Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
0
:
Ngày tham gia :
21/08/2015
:

đôngphương_tâyhạ
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 0
Ngày tham gia : 21/08/2015
CÂU CHUYỆN TÌNH YÊU

Câu chuyện thứ nhất:


CHÀNG TRAI SI TÌNH


Em không đẹp, nhưng rất xinh, từ em toát lên vẻ lôi cuốn khiến những người khác muốn được nhìn mãi. Tôi là một người trong số đó. Tôi thích ngồi hàng giờ ngắm em trong giảng đường, lúc ấy em luôn ngồi im, tay chống cằm, mắt nhìn xa xăm và chốc chốc lại ghi chép gì đó vào một cuốn sổ màu trắng.

Em của tôi không cười, rất ít nói, luôn im lặng và buồn man mác.
Em không có bạn bè, tôi đoán vậy, vì lúc nào cũng chỉ thấy em một mình.

Tôi cũng có một người theo đuổi và để đáp lại tình cảm đó tôi chấp nhận làm bạn trai của cô gái theo đuổi mình trong một tháng. Phải nói rằng bạn gái tạm thời của tôi không thích em chút nào thế nhưng tôi không quan tâm. Điều đó chẳng ảnh hưởng gì đến tình cảm mà tôi dành cho em. Nhiều người nói tôi như vậy là sai. Ở bên một người trong khi lòng luôn hướng về một người khác………….

Ừ thì tôi thừa nhận rằng mình rất thích em thế nhưng vậy có ích gì. Em đã có vị hôn phu rồi. Họ sắp cưới. Đấy là điều mà ai cũng biết bởi lẽ trên ngón tay áp út của em luôn mang một chiếc nhẫn rất xinh.

Thế nhưng tại sao lúc nào em cũng buồn?

Tại sao bạn trai em không bao giờ xuất hiện?

Tại sao em của tôi luôn chỉ có một mình?

Những điều này thì lại chẳng ai biết cả.!!!!!!!!!!




Câu chuyện thứ 2:

TÂM SỰ CỦA MỘT CÔ GÁI

Cô ta rất xinh. Tôi phải công nhận như vậy mặc dù đó là người tôi ghét nhất. Vì sao ư? Vì đấy là người con gái mà bạn trai của tôi thực lòng yêu mến.

Tôi thật không hiểu nổi tại sao cô ta không bao giờ cười, cũng chẳng thấy nói chuyện gì ấy vậy mà bất cứ chàng trai nào cũng có thể yêu thầm nhớ trộm người con gái đó.

Bạn có biết cái cảm giác khi bạn trai mình ngồi hàng giờ trong thư viện để ngắm người con gái khác ngoài bạn không?

Tôi biết đấy!

Điều đó làm tôi càng cảm thấy cô ta đáng ghét hơn. Ừ thì bạn trai tôi không yêu tôi, anh ấy đến với tôi chỉ vì không muốn phụ người yêu mình thật lòng thế nhưng tôi cũng đâu đáng phải chịu bị đối xử như vậy.

Có vẻ như mọi lúc mọi nơi cô ta luôn đơn độc, mà biết đâu cô ta thích như vậy vì như thế sẽ có nhiều thời gian cho cô ả này quan sát cuộc sống và ghi chép vào một cuốn sổ màu trắng. Thật không thể tin nổi ở thế kỉ 21 này lại có người thích làm bạn với những trang nhật kí hơn là với những con người bằng xương bằng thịt.

Một người kì dị!

Ấy vậy mà lại sắp kết hôn rồi đấy!

Cũng có thể là đã kết hôn rồi, điều này tất cả mọi người kể cả bạn trai tôi cũng lờ mờ đoán được nhờ chiếc nhẫn bé xíu mà cô ta luôn mang theo. Thế nhưng vẫn có cả tá các chàng trai theo đuôi xin chết và trong đó thật không may có cả bạn trai tôi.

Lí do ư?

Chắc họ không dám tin người trong mộng của mình đã có người yêu vì thực tế mà nói chưa lần nào bạn trai cô ta xuất hiện và dường như lúc nào thế giới của cô ả cũng chỉ có một mình mà thôi.



Câu chuyện thứ 3:

NHẬT KÍ MÈO CON

Ngày ……….tháng…………….năm
Anh à!
Bây giờ anh đang làm gì vậy, có buồn và nhớ em không? Còn em, em thật sự đang rất nhớ anh. Mình xa nhau 2 năm rồi anh nhỉ. Vậy là đã hai năm em không được nhìn thấy anh, không được anh ôm vào lòng, không được anh lau nước mắt mỗi khi em khóc vì sợ hãi. 2 năm lâu quá anh à, có những lúc em tưởng như thời gian đang kéo dài vô tận…………..

Em vẫn đi học đều đặn nhé, vẫn tự chăm sóc lấy bản thân nữa nè, anh thấy em có giỏi không? Thế mà lúc nào anh cũng cứ trêu em là mèo con nhõng nhẽo nữa đi. Em sẽ cố gắng sống tốt anh à, sống để đợi anh về nữa chứ.

Phải không anh?.......................


Ngày ………tháng ……….năm
Anh biết không?
Có một người luôn nhìn em khi em ngồi trong giảng đường, lúc em đi về luôn bị những chàng trai khác bám theo để đưa thư làm quen. Họ rảnh anh nhỉ. Em đã có anh rồi. khi nào anh mới về để đưa em đi học đây? Người ta không tin em đã có người yêu rồi kìa. Đấy là em đã luôn đeo chiếc nhẫn mà anh tặng rồi đấy nhé.

Đợi mãi không về. Giận anh luôn…………………


Ngày……..tháng ………năm
Anh!

Sinh nhật em nè, anh về cắt bánh gato cùng em đi chứ, em muốn sinh nhật nào cũng có anh kề bên, nếu anh không về em sẽ đợi mà không chịu đi ngủ cho mà xem.

Em đùa đấy, em của anh ngoan mà, em vẫn đang sống tốt anh à.

Vắng anh rồi em không cười, không nói, chỉ thích quan sát cuộc sống quanh em rồi ghi tất cả vào một cuốn sổ nhỏ để đợi anh về sẽ cho anh xem. Em biết là anh rất hồi hộp muốn biết xem thời gian vắng anh em sống thế nào phải không?

Tiết lộ nhé, em không muốn nói chuyện, không muốn cười đùa với một ai xa lạ ngoài anh. Em chỉ muốn được anh ôm trong vòng tay, được anh lo lắng và bảo vệ em. Vậy cho nên anh hãy mau quay về nhé đừng để em đợi lâu có được không?........




Câu chuyện thứ 4:

NỖI LÒNG NGƯỜI MẸ

Tôi có một dứa con gái, nó rất xinh và đáng yêu nữa. Ngày nó còn nhỏ tôi ít vất vả vì con bé khá lanh, lại tinh nghịch, mỗi tội sợ ma và hay khóc nhè.

Thế nhưng đấy là quá khứ, bây giờ con tôi đã 18 tuổi, một cái tuổi mà suy nghĩ đã chín chắn và có thể tự lập. Ấy vậy mà tôi lại chẳng thể yên tâm về con chút nào.

Nó quá đơn độc!

. Tất cả bạn bè quan tâm đến nó cho tôi biết như vậy. Mà cũng phải thôi, nó không kết bạn, đã hai năm nó không cười và hầu như chẳng nói, lúc nào cũng chỉ ghi chép.

Là một người mẹ tôi biết tất cả những gì đã làm cho con gái tôi thay đổi như vậy, tôi biết nó vẫn đang đợi. Chờ đợi một người trong niềm hi vọng ảo tưởng do nó tự nghĩ ra để trốn tránh hiện thực.
Nó cố gắng vùi mình vào nhật kí, ghi thật nhiều, chép thật nhiều vì nó tin rằng nếu người đó trở về nó có thể cho người đó xem cuộc sống của nó trong thời gian cậu ta vắng mặt.

Tôi không muốn làm con buồn nhưng cũng không biết làm gì ngoài im lặng, nó đã lớn, đã đủ trưởng thành để đối diện với nỗi đau. Và tôi cũng biết nó hiểu rằng dù nó có trốn tránh thế nào đi nữa, có tự lừa dối bản thân theo cách gì thì vẫn không thể trốn được sự thật hiển nhiên:

NGƯỜI NÓ ĐỢI SẼ KHÔNG BAO GIỜ VỀ NỮA!!




Câu chuyện thứ 5:

LÁ THƯ TỪ THIÊN ĐƯỜNG

Gửi mèo con nhõng nhẽo của anh!

Em à, có lẽ với anh em quan trọng như thế nào em không biết đâu. Anh yêu em, rất yêu em, yêu đến nỗi dù cho cả thế giới này có sụp đổ thì anh cũng sẽ cố gượng dậy để cùng em đi tiếp.

Anh hạnh phúc biết bao khi mỗi lần thấy em cười đùa, thấy em nhõng nhẽo đòi anh cõng em đi dạo. Em biết không nhưng lúc đó em đáng yêu như một thiên thần vậy. Nhìn em hồn nhiền, vui tươi khiến anh chỉ muốn ôm em thật chặt, không cho em ra khỏi anh dù chỉ một phút giây. Em của anh mong manh, yếu đuối, sợ ma và hay khóc nhè nữa chứ. Những lúc em sợ em khóc anh lo lắm, chẳng biết làm gì hơn là cứ vụng về lau nước mắt cho em rồi ôm em thật chặt cho em cảm giác an toàn.

Vậy nên em à, anh không đủ can đảm để đứng trước mặt em và nói ra sự thật khủng khiếp này rằng:

ANH SẮP CHẾT!

UNG THƯ NÃO!!!!!

Khi nghe bác sĩ nói ba từ này anh như mất hết cảm giác, trong đầu chỉ còn một suy nghĩ duy nhất-về em.

Anh sợ lắm khi phải xa em, em quá ngây thơ, quá trẻ con, không biết tự chăm sóc cho bản thân, không biết cách vượt qua nỗi đau của sự mất mát và hơn hết anh sợ em sẽ khóc nấc lên khi đêm xuống mỗi lần nhớ về anh, cơn đau hành hạ thể xác anh không thấm vào đâu với những suy nghĩ lo lắng về em lúc này.

Nếu trên thế gian thật sự có thiên sứ thì anh cầu mong họ cho anh thêm một cơ hội được sống, được che chở cho em đến suốt cuộc đời. Anh không sợ chết, cái chết với anh chỉ là trò đùa, thế nhưng ở cuộc đời này anh còn lưu luyến một điều khiến anh không cho phép mình đùa giỡn với tử thần.

Đó là em!

Em là điều duy nhất trên thế gian này làm anh luyến tiếc không muốn rời xa………………..

Nhưng rồi anh vẫn phải đi!

Anh đi rồi em phải sống tốt nhé, phải vững lòng nhé, đừng suy sụp. Em phải biết rằng em là người duy nhất anh yêu, dù cho anh có chết, dù cho anh không thể hằng ngày bên em nữa thì tình cảm anh dành cho em vẫn nguyên vẹn như ngày nào.

Khi em đọc được lá thư này thì anh đã đi rất xa mất rồi, xin lỗi em vì sự thông báo chậm trễ. Những lần nói dối em đi công tác là những lần anh âm thầm vào bệnh viện điều trị. Hằng đêm vẫn đều đặn gọi điện cho em để em nghĩ rằng anh vẫn ổn……….

Thế nhưng em à, đấy chính là những lúc anh đang vật lộn giữa ranh giới sống và chết để níu kéo hi vọng trở về bên em. Nghe giọng nói em, nghe tiếng cười em cũng đủ làm cơn đau của anh tan biến.

Anh biết anh đi rồi em sẽ rất buồn, sẽ mất một thời gian để làm quen với cô đơn và sự trống trải khi thiếu vắng anh……….

Nhưng mà em à!

Em mới 16, lại xinh đẹp, sẽ rất nhiều người theo đuổi, biết đâu em lại tìm thấy một người nào đó tốt hơn anh phải không nào?
Đừng khóc em nhé, anh sợ em khóc lắm, mà lần này sẽ không còn anh để lau nước mắt cho em, để ôm em vào lòng thì em sẽ khóc mãi thôi.

Anh ra đi ở tuổi 23 mang theo trong lòng hối tiếc lớn nhất - là em!

Gửi kèm theo lá thư cho em là một chiếc nhẫn đính hôn em nhé. Anh đã rất khao khát được đeo nó vào tay em nhưng giờ thì anh không làm được nữa rồi. Em hãy giữ nó, nó là của em, của riêng em, hãy xem như đó là kỉ vật cuối cùng mà anh có thể tặng em.


Giữ cẩn thận em nhé để anh có thể tự tay đeo nó cho em….......vào kiếp sau

Hôn em lần cuối!
Tạm biệt em-tình yêu của anh!



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất