Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Chuyển đến trang : Previous  1, 2

Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chương 9
-0-
Hạ Vy chơi vơi trong mớ cảm xúc hỗn độn khó diễn tả thành lời. Thẳm sâu trong trái tim cô đang tự vấn về câu trả lời của anh, liệu rằng tất cả đều là sự thật, không mảy may sương mù giả dối? Bỗng cô thấy môi mình nói đau. Hoàng Dũng cắn nhẹ lên phiếm môi hồng, mỉm cười tà ác:
“Em không tập trung….” – Vừa nói, bàn tay anh vừa lật gấu váy lên cao.
Hạ Vy da mặt mỏng, chỉ vừa bị đụng chạm thì mặt đỏ tai nóng, dùng sức hất anh ra.
“Buôn…Em còn chưa tha thứ…”
“Vậy thì.” – Hoàng Dũng đưa một ngón tay lại gần, cách lớp quần trong mà ma sát lấy hoa tâm – “Anh đây phải ra sức chuộc lỗi thôi..”

Ngón tay anh như có như không, đụng chạm nhẹ nhàng mà dứt khoát, thắp lên trong cô ngọn lửa tình hừng hực. Hạ Vy dùng chút sức lực cuối cùng, vặn vẹo người. Vừa tránh khỏi bàn tay ma quái thì nụ hồng lại bị môi anh tóm chặt, day dưa, triền miên.

Áo ngực đã ướt đẫm một mảng, Hoàng Dũng tiện tay kéo nó lên, cởi bung cúc cài phía sau. Miệng anh tham lam mút lấy những ngọt ngào trên cơ thể cô. Hạ Vy run lên nhè nhẹ, hai tay vô thức vò tóc anh. Trong màn đêm, Hoàng Dũng khẽ mỉm cười ma mãnh. Anh biết rõ những yếu điểm trên cơ thể cô, biết cách làm cho cô rên rỉ vì vui sướng.
-0-
Anh hôn nhẹ lên vùng bụng phẳng, lưỡi quét một đường xuống bắp đùi trơn mịn. Hai tay cũng không rãnh rỗi mà xoa nắn đồi ngực non mềm. Rồi anh lần xuống khu vực cấm địa, hơi thở như có như không làm cô ngứa ngáy
“Dũng….ư…..Đến nơi khác….” – Chút lý trí cuối cùng còn sót lại của cô sụp đổ khi anh đưa miệng hút lấy chất dịch ngọt ngào óng ánh. Lưỡi quét qua lại, tay run nhẹ hoa tâm, một ngón tay đâm nhẹ vào hoa huyệt. Những động tác chuẩn xác, phối hợp nhịp nhàng của anh làm cô muốn nổ tung. Ngay đến khi cô gần đạt đỉnh, anh bỗng tách rời, hôn lên môi cô, thì thầm
“Từ mai, cùng sống với anh nhé…..”
-0-
Hạ Vy bất ngờ trước lời đề nghị, mặt ửng đỏ, nhất thời không biết nên trả lời ra sao. Mà Hoàng Dũng cũng chẳng cần cô trả lời vội, anh bá đạo đè cô xuốn, cởi thắt lưng quần. Vật hung hãn nam tính bật ra. Anh đưa nó đến nơi tư mật của cô, ma sát. Ban đầu còn chậm rãi, sau tăng dần tốc độ
“Anh….ư..khó chịu……” – Hạ Vy nóng ran người. Cô không thích tư thế này, vừa ngứa ngáy, lại vừa bỏng rát.
“Không phải ngày thường em thích làm boss sao? Vậy em chủ động đi”

Hạ Vy quắc mắt nhìn anh. Lắm trò……Cô đang không biết nên làm thế nào thì Hoàng Dũng kéo tay cô, đặ lên nhục bổng. Cô cảm thấy bàn tay mình nóng ran, trong vô thức điều khiển nó đến gần hơn với hoa huyệt.

Bỗng có tiếng điện thoại. Cô hốt hoảng bật dậy, cố tìm kiếm di động trong mớ quần áo hỗn tạp dưới gầm ghế.
Dĩ Bình gọi…..Ngần ngừ một giây, cố bắt máy. Vừa alo được một tiếng, bên dưới này Hoàng Dũng đã động thân, đâm sâu vào người cô
“Á…..Ưm….Ưm…” – Hạ Vy cắn môi, cố không để cô bạn thân nghe thấy
“Vy Vy, mình với mọi người đang chơi bài, vẫn thiếu một tay, ghé lại đây đi” – Dĩ Bình vô tư hò hét, chắc nàng đang thắng lớn. Lại nghe tiếng chia bài xoánh xoạch

Phía bên đây, Hạ Vy đang cố hết sức kìm nén tiếng rên rỉ của mình
“Ưm…ân… Các cậu cứ…a…chơi đi….mình….mình….mình bận rồi”
“Giọng cậu sao thế? Ốm à ? Có cần mình qua đó với cậu không?”
“Không…a…không cần…Mình tự lo được…Á…á” – Hạ Vy thất thanh hét lớn. Bên trên Hoàng Dũng đang cắn vào ngực cô, đau nhói
“Em không tập trung…..” – Anh bá đạo mỉm cười, tay cầm điện thoại vứt sang một bên
“Trả ….trả em” – Hạ Vy cố với tay thì anh đã thúc một lần cực mạnh, khiến cô chao đảo. Dục vọng khó kìm nén khiến cô hét lớn vì khoái lạc
Nghe được tiếng rên rỉ quen thuộc, Hoàng Dũng mỉm cười hài lòng
“Thế mới ngoan...Bé con, có sướng không?”
Hạ Vy thầm rủa “Biến thái”
“Gì cơ, anh không nghe rõ….” – Anh cố ý thúc sâu hai ba cái. Lần này, cô căng tức, chịu hết nổi. Phía dưới anh mạnh mẽ ra vào, khiến cô trầm luân trong dục vọng. Phía dưới ghế đã ướt đẫm dịch xuân. Chiếc xe rung lên dưới sức vận động của hai người.
“Có…Sướng…Dũng… Tha em đi….” – Đầu óc mụ mị, cô không biết mình đã kêu gào những gì. Móng tay cô bám chặt lấy lưng anh, hằn lên 10 vết đỏ rực.

Hoàng Dũng nhấp thêm vài nhịp nữa rồi mặc sức buông thả, phóng thích trong cơ thể cô. Sau cơn mê loạn, anh gục đầu lên người cô, mái tóc bết vào trán. Trông anh lúc này, vừa nam tính mạnh mẽ, lại pha chút lãng tử khiến cô như ngây dại, cứ ngắm nhìn không biết chán.
Dưới ghế lái, chiếc điện thoại vẫn còn hoạt động, mà bên kia là Dĩ Bình đang mặt đỏ tim đập…….



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
cách dòng ra nhok



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
[justify]Chương 10 (phần 1)

-0-

Sau trận hoan ái kịch liệt, Hoàng Dũng đưa cô về nhà. Nhìn chiếc váy nhàu nát trên người cô, anh bỗng chốc liếm mép, tối nay xem ra phải ăn cô sạch sẽ, bằng không thì rất có lỗi với “tiểu đệ”.


Hoàng Dũng chưa đến nhà cô bao giờ. Cũng phải thôi, mối quan hệ của hai người tiến nhanh như vậy, đến rắn còn chưa kịp thay da mà hai người đã đạt mức độ chia chăn sẻ gối thì...


Đó là một căn nhà chung cư ấm áp, trong nhận định của anh là ngập tràn mùi sữa tắm và hương tóc cô. Thật ra trước đây Hạ Vy ở cùng bố mẹ nhưng cả hai thường xuyên vắng nhà vì những lý do riêng nên cô chán nản, tự dọn ra ngoài, sống cuộc sống tự do, giành tiền đi du lịch khắp nơi. Trong phòng tràn ngập những poster Maldives, Cape Town...với những dòng chú thích đỏ rực.


Hoàng Dũng khẽ mỉm cười, xem ra đây là thế giới riêng của cô, một nơi mang đậm chất Hạ Vy, không lẫn vào đâu được. Mải mê ngắm nhìn, anh không chú ý đến một bàn tay nho nhỏ đặt lên vai anh và....xô anh ra cửa


“Anh về đi...tối rồi..thế nhé!” – Hạ Vy gấp gáp xoay người vào trong như sợ rằng chỉ cần cô do dự, anh sẽ nhảy vào trong và ngấu nghiến cô vì tội xua đuổi Boss – đại – nhân.


Tội nghiệp cô gái nhỏ, chân tay bối rối chậm chạp quên khóa cửa, thế là con sói đói lại thừa cơ lẻn vào lần nữa. Anh bế thốc cô lên, vật ra giường, hai cánh tay bá đạo đè nghiến tay cô xuống.


“Em to gan nhỉ....” – Vừa nói, môi anh vừa lướt qua cổ cô, hơi thở nóng ấm làm cô nhột nhạt.


“Anh về đi. Em phải suy nghĩ.” – Cô mở to mắt nhìn anh. Có quá nhiều chuyện xảy ra trong hôm nay khiến cô không thể quyết định được gì. Đùa ai chứ, người đànn ông này là Boss lớn của một công ty, đầu anh chỉ toàn mạng lưới chằng chịt những âm mưu thâm hiểm của giới kinh doanh, làm gì còn chỗ cho những tình yêu ngọt ngào thiếu nữ.


“Em không tin anh sao?” – Đôi mắt anh nhìn thẳng vào cô, dò xét. Rõ ràng cô bé này đang bị lung lạc, cô bối rối, chơi vơi, không thể tìm ra lối thoát. Nếu không cho cô một khoảng lặng cần thiết thì chẳng mấy chốc cô sẽ chết đuối trong tình yêu này mất. Cô vẫn chưa sẵn sàng đối mặt....


Hoàng Dũng thở dài, leo xuống khỏi người cô, vò nhẹ tóc. Anh phải làm gì đây? Thời gian gấp lắm rồi mà cô bé của anh, trái tim có thuộc về anh không anh vẫn còn chưa biết rõ. Chuyện quá khứ ngày ấy, cô đã quên sạch rồi hay sao?


Tiếng chuông điện thoại đổ dồn. Hoàng Dũng liếc nhìn số máy rồi off phone. Anh với tay ôm đầu cô, đặt lên trán cô một nụ hôn dài.

“Ngủ ngoan bé con. Anh về....”



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
não chị chưa đủ đen dể viết như nhok



Được cảm ơn :
8
:
Ngày tham gia :
11/03/2015
:
Eibitran
Eibitran

Eibitran
Thành viên
  • Thành viên
Được cảm ơn : 8
Ngày tham gia : 11/03/2015
Chương 11
--------------------
Hoàng Dũng thở dài, đưa môi nhấp một hớp Whisky. Khi căng thẳng, có hai thứ làm người đàn ông giải tỏa: rượu và đàn bà. Đêm nay điều thứ hai xem chừng hơi khó...

Tiếng điện thoại đổ dồn. Hoàng Dũng ngước nhìn rồi bấm nút tắt máy. Anh thực sự cần yên tĩnh một thời gian. Bây giờ mọi thứ đều không chắc chắn. Ngay cả cô cũng vậy. Hôm nay ngoan ngoãn nép mình trong tay anh, ngày mai liệu có phũ phàng quay lưng bước đi như 5 năm về trước?

-0-

Hạ Vy thức giấc thì đã 7h30. Cô bật dậy, đầu đau như búa bổ. Có quá nhiều việc xảy ra trong chưa đến 3 ngày làm đôi chân thiếu nữ không sao trụ vững được. Chắc phải nghỉ hết ngày hôm nay quá!

Hạ vy định thần, nhảy xuống giường, định rằng sẽ nhắn tin cho anh xin phép nhưng cả bao tử lẫn thân thể bỗng đồng loạt biểu tình. Cô nghiến răng, nhớ lại tối qua mình vẫn chưa có gì vào bụng.

-Take away cái gì chứ, rõ ràng là lừa người mà. Con gà vàng rượm thế kia...

Càng nghĩ càng thấy đói, không sao cầm lòng được nữa, Hạ Vy lê đôi chân mệt mỏi xuống bếp. T-R-Ố-N-G T-R-Ơ-N. Thề có Chúa là tuần trước con vừa mua một thùng mì xong...Haiz ya, cô tự vỗ vào người mình:

- Bụng ơi là bụng, mày ăn khiếp thế thì khi nào tao mới có tiền lấy chồng đây con...

Nói chung, Hạ Vy cũng thuộc dạng người mồm miệng xoen xoét, không thể ngược đãi cơ thể nên cô nhanh chóng thay đồ rồi tản bộ dọc con phố, hi vọng chụp được gánh hàng rong đang lơ-tơ-mơ kiếm khách.

-Vy Vy,... - vừa bước xuống thang lầu, cô nghe một giọng nói quen thuộc. Là Dĩ Bình

-Ya..Bình! Chưa đi làm sao mà còn...Ực! - Cô bỏ lửng câu nói, mắt nhìn đăm đăm vào chiếc hộp đựng thức ăn của cô bạn đồng nghiệp

-Nghĩ là cậu ốm, mình đem cho ít thức ăn! Nào, lên phòng, chúng ta cùng ăn sáng.

Hạ Vy không mong gì hơn câu nói này. Nếu phần đó không để cho cô thì đại tiểu thư đây cũng dày mặt ra mà xin ăn mất!

-0-

-Chắc cậu đau lắm, hôm qua nghe rên ư ư, mình sợ khiếp.....
Hạ Vy suýt nghẹn giọng. Viên há cảo vừa trôi tuột xuống cổ lại lăm le trào lên

-Ơ, không có gì đâu...

-Cậu đau ở đâu? - Dĩ Bình hồn nhiên lật tay bạn, săm soi

-Không có đau mà...Mình chỉ là hơi nhức đầu khó thở một tí! - Hạ Vy nuốt vội vàng, cố kìm nén giọng điệu thảng thốt

-Bị sếp đè nên khó thở đúng không?

Hạ Vy trợn tròn mắt. Không đợi cô kịp phản ứng, Dĩ Bình đã ngả người ra sau, châm chọc

-Thôi đi cô nương ơi, ai chả biết hôm qua cô ở với Hoàng tổng! Sáng nay mình cố tình đến sớm để "phục kích" mà xem ra boss- đại - nhân nhanh chân trốn thoát rồi!

-Không có mà Bình Bình, cậu hiểu lầm rồi...

Dĩ Bình giật phăng chiếc hộp há cảo, giả vờ thu dọn đồ đạc

-Trả đây, uổng công tôi thức sớm chầu chực chờ mua cho cô bữa sáng. Có gì cô cũng giấu tôi thế thì tôi xin phép về thôi!

Hạ Vy bĩu môi, mặt đỏ ửng lên, phần vì mất đồ ăn, phần vì thẹn thùng chẳng biết nói sao. Hoàng Dũng trong công ty vốn không phải người khó tính. Nhưng việc Hạ Vy quen anh cũng được xem là một trái bomb nổ giữa công đồng những cô nàng độc thân, vốn lăm le cái chức vụ "sếp bà" vinh dự. Thế nên cô chẳng muốn thú nhận với ai

-Nói nghe xem, bao lâu rồi? - Dĩ Bình chìa chiếc hộp ra. Xem chừng không cho con ma đói này ăn thì đừng hòng nó hé răng nửa lời

-Tính luôn hôm nay là 5 ngày....Nhưng câu đừng nói với ai nhé! - Hạ Vy khẩn khoản cầu xin

-Cái gi? Chỉ mới 5 ngày mà đã...đã....đã....- Dĩ Bình trợn tròn mắt - Khai ra mau, hai người, mấy lần rồi?

-Mấy lần cái gì?

-Thì lăn qua lộn lại mấy lần rồi?

Hạ Vy da mặt mỏng, lại đỏ ửng lên như trái cà chua

-Năm hay sáu lần gì đó....

-Trời trời, hết chịu nổi, con bé này, nghĩ gì thế hả? - Dĩ Bình quát lên - Cậu là hàng dùng thử ở siêu thị đấy à, chưa biết nên cơm cháo gì không mà đã xáp xáp vào rồi...23 tuổi mà ngu thế con ạ!

Hạ Vy bất giác lắc đầu nguầy nguậy, biện minh

-Mình không biết nữa, chỉ thấy giữa mình và anh ấy, dường như đã quen nhau từ lâu lắm...Lần đầu tiên hôn nhau, mình có cảm giác đã thuộc về nhau từ trước...Như đó không phải nụ hôn đầu vậy!

-Thôi! Cho tôi xin! Cô mơ mộng tiểu thuyết quá rồi...Hỏng, Hỏng! Phải cách tân lại đầu óc thôi! Mình sẽ nghĩ cho cậu một kế hoạch - Dĩ Bình sốt sắng. Cô nàng vốn tính cách cởi mở hòa đồng, lại thông minh lanh lợi nên rất hợp ý Hạ Vy. Hai người chỉ quen nhau có nửa năm mà như bạn bè thân thiết cả thế kỷ vậy.

-Kế hoạch? Kế hoạch gì? - Hạ Vy cho một viên há cảo cuối cùng về đoàn - tụ -gia - đình trong bao tử cô, ngạc nhiên hỏi

-Kế hoạch hẹn hò...Boss- đại - nhân - Trong mắt Dĩ Bình lóe lên một tia nguy hiểm. Xem này boss chết với em, bỏ công bao nhiêu ngày ta đây đợi báo thù.......





Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 2 trong tổng số 2 trang]

Chuyển đến trang : Previous  1, 2

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất