Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
Văn án

Tên truyện: Tiểu hồ ly, đừng cắn!!!

Tác giả: Elsie Scarlet aka Dạ Hàn Doanh
Thể loại: hài, ngôn tình, bí ẩn, khoa học viễn tưởng,...
Rating: 14+
Warning: no spam, no war, chỉ xin đá và ít gạch về đắp mộ
Tình trang: on going



(Đời ai cũng có những khoảnh khắc định mệnh được gọi là "ngã rẽ", tiểu hồ ly trong câu chuyện của tôi cũng vậy. Hãy cùng thưởng thức 4 ngã rẽ lớn nhất cuộc đời tiểu hồ nhé!!!)
Cảnh 1:
Sói (nhảy ra): grừ....ừ...
Tôi (trợn mắt, gào lên): Á AAA ... M..một ... tiểu ... tiểu Thỏ Thỏ?!!!
Sói: Hở?!!! ...
Tôi: Tiểu Thỏ Thỏ ~
Sói: ...
Tôi: Tiểu Thỏ ...T..
Sói (há miệng, nhe nanh): ... *rột rột*
Tôi: ...?!!
Sói: *rột rột*
Tôi: Á AAAAA ... Help meeee ...


Cảnh 2:
Tôi (chạy chạy chạy): Anh gì ơi ~
Mèo (dừng lại): Tiểu thư gọi tôi?
Tôi: Anh còn nhớ tôi không?
Mèo: Không.
Tôi: Tôi nè, người anh đưa danh thiếp tối qua nè.
Mèo (nhìn, nhìn, phụt nước, ho, cúi đầu): khụ khụ ... khụ ... xin lỗi tiểu thư, vài tháng trước tôi đã lỡ chân sa vào chốn hộp đêm "Mèo lừa tình" và đưa danh thiếp cho một cô gái. Thật không ngờ ... cô ấy lại chính là cô đây. Xin lỗi, mấy tháng rồi, lần đầu của cô, tôi sẽ chịu trách nhiệm ....
Tôi (sặc nước miếng, chết lâm sàng): *linh hồn vẫy chào mặt đất* ...


Cảnh 3:
Tôi: Eh, đồ khốn...
Cáo: ...
Tôi: Khốn kiếp, bỏ headphone xuống.
Cáo (kéo kéo): ...?!!
Tôi: Anh có biết vừa qua đường vừa nghe nhạc dễ chết lắm không?
Cáo (suy nghĩ): Cô đã thử lần nào chưa?
Tôi (nghĩ suy): À ... ừ ... thì... có một lần tôi suýt đâm vào ô tô vì nghe nhạc. Rất sợ!
Cáo: Ừ... Hồi còn sống tôi cũng sợ như cô vậy.
Tôi: ...!!!




Cảnh 4:
Quạ (chạy, ôm chân tôi, cọ cọ): ~~~
Tôi (sởn da gà, gầm, đạp 1 cái): CÚT!!!
Quạ (nhếch môi): A~
Tôi (đạp 2 cái):...
Quạ (cười hở răng): A~ A~
Tôi (đạp 3 cái):...
Quạ (cười rách môi): A~A~A~
Tôi (đạp 4 cái):...
Quạ (uốn éo): A~A~A~A~
Tôi (rùng mình, tung chưởng):...
Quạ (uốn éo, vặn vẹo trên không trung): A~A~A~A~A~ *thăng*
Tôi (phủi mông bỏ đi):...



Message reputation : 100% (1 vote)



Được sửa bởi Elsie Scarlet ngày Mon Feb 09, 2015 7:23 pm; sửa lần 5.

Được cảm ơn :
61
:
Ngày tham gia :
30/04/2014
:
Tuổi :
24
:
Đến từ :
Đồng cỏ hoang vu
:
Huoucaocodbg
Huoucaocodbg

Huoucaocodbg
Super Moderator - Truyện Sưu Tầm
  • Super Moderator - Truyện Sưu Tầm
Được cảm ơn : 61
Ngày tham gia : 30/04/2014
Tuổi : 24
Đến từ : Đồng cỏ hoang vu
Ta cười nha! Rất buồn cười ak... Mà không hiểu gì cả!
Ngươi mau mau bổ sung thông tin còn thiếu, đăng nhanh nhanh chương đầu tiên, ta hóng a!



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
Huoucaocodbg đã viết:Ta cười nha! Rất buồn cười ak... Mà không hiểu gì cả!
Ngươi mau mau bổ sung thông tin còn thiếu, đăng nhanh nhanh chương đầu tiên, ta hóng a!
*cười khổ* được, nhưng đi đăng ký giấy phép đã



Được cảm ơn :
202
:
Ngày tham gia :
16/04/2014
:
Đến từ :
The Galaxy
:
K. Thiên
K. Thiên

K. Thiên
Administrator
  • Administrator
Được cảm ơn : 202
Ngày tham gia : 16/04/2014
Đến từ : The Galaxy
Heh? Lâu quá không post bài chắc Doanh quên bước đầu của #1 rồi hả?



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
K. Thiên đã viết:Heh? Lâu quá không post bài chắc Doanh quên bước đầu của #1 rồi hả?

bình tĩnh để doanh sửa @_@



Được cảm ơn :
202
:
Ngày tham gia :
16/04/2014
:
Đến từ :
The Galaxy
:
K. Thiên
K. Thiên

K. Thiên
Administrator
  • Administrator
Được cảm ơn : 202
Ngày tham gia : 16/04/2014
Đến từ : The Galaxy
Cơ mà hài móe 'v' ra chap nhanh đuê Doanh



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
K. Thiên đã viết:Cơ mà hài móe 'v' ra chap nhanh đuê Doanh
Uh ^^ Nhân tiện hỏi lun, thím thiên có mún lôi kéo người về 4rum mềnh và củng cố nhân lực ko nhể :18:



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
Hồi I:Khởi đầu - Căn nhà lạnh lẽo                 .

Chào độc giả thân yêu! Lần đầu ra mắt xin tự giới thiệu nữ chính của câu chuyện – Diệp Thiên Du. Hay nói cách khác đây chính là huyền thoại, ký sử về tôi mà có lẽ con cháu của thế kỷ 31 sau này sẽ biết đến.




Còn bây giờ là thế kỷ 21, mốc thời gian mà huyền thoại còn ở trong trứng nước....




Hôm nay, ngày nảy, tháng này, năm nọ, cụ thể hơn nữa là một sáng chủ nhật đẹp trời. Ngày bình thường, tôi ít khi rời khỏi giường khi đang ngao du cùng tình nhân của mình: “Money trong mộng”. Nhưng hôm nay khác nhé! Từ sáng sớm tôi đã mắt mở thao láo, mặc kệ em “Money trong mộng” đang gào thét, níu kéo, tôi vùng dậy, xộc thẳng vào nhà tắm, chải chuốt, phi thẳng vào trong tủ quần áo rồi ngân nga một ca khúc khó nghe, khó hiểu.




- Ngậm mồm đi cho người ta ngủ.
- Ồn chết đi được. Tao báo cảnh sát vì tội làm mất trật tự an ninh bây giờ.
Binh ... Bang ... Bốp ...




À vâng, vừa rồi là khúc cải lương chào mừng bình minh của cặp vợ chồng du côn ngay sát vách căn hộ của tôi. Hừ ... khốn nạn thật! Kẻ gây rối xóm làng bình thường vẫn là hai người bọn họ đấy, tôi chẳng liên quan gì cả, chỉ hồn nhiên như một đứa bé thôi chứ có phá ai đâu. Họ mà còn phá vỡ tâm trạng tốt đẹp của tôi lần nữa nhất định tôi sẽ không tha. Nhưng đó là lần sau, còn bây giờ thì thôi, tôi ... khụ ... khụ ... bỏ qua cho bọn họ vậy. E hèm ... vì tôi rất lương thiện.




Bỏ qua những bực dọc của một buổi sáng đáng lẽ ra không nên có, tôi trở lại với vấn đề chính: chọn bộ nào đây?!! Đó là một trong những câu hỏi truyền kỳ dai dẳng của một phụ nữ. Con nít thì hỏi để cố tìm ra bộ đồ khiến chúng dễ giải quyết vấn đề cá nhân gồm tranh chấp người yêu, tranh chấp lãnh thổ chỗ ngồi, tranh chấp miếng cơm manh áo và đi “WC thiên nhiên”.
Những cô gái độ mười sáu đôi mươi lại băn khoăn để tìm ra được bộ đồ cùng phụ kiện có thể che đi khuyết điểm của mình, gồm: ngực không mông lép, eo thùng phi bụng thùng dầu, hay mặt mỏng dày mụn.
Những cô gái làm việc nơi công sở lại cùng chung một nỗi băn khoăn: chọn bộ nào để quyến rũ Mr. Boss đây?
Đến độ tuổi của các bác trung niên, vấn đề duy nhất họ quan tâm khi ra ngoài đường là: làm sao để kiếm thêm ông chồng bạc tỷ nữa?
Và đến khi các cụ về già, họ thường có suy nghĩ: mặc thế nào để tiết kiệm tiền điện nước, xăng dầu, tiền ăn, tiền ở, tiền đi lại…?




Còn tuổi của tôi, tuổi 26 với 2 mối tình thất bại ngay trong trứng nước, 3 mối tình đơn phương rơi vào vô vọng, 1 mối tình dai dẳng nhàm chán chấm dứt thì việc lựa chọn trang phục lại hoàn toàn lao vào một khuynh hướng riêng. Không cần giải quyết vấn đề cá nhân, không cần che đi khuyết điểm, không cần hại mắt người xem, không cần kiếm thêm vài ông chồng, không cần tiết kiệm đến hà tiện mà là .... tất cả những vấn đề trên. Nói ngắn gọn với những từ sau: “ Tiện lợi – đơn giản – thông minh”.




Một vấn đề khá đau đầu khi các chị em phụ nữ lần đầu đến nhà Boss ăn mừng. Nếu là lão Boss trước đây thì hiếm khi được một lần mời ăn bún đậu mắm tôm, nhưng lần này là Boss mới, chưa gặp, chỉ biết nhà giàu, đẹp trai, hào hoa, phong độ. Aizz ... quả là miếng thịt để các chị em xâu xé, tranh giành, quả là báu vật đáng để tôi đóng đô chờ đợi 2 năm ở tòa soạn báo. “Cứ thấy trai đẹp là quên hết vạn vật xung quanh” Đấy, châm ngôn bất hủ của một anh chàng 40 tuổi ế vợ ở công ty tôi và tôi thấy cũng đúng vì tự bản thân tôi luôn hành động như vậy ... hơ hơ ... trai đẹp ắt hẳn phải để cho tôi ... hớ hớ ...




Cứ đợi đấy Mr. Boss, em sẽ chinh phục anh ... Hahahah ....




- Ê con điên, câm ngay không tao ấn đầu mày vào bồn cầu đấy.
- Tao đang cầm dao đấy, muốn mất cái lưỡi không?




Bang bang ... rầm ....




Hic ... Em ngậm mồm đây thưa hai anh chị! Huhu ... Mr. Boss, ráng chờ em đến chiều nha!!!




***
Buổi sáng nhạt nhẽo qua đi trong sự quằn quại chờ đợi mòn mỏi của tôi, và chiều tà đến trong sự phấn khích, rung động muốn gào lên của tôi.




Tôi đứng trước gương, cười thầm, nhún chân xoay người trên mặt đất. Chiếc váy ren đỏ với những đường may tinh tế, sợi đai mềm, mỏng, cách điệu chiết eo, buông thả xuống đầu gối, gợn những nếp gấp mềm mại, tạo ra cảm giác uyển chuyển, nhẹ nhàng. Chà! Thành quả của mấy buổi lăn lộn trong khu phố shopping vài ngày trước quả thật vĩ đại.




Nhưng cái kiểu váy 2 dây này thực sự khiêu gợi, nhìn qua cũng biết tôi đang cố tình chọc vào dục vọng của Mr.Boss rồi, quả thực không khôn ngoan nếu làm vậy trước mặt bầy quạ cái đang đói khát trong tòa soạn.Aizzz … tuy khá hài lòng với vẻ đẹp quyến rũ, gợi cảm của mình nhưng tôi cũng đành miễn cưỡng che đi chút da thịt bằng cái áo khoác mỏng với đường ren trắng viền quanh cổ và 2 tay áo.




Oh my god! Nhìn nhìn thế nào mà trong càng quyến rũ hơn thế kia. Ôi trời, làm sao che dấu được vẻ đẹp khiến “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” đây? Aaa … xinh đẹp quá chẳng nhẽ cũng là tội sao ~ Hahahaha ….




- Con điên, vợ chồng bà đang ngủ, muốn mất lưỡi hay ngón tay?!!
- Con khốn… @$***^&%!@@!!!**(@@)…




Tôi tự bịt chặt miệng, vội vã đóng mọi khe hở có thể xâm nhập được vào nhà tôi, lòng kêu gào muốn chuyển nhà. Huhu … đợi tôi thêm một chút nữa, một chút nữa thôi, tôi có tiền và .. và sẽ mua hẳn một căn hộ thực yên tĩnh nha… huhu …




Kết thúc vài phút tự kỷ trước gương nhằm câu giờ đọc giả, tôi – Diệp Thiên Du vuốt tóc, ưỡn ngực, thẳng lưng, duyên dáng, uyển chuyển bước vào thang máy. Đôi môi phớt một tầng son mỏng kéo thành hình bán nguyệt hoàn hảo đến cứng cả hàm. Cho đến khi an vị trong taxi, tôi mới có cơ hội thở phào một hơi, tháo bỏ đôi giày 15 phân, trong lòng thầm phục mình: mặt ngẩng cao, mắt để trên đầu thế mà không vấp ngã gãy răng, amen~ Chúa luôn ở bên con.




Bây giờ, lấy lại tinh thần… nhà Sếp thẳng tiến … Yup!Yup!Yup! Hahaha …
- Cô gì ơi, cô có muốn đi thẳng đến bệnh viện tâm thần không? – Bác lái xe rú ầm lên, qua gương chiếu hậu, khuôn mặt bác ta tái mét, co quắp, những vết nhăn xô lệch trong thực đáng thương. Chỉ đáng tiếc tôi chẳng thèm quan tâm, tiếp tục chìm đắm trong viễn cảnh hạnh phúc cùng Mr.Boss.




Tuyn .. Tuyn … Brừmmm….




Tôi nhìn theo chiếc taxi màu vàng nhả khói phóng đi mà trong lòng liên tưởng đến 1 kẻ vừa gặp ma đang quăn mông chạy. Bác ta sao vậy?!! Tôi chép miệng, thời buổi này điên cũng không khó tìm lắm, may mà điên vẫn biết luật giao thông, vẫn đưa tôi đến đúng nơi mà không mất tí da nào.




Tôi rời sự quan tâm của mình sang địa điểm trước mắt, một khu phố cấm các loại hình xe chạy bằng động cơ, một khu phố mà nhắc đến là người ta nghĩ đến nơi nghỉ ngơi của các cặp tình nhân, một khu phố như bông hoa hồng giữa khói bụi trắng xóa của đô thị, một khu phố được người ta biết đến với cái tên: Công viên của Nắng.




Đây không phải lần đầu tiên tôi tới đây, vào lúc đẹp nhất – hoàng hôn, nhưng chưa bao giờ tôi kìm nén được sự kinh ngạc, chưa bao giờ tôi không thẫn thờ. Đúng như người ta nói, đây là nơi duy nhất trong thành phố ngắm được trọn vẹn, toàn cảnh hoàng hôn với mặt trời đỏ ối, lộng lẫy, kiêu sa mà yên bình. Không phải do nơi này cao nhất mà do nơi này thấp nhất, chỉ có những căn nhà một tầng, mang phong cách châu Âu, cổ kính mà hiện đại. Điều thú vị thứ hai chính là những vườn hoa, quanh năm có hoa, quanh năm có bướm và lạ hơn nữa là những loại hoa kén đất, kén thời tiết vậy mà vẫn đua nở trên những mảnh vườn nơi đây.




Tôi như Alice lạc vào xứ sở thần tiên, mọi thứ trước mắt đều khiến tôi quên đi thời gian, quên đi sự tồn tại của bản thân cho đến khi dừng lại trước căn nhà rộng khoảng 200-250 m2 không kể vườn. Đứng trước cổng sắt với những dây leo của hoa Thiên lý, tôi vuốt lại lọn tóc rối, chỉnh lại những nếp nhăn trên váy, khẽ nâng mặt một góc vừa phải, giữ vững sự duyên dáng mà tự tin.




Khác với suy nghĩ của tôi, không có vệ sĩ đồ đen nào trước cổng, chỉ có mùi hương dịu nhẹ của hoa Thiên lý đón chào. Cảnh cổng được mở ra bởi 2 hầu nữ. Tôi theo họ bước vào khuôn viên của căn nhà. Con đường nhỏ lát sỏi dẫn đến căn nhà với hai bên là cỏ non long lanh nước, những bông tuylip khó trồng, những bông hồng đủ sắc hiếm thấy, những giỏ lan lạ, quý hiếm đến cả 2 cây anh đào Nhật. Tất cả được bàn tay của nghệ nhân tạo nên, khiến chúng mang những hình dáng, có sự sắp xếp thứ tự độc đáo như một khu vườn hoàng gia.




Cho đến khi bước vào căn nhà tôi lập tức nghĩ ngay đến một lâu đài thu nhỏ của hoàng gia Anh. Thật tuyệt!
- Diệp tiểu thư, mời đi bên này. – Quản gia già với bộ đồ đuôi tôm đen tuyền, găng tay trắng, trên ngực treo chiếc đồng hồ quả lắc nhỏ, khom người, chìa tay.
Tôi cũng khẽ cúi đầu, mỉm cười, nhẹ bước theo người quản gia già. Vừa đi, tôi vừa ngắm nghía, cố không bỏ sót chút vẻ đẹp nào của lâu đài hoàng gia Anh.




Cuối dãy hành lang tôi vừa đi qua, một căn phòng tối chợt hé cửa. Do cửa thiết kế đẩy vào phía trong bên trái, nên qua bóng dáng lúi húi của cô hầu nữ, tôi rõ ràng nhận ra một cô gái bị treo trên tường, tóc rũ xuống, giống hệt chúa Giê-su. Điều đó khiến tôi giật mình, miệng khẽ phát ra âm thanh kì cục.
Lập tức ánh mắt của người quản gia đưa đến bên tôi, tuy chỉ trong thoáng chốc nhưng sự lạnh lẽo khiến tôi không dám tò mò.
- Tiều thư, mời bên này. – Người quản gia mỉm cười, nụ cười hài lòng.




Tôi bước vào căn phòng rộng nhất theo lời quản gia nói, trút bỏ nỗi bận tâm vì hình ảnh lờ mờ thoáng qua kia, tôi quan sát một lượt căn phòng. Ngoài chiếc bàn ăn dài với 3 đĩa hoa nhỏ thì căn phòng toàn những bức tượng, bức tranh đắt tiền và cả một bức tường kính trong suốt đón trọn ánh sáng bên ngoài. Tôi bước vào trong sự cung kính của gia nhân nhưng ánh mắt họ vẫn nhìn tôi và họ nhếch lên một nụ cười trên môi. Tôi bỗng lạnh toát. Những người trong nhà này bị làm sao vậy?!!




Tôi lo lắng cho đến khi Mr.Boss bước đến. Nụ cười của anh dịu dàng nở trên gương mặt cương nghị, sống mũi cao, đôi mắt sắc, đôi lông mày kiếm. Trên người anh là chiếc áo trắng với cổ áo gấp nếp, tạo ra những đường diềm dài. Đến cổ tay cũng vậy. Tôi chợt nhận ra đây là trang phục của một quý tộc Anh. Chẳng lẽ, Mr.Boss là …
- Diệp tiểu thư, nhận lời mời nhảy cùng tôi chứ?
Tôi sửng sốt… sao..sao đường đột quá vậy? Tuy trong lòng đang sướng run lên nhưng
ngoài mặt, tôi vẫn một vẻ e ngại, hai má ửng đỏ, rụt rè nắm lấy bàn tay đang chìa ra của anh.
- Vâng, Sếp…
Cơ thể tôi bị kéo sát, eo nhỏ bị nắm giữ, sát đến nỗi tôi có thể nghe nhịp tim của anh, ngửi được mùi hương nam tính trên cổ áo. Giọng nói anh thì thầm bên tai:
- Gọi anh là Quân Hạo được chứ … Diệp tiểu thư?
- Vâng… - Tôi vô thứ đáp lời.
Cả hai chúng tôi đắm chìm trong bản nhạc nhẹ không lời mà tôi không biết tên, đắm chìm trong những bước nhảy. Trong mắt tôi bây giò chỉ còn nụ cười mê luyến của anh, ánh mắt dịu dàng, ôn nhu của anh và vòng tay êm ái, ấm áp. Tôi như người mất hồn, thất thần, ngây ngốc chăm chú vào những đường nét sắc bén, góc cạnh trên cơ thể, trên gương mặt của anh đến nỗi bước nhảy gần như đều là vô thức…. Cho đến khi kết thúc bản nhạc thì hoàng hôn đã tắt, mọi đèn chùm trong căn nhà được thắp lên, tôi mới nhớ ra một điều …
- Quân Hạo… ừm … vậy bữa ăn mừng thì sao đây? Mọi người còn chưa đến hết …




Câu nói còn chưa kịp thốt ra hết, ngón tay của Quân Hạo đã đặt trên môi tôi, anh vuốt nhẹ gò má, vuốt nhẹ những lọn tóc của tôi.
- Anh có nói là mời hết mọi người sao?
Tôi ngạc nhiên.
- Anh … chỉ muốn mời hoa khôi của tòa soạn – là em thôi.
Tôi ngạc nhiên vạn lần. Có ai không, véo tôi một cái đi.
- Nào, Thiên Du, hãy thưởng thức buổi tối nay với anh, chỉ 2 chúng ta thôi.
Tôi mất đi tự chủ, để mặc Quân Hạo lo liệu, sắp xếp chỗ ngồi, sắp xếp đồ ăn. Suốt bữa ăn, đầu óc tôi chỉ nhuốm một nụ cười của anh, đến ăn cũng không ngon. Ôi! Thực sự bạch mã hoàng tử đã yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên sao? Anh chẳng lẽ là nam chính trong cuộc đời của tôi sao? Aaa … thật tuyệt, tuyệt, tuyệt… E hèm … kiềm chế … kiềm chế … aaa … tôi muốn hét lên: Em yêu anh, Quân Hạo…
E.L



Được cảm ơn :
202
:
Ngày tham gia :
16/04/2014
:
Đến từ :
The Galaxy
:
K. Thiên
K. Thiên

K. Thiên
Administrator
  • Administrator
Được cảm ơn : 202
Ngày tham gia : 16/04/2014
Đến từ : The Galaxy
Elsie Scarlet đã viết:
K. Thiên đã viết:Cơ mà hài móe 'v' ra chap nhanh đuê Doanh
Uh ^^ Nhân tiện hỏi lun, thím thiên có mún lôi kéo người về 4rum mềnh và củng cố nhân lực ko nhể :18:
Tuôi lúc nào chẳng muốn vậy 'v' Cơ mà cứ lộn đầu vô học cái là quên sạch phải làm gì ._.



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
Vậy quyết đinh sau khi nhận giấy vào cấp 3, chụy iem mềnh mở event, họp lãnh đạo,tẩy rửa 4rum cái đuê.



Được cảm ơn :
61
:
Ngày tham gia :
30/04/2014
:
Tuổi :
24
:
Đến từ :
Đồng cỏ hoang vu
:
Huoucaocodbg
Huoucaocodbg

Huoucaocodbg
Super Moderator - Truyện Sưu Tầm
  • Super Moderator - Truyện Sưu Tầm
Được cảm ơn : 61
Ngày tham gia : 30/04/2014
Tuổi : 24
Đến từ : Đồng cỏ hoang vu
Các người chưa học đến cấp 3 sao???




Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
Huoucaocodbg đã viết:Các người chưa học đến cấp 3 sao???


có gì lạ ... sao?!!!



Được cảm ơn :
202
:
Ngày tham gia :
16/04/2014
:
Đến từ :
The Galaxy
:
K. Thiên
K. Thiên

K. Thiên
Administrator
  • Administrator
Được cảm ơn : 202
Ngày tham gia : 16/04/2014
Đến từ : The Galaxy
Elsie Scarlet đã viết:Vậy quyết đinh sau khi nhận giấy vào cấp 3, chụy iem mềnh mở event, họp lãnh đạo,tẩy rửa 4rum cái đuê.
Được, ta đồng ý, còn giờ ngươi mau mau viết chap đi.



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
K. Thiên đã viết:
Elsie Scarlet đã viết:Vậy quyết đinh sau khi nhận giấy vào cấp 3, chụy iem mềnh mở event, họp lãnh đạo,tẩy rửa 4rum cái đuê.
Được, ta đồng ý, còn giờ ngươi mau mau viết chap đi.

b14 b12 hơ hơ ... h...ơ...



Được cảm ơn :
6
:
Ngày tham gia :
23/01/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Hải Phòng
:
Elsie Scarlet
Elsie Scarlet

Elsie Scarlet
Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
  • Trial Moderator - Box Tiểu Thuyết
Được cảm ơn : 6
Ngày tham gia : 23/01/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Hải Phòng
xin phép m.n cho em khóa topic lại. Vì nói thật, bh iem ko định viết tiếp nhưng sau này iem sẽ viết tiếp.
Lý do: iem cần gây dựng lại một chút khung truyện.




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất