Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
Tên tác phẩm: thần y hiệp nữ

[Xuyên không] Thần y hiệp nữ - Bing &h=353&w=500&tbnid=VNUCym2iIxQZqM:&zoom=1&docid=7cTo9H8UqzPQFM&ei=LaFcVcGEGKTcmAX5toGgDA&tbm=isch&ved=0CBYQMygSMBI4ZA
Tác giả: bing

Thể loại: lịch sử, ngôn tình, xuyên không

Tình trạng: 1ngày 1 chương hoặc 2 ngày 1 chương

Rating: không có

Cảnh báo: tất cả chỉ là hư cấu, do ta hoang tưởng mà nên đừng ném đá ta là được :'3
Giới thiệu : truyện ta dựa vào lịch sử có thật để viết dù ta hơi bị ngu sử nên hao tổn hơi bị nhiều tâm huyết có gì đọc để biết thêm về sử sách Việt Nam cũng được mong được ủng hộ nhiệt tình a Smile)





Được sửa bởi bingzigzag ngày Wed May 20, 2015 10:45 pm; sửa lần 2.

Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
Chương 1: “cái quỉ gì thế này ????”
Đây là đâu? Viễn Chi ngây ngô nhìn ngó xung quanh cô đang ở dưới 1 gốc cây đại thụ rất lớn a! bóng râm che kín cả 1 vùng đất rộng lớn xung quanh.
Trước mặt cô bây giờ là 1 đồng cỏ hoang sơ chính hiệu ngoài cỏ ra thì không có bất kì cái gì khác nữa!! … đằng sau cô là 1 cánh rừng bạt ngàn heo hút cây lớn cây nhỏ nối tiếp nhau không có trật tự …

Cô đổ mồ hôi lạnh không phải chứ cô đang ở trong xe khách chuẩn bị đến nơi thực tập mà đêm qua cô còn không ngủ được vì quá háo hức đến sáng nay thì ngáp ngán ngắn ngáp dài rồi ngủ gục luôn trên xe sao bây giờ lại ở đây rồi?
Viễn Chi ngồi xếp bằng trên đất cố gắng nhớ lại 1 chút gì đó, đúng rồi sau khi cô ngủ không bao lâu thì xe rung lắc rất dữ dội a! rồi cô còn nghe được vài tiếng kêu thất thanh nữa rồi sau đó hình như cô trông thấy ngoài cửa xe là 1 cái vực thẳm rất sâu rất sâu đen ngòm …
Cô lau mồ hôi trên trán nếu trí nhớ cô chính xác thì bây giờ cô đã thăng thiên rồi làm sao ngồi đây được nữa. Cô bất giác đưa tay lên véo 1 cái thật mạnh lên má mình.
- Á, đau chết mất …
Cô hét lên thê thảm đưa tay xoa xoa cái má tội nghiệp của mình. Vậy đây k mơ a cũng không phải cô chết rồi ( vì chết rồi thì k đau nữa ).
Vậy chắc chắn cô chỉ bị văng ra khỏi xe thôi cô phải đi tìm ra chiếc xe rồi cùng mọi người đi thực tập nữa a… nhưng càng nghĩ càng thấy vô lí tại sao trên người mình lại không có bất kì 1 vết thương nào cả lành lặn k sứt miếng thịt nào càng nghĩ càng rối.
Nhìn sang bên cạnh cô phát hiện ra cái túi xách to bự màu nâu đen đựng dụng cụ mà giáo sư phát cho mình lúc sáng cộng với ba lô đồ ăn vặt luôn được cô đeo lên lưng.
Đồ đạc vẫn đủ trừ chiếc va li của cô vẫn an vị dưới cốp xe của cái xe khách kia.
Cô hùng hồn đứng dậy bất luận là cái gì cô cũng kiên cường đối mặt xét theo tình hình thì phía đồng cỏ k có khói bốc lên nghĩ là cái xe k có ở bên đó cũng k dễ kiếm cái gì để ăn.
Cô nhìn sang bên cánh rừng có1 cột khói màu xám bốc lên a cũng dễ kiếm đồ ăn hơn bên đồng cỏ thế là cô quyết định bước vào cánh rừng hoang vu đó.
Cô đi 1 lúc mới phát hiện đây đúng là 1 cánh rừng nguyên thủy a! đén ngay cả 1 lối mòn cho người đi cũng không có .
Đi hơn 15 phút đồng hồ cô phát hiện 1 chỗ cỏ cao bị rẽ ra làm đôi nhưng không phải do người làm vì dáng con người dù to lớn đến đâu cũng không to được nhưng đường rẽ kia a! cô 1 lần nữa giật mình khi nhìn lên 1 thân cây ở đó có 3 vệt giống như 1 vết cào do 1 con thú hung hãn gây ra… cô run rẫy cô bình thường cũng rất hay coi thế giới động vật nên cũng biết 1 điều cơ bản là vết cào này là của 1 con gấu a dùng  để đe dọa những con thú không được đi vào lãnh thổ của nó vậy mà cô đã bước vào rồi .
Cô nhẹ nhàng bước lui từng bước 1 chân k ngừng run rẫy …. Cô thầm cầu nguyện hàng ngàn lần con gấu hiện k có nhà.
Mới lui được vài bước cô bỗng nghe 1 tiếng gầm nhẹ sau lưng mặt cô tái lại từ từ quay lại 1 vật đen thui cao gần 3 mét cái tay của nó còn muốn to hơn cái đầu của cô vài phần đang nhe răng trợn mắt nhìn cô đầy căm thù.
Nếu bất kì ai đọc phải tình huống này thì đều nghĩ tại sao k nằm xuống giả chết nhưng khi gặp thật thì sao chứ điều đầu tiên nghĩ đến k phải là chạy sao?
Thế là Viễn Chi bắt đầu co chân lên chạy lúc này thật sự rất muốn nói là cô chạy như bay như lướt trên gió nhưng với sức lực của 1 kẻ suốt ngày vùi đầu vào đống sách vở thì chạy sẽ như thế nào đây?

Viễn Chi mới chạy được vài mét lại vấp phải 1 sợi dây rừng thế là khuông mặt xinh xắn tiếp xúc ngay với đất mẹ bao la. Cô quyết định nằm đó nín thở chờ chết con gấu tiến tới ngửi ngửi cô, ngửi tới ngửi lui rồi nó đi xung quanh người cô vài vòng rồi bỏ đi.
Cô thở phào trong lòng cô muốn tiếp tục nín thở chờ con gấu đi xa nhưng 1 người bình thường có thể nín thở được bao lâu đây? Mặt cô bắt đầu đỏ lên phổi cô bắt đầu gào thét đòi không khí…. 1 giây … 2 giây …3 giây … cô không nhịn được nữa mới thở ra 1 hơi.
Con gấu vừa đi được 3 bước thì quay đầu hung hăng nhìn lại cô ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô vào bụng.
Quả này tiêu thật rồi viễn Chi từ từ quay người lại mồ hơi ướt đẫm sau lưng ba mẹ ơi tha lỗi cho đứa con bất hiếu này nước mắt chưa kịp chảy ra thì thấy con gấu đen kia hung hăng lao tới móng vuốt sắc bén hướng đến phía cô mà đưa lên cao.
Cô hoảng sợ tất cả các giác quan nhưng ngưng trọng lại k chịu hoạt động nữa mắt bất giác nhắm lại chờ đợi đau đớn đến nhưng 1 tiếng “ vút” xé gió xượt qua bên tai cô rồi 1 tiếng “rầm” trầm thấp từ trước mặt cô truyền đến … 1 giây … 2 giây… 3 giây …
cô chẵng cảm thấy gì cả k lẽ con gấu cho cô 1 hit là cô thăng rồi sao !! cô từ từ mở hai mắt ra trước mặt cô là 1 đống lông đen thui to lớn nằm im bất động máu từ đống lông chảy tràn ra nhiễm đỏ cả 1 vùng đất.





Được sửa bởi bingzigzag ngày Fri May 22, 2015 9:42 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
153
:
Ngày tham gia :
26/02/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Trái Đất
:
Tinh Vân
Tinh Vân

Tinh Vân
Super Moderator - Truyện Sáng Tác
  • Super Moderator - Truyện Sáng Tác
Được cảm ơn : 153
Ngày tham gia : 26/02/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Trái Đất
Mình đã sửa tên chủ đề giúp bạn. Lần sau bạn cũng viết tên chủ đề theo cấu trúc: Tác phẩm - Tác giả nhé.



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
một câu tặng au thôi: chữ nhỏ quá đọc mỏi mắt ghê, nhưng truyện rất hay



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
Chương 2 : “thật đẹp “
Cô “ A “ lên 1 tiếng thất thanh k phải vì sợ cảnh tượng trước mắt không phải vì bất ngờ mà là vì dù vào bất kì lí do gì thì cô cũng thoát được 1 kiếp nạn rồi a !!

Cô cẩn thuận quan sát con gấu 1 chút thấy trên đầu nó là 1 mũi tên cắm thẳng từ mắt xuyên qua ót của nó máu từ đó chảy ra lêng láng 1 mảng đất, não bị tỗn thương chết ngay tại chỗ đó là điều đầu tiên cô nghĩ đến khi thấy cảnh này . Cô thầm khâm phục kẻ bắn tên.  

Sau đó từ sau lưng cô truyền đến tiếng vó ngụa càng lúc càng gần. Cô quay lại nhìn vì ngược sáng nên cô chỉ trông thấy 1 người không rõ mặt ăn mặc kì quái ngồi trên lưng ngựa đang từ từ tiến tới chỗ cô. Khi đến cánh cô khoảng 1 mét thì dừng lại.

Người trên đó bước xuống lưng ngựa từ từ tiến về phía Viễn Chi cũng không thèm để Viễn chi vào mắt trực tiếp bước qua tiến về phía con gấu đen kia rồi móc từ cái bao sau lưng ra 1 con dao dài sắc bén động tác nhanh nhẹn rạch rạch vào con gấu.

Lúc này Viễn Chi mới có cơ hội nhìn kĩ người này đây là 1 người nam tử rất cao to cũng phải trên mét 8 ăn mặc kì quái như người thời phong kiến, chắc là do sở thích kì quặc  tóc dài đen suôn mượt được cột thành 1 nhúm như đuôi ngụa đằng sau ngũ quan thanh tú mũi cao thẳng, môi mím chặt đôi mắt đen láy lấp lánh như ngọc lưu ly nhưng lại toát ra vẻ lạnh lùng khát máu khiến ai cũng không dám lại gần. “ thật đẹp “ đó là điều đầu tiên mà Viễn Chi nghĩ đến khi thấy người này đây là người con trai dễ nhìn nhất từ trước đến nay mà cô gặp !

Nhưng đối với 1 kẻ cả ngày chỉ biết đến tim gan phèo phổi cùng sách sách vở vở như cô thì cô chẵng để tâm lắm vẻ bề ngoài của người này. Ngay lập tức cô lại chuyển sự chú ý vào thủ thuật mà người nam tử kia đang làm.

Hắn ta lật ngược con gấu lên bắt đầu cắt cắt xẻ xẻ động tác thật nhanh nhẹn mà thành thục. tầm 15 phút sau hắn đã cắt ra từ con gấu 1 tấm da hoàn chỉnh mà thịt từ con gấu hắn ta cũng lóc ra 2 bao tải lớn rồi vắt sau lưng con ngựa chuẩn bị rời đi.

Lúc người nam tử kia đang cắt da thú 1 ý niệm xẹt qua não Viễn Chi “ săn bắt trái phép” gấu là loại động vật quý hiếm cần được bảo tồn a .Người này lại ngang nhiên bắn chết nó lấy đi da thịt a… tuy nghĩ vậy nhưng cô cũng không dám làm gì dù sao cũng được người ta cứu 1 mạng nhưng khi người nam tử kia định rời đi cô lại nghĩ a có khi nào hắn ta bỏ mặc mình ở đây hay không?? Để cho thú hoang ăn mình thì không còn ai biết hắn săn thú trái phép nữa… mình không thể chết mất xác ở nơi này a…

Cô lao ra chắn trước mặt con ngựa hai tay giang ra dáng người đứng thẳng vẻ mặt bất khuất làm cho người nam tử kia phai ghìm dây cương ngựa lại, hắn khẽ nhíu mi lạnh lùng nhìn Viễn Chi không nhanh không chậm nói “ muốn gì ?”

Viễn Chi nhìn cái mặt nghiêm trọng của người săn bắn trái phép kia thầm nuốt nước bọt 1 cái giọng run run  “ Có thể đưa ta đến chỗ nào có người ở k ?” rồi nhìn nhìn anh chàng kia vẻ mặt khẩn khoảng cầu xin.

“ không “ vẫn vẻ mặt đó hắn ta trả lời không chút do dự rồi định rời đi.  

Viễn Chi hoảng hốt “ ta là bác sĩ a …ta có thể trả ngươi tiền đi lại ….vã lại ta rất kín miệng không nói gì về việc ngươi săn bắn trái phép đâu !!” người nam tử kia khẽ cau mày vẫn cái vẻ vân đạm phong kinh nói “ bác sĩ là cái gì ? săn bắn trái phép là sao? “ .

Viễn Chi trầm mặc trong phút chốc vẻ mặt không thể tin được nhìn nhìn người săn bắt trái phép kia 1 phen . Áo dài bằng vải thô màu xám dài đến đùi ở bụng thắt 1 chiết thắt lưng màu đất trên vai còn mang cái gì giống giáp vai trên lưng cũng mang 1 bộ cung tên ánh lên màu bạch kim trông càng tôn thêm khí chất anh dũng của kẻ săn bắt trái phép kia .

Cách ăn mặt này tất nhiên Viễn Chi k thể không biết, không phải trên tivi chiếu phim cổ trang cũng là trang phục hao hao như vậy sao!! Không lẽ người này vẽ ngoài đẹp như vậy mà lại bị cuồng phim sao …

Nghĩ vậy Viễn Chi lại nhìn nhìn hắn 1 hồi rồi gật gật đầu tự cho mình là đúng khiến mặt người săn bắn trái phép này đen lại k ít rồi dứt khoát không thèm để ý đến nữa thúc ngựa rời đi.

Thấy vậy Viễn Chi lại vác cái xác gầy tong teo của mình chặn đường lại vẻ mặt cười cười lấy lòng “ ta là …. đại phu , ngươi có thể đem ta đến chỗ có người hay không ?“ . Nghe đến đây 2 mắt người săn bắn trái phép  kia như bắn ra tinh quang nhìn nhìn Viễn Chi 1 chút rồi lặp lại 2 chữ “ đại phu ?” Viễn Chi thấy hình như người ta động tâm rồi bèn gật đầu như giã tỏi nụ cười lấy lòng càng đậm.

Hắn lầm bầm cái gì đó rồi nhìn lên trời sau đó mới nói“đưa tay đây !” người săn bắn trái phép kia nói bằng giọng ra lệnh ánh mắt nhìn xuống làm cho người ta bất giác không thể chối từ . Hắn nắm chặt tay của Viễn Chi kéo 1 cái khiến cho cô phải “ A” 1 tiếng thân hình cô bỗng được nhấc bỗng lên rồi yên vị trên lưng ngựa ngồi đằng trước người người săn bắn trái phép kia .

Đằng sau cô là 1 vòng ngực rắn chắc khiến cô không cẩn thận dựa vào có thể cảm nhận được hơi ấm lan tỏa sau lưng, mùi mồ hôi thoang thoảng bay vào mũi cô kích thích vô cùng. Cô kêu thầm trong đầu thật giống trong phim, mấy cảnh lãng mạn cũng như thế này là cùng … mặt cô chưa kịp nóng lên, lòng chưa kịp cảm động thì con ngựa dưới thân bắt đầu cất bước chạy, càng chạy càng nhanh khiến thân hình nhỏ bé của cô bắt đầu xóc nảy liên tục.





Được sửa bởi bingzigzag ngày Fri May 22, 2015 9:43 pm; sửa lần 2.

Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
Tinh Vân đã viết:Mình đã sửa tên chủ đề giúp bạn. Lần sau bạn cũng viết tên chủ đề theo cấu trúc: Tác phẩm - Tác giả nhé.
thak mod



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
aino minako đã viết:một câu tặng au thôi: chữ nhỏ quá đọc mỏi mắt ghê, nhưng truyện rất hay
ta thật sự không biết lm cái z để chữ có thể to lên a * khóc *



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
trên thanh công cụ có hình chữ H in đậm, hình chữ A có mũi tên màu đỏ có thể diều chỉnh chữ tùy ý



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
Chương 3 : “1257 “
Cô sẽ bóp chết đứa nào nói cưỡi ngựa rất dễ cưỡi 1 ngày cũng không vấn đề gì !! sau khỏang 15 phút trên yên ngựa cô có cảm giác như mông mình sắp nứt ra thành từng mảng ,gió cứ tát thẳng vào mặt cô không thôi, còn chưa kể lá cây cành cây cũng không khách khí mà nhằm mặt cô lao vào làm cô cứ phải cúi người nằm rạp trên thân con ngựa .
Đường đi thì xóc nãy liên tục khiến mông cô cứ hết bay lên rồi lại đập xuống đau đớn không cách gì tả nổi. Không được a nhất định phải kiên trì để đến được nơi có người ở rồi sau đó sẽ thông báo là xe khách cô gặp nạn rồi cô còn muốn tiếp tục đi thực tập nữa .
Cô sinh ra không được xinh đẹp bố mẹ thì chỉ là công nhân bình thường lúc nào cũng luôn miệng nói cô phải cố công học tập để không phải khổ như họ. Cô cũng cố gắng vùi đầu đi học làm 1 con mọt sách chính hiệu đến nay cũng 24 tuổi đầu rồi vẫn chưa có 1 mảnh tình vắt vai. Tuy vậy nhưng cô lại là 1 sinh viên suất sắc nhất của trường đại học y khoa quốc gia Hà Nội . Cô cũng được thực tập 1 năm tại viện nghiên cứu quốc gia giáo sư ở đây nói cô có tốc độ mổ nhanh hơn ông 1,5 lần quả là kì tài quốc gia. Lần này cô đang trên đường đi đến vùng núi xa xôi để cứu giúp đồng bào gặp bão lũ thiên tai thì lại gặp nạn.
Cưỡi ngựa kể ra cũng không nhanh bằng chạy xe máy nhưng sau hơn 30 phút chạy ngựa đường rừng cuối cùng cô cũng thấy được bóng dáng làng xóm bóng dáng của những con người. Chưa kịp mừng rỡ thì cô lại bàng hoàng trước… chuyện quỉ gì thế này nhà cửa nhỏ bé tường là 1 mảng đất bùn trét lên mà thành mái nhà lợp những lá cây gì đó màu vàng óng .thôi cứ cho là không quan trọng đi ở quê vẫn có những căn nhà như vậy nhưng người nơi đây thì sao? Họ đều ăn mặt kì quái như người săn bắn trái phép kia vậy.  
Không lẽ đây là phim trường sao? Phim trường có thể rộng như vậy sao ? máy quay đang ở chỗ nào sao cô không thấy?  Đang bàng hoàng thì người săn bắn trái phép đã nhảy xuống ngựa rồi đưa tay ra ý giúp cô xuống ngựa cô ngoan ngoãn nắm lấy hắn định nhảy xuống ngựa nhưng cái mông đau nhức đến cực hạn của cô lại tái phát khiến cô không  tự chủ được mà theo lực ngã nhào vào lòng người săn bắn trái phép.
Một mùi hương nam tính truyền thẳng đén mũi cô vòng ngực rắn chắc nhẹ nhàng đỡ lấy cô. Lúc này cô mới thấy hắn ta cao hơn cô cả 2 cái đầu, tuy cô không đến nỗi lùn nhưng lúc này lại cảm thấy mình nhỏ bé vô cùng .
Cô đỏ mặt 1 phen 24 năm rồi ngoại trừ bố cô ra thì cô chưa bao giờ ở gần 1 người con trai như vậy. Từ từ ngẩng đầu lên cô bắt gặt 1 cặp mắt đen láy như vì sao trên trời đang nhíu nhíu mi nhìn thẳng vào mắt cô bất giác 1 con mọt sách như cô cũng phải hoa si ( si mê, mê muội) mà nhìn hắn không chớp mắt.
Nhưng hắn bỗng dưng đẩy cô ra rồi quay đầu cầm dây cương con ngựa bước đi. Nhưng đi 1 lúc cũng không thấy Viễn chi có động tĩnh gì thì cau mày quay lại chỉ chỉ vào Viễn Chi “ cô có thể đi nhanh 1 chút hay không ? “  Nghe vậy Viễn Chi mới cẩn thuận chạy đuổi theo hắn .
Cô cảm giác có gì đó không đúng ở đây nhìn người xung quanh xem cô dám chắc đây không phải là phim trường a, rồi mạnh bạo quay sang hỏi anh bắn gấu : “ à, này đây là năm bao nhiêu vậy ? “
Anh bắn gấu nhìn Viễn Chi với ánh mắt phức tạp “ 1255 “.
Lúc này Viễn Chi không thèm để ý đến anh bắn gấu nữa vẻ mặt ngưng trọng hoàn toàn đứng lại không bước đi nữa 1257 , 1257 không phải chứ cô quay ngược lại gần 800 năm a. Đầu cô như bóc khói không thể tiếp nhận được việc này cô cười khổ rồi nhìn anh bắn gấu “ là đời vua nào ? “ .
Anh bắn gấu nhìn cô như nhìn kẻ bị bại não nhưng thật sự thấy cô rất nghiêm túc mới trả lời “  Trần Thái Tông “
Là thời nhà Trần cô vốn là 1 con mọt sách a .Sử tuy không hiểu cao biết rộng  được như người ta nhưng nếu nói qua nói lại 1 chút thì vẫn biết vài cuộc chiến tiêu biểu. Anh chàng bắn gấu đứng bên thấy cô trầm ngâm không chịu đi nữa mới bực mình dứt khoát cầm tay cô kéo đi.
Đang miên mang suy nghĩ bỗng dưng bị kéo đi khiến Viễn Chi có chút khó chịu nhưng khi chưa nắm bắt được tình hình nơi này thì vẫn nên đi theo anh bắn gấu là tốt nhất.
Hai người đang nắm tay đi rất thân mật bỗng anh bắn gấu kéo cô vào 1 góc khuất . Cô bỗng ý thức được nguy hiểm tuy cô sinh ra không phải quốc sắc thiên hương nhưng cũng là 1 cô gái không tồi mi thanh mục tú mắt to tròn trong trẻo.
Anh bắn gấu kéo cô vào góc tối xong ghì chặt 2 tay cô vào tường cô định hét lớn thì bị anh bắt gấu không kiêng kị dùng 1 miếng giẻ nhét thẳng vào miệng. Cô lúc này thật sự hoảng loạn vô cùng chân đá lung tung nhưng đều bị anh bắn gấu ghìm lại được.



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
aino minako đã viết:trên thanh công cụ có hình chữ H in đậm, hình chữ A có mũi tên màu đỏ có thể diều chỉnh chữ tùy ý
thak ^^ ta sửa lại hết rồi



Được cảm ơn :
24
:
Ngày tham gia :
03/04/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Hà Nội
:
Cá Rô Bơi Ngửa
Cá Rô Bơi Ngửa

Cá Rô Bơi Ngửa
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 24
Ngày tham gia : 03/04/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Hà Nội
Viết cách dòng như chap 2 đi. Smile như vậy dễ đọc hơn. ^^



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
chính xác



Được cảm ơn :
1
:
Ngày tham gia :
20/05/2015
:
bingzigzag
bingzigzag

bingzigzag
Thành viên mới
  • Thành viên mới
Được cảm ơn : 1
Ngày tham gia : 20/05/2015
Chương 4 : “ đồ đáng ghét”
Cô thật tức giận không thở được không ngờ sau 24 năm cô lại bị … ( hơ hơ ta da mặt mỏng không nói được) ở chỗ thế này. Đầu tiên là chống cự chống cự không được bèn dùng ánh mắt căm thù với lực sát thương bằng 0 nhìn người trước mặt.

Nhưng hắn không hề nhìn cô bất giác cô nhìn theo hướng hắn nhìn thấy ngoài góc tối là đám người ăn mặc so với thời này có lẽ đẹp hơn 1 chút người đi đầu quần là áo lụa rất ra dáng công tử con nhà quyền thế. Tư thế nghiêng ngang lẫm liệt nụ cười trên mô có vẻ rất đắc ý mà nhìn nhìn mọi người đang cúi đầu 2 bên đường.

Đây không phải là bọn cậu ấm cô chiêu suốt ngày không có gì làm đi chọc ghẹo con gái nhà lành trong truyền thuyết chứ!. Khi hắn lại gần chỗ cô và anh bắn gấu đang núp thì anh ta càng ép cô vào góc hơn cố gắng không để tên cậu ấm kia nhìn thấy.

Cô thực sự không muốn nghĩ bậy đâu nhưng mà thực sự không nghĩ bậy không được a. Có khi nào bạn bị 1 tên đẹp trai mà không phải đẹp trai thông thường đâu mà là vô cùng đẹp trai a giữ 2 tay đè 2 chân ép bạn vào góc tường mà không nghĩ bậy hay chưa. Đang suy nghĩ miên mang tim đập mạnh thì tên công tử bột ngoài kia đã đi khuất bóng .

Anh bắn gấu mới buông cô ra, ra hiệu cho cô im lặng rồi mới dắt con ngựa đi ra góc tối đi về hướng ngược lại của tên công tử bột kia. Bỏ lại cô lơ ngơ với cái giẻ trên miệng, cô tức tối bỏ cái giẻ ra mới phát hiện đây không phải là cái giẻ lau yên ngựa hay sao.
Cô lúc này đã vứt cái cảm xúc lúc nãy ra sau đầu tức giận dậm dậm mấy cái lên đất liền nghĩ tên trước mặt có cái gì tốt chẵng qua đẹp mã 1 chút bắn cung giỏi 1 chút cô nguyền rủa hắn mấy câu. Nhưng có thể làm gì đây, hắn cứu cô 1 mạng ở đây cô lại không biết bất kì cái gì. Không có tiền lại không có quyền không có tài cũng không có sắc . Ngoài đi theo hắn cô còn có thể làm gì đây cô cũng không muốn chết đói ở đây athế là cô đành lẽo đẽo chạy theo .

Về phần anh bắn gấu, hắn vốn là chỉ muốn đi khiếm ít mật gấu về cho mẫu thân hắn dùng nhưng không ngờ lại gặp 1 kẻ điên điên khùng khùng. Lúc trước khi được sư phụ dạy dỗ ông từng nói qua 100 năm trước có 1 nhà tiên tri từng nói “ vào 1 ngày bầu trời chợt đỏ rực rồi tắt, đế vương tương lai sẽ bắt gặp 1 người toàn thân bạch y có năng lực bất phàm phù tá, người này sẽ cứu nhân độ thế không thể khinh thường “. Sáng nay bầu trời chợt lóe lên sắc đỏ như máu khiến người người kinh hoàng rồi vụt tắt ngay ngay lúc đó cả 1 đất nước nếu ai biết đến lời tiên tri kia đề cảm thán 1 câu nhưng chính hắn lại không hề bận tâm. Khi gặp Viễn Chi với 1 thân bach y( áo blu trắng ấy ) đang bị gấu đen hung hăng tấn công hắn liền nghĩ đây có phải là người trong lời tiên tri?.

Không do dự hắn liền bắn tên, rồi lẳng lặng quan sát người kia là 1 người nam không ra nam nữ không ra nữ. Tóc ngắn đến ngang vai 2 mắt thâm đen, ngũ quan không tồi cũng dễ nhìn môi mím chặt đầy sẽ sợ hãi nhưng đôi mắt to tròn kia lại ánh lên vẻ bất khuất hiếm thấy. trên lưng người này đeo 1 cái bọc kì lạ, bên hông thì đeo 1 cái hộp to đùng bọc bằng da thú.

Hăn cũng không thèm bận tâm đến người này nếu lời tiên tri là đúng và người này chính là người trong tiên tri thì hắn không phái chính là đế quân trong tương lai hay sao. Hắn cười lạnh trong lòng điều này vốn là không thể, vì thế hắn cũng không thèm để ý đến người kia . Nhưng sau khi hắn nghe Viễn Chi nói cô chính là đại phu hắn liền nhớ đến lời tiên tri kia, mẫu thân hắn đang bệnh nặng nếu người này chính là người trong lời tiên tri thì hắn cũng nên thử 1 phen không biết chừng lại cứu được mẫu thân hắn nghĩ vậy hắn liền đem Viễn Chi lên ngựa mà đi. Nhưng trên người cô lại tỏa ra mùi đàn hương nhẹ nhàng khiến hắn dễ chịu không ít .

Lại thấy mình như lợi dụng người ta nên sau khi xuống ngựa hắn bèn có lòng hảo tâm giúp Viễn Chi xuống ngựa không ngờ cô lại nhào vào người hắn 1 mùi hương như mùi tử đàn xộc vào mũi hắn làm hắn bất giác ngẩn ra nhưng rất nhanh liền tỉnh lại bất giác đẩy mạnh Viễn chi ra rồi đi thẳng.

Sau khi nghe mấy câu hỏi của cô hắn liền không biết người trước mặt này ngu thật hay ngu giả hay đúng như lời tiên tri là thần tiên phái xuống. nhưng hắn thật sự không chịu được sự chậm chạp của người này hắn muốn đem mẫu thân hắn chữa bệnh càng nhanh càng tốt a. Hắn mới đánh kéo người này đi cho thật nhanh nhưng không ngờ đi được nữa chừng lại gặp phải tên tần công tử đáng ghét kia.
Không phải vì hắn sọ tên tần công tử này mà vì tên Tần công tử này biết thân phận thật của hắn nên hắn cũng không muốn đụng mặt hắn ta như vậy thật phiền phức. Hắn nhìn nhìn Viễn Chi bên cạnh vã lại hắn cũng không muốn lộ ra người trong lời tiên tri này.

Hắn cũng không nghĩ nhiều liền đem Viễn Chi chạy vào góc tối nhưng không ngờ cô còn muốn hét lên hắn không nghĩ ngợi vớ được cái giẻ bên cạnh con ngựa hắn liền nhét luôn vào miệng Viễn chi.





Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất