Người bảo với con rằng cứ ngủ đi
Ngủ cho quên hết, để nghe thầm thì
Tiếng ru dài của giấc mơ tốt đẹp
Thấy bà tiên hiện ra rồi làm phép
An ủi con, cho con thấy những vì sao li ti
Người bảo với con rằng hãy ngủ đi
Ngủ cho bình yên, nghe tiếng rầm rì
Tiếng ca ngàn năm của dòng suối mát
Hòa âm với vách núi cao trầm mặc
Là tiếng của ngàn sinh linh nhỏ bé chốn kì vĩ
Người bảo với con rằng đi ngủ đi
Ngủ cho mê say, chẳng còn phân bì
Bao điều con ước, ở trong con hết
Chẳng cần con nhớ để mà mỏi mệt
Để con toại nguyên, mà vô tư mãi
Người cho con, một kho báu chẳng hình hài
.
.
Và con ước gì, rằng người tồn tại
Một người lắng nghe và thấu hiểu con
Một người không làm con tổn hại
Vẫn yêu con, dù đúng hay là sai