thật trỡ trêu là nó.... đang ôm hắn. Nó đỏ mặt, vổi nhảy xuống xe, xốc lại cặp chạy như bay về nhà. Đê lại hắn ú ớ nói gì đó mà thực ra nó cũng chẳng nghe.

-----------------------------------Về Nhà--------------------------------

Khóa cổng cẩn thận chống trộm. Phi như bay lên phòng. Bật điều hòa xuống mực thấp nhất.

-" Ôi mẹ ơi nóng quá" nó đưa hai bàn tay trắng như tuyết áp vào má, bây giờ nó thật giống trái ớt

-"Ô chết rồi, xe đạp của mình" (zu: Bây giờ mới biết hả cô nương -_-!!)

Ọc ọc ọc âm thanh quen thuộc của cái bao tử (Cái này ai cũng từng trải nghiệm rồi phải không ^^)

- "Thôi kệ đi, xuống ăn cơm cái đã ^^."

Thế là một ngày cũng trôi qua, một ngày trôi qua như một giấc mơ thật quen thuộc và cũng thật xa lạ. Từ đâu xuất hiện một tên con trai lạ mặt cho cô chụp ếch, lấy đi vòng ôm đầu đời của cô còn ngang nhiên cướp xe đạp của cô nữa. >_<. Lần sau nếu mặt lại cái tên uống nhầm thuốc chống tiêu chảy đó thì nó sẽ bắt tên đó đền bù thỏa đáng, thật thỏa đáng kaka (zu: *toạt mồ hôi hột* chi ơi rõ ràng chị bỏ của chạy lấy người trước mà người ta là "con trai nhà lành" chính hiệu đấy ^^)

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

P/s: Xin chào mọi người zu viết truyện này có lẽ không được hay xin mọi người đừng ném đá nhé ^^











Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
12/09/2015
:

linhzu246
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 12/09/2015
6 giờ 30 phút sáng.

Trên một cục cơm nguội.... Khụ è hèm trên một chiếc giường máu trắng có dán hình cục cơm nắm của Nhật Bản, một con heo, à không phải là một con người đang mặc bộ đồ pidama hình con heo ủn ỉn, ^^ nó được trời phú cho một dáng ngủ rất chi là "ĐẸP", tóc tai bù xù hệt như một con nhím, hiện tại vẫn chưa xác định được đâu là hai con mắt đâu là cái mũi, miệng chảy nước giãi tèm nhèm, con gấu Ted đang yên vị... dưới gầm giường (zu: -_-!! lúc đầu nó đang hạnh phúc trong vòng tay của nó vậy mà bị vứt phũ phàng vậy đấy). ....Reng.... reng... reng.... "BỐP". Haizz! đấy là cái thứ năm rồi, cái đồng hồ báo thức được nó cho lên thiên đàng... Nhưng yên tâm nó còn tới bốn cái nữa ^^.

Cái đồng hồ thứ 6: ...... Cháy.... Cháy nhà rồi.... mau dập lửa.... Ối Ối.... Nhà hàng xóm Cháy rồi..... (Báo thức độc ^^!)

- "Ơ... hơ Cháy rồi à... Bác hàng xóm ơi... dập lửa...dập lửa đi... không nó cháy... lan sang nhà cháu đấy.... Khò Khò"- Chậc! cái bác hàng xóm bụng bự ngày nào cũng xách cái xô nước đứng trước cái bếp" nước mắt lưng tròng". " Cháu gái à... ta cũng đã già rồi cháu có cần dọa ta thế không"

Cái đồng hồ thứ 7: Nhật Linh ơi dậy đi ho...

Bụp.... Vèo..... Choeng.... Vâng thế là cái đồng hồ thứ 7 đã hi sinh oanh liệt và có thêm một nạn nhân nữa đó là cái của sổ bằng kính cũng ngỏm luôn ^^!.

Cái thứ 8:..........(Giọng hát Chai-jan)

Cái thứ 9.............(Cún yêu "gặm chân chủ")

....... 6 giờ 55 phút

Cái thứ 10:" Nhật Linh... dậy đi học đi con muộn giờ rồi kìa" (Cái này vẫn có hiệu nghiệm nhất ^^ đây là lần nó học lời 1, thu âm lúc mẹ gọi nó dậy, thực sự rất ấm áp, nên nó không thể không dậy được.... Gối ơi ~~~ xin lỗi)

Vươn tay ngáp một cái thật dài, nhảy xuống giường và bước vào phòng làm vscn. 15 phút sau nó đang đứng dưới bếp lấy đại hộp sữa và một ít bánh mì trét đầy bơ rồi quốc bộ đến trường.... vì xe đạp bị người ta cướp rồi còn đâu ^^!. Trên con đường trải dài những tia nắng ấm áp, nó đang vừa đi đến trường vừa uống sữa và nhai bánh mì, mọi người qua đường cũng không mấy chú ý đến vì bây giờ nó đang mặc bộ đồng phục bình thường của trường chỉ để lộ làn da trắng mịn của nó, mái tóc màu hạt giẻ ngắn ngang vai hơi rối có thể che đi đôi mắt to tròn của nó. Ngôi trường của nó học là trường công lập đứng trong Top trường học tốt nhất (và cũng đứng top trong trường có lệ phí cao nhất), muốn vào được ngôi trường này phải hội tụ một trong ba yếu tố, một là có ba mẹ có địa vị cao trong xã hội, hai là thầy hiệu trưởng đáng kính của chúng ta "miễn cưỡng" nhận một cái phong bì hay gì đó có giá trị từ gia đình học sinh, ba là phải là người có học lực cực giỏi gần như là thiên tài. Nó được xếp vào yếu tố đầu tiên và thứ ba, nhưng nó không muốn cho mọi người biết về gia đình nó nên đã yêu cầu thầy hiểu trưởng giữ kín bí mật này, để bù lại cho những yếu tố trên ngôi trường rất khang trang rộng rãi, cổng trường to như đường cao tốc, có bể bơi dài 1000 m dành cho các CLB bơi lội, phòng sáng tạo ẩm thực dành cho các học sinh đam mê nấu ăn và dĩ nhiên.... họ cũng có được vòng 2 vội hơn người bình thường một chút, phòng thể dục, bóng rổ, điền kinh, kĩ thuật, hóa học,.... nói chung ngôi trường này là niềm mơ ước của bao nhiêu người, nhưng có một chỗ mọi người rất ít khi đến đó là phía sau của ngôi trường là một khu rừng nhân tạo dành cho những người thích môn sinh học và cũng rất lâu rồi không có người đến nên cây cối trong rừng ngày thêm rậm rạp, đứng bên ngoài nhìn vào thì nó rất giống khu rừng ma ám. Vì trước đây ngay trong cái khu này có người đã nhìn thấy một cái bóng màu trắng bay lơ lửng trên không trung nên từ đó ở nơi này rất ít ai qua lại, và bây giờ nó là "lính mới" nên cũng chưa nghe qua thông tin này cho nên nó cũng rất chi là vô tư bước vào đó đánh một giấc dưới gốc cây cổ thụ già, cũng không hay biết có ai đó... đang nằm trên cành cây to sụ được bao bọc bởi những nhánh và lá cây cho đến khi.... một con ong nào đó giám đốt vào mũi của người đang say giấc mộng trên cành cây cổ thụ, khiến ai đó giẫy nảy và bất ngờ...

Bịch.... ui da

- "A a a, nặng quá... Khụ Khụ... k...hông thở nổi" _ Nó bây giờ đang lâm vào tình trạng rất chi là "Pro", cái này có thể hình dung là có một tảng thịt lớn nhè nó mà rớt xuống...

- "Whát đờ, cái quái gì thế này... chết mình đè chết con Milo rồi sao" _ "Tảng thịt" lập tức nhảy xuống xem con "Milo" hiện tại như thế nào ( -_-!! may là ổng nhảy xuống trước khi đè bẹp nó)

- "Hở... cô là ai"_ tảng thịt cảm nhận được mũi của ảnh bây giờ đang... phập phồng nở rộ như trái cà chua mới hái ^^!

- " Tôi..."_ Ngoảnh đầu đi chỗ khác mặt đỏ dần, kiềm chế cố gắng không được cười. Khiến ai đó tưởng chừng như nó đang ngượng vì tảng thịt quá handsome, nên càng ngày càng lấn tới...

- " Tôi đang hỏi cô đấy, co là ai"_ Nở nụ cười nhếch môi, cái này ảnh nếu thường ngày thì tính sát thương cực kì cao nhưng hiện tại là hiện tại có muốn cũng không thể thay đổi được, chính nhờ nụ cười ấy làm khuôn mặt tảng thịt như một chú hề, khiến nó cũng không nhịn cười nổi...

-" Tôi... tôi là Hạ Nhâ.... khực... hahahahaha"

-" Này cô cười cái gì thế mặt tôi có dính gì à"_ Ngay lập tức Smartphone 6 được lôi ra....

-" Aaaa... con ong chết tiệt dám đốt ta, ta mà bắt được ngươi ta cho ngươi lên chơi với thiên lôi nhé*Khuôn mặt đàng đàng sát khí*" _ Tảng thịt hậm hực liếc nó với cặp mắt "dịu dàng", nó im bặt.

-" Tại cô, cô phải chịu trách nhiệm với tôi"_ Hậm hực nhìn nó trút giận.

-" Sao lại tại tôi... tôi có làm gì đâu" Nó ức chế nhìn tảng thịt từ trên trời rơi xuống, không rơi chỗ nào mà rơi trúng chỗ nó... Ass bực mình thật (giận ong chém người đây mà ^^!).

-" Sao trăng gì, tại cô nằm dưới gốc cây con ong định đốt cô mà cô thối quá nên nó mới tìm đến tôi, vì vậy cô phải chịu trách nhiệm"

-" Ơ... tôi"

-" Không nói nhiều nữa tôi không thể đi học trong bộ dạng này nên cô phải có trách nhiệm với tôi trong một ngày... HIỂU CHƯA!!... à cô có khẩu trang không tôi cho tôi mượn"

-" Tôi... làm gì có, nhà tôi nghèo lắm làm sao mua được khẩu trang cho anh dùng"_ He he giờ mới biết nó giỏi ngụy biện thật

-"Ass đúng là bọn nhà nghèo... mặc kệ cô, cô phải làm cách gì cho tôi ra khỏi cổng trường trước cái đã"

-" A tôi, biết"_ Và thế là nó lôi từ chiếc ba lô hình đĩa su si ra một vài tờ giấy. Sau 5 phút cắt cắt, dán dán, nó đã hoàn thành xong... "một chiếc khẩu trang cực xịn" ^^!.

-" Đây xong rồi, có khẩu trang cho anh rồi nhá.. tôi đi đây"_ Tảng thịt nãy giờ đần mặt ra nhìn mấy cái "khẩu trang" siêu xịn, siêu bền, siêu tiện lợi có thể chế tạo mọi lúc mọi nơi... còn được nó khuyến mãi thêm một cái miệng màu đỏ chót với hàm răng trắng có đôi chỗ bị... "sâu", cái lưỡi thì thò ra với một cái mặt cười. Cái khẩu trang quái dị này tảng thịt chắc chắn là chỉ có 1 không 2.

- "Đứng lại, cô bảo tôi mang cái này ra bên ngoài sao, lỡ có trục trặc gì thì tôi nhảy xuống sông Hoàng Hà mất"_Mắt vẫn dán vào cái thứ mà được nó gọi là khẩu trang.

-" Anh không chịu thì thôi, cứ ở đó cho đến hết giờ rồi về cũng được mà, tôi vào lớp đây"_ Nó rất muốn thoát cái tên "cục thịt mũi cà chua này".. nếu trong phút chốc không nhịn được cười chắc cái tên đó cho nó lên bầu bạn với thiên lôi quá ~.~!!.

-" Asss thôi được rồi tôi mang là được chứ gì"_ Tảng thịt mang chiếc khẩu trang nó vừa chế ra khoác chặt tay nó chạy như bay ra khỏi trường (Hazz! tội nghiệp nó quá vừa bước vào đã phải chạy ra). Có một số tên hóng hớt, môi mỏng tia được như sau: Có một con quỷ với hàm răng "sún" và cái lưỡi dài đầy máu đang "tay trong tay" với một cô gái nhỏ nhắn chạy như bay ra khỏi cổng trường... È hèm quay lại nó với "tảng thịt mũi cà chua" hiện giờ tụi nó đang ở trên chiếc xe tác xi và xuýt chút nữa ông tài xế già "Tăng sông" vì sợ.... ^^! Nó bây giờ đang ngồi ôm bụng thở dốc.

- " Phù may quá, tôi tên Huy Nam còn cô tên gì"

-" Hộc.. hộc tôi.. tôi tên Hạ.. Nhật Linh"

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vài lời ngắn ngủi của Zu: chương này zu viết không hay lắm và hơi nhiều lời thoại xin lỗi các bạn nhé. Nhưng mong các bạn thông cảm cho zu, zu viết tập chuyện này rất tốn chất xám và thời gian nên mong các bạn có gì thông cảm cho zu nhé. Thân ^^.

















Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
12/09/2015
:

linhzu246
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 12/09/2015
- "Nhật Linh hả, tên xấu quá tôi gọi cô là "Sao Chổi" nhá tên đấy còn đẹp hơn tên cô haha vậy đi"_ Dứt câu rồi "tảng thịt" hay còn gọi là "cà chua" kêu ông tài xế đến một nơi để ăn nhanh rất tiện lợi giá thành rẻ, đồ ăn "siêu" hợp vệ sinh... (cái này nói thẳng ra là "Quán ăn lề đường ^^!).

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-"Thế nào sao chổi, thấy tôi tâm lý ghê không tôi biết cô không có tiền nên mới dấn cô đến đây đấy haha cảm ơn tôi đi"

-"(Ặc cái tên cà chua chết dấm này sao tôi lại phải mời cậu ăn cơm hả, còn cảm ơn cái mốc xì nhà cậu)... "Cảm... cảm ơn "^^!!_ Nhưng nói thì nói vậy thôi những quán ăn ở đây đều hội tụ ba yếu tố Ngon-Bổ-Rẻ và những bà bán hàng phải luôn giữ nụ cười trên môi, tươi cười với khách hàng với tiêu chí "Khách hàng là thượng đế". Trở về với cặp đôi sao chổi và cà chua, bọn họ đang hào hứng chén sạch những nơi họ vừa đi qua và nói chính xác hơn là chỉ có cà chua mới thế thôi còn nó bây giờ đang xót thương cho cái túi ngày một vơi dần theo cái dạ dày của tên khủng bố cà chua.

-"Cậu... no chưa vậy"_ Nó nhìn xuống chiếc ví màu hồng hình Hello Kitty không còn dính lấy một xu *Trời ơi... tài sản của tui TT^TT*.

-"Ợ..... ^^ cũng tạm thôi, bây giờ để cảm ơn cô mời tôi ăn cơm nên tôi sẽ cho cô về nhà tôi chơi"

-(Vừa bị Cà chua kéo đi vừa lẩm bẩm một mình rất giống... tử kỉ ^^!)..... -_-!!! Trời ơi cái tên biến thái "Tứ bắt giới" này, nãy giờ ngươi ăn cho mấy cái bà vừa mới mở hàng đã phải dọn về rồi đó, dạ dày ngươi "khủng" như vậy sao không đi xử lý rác cho người ta đi, bây giờ đi đâu cũng thấy rác với rác... chỉ cần đưa cho ngươi là kỉu gì cũng hết mà, để bảo vệ môi trường sanh-xạnh-đẹp của chúng ta rất cần vi khuẩn dọn rác như ngươi kakaa.... sau này tên cà chớm à í lộn cà chua như ngươi rất hợp với việc "dọn rác", đúng là tên khủng bố thức ăn, vi khuẩn dọn rác, cà chua, tảng thịt,#$%*#$%...

------------------------------------ Trước cổng nhà "Cà Chua"--------------------------------------------------

.....Bây giờ tụi nó đang đứng trước nhà của Huy Nam. Một ngôi nhà lá lụp sụp đơn sơ, bên cạnh là một cái ao nhỏ có vài con vịt bơi xung quanh, mái nhà đổ nát có vài chỗ chạp vào là.. đổ, bàn ghế mục nát, ngoài hiên bát đũa chưa rửa đến mốc meo, ở dưới góc nhà có một cây cần câu cá, lưỡi của cái cần ngoát nghẻo vài con giun nhìn rất ghê sợ, bên trong ngôi nhà có một bà cụ trên một chiếc giường nhỏ, nhìn bà hình như đanh bị bệnh, rất ốm yếu, nhìn lại cà chua, bây giờ mới thấy hắn đang mặc một bộ đồ rách rưới, tóc tai bù xù, thân người gầy như "Cò khô phơi nắng ba năm", đôi mắt to tròn với hàng mi dài cong vút đòi hỏi sự thương xót của nó... Từ xưa tới nay nó là một con người rất hay mủi lòng, thấy tình cảnh tên cà chua như vậy không cầm lòng được ôm hắn vào lòng rơi vài giọt lệ "Cà chua, cậu không được bỏ cuộc, tuy mẹ cậu đang ốm yếu nhưng mẹ cậu rất....."

Cốp!!!

-" Này sao chổi, cô sao vậy, ai là cà chua chứ.. tôi biết tôi rất đẹp trai nhưng cậu có cần làm quá lên vậy không"_ Ui..ui đau wa nó lấy hai tay xoa xoa cục u trên đầu do tên cà chua tặng... Cơ mà, ủa.. thế nãy giờ là nó đang mơ hả... *Nhìn lại... mắt trợn tròn*.



Một ngôi nhà í lộn một ngôi biệt thự bự chảng, đồ sộ màu kem Vani được thiết kế theo phong cách phương đông, dọc theo biệt thự là những thảm cỏ trải mượt, bên cạnh cái ao.. à nhầm ^^! bên cạnh cái bể bơi hình chữ nhật có một cây táo trĩu quả, rất tiện lợi khi nào đói có thể hái ăn ^^!. Phòng khách sang trọng, đèn chùm bằng pha lê sáng lấp lánh, bên cạnh cánh cửa là đội ngũ người hầu, bảo vệ,... đứng thành một hàng cúi chào và quan trọng hơn hết... ở trên bộ bàn ghế sa lông cao cấp có một người con trai với gương mặt hoàn mĩ, từng đường nét nổi bật trên khuôn mặt với nụ cười nhếch môi kiêu ngạo, sống mũi cao, làn da trắng như tuyết, đôi mắt to tròn sáng như sao đang hướng ánh nhìn chứa những tia đầy thú vị, mái tóc màu Cafe có vài sợi rũ xuống vầng trán cao... Cậu ta đứng dậy đi về phía nó, trên môi nở nụ cười ranh mãnh... Cậu ta.. thật đẹp *Có một cảm sác ướt ướt ở mũi và hình như có gì đó chảy ra... là.. là MÁU* ôi trời ơi mới gặp người ta một lần mà đã sặc máu mũi vậy rồi thật mất mặt quá... như thế có bị tên cà chua... và cái cậu gì đó gán cho cái biệt danh mê trai không *Đổ mồ hôi hột*.

- " Này sao chổi, cậu sao vậy sao lại chảy máu thế kia hay lúc nãy trời nắng qu *lấy khăn tay ra lau cho nó*"_ Tội nghiệp nó đôi mắt cứ dán vào cái tên không quen biết trước mặt như bị hút hồn, mà không để ý đến cậu ta đang tiến dần lại về phía nó...

-" Chào, lâu rồi không gặp"_ (nó: hả, tên này là ai thế nhỉ, đang hỏi mình hay hỏi mình, nhìn mình mà hỏi tên cà chua hả? Hổng lẽ hắn bị.. lác hay sao trời O.O!!).... (Cà chua: ủa, nhỏ sao chổi quen anh mình hả, cơ mà mình ít khi thấy ổng nói đầu đuôi vậy mà.. hay hôm nay ổng uống lộn thuốc 0.0!!).. Hai con người, hai suy nghĩ trái lệch nhưng... đều nhằm một mục đính đó là.. nói xấu tên trước mặt ^^!.

-.................

- "Cậu không nhớ tôi sao, ^^ tôi còn giữ chiếc xe đạp của cậu đấy"_ Gương mặt rạng rỡ, nụ cười tỏa nắng, nhưng câu nói thì làm người ta sởn tóc gáy, bây giờ tròng mắt nó đang giãn ra hết mức, não đang hoạt động ở tần suất cao nhất miệng chuẩn bị mở ra và... chửi hắn cái tên vài hôm trước dám cướp xe của nó khiến nó phải rã chân quốc bộ đến trường, chính là cái tên này, cái tên chết bầm... @#$%^#$%^&&&*......

- "Là cậu, cậu chính là cái tên cướp xe đạp của tôi >_<"

-"Trí nhớ tốt nhỉ ^^ nhưng nhầm rồi tôi không cướp xe của cậu mà là... CHÍNH CẬU để cái đống sắt vụn đó cho tôi hại tôi phải vác cái đống đó về, giờ cậu tính sao hả >.<!!"

-" Sao cậu dám nói xe của tôi là đống sắt vụn hả, bây giờ tôi muốn cậu trả xe lại cho tội NGAY LẬP TỨC"_ nó *gân cổ lên cãi*.

-" Nói dễ nghe nhỉ, thế công sức tôi vác cái đống đó về thế cậu để đâu hả... nếu cậu muốn lấy xe của cậu lại.. thì *Cười nham hiểm*"

-" T..thì sao hả"_ Sởn tóc gáy, da gà da vịt nổi tùm lum.

-" Cậu phải làm ô-sin cho tôi trong vòng.. ừm 3 tháng ^^ ngắn mà phải không"

-"Ngắn cái đầu cậu, -_-!! nếu tôi không đồng ý thì sao"

-" Tôi... ĐỐT.. mà hình như tôi thấy cái xe đó có khắc tên cậu thì phải, hình như chiếc xe đó là một món quà cho cậu phải không"_ Tròng mắt lại giãn ra, bộ não đang tua lại cảnh 9 năm trước, cũng là ngày sinh nhật lần thứ 6 của nó, đó là món quà của ba mẹ nó vì biết nó không thích đi Ôtô nên tặng nó cái xe đạp màu hồng có khắc tên nó ở phía sau xe, đó cũng là một món quà quý giã và nó không thể làm mất được nên "cái đầu nhỏ hiện lên cái bóng đèn 1000 V" hà hà có cách rồi, tạm đồng ý với tên đó lấy xe về cái đã rồi chay luôn haha mình đúng là thông minh thật.

-" ^^ Được được, tôi đồng ý mà... cậu trả lại xe cho tôi nhé"_ Như biết được suy nghĩ của nó hắn lấy ra một tờ giấy viết vỏn vẻn vài chữ /Nếu ô-sin chạy trốn thì cậu chủ sẽ không tha thứ và sẽ cho ô-sin chịu đen đủi đủ một tháng/31 ngày. Lưu ý: Dĩ nhiên cậu chủ cũng biết đỉa chỉ nhà của ô-sin rồi ^^/.

-"O_O!! Ơ.. hở s...sao cậu biết địa chỉ nhà tôi"_ *Đổ mồi hôi hột* lần này toi rồi =.=!!.

-" Ha ha tôi cũng có chút thông minh, đã gắn thiết bị GBS toàn cầu lên xe của cậu rồi cho nên cậu đi đâu tôi cũng sẽ đến được đó ^^"_ Phụt máu mà chết mất, sao cái tên chết tiệt này dám gắn GBS vào xe mình ass.

-" Tôi đồng ý là được chứ gì >_<!! trả xe tôi đây" _Dựt xe, định đạp chạy... nhưng sao nó... không chạy O.O... xe bị khóa rồi.... không phải chứ..

-" Tôi chưa nói xong mà ^^ từ nãy đến giờ tôi đã gi âm lại rồi nên cậu không thể thoát khỏi tôi được đâu. Tôi tên Dương Dương và là anh trai của ngươi bên cạnh cô"_ Cả hai người đều đồng loạt nhìn sang bên cạnh và hiện giờ Cà chua của chúng đang bị cho hóa đá và cho ra rìa và chẳng hiểu mô tề gì ^^!.

-" Hai người đang nói cái gì vậy"...*Nói bằng giọng ngây thơ như bò đeo nơ"

Phịch.... hiện giờ có hai người đang nằm dưới sàn nhà *ngất* ^^!

.............



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Phiền bạn vào đọc topic này và làm đúng như trong chỉ dẫn nhé
Link: https://truyensangtac.forumvi.com/t1058-topic
Sau đây mình sẽ nói cho bạn bạn sai những gì
1/ Bạn thiếu phần 1#, chi tiết hơn bạn nên xem topic "Nội quy box Fanfiction": https://truyensangtac.forumvi.com/t20-topic
2/ Cấu trúc đặt tên truyện của bạn sai, nên đặt tên theo cấu trúc [Thể loại]Tên tác phẩm-Tác giả
3/ Bạn không đăng ký truyện của bạn, đăng ký tại: https://truyensangtac.forumvi.com/t21-topic
Yêu cầu bạn sửa sai, nếu nhắc nhở đến lần thứ 3 thì mình sẽ close topic của bạn mà không thông báo trước.




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất