Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Chuyển đến trang : Previous  1, 2

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
là hai anh em của cái tảng băng di động học chung vs nữ chính đúng hok



Được cảm ơn :
11
:
Ngày tham gia :
16/11/2015
:
Tuổi :
22
:
Đến từ :
Thiên đường
:
~SANDY~
~SANDY~

~SANDY~
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 11
Ngày tham gia : 16/11/2015
Tuổi : 22
Đến từ : Thiên đường
Aino Minako đã viết:là hai anh em của cái tảng băng di động học chung vs nữ chính đúng hok

Dạ, hắn với nó thì chung lớp, Khánh Linh thì chung trường thôi, sao hả chị?



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
thì hai nhân vật bí ẩn giao đấu vs nữ chính đóa



Được cảm ơn :
11
:
Ngày tham gia :
16/11/2015
:
Tuổi :
22
:
Đến từ :
Thiên đường
:
~SANDY~
~SANDY~

~SANDY~
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 11
Ngày tham gia : 16/11/2015
Tuổi : 22
Đến từ : Thiên đường
Aino Minako đã viết:thì hai nhân vật bí ẩn giao đấu vs nữ chính đóa

À! một người là hắn, một người là Black Rose không liên quan gì tới truyện, chỉ là kẻ được nhắc tới thôi chị à, còn cô gái bí ẩn xuất hiện cuối chap mới là em hắn



Được cảm ơn :
11
:
Ngày tham gia :
16/11/2015
:
Tuổi :
22
:
Đến từ :
Thiên đường
:
~SANDY~
~SANDY~

~SANDY~
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 11
Ngày tham gia : 16/11/2015
Tuổi : 22
Đến từ : Thiên đường
CHƯƠNG 6: XUNG ĐỘT


Một ngày mới lại bắt đầu, nó vẫn đang ngủ ngon lành trên chiếc giường yêu dấu. Hôm qua nó khá mệt rồi, cứ nghĩ mình chỉ đi xem thôi ai ngờ nó lại phải giao đấu với hai cao thủ hơn nó gấp 5 lần kia chứ

Lately I'm not who I used to be, someone's come and taken me, where I don't wanna go
If I knew exactly what I have to do in order to be there for you..........

Tiếng chuông điện thoại (mới) của nó đột nhiên vang lên. Nó lồm cồm ngồi dậy với tay lấy chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi và nó chắc chắn một điều đứa gọi đang gọi điện cho nó phải ăn một tràn chửi rủa của nó

-Nè! ai lại phá.....

-Mày biết mấy giời rồi không??? thức dậy mau!!! xuống mở cửa cho tao, tao đang ở trước nhà mày nè!!!! - giọng nói "lảnh lót, ngọt ngào" của Mỹ Trân nhanh chóng được nó "thu nhận" vào bộ não

Không để nó nói thêm một lời Mỹ Trân cúp máy, nó biết là lần này cô bạn nổi nóng thiệt rồi, nó nhìn đồng hồ, 6h30' vội vàng vào tolet là VSCN để còn "mời" cô bạn vào nhà nữa chứ

Xong xuôi nó chạy ra mở cửa. Trân không nói gì cho xe chạy vào sân

-Tao tưởng mày chết trong phòng luôn rồi chứ - Trân nói khi đã yên vị xuống ghế sofa

-Mày nói gì? mà sao hôm nay mày qua sớm thế? - nó cũng yên vị, hỏi

Mỹ Trân thở dài mặt thoáng chút buồn tiếp:

-Tao chán ở cái nhà đó rồi... nói chung là hôm nay tao ăn sáng ở nhà mày! OK!

Nó hiểu ý Trân, dù nhỏ là một tiểu thư đài cát gia đình giàu có nhưng ba mẹ nhỏ thường xuyên không về nhà, họ chỉ lo công việc ở nước ngoài rất ít khi về nước thăm nhỏ. Ở nhà một mình khiến Trân cô đơn tẻ nhạt, bữa sáng cứ liên tục những món "sơn hào hải vị" cứ lặp đi lặp lại như quy luật hiển nhiên, nhỏ chán, nhỏ muốn mình được như nó

Nó vào bếp nấu bữa sáng, Trân cũng vào phụ nó. Dọn bữa sáng lên bàn, hai đứa ngồi xuống thưởng thức. Có khi ăn như vậy không khí ấm áp hơn, có lẽ Trân cần một gia đình như thế, nó cũng vậy, đã 7 năm trôi qua nó chưa bao giờ được ăn sáng vui vầy cùng gia đình, nó khao khát cảm giác đó và tưởng chừng như nó đã lưu mờ và sẽ mãi không trở lại với nó nữa. Từ khi gặp Trân, nhỏ không chỉ đơn giản là một cô bạn thân mà còn là một người thân của nó, những lúc nó vui, Trân cũng vui theo, những lúc nó buồn, Trân bên cạnh ăn ủi động viên nó, những lúc nó cô đơn một mình chỉ có Trân luôn bên cạnh nó. Nó rất quý Trân và có thể hơn rất nhiều

Nó lên thay đồng phục rồi ra xe nơi Trân đợi sẵn, hai đứa cùng đến trường... Đợi Trân đậu xe ngay ngắn trên lán bước ra, tụi nó nắm tay dung dăng dung dẻ đi về lớp. Yên vị vào chỗ ngồi quen thuộc nó khều Trân

-Trân nè, từ này có gì buồn qua nhà tao nha, tao sẽ là nơi cho mày trút nỗi buồn - nó nói giọng rất nghiêm túc

Trân không nói gì khẽ mỉm cười rồi gật đầu, nhỏ thấy mình thật yếu mềm nhưng nhỏ thấy vui khi có một người bạn luôn hết mình vì bạn bè như nó

-Anh Nam ơi, đi ăn sáng với em không? - một con nhỏ ỏng ẹo trong lớp nói giọng mật ngọt với hắn

-Không đi với em nha - thêm một đứa nữa

-Không được, anh ấy phải đi với tao mới hợp cơ, phải không anh? - nhỏ tổ trưởng lớp nó nói giọng uốn ẹo nghe mà muốn nôn ra hết bữa sáng

Nó và Trân ngồi nhìn đám "ruồi" kia đang vây quanh hắn, tụi nó không phải thuộc dạng con gái mê trai đẹp, riêng nó thấy ghét hắn nữa là đằng khác

-TRÁNH RA!!! - hắn bực mình quát lớn, quy lực quá lớn bọn "ruồi" nhanh chóng tản ra hai phía mà không dám hó hé thêm một lời chỉ biết nhìn theo hắn thôi

Nó mặc kệ xoay lên nói chuyện với Mỹ Trân. Hắn có vẻ bực bội về mấy đứa con gái bám đuôi, lúc học thì luôn liếc mắt "đưa tình" với hắn làm hắn muốn nghẹt thở, yên vị vào ghế, đám "ruồi" vẫn không dễ dàng tha cho hắn. Không quan tâm, hắn chợt nhớ ra nó, nó đang cười cười nói nói với Mỹ Trân không thèm liếc hắn dù chỉ nửa cái. Có gì đó từ nó khiến hắn cứ nhìn nó chằm chằm, nó, làm hắn nhớ ra người con gái hôm qua (nó đấy!) cử chỉ lời nói cương quyết rất giống nó... Chợt thấy thứ gì đó lành lạnh phía bên trái nó xoay qua nhìn và... mắt chạm mắt, hắn đang chăm chú nhìn nó, nó chớp mắt liên tục nhìn hắn, không biết nó có gì mà hắn nhìn dữ vậy. Một khoảnh khắc làm nó nhớ ra, thủ lĩnh Vampire hôm qua giao chiến với nó có đôi mắt sắc lạnh vô tình và không biểu cảm, đôi mắt hắn cũng như đôi mắt của anh ta. Chẳng lẽ thủ lĩnh Vampire tàn nhẫn bí mật đó lại chính là hắn, nó nghĩ nhưng chưa thể chắc chắn. Hắn cũng vậy, nghĩ nó chính là trợ lý của Sky. Hai người nhìn vào mắt nhau không chớp mắt...

-Nè!!!! hai người làm gì vậy?? bộ bị thôi miên hả?? vào học rồi kìa!!! - Mỹ Trân làm "loa thông báo" làm nó và hắn giật mình hoàn hồn

Do mãi "tìm hiểu bằng mắt" mà hai đứa trống đã điểm vào lớp từ bao giờ. Hàng chục ánh mắt căm phẫn chíu về phía nó chủ yếu là của bọn con gái hám trai khi nhìn thấy cảnh không mấy lịch sự vừa rồi

-Tôi hỏi anh một chuyện nhé? - nó hỏi nhỏ hắn

Hắn im lặng

-Anh.. ơ.. có phải là... ơ.. là....

Nó ấm úng không dám hỏi đúng lúc cô chủ nhiệm bước vào lớp cắt ngang câu hỏi của nó, nó đành thôi và tìm thời gian khác hỏi hắn cho ra lẽ

Tùng....tùng....tùng...

Từng hồi trống báo hiệu giờ ra chơi đã đến vang lên giòn giã, nó còn đang tiếc nuối cái câu lịnh sử ngon lành đáng lẽ ra là của nó kia. Thua dọn sách vở vào cặp nó xoay lên khều Mỹ Trân

-Xuống căn tin nhé!

-OK! - dĩ nhiên nhỏ sẽ đồng ý thôi

Chợt nhớ ra điều mình còn dang dỡ lúc sáng...

-Đợi tao chút nha! - nó nói với Trân

Nó xoay qua nhìn hắn một lần nữa cố gắng nhìn kỹ đôi mắt ấy... hắn cũng xoay qua nhìn nó khó hiểu. Tình trạng hồi sáng lại tiếp diễn

-Tôi muốn hỏi anh một chuyện...

-Nói! - vẫn giọng lạnh lùng và không biểu cảm

-Ơ.. anh là......

-Coi con nhỏ Thiên Thanh kìa, nó là gì mà nhìn anh Nam như vậy chứ! - giọng nói khinh bỉ chĩa về phía nó

-Nghĩ mình có phúc ngồi gần ảnh thì muốn làm gì thì làm hả? - một đứa tiếp lời

.........Hàng loạt lời nói mỉa mai lọt vào tai nó, nó thấy bực bội, ở đây không thể yên mà hỏi hắn được

-Chờ tao một chút nha Trân! - nó nói với Trân, nhỏ cũng gật đầu

Nó kéo hắn đi trước mặt bọn hám trai làm chúng tức ói máu nhưng không thể làm được gì, hắn hơi ngạc nhiên vì một đứa con gái kéo hắn đi như vậy. Trân cũng khó hiểu nhưng nó chỉ mỉm cười nhìn bọn con gái đang tức tối nói không ra lời kia

Nó kéo hắn ra bãi cỏ sau căn tin, nơi đó vắng vẻ sẽ chẳng ai làm phiền nó. Tới nơi, hắn khó chịu giựt tay nó ra

-Cô làm gì vậy? - hắn bực mình gằn giọng

-Tôi có chuyện muốn hỏi!

Hắn yên lặng đứng tựa vào gốc cây

-Anh phải nói thật với tôi, anh... thật sự là thủ........

-Hai người làm gì vậy? - một giọng nói khác chen ngang câu nói dang dở của nó, là Khánh Linh

Nó bực bội thật sự, ba lần nó muốn hỏi mà luôn có kẻ chen ngang phá đám, nó hậm hực quay ra sau, nó cả Khánh Linh đều ngạc nhiên nhìn nhau

-Là cô hả? - Khánh Linh nghếch môi nói

-Cô là..... - nó không nhớ ra Linh chỉ biết là đã gặp nhỏ ở đâu đó

-Khánh Linh! - hắn lên tiếng

-Anh hai, em đã nói rồi sao anh vẫn còn giao du với loại con gái này? - Linh chao mài hỏi hắn có phần hơi trách móc

Giờ thì nó mới nhớ ra cô bé này là ai

-Ý cô là sao? tôi thì sao hả? - nó hỏi

-Tôi đang nói chuyện với anh Nam cô đừng có mất lịch sự như vậy!

Nó bắt đầu nóng, đây là lần thứ 2 Khánh Linh nói nó là loại con gái này nọ, nó thật không hiểu trong mắt Khánh Linh nó là người như thế nào, mỗi lần Linh xuất hiện đều mang theo ánh mắt căm phẫn và muốn nó biến mất

-Anh không hiểu - hắn trả lời vẫn gọn lơ như vậy

-Đinh Phương Thiên Thanh! đồ mặt dày, tôi đã nói với cô thế nào hả? - Linh xoay qua quát lớn

Nó càng không hiểu đứng im đó không nói gì

-Tôi nói cô có nghe không? tôi không thích mấy loại con gái hồ ly như cô bám theo anh hai tôi! - Linh tiếp tục quát, có lẽ nỗi căm thù về nó trong Khánh Linh không hề nhỏ chút nào

-Sao cô lại nói vậy chứ? cô nghĩ tôi là loại người đó à? - nó hỏi

-Đúng! cô chính là loại người đó! bề ngoài hiền lành bên trong là loại nham hiểm mưu mô, cô nhanh tránh xa anh tôi ra nếu không thì đừng trách! - những lời Linh nói ra mang đầy sát khí như đe dọa nó

-Cô.... - nó tức giận không nói nên lời tại sao lại nghĩ nó như vậy chứ? nó đâu phải là đứa con gái như Khánh Linh đã nói, tại sao cô bé lại căm thù nó đến vậy?

CHÁT!!!

Khánh Linh thẳng tay tát nó một cái không thương tiếc, nó giật mình không kịp phản ứng, một đứa con gái nhỏ hơn nó một tuổi lại ra tay đánh nó, nó cũng không hiểu lý do vì sao nữa

-Đây chỉ mới là cảnh cáo cô mà còn dám đi theo anh Nam thì tôi sẽ không nhẹ tay như vậy nữa đâu! - Khánh Linh thốt ra một lời đe dọa làm nó không thể tin nổi, một cô bé 16 tuổi nhưng không hề đơn giản

-Cô nghĩ sao thì tùy cô nhưng cô quá đáng lắm rồi đó! - nó nhìn thẳng vào mắt Khánh Linh nói

-CÔ....

Nhỏ định giơ tay tát nó nhưng đã bị hắn giữ lại

-Được rồi Khánh Linh em đừng quậy nữa, về lớp đi! - hắn nói rồi bỏ tay ra

Linh nhìn hắn rồi liếc nhìn nó một cái sắc bén bước đi thẳng. Hắn không nói gì thêm nhìn nó rồi cũng bước đi. Khi hai bóng người dần khuất hẳn nó ngồi phịch xuống khóc nức nở, chuyện gì đang diễn ra thế này, Khánh Linh nói nó bám đuôi hắn, nói nó là hồ ly tinh, nó chợt bật cười, một nụ cười đau, nó đã làm gì để nhỏ căm ghét nó như vậy, nó chẳng có chút ý định với hắn và chưa bao giờ nghĩ sẽ bám theo hắn, rốt cuộc nó đã làm gì sai, vô tình trở thành kẻ thù của Khánh Linh bị nhỏ nghĩ là đứa toan tính có âm mưu với hắn như những đứa ngoài kia. Nó lau đi hai hàng lệ lăn dài, nó có thể hiểu cho Linh, nhỏ chỉ vì muốn bảo vệ anh hai mình thôi, không thể trách nhỏ.... nó đứng dậy rồi cho qua tất cả nó lấy lại tinh thần bước lên lớp....



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
29/11/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
the Magic world
:
Thảo Nguyên
Thảo Nguyên

Thảo Nguyên
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 29/11/2015
Tuổi : 23
Đến từ : the Magic world
Chờ chap, chờ chap, chờ chap, chờ chap......................................................................................... 

ra chap mới lẹ lên nha! San-kun. Very Happy



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
11
:
Ngày tham gia :
16/11/2015
:
Tuổi :
22
:
Đến từ :
Thiên đường
:
~SANDY~
~SANDY~

~SANDY~
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 11
Ngày tham gia : 16/11/2015
Tuổi : 22
Đến từ : Thiên đường
Thảo Nguyên đã viết:Chờ chap, chờ chap, chờ chap, chờ chap......................................................................................... 

ra chap mới lẹ lên nha! San-kun. Very Happy

Mấy tuần nay Sandy bị mất tài khoản nên không đăng truyện được, bây giờ thì lấy lại tài khoản rồi mình sẽ đăng tiếp



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
nên ghê ha




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 2 trong tổng số 2 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Create a forum on Forumotion | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất