Chap 3: Kế Hoạch của các sao nữ
-11A2??? Lớp của chúng ta đây sao????-Cừu con háo hức
-11 + 2 sẽ ra là 13, số xui đó!!! Á!!!- Bình nhi quay phắt lại
-Hèhè tớ linh cảm lớp của chúng ta sẽ có những điều thú vị đấy!!!-Bảo bình vừa nói vừa bỏ cái phát minh điện giật ra khỏi người Bình nhi
-Xử nhi cậu sẽ lại là lớp trưởng!!-Ngư nhi cười tươi rói
-E…hèm….học sinh….nghiêm!!!- Xử nữ giả giọng, cả bọn phá lên cười
-Mà sao lớp mới có 6 người thế?-Cự Giải đảo mắt dáo dác
“Cạch” cánh cửa mở toang ra, lại có 6 bóng người khác cười đùa vào lớp
-Oh my god!!!- cả 12 người đều la toáng lên
-Sao các anh/các cô lại ở đây???- đồng thanh
-Hừm…đúng là oan gia ngõ hẹp- Xử nhi hiểu ra vấn đề
Trong khi đó, Cừu ngố vẫn còn sock, miệng lắp bắp:
-Chuyện…chuyện này là sao?
-Tức là họ học cùng lớp với chúng ta đó!-Bình nhi phân tích, trong khi đôi mắt vẫn lườm lườm Thiên Yết
-Mong thần thần ko đến, đuổi quỷ quỷ lại vô!!-Dương nhi lắc lắc đầu
-Cái gì???Cô nói chúng tôi là quỷ ák?-Sư ca hét lên làm màng nhĩ của 12 ng muốn nổ tung
-Sao số mình xui vậy, phải học chung với nhà bác học điên, khéo tớ cũng điên theo mất!!!-Ma Kết vừa nói vừa dụi dụi đầu vào người Kim Ngưu ra chiều tội nghiệp
-Đừng lo, tớ sẽ bảo vệ cậu mà!!! –Kim Ngưu cười cười, tay đẩy đầu Kết ra
-Cậu phải làm lớp trưởng đó, đừng để con nhỏ Xử nữ kia tranh giành nhá!!!-Song tử nghịch ngợm
-Đương nhiên rồi!-Ma kết cười với Xử nhi
-Háháhá!!!-Cừu bật cười
-Êk, hình nhi con cừu này bị điên rồi các cậu à? Cứ thấy nó cười hoài, có khi nào đứt dây thần kinh ko nhỉ?-Kim Ngưu mỉa mai
-Ai nói…ai nói!!!-Cừu quắc mắt
“RẦM!!!”
Tiếng gõ thước của giáo viên khiến cả bọn giật toáng
“Tôi vào đây nãy h, gọi cả chục lần rồi mà các em vẫn xem tôi như không khí nhỉ?”- cô giáo tay đẩy gọng kính, miệng gằn giọng
Cả bọn lục tục về chỗ….. nam theo nam, nữ theo nữ, chia làm 2 phe
“Hừ, các em ngồi như vậy để dễ nói chuyện riêng chứ gì?”-cô giáo nheo mắt
“Thưa cô, không ạ!”-lớp đồng thanh
“Không giải thích gì hết! Tôi sẽ phân bàn, 1 bàn nam nữ ngồi chung!!”
“HẢ??????????????????”-cả bọn trố mắt ra nhìn, tiếng hét làm cô giáo lùng bùng, mãi 1 lúc sau, mới định thần lại được
“Không hả gì hết, nghe tôi phân bàn đây!
-Thiên Yết-Thiên Bình
-Xử Nữ-Nhân Mã
-Cự Giải-Kim Ngưu
-Bảo Bình-Ma Kết
-Song Ngư-Song Tử
-Bạch Dương-Sư Tử
Tất cả về chỗ theo lệnh! NHANH!!!”
Dứt lời, 6 sao nữ khuôn mặt đưa đám, bộ dạng ỉu xìu, đi chậm như rùa lưu luyến và thất vọng
“Phen này chết các cô rồi!!!”-6 sao nam cười trong bụng
- È hèm, theo nội quy mới thì chúng tôi sẽ phân ra các cấp bậc như sau: Hội trưởng, Hội phó, Lớp trưởng, Lớp phó, Thủ quỹ, Trợ lí thủ quỹ, Lên ý tưởng, Kiểm tra và giám sát, Tổng hợp điểm; các em hãy bầu ra người...- Đảo mắt nhìn quanh - ...Xứng đáng nhất đầu tiên là Hội trưởng.
Nắm được thời cơ, Ma Kết giơ tay...Trong đầu hắn, người xứng đáng nhất phải là người nguy hiểm nhất...
- Thưa cô, em thấy người xứng đáng cho chức Hội trưởng hội học sinh...- Nháy mắt - ...Không ai khác chính là bạn Thiên Yết
Các sao nam lần lượt đồng tình, nhiều lúc còn liếc đôi mắt sắc như dao phóng về các sao nữ...Cô giáo ầm ừ, trông Thiên Yết có một vẻ ngoài lạnh tanh ai nhìn cũng phải sợ, điều này cũng hợp lí...
- OK, vậy hội trưởng là Thiên Yết... - Các sao nữ mặt ỉu xìu như bánh bao ngâm nước, quả này thì các cô sẽ bị chèn ép khá nhiều đây - ...Hội phó sẽ là một bạn nữ....
- Thiên Bình, em bầu cử bạn Thiên Bình - Bạch Dương nhanh miệng nói. Phải, từ nhỏ Thiên Bình đã tinh thông võ nghệ, trí thông minh thì ngất ngưởng, đối phó với Yết cũng là chuyện đúng dắn
- Vậy thì...Thiên Bình, được...
Sau một hồi tranh cãi quyết liệt các sao cũng đã có chức vụ riêng của mình (nhưng phần lớn các sao nam đều chiếm ưu thế)
Lớp trưởng: Ma kết
Lớp phó: Xử Nữ
Thủ quỹ: Kim ngưu
Trợ lí thủ quỹ: Cự Giải
Lên ý tưởng: Bảo Bình, Nhân Mã
Tổng hợp điểm: Song Tử, Song Ngư
Kiểm tra và giám sát: Sư Tử, Bạch Dương
Sau khi bầu chọn xong, cô giáo phải uống thuốc trợ tim, đúng là...có thêm vài cái chức nữa thì cô chỉ có thể chết chứ sống sao được...
“Reng!!!!Reng!!!”
Tiếng chuông ra chơi vang lên giải thoát cho cô giáo, chớp lấy thời cơ này, cô vội gom lấy sách vở đi ra khỏi lớp trước cặp mắt ngạc nhiên của cả bọn (thoát nhanh kẻo tăng xông)
6 sao nữ vội chạy ra khỏi bàn như sợ lây nhiễm bệnh dịch…Bình nhi thì thầm điều gì đó vào tai các bạn, cả bọn nhìn nhau, khẽ mỉm cười, nháy mắt đầy bí ẩn….
* Dưới sân trường *
-Song Tử…song tử!!!
Anh chàng vội quay lại, thấy có 1 bóng dáng bé nhỏ với mái tóc nâu xoăn xoăn hớt hải chạy đằng sau, trong lòng anh có 1 điều gì đó ấm áp
-Gì thế? Cá ngố?-anh mỉm cười
-Tớ….tớ…tớ- Ngư nhi vừa nói vừa đưa cặp mắt to tròn nai tơ ngây thơ vô (số) tội của mình lên, rơm rớm nước mắt…
Song tử hoảng hồn :
-Chuyện…chuyện gì thế?- Anh ko dám nhìn thẳng vào cô , sợ sẽ bị hút hồn bởi cái sự dễ thương chết người đó, khuôn mặt anh xuất hiện những vệt hồng hồng
-Tớ…lúc nãy…tớ thật sự xin lỗi…tớ không nên….mắng cậu như vậy
-À…ừk…ừhm…không sao..không sao…..
Cừu lại tiếp tục giở tuyệt chiêu :
-Tớ đền cậu chai nước!!!-Nói rồi, nàng chìa bàn tay trắng trẻo của mình ra, ngay khi Song ca đưa tay đón lấy thì cô chạy đi mất
-Êh….này…này!!!- Song tử chưa kịp cảm ơn, chợt phì cười, trong lòng nghĩ
“Cô nàng này cũng có nét dễ thương đó chứ”- anh cảm thấy trong lòng xao xuyến, đưa chai nước lên tu ừng ực
*Trên hành lang*
-Sư tử…sư Tử ơi!!-giọng nói ngọt ngào và thanh thoát vang lên
-Có gì thế, định làm gì tui sao?-Sư ca cảnh giác
Dương nhi khẽ cúi đầu xuống, mặt đỏ ửng, tay đưa ra sau, như muốn che giấu 1 thứ gì đó
Sư tử lúc này không thể dời mắt ra khỏi Bạch Dương, cái vẻ đẹp thánh thiện và ngây thơ, khuôn mặt ấy bây giờ đỏ hồng lên trong nắng, làm trái tim anh chợt lạc nhịp
-Tớ…..-giọng nói chết người ấy vang lên
-Ơ…ơ
-Tớ xin lỗi…..lúc nãy lớn tiếng với cậu-Dương nhi ậm ừ
-Khôg sao….-Sư ca xua xua tay
-Tớ…có mua cơm hộp cho cậu…..để…để xin lỗi…cậu sẽ nhận chứ?-Bình nhi ngước khuôn mặt xinh đẹp ấy lên
-Ờh…ừhm…cảm ơn
Nói rồi, cô mỉm cười quay đi mất để lại Sư ca vẫn còn ngu ngơ
Dương nhi thầm nghĩ “Mình cũng có năng khiếu diễn viên chứ bộ”
Sư Tử khẽ xúc một muỗng cơm đưa lên miệng, nhớ lại khuôn mặt đỏ ửng của Bạch Dương, trong lòng như có hàng triệu thiên thần nhảy múa
*Gần lớp học*
-Ma Kết!!!!!!!
-Kim Ngưu!!!!!!
Hai anh chàng điển trai vội quay lại
-Gì thế nhà bác học điên?
-Có gì không?
-Tụi tớ….muốn xin lỗi vì chuyện lúc nãy….
-Chuyện gì? Kim ngưu cười
-Tớ…lỡ mắng các cậu….-Bảo bảo ấp úng
-Thì sao? Ma kết hỏi
-Tụi tớ có mua sôcôla để đền cho các cậu…chúng ta sẽ lại là bạn nhé!!!-Giải nhi đáp
-Sôcôla???Tin được không đây????-Kết kết nhếch môi
Xử nhi bước tới khiến Két kết lùi lại:
-Cô…cô định làm gì?-Ma kết e ngại
Bảo nhi nhón chân lên, đặt đôi môi hồng đào của mình vào tai Kết, thì thầm:
-Cậu sẽ nhận chứ?
Ma kết mặt đỏ ửng, vội nhận quà rồi quay đi….
-Kim ngưu à!!!
-Gì thế, Giải ngu ngơ?
-Cậu sẽ nhận quà của tớ chứ?
-Không bao giờ!!!
Nói rồi, Ngưu nhận ra trên khuôn mặt của Giải Giải có một giọt nước lăn dài, anh lúng túng:
-Êh, tớ nhận, nhận mà!! Đừng…đừng có khóc-Ngưu vừa nói vừa lấy tay che đi khuôn mặt đỏ ửng của mình
Rồi 2 nàng mỉm cười bước đi…..nụ cười ấy đã làm tim của Kim Ngưu và Ma kết xao xuyến
*Cạch*
-Sôcôla ngon thật!!!- 2 người khẽ mỉm cười nhìn về phía 2 cái bóng xinh đẹp kia khuất dần sau tán cây
*Trong phòng y tế*
-Cô có sao không?-Nhân Mã e ngại nhìn Xử nhi yếu ớt
-Không sao!!! Để cậu dẫn tớ tới đây thật là phiền cậu quá!!!-Xử nhi nói như hát, đôi mắt long lanh
-Ừh…-Mã mã toan đi thì bàn tay xinh xắn của Xử nhi đã giữ cậu lại
-Cô…cô làm gì thế?-Nhân mã đỏ mặt
-Ừhm…tớ….có cái này…tặng cậu…-Nói rồi, Xử nhi thò tay vào túi lấy ra 2 viên kẹo bọc lụa đỏ
-Không…ko cần đâu- Mã mã xua tay
-Hic..hic…cậu ko nhận sao??-Nước mắt của Xử Nữ chảy dài trên má
-Tớ…tớ-Nhân mã quay lại, hốt hoảng-..ơ…ơ tớ nhận mà
Xử nhi mỉm cười nhẹ nhàng, Nhân Mã bước vội ra khỏi phòng y tế, khuôn mặt vẫn chưa hết đỏ, cậu đưa tay lột lớp vỏ ngoài rồi bỏ cả 2 viên kẹo vào miệng, tay cốc vào đầu ”Mày đang nghĩ gì thế, Nhân Mã???”
*Trong phòng dụng cụ*
-Á!!!!- Thiên Bình hét lên
-Cô làm sao thế?-Yết ca vội vứt món đồ trên tay, chạy lại bên Thiên Bình
-Tôi…bất cẩn….gạt trúng tay-Bình nhi giải thích
-Thật là hậu đậu mà!!!- Yết ca lo lắng-…cô có cần đến phòng y tế không??
Thiên yết vừa vội quay đi vì thấy vết thương ko nghiêm trọng thì….
*ẦM!!!!ẦM!!!RẦM!!!*
Anh quay phắt lại thì thấy Thiên Bình nằm sõng soài trên mặt đất, Yết ca hoảng hồn lao tới
-Cô làm sao thế???
-Tôi…tôi…xin…xin lỗi
-Xin lỗi cái gì…..tôi hỏi cô có sao ko?
-Á…bánh …bánh của tôi!!!-Thiên Thiên lo lắng nhìn đống bánh
-Trời, h còn lo cho bánh, tôi hỏi cô có sao ko??
-Tôi…tôi ko sao….nhưng mà…bánh đó…là…là….-Thiên ấp úng
-Là gì???-Yết nhíu mày
-Là bánh tôi muốn tặng anh!!!-Thiên Bình đỏ mặt đỏ mặt
-Tặng tôi????-Yết ca bất ngờ-…sao lại tặng tôi???
-Tôi…tôi muốn xin lỗi vì đã lớn tiếng với anh…nhưng mà…bánh đã rớt hết xuống đất rồi….
-Không sao…..!!!-Yết định toan nhặt những chiếc bánh ấy lại thì….
-A…ko cần….ko cần đâu!!! Tôi vẫn còn….-Bình nhi chìa tay đưa chiếc bánh rắc cốm cho Yết
-Tôi…đi…đi đây….-Bình nhi toan bỏ đi
“Ngon đấy chứ!!!”-Yết thầm nghĩ nhìn theo khuôn mặt xinh xắn của Thiên Bình