Truyện Sáng Tác - nơi tụ họp những cây bút trẻ có đam mê sáng tác và mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận. Hãy đến với chúng tôi và thỏa sức chia sẻ những tác phẩm do chính bạn sáng tác!




Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Name: Cuộc chiến của những viên đá quý

  Author: Alissa ngốc

  Category: teen, có chút bạo lực, có chút máu me

  Rating: mặc dù như thế nhưng nhẹ lắm K+

  Status: đang sáng tác

  Warning: chắc không có gì đâu, cơ mà có, ai đi qua đọc làm ơn cho hảo tâm góp ý cho em để em biết mà em còn sửa nữa ạ, nói chung là cấm đọc chùa





Nhân vật Nữ chính

  1/ Tạ Hải Đường (nó): 18 tuổi, có hai thân phận rất ư là đối nghịch. Với thế giới ngầm, nó là một bang chủ rất có tiếng-Sapphire, chủ của bang Blue Diamond, còn với thế giới của công lý nó lại là Đội trưởng đội đặc nhiệm của FBI, chỉ nó và chị nó là hai người duy nhất biết về thân phận thật sự của hai người. Bề ngoài thì nó luôn lạnh... thấu xương với người khác, nhưng khi không có ai hoặc chỉ có chị nó thì mới bộc lộ tính cách thật sự. (còn nhiều nhưng... tìm hiểu sau


Cuộc chiến của những viên đá quý-Alissa ngốc Large


 2/ Tạ Hải San (nhỏ): 18, chị song sinh với nó, thân thế thì cũng na ná như nó, nhưng, nhỏ là bang chủ bang Red Diamond với biệt danh Ruby, là Giám đốc ban Tình báo của CIA, hiện cả hai người đều đang hoạt động và làm việc ở Los Angeles, bất kể trong vụ án nào cả hai đều hỗ trợ lẫn nhau, tính cách thì.... tuy vừa là ban chủ vừa là Giám đốc ban Tình báo của CIA, tuy nhiên tính cách nhỏ vẫn như một đứa con nít, rất mê kem ly và kẹo, thế nhưng khi cần là sẵn sàng mặc cái áo bình tĩnh, lạnh lùng để mà xử lý

Cuộc chiến của những viên đá quý-Alissa ngốc 1359369383482607_574_574

Nhân vật Nam chính
 
  1/ Liêu Chính Nam (hắn): 18 tuổi, tất nhiên, đây là Đại hoàng tử bóng đêm, cầm đầu một lực lượng tay sai động đúc, biệt danh của hắn là King, là một con người ngang tàn và lạnh lùng, hắn nổi tiếng ngoài cái tên King ra, người trong giới truyền tai nhau gọi hắn là "Đứa con của bóng tối", ngoài ra đọc đi sẽ hiểu


Cuộc chiến của những viên đá quý-Alissa ngốc Anime-boy-9


  2/ Trương Mạc Thiên (Spinel): với 3 người kể trên mỗi người trong tay một bang thì anh lại là người hỗ trợ đắc lực cho hắn, kinh nghiệm về hóa học thì vô số mà nhỏ thì nhỏ rất ghét hóa, cũng rất lạnh lùng và rất dễ làm tan chảy tâm hồn nữ sinh nhưng chưa chắc lạnh bằng hắn, hai người vừa tỏa ra hàn khí mà đi cạnh nhau thì có mà đóng băng, rất kiệm lời, không thích nói chuyện cùng người lạ mà lại nói rất nhiều khi ở cùng đám này

Cuộc chiến của những viên đá quý-Alissa ngốc Anime-boy-de-thuong-lanh-lung-1





Được sửa bởi Alissa ngốc ngày Wed Aug 12, 2015 4:12 pm; sửa lần 5.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
thấy gtnv hay ghê ra chap đi au



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
aino minako đã viết:thấy gtnv hay ghê ra chap đi au
Vâng, cảm ơn bạn! Very Happy  Mới khai trương gtnv mà bạn lại khen, hạnh phúc quá Razz, chắc trong vòng 3 ngày sẽ có chap đầu tiên, tại mình thi buổi chiều, buổi sáng có thể ôm máy mà gặm *nhoàm nhoàm*, vì độc giả, mình sẽ cố



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
nhóc đọc fic của chị thì thấy đàn chị mà viết còn dở hơn đàn em lun



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
aino minako đã viết:nhóc đọc fic của chị thì thấy đàn chị mà viết còn dở hơn đàn em lun
cho em link đi, em đọc ủng hộ cho



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
viết dở lắm nhục



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
hay hay lắm á



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chương 1

  Tại một con đường lớn ở Los Angeles……………………….
  Bốn chiếc xe mô tô đang chạy với tốc độ khiếp vía, giữa một tuyến quốc lộ trơ trọi trống vắng về đêm thì quả là một đường đua tốc độ đầy sức kích thích.
  Hai chiếc xe đầu tiên xé gió lao về phía trước, hai chiếc xe phía sau đuổi theo sát nút. Tốc độ của hai chiếc BMW S1000RR đã đạt tới giới hạn cao nhất, chủ nhân của nó khéo léo bọc qua các đoạn cua nguy hiểm rồi lại lướt đi.
  Chiếc áo màu đen bó sát cơ thể, thả mái tóc dài bay phấp phới trước áp lực của gió. Một trong hai người quay sang hỏi người còn lại
 -Sapphire, tụi nó dai như đỉa đói!-cô hét lên
 -Vậy thì giải quyết đi-người có tên Sapphire lạnh lùng đáp trả
  Cô gái còn lại điệu nghệ móc súng và xoay người ra phía sau, vững vàng cầm chắc tay lái.
  Nhưng đi qua một đoạn đường trường dài, cô gái kia vẫn không nổ súng. Sapphire biết tình hình nên nhắc nhở
 -Ruby, cũng tới lúc rồi.
  Hai tên phía sau kia ngỡ cô không dám nổ súng nhưng xin nhớ cho: đây là hai chủ bang lớn trong giới mafia!
  Khúc cua lớn đã ở trước mặt.
 -Vĩnh biệt! FOREVER!-Ruby hét lên như một khẩu hiệu rồi nổ súng
  Việc nghiêng mình khi dùng xe mô tô ôm cua cũng là một tác hại rất lớn. Tên phía ngoài bị bắn xuyên tim rồi ngã xuống đường, va vào xe của tên còn lại. Hắn ở trong đương nhiên mất đà nên ngã chúi dụi xuống mặt đường, bị thương không hề nhẹ.
  Ruby và Sappphire nhanh chóng tăng ga rồi vụt mất.
                     


  __________________________________________________



 “Tin giờ chót: vào tối đêm qua, đã có một vụ thảm sát kinh hoàng trên quốc lộ lớn nhất Los Angeles. Nạn nhân là một trong những sát thủ được ông trùm Henry phái đi giết hai nhân chứng đã được thả ra. Chúng tôi sẽ đưa tin chi tiết cho khán giả vào những bản tin sau”
 -Lên TV rồi à? Nhanh nhỉ?-Hải San mang hai ly cà phê đi ra
 -Đêm qua tên phó đội tưởng gọi cho em, em giả vờ mắng hắn một trận rồi cúp máy.
 -Hải Đường, em mắng anh ta gì thế?-đưa một cốc cà phê, nhỏ thắc mắc
 -Vô dụng, bất tài, đi về nhà mà ăn bám đi!-Hải Đường ôm gối, vẻ chán nản
  Nhỏ trố mắt nhìn con em. Anh phó đội trưởng cũng đâu phải bất tài như nó nói. Ít ra anh ta cũng phá được nhiều vụ án mà cả đội phải bó giò, tất nhiên trừ nó ra.
  Nó ngáp dài, bê ly cà phê lên uống. Đêm qua sau khi xử xong hai tên đỉa đói ấy, nó thật sự mệt muốn chết. Vừa leo lên tới phòng thì nó chính thức biến thành sâu ngủ, thậm chí còn không kịp thay đồ.
 -Hôm qua chị nhận được email của Bảo Ly, nó nói là có tin mới về King.
 -King?-nó hiện ra dấu ?-King nào?
  Biểu hiện của nhỏ là như vầy đây =”=
 -TẠ-HẢI-ĐƯỜNG! EM THẬT SỰ KHÔNG NHỚ GÌ SAO?!-nhỏ bùng nổ cất cao giọng mà rít lên
 -Từ từ nào, từ từ nào! Ha ha
  Để xem nào, King… King… King… Nghe như tiếng chuông cửa ấy nhể?
  Sau một “ngày trời” vắt óc suy nghĩ, cuối cùng nó cũng nhớ ra cái tên King mà nhỏ sắp cháy nhà tới nơi
 -King! Đứa con của bóng tối, phải hông?-nó hớn hở
 -Ừm, bộ não còn sử dụng được, đỡ tốn tiền chạy chương trình-nhỏ nhàn nhã uống cốc cà phê
 -Chị!
 -Rồi rồi.-thế chiến thứ ba sắp bùng nổ-Bảo Ly nói rằng, King vừa bị đàn em làm rò rỉ thông tin, hắn thực ra chỉ trạc tuổi bọn mình thôi, học lớp 12, ờm, hắn đang ở Việt Nam.
 -VIỆT NAM?! SAO CÓ THỂ?!-nó hét khủng hoảng
 -Nhưng sự thực là như vậy, trái với suy đoán của chúng ta hắn là người Mỹ, nhưng thực sự hắn là người có quốc tịch Việt Nam, bố hắn là một ông trùm ma túy, mẹ hắn là một người phụ nữ hiền lành nhưng nhu nhược.
  Tối đêm đó, nó và nhỏ lên trực thăng lập tức tiến thẳng về Việt Nam, nơi khoanh vùng mục tiêu hàng đầu của hai người.
  Về đến biệt thự cũ cũng là 2h sáng hôm sau, 2 con sâu ngủ lập tức đi tìm tình yêu cao cả, nơi sự mơ mộng sẽ được bay cao bay xa xa vút vút vút 9 tầng mây: giường ngủ





Được sửa bởi Alissa ngốc ngày Sat May 23, 2015 9:45 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
một câu thật lòng: nó ngắn còn hơn cái chữ ngắn luôn



Message reputation : 100% (1 vote)

Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
em đã bảo rồi mà, cơ mà thường thì chap đầu tiên phải ngắn chứ ạ, nếu như em sáp nhập lại như chị, a hahaha, em hơi mệt *lau mồ hôi*, thôi em sẽ rút kinh nghiệm cho nó dài hơn nhoa



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
có cháp tới hai phần xong rồi chị mún viết chap mới là phải đọc lại chap cũ *cho bỏ tật ham hố*



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
aino minako đã viết:có cháp tới hai phần xong rồi chị mún viết chap mới là phải đọc lại chap cũ *cho bỏ tật ham hố*
ớ hớ hớ, chị lúc ấy chắc sung dữ



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
viết lúc đang bấn cp chính nên viết quá trời, viết xong chả biết có ra ôn hồn gì hok nữa



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chương 2

  Sau khi thực hiện phi vụ về Việt Nam bằng trực thăng thành công

tốt đẹp, hai cô nàng của chúng ta tự thưởng và ăn mừng cho mình

bằng một kỳ nghỉ dài 1 tuần trước khi vào trường học chung với

King-Đứa con của bóng đêm

  Hai người vào lớp 12/4 một cách không-hề-ngẫu-nhiên! Sự sắp

đặt nhanh gọn lẹ nhưng không kém phần cương quyết công thêm

một chút xíu thủ đoạn nho nhỏ nên việc học được theo như mong

muốn.

  Ngày hai người vào trường, vâng, cứ để bàn dân thiên hạ chiêm

ngưỡng đi ạ. Người đời xưa đã bảo “đẹp khoe, xấu che”, mình cứ

đẹp che, xấu thì…photoshop hoặc phẫu thuật thẩm mỹ cũng đâu có

sao.

 -Trời ơi má ơi, con cái nhà ai sao mà đẹp gái quá vậy?-một nam

sinh nói trong hai con mắt trái tim

 -Tía ơi, dáng cũng bốc lửa nữa!-một người khác nói

 -Xùy, mấy dạng gái thế này đầy ngoài đường, làm như cao sang

lắm.-một nữ sinh không biết chỏ cái mỏ vừa nhọn vừa xấu vừa vô

duyên vào

  Nó lập tức liếc xéo nữ sinh ấy bằng một nữa con mắt băng giá vô

cùng. Cô ta cũng cảmthấy nó cũng không phải hạng dễ chọc vào,

trong lòng lập tức cảm thấy hối hận và muốn vả mỏ mấy phát cho

chừa thói nói bậy.

  Hàn khí tỏa ra dày đặc làm ai cũng lạnh cả sống lưng, nó từng

bước một nhẹ nhàng đi đến, còn nhỏ thì mặc kệ, nó muốn xử lý sao

tùy nó.

 -Bạn tên gì?-nó cất chất giọng lạnh băng

 -M… mình… mình… mình tên… Linh Uyên-Linh Uyên lắp bắp sợ hãi
 
 -À, bạn học lớp mấy?

 -11/2

  Bên kia, nhỏ thầm niệm kinh siêu thoát cho nhỏ Linh Uyên kia,

mong nó xử nhẹ tay, nhìn con bé cũng tội.

  Nhưng xui xẻo nhất, cũng là tai họa nhất khi nhỏ Uyên chạm vào

điều tối kỵ nhất của nó. Cho nên chắc chắn rằng ngày mai, cái tên

Linh Uyên sẽ không còn trên cõi đời này.

  Chợt từ xa, bóng một ai đó cũng đi tới, dáng vẻ lạnh lùng không

kém gì nó, đi theo là một chàng trai cũng lạnh không kém. Không khí

ban đầu đã nặng trịch, bây giờ lại thêm hai “tảng băng di động” kia

góp mặt, bầu không khí càng u ám hơn.

  Nó và nhỏ khó hiểu nhìn hai người kia, lại nhìn về phía ánh mắt

như gặp cứu tinh của “nạn nhân” bên cạnh, chợt có cái gì đó lóe

lên trong cái đầu của hai người.

  Đưa tay vòng qua Linh Uyên như thể che chở cho nhỏ, nhỏ cũng

vì thế nép vào người hắn như ngụ ý: “Bạn trai tao đến rồi, xem mày

còn làm gì được tao nữa không”

  Cất cái giọng trầm nhưng đáng sợ của mình, hắn lên tiếng

 -Có chuyện gì?

 -Phỉ báng người khác, dùng thái độ người trên để nói, phỉ báng

chế độ bình đẳng.-nó nói một tràn

 -Tại sao?

 -Phỉ báng người khác: nói tôi là một loại người đê tiện nhất trong xã hội, trong khi cô ta

không hiểu một chút gì về tôi; dùng thái độ người trên để nói

chuyện: chuyện này thì tất nhiên liên quan tới chuyện thứ nhất, cô

ta dùng cái giọng hách dịch để nói chuyện với tôi, tôi là người hầu

cô ta chắc?; phỉ báng chế độ bình đẳng: ok, khỏi nói nhé.-nó dùng

lập luận giải thích xổ một tràn làm Uyên Linh tái cả mặt

  Trong trường cô ta là một hotgirl gương mẫu điển hình, không

chửi thề, không nói tục, học hành chăm ngoan, không làm mất mặt

bạn bè. Vậy mà hôm nay, cô ta lại bị nó vạch mặt một cách trắng

trợn, giữa thanh thiên bạch nhật, mặt mũi, thể diện đều bị nó phá

hỏng chưa đầy 1’.

  Hắn đưa đôi mắt nghi ngờ cùng thất vọng nhìn người đang đeo

dính lấy tay mình. Hất bỏ cái con người mà trong lòng hắn đang

thầm rủa là “bạch tuộc” một cách không thương tiếc, hắn thay đổi

180 độ làm Linh Uyên nhìn hắn ngạc nhiên, còn cô ta đang trong

tình trạng mông hôn đất

 -Chính Nam, anh sao vậy?
 
 -Biến!-hắn (lại) lạnh lùng

 -Chính Nam, anh không thể nghe lời một đứa con gái xa lạ mà bỏ

em. Anh không được làm như vậy!-Linh Uyên rưng rưng nước mắt

van lơn

  Nó bĩu môi, sến súa! Nó đi tới khoác tay nhỏ rồi đi mất.


_________________lướt… lướt… lướt________________

  Cái lớp 12/4 như ong vỡ… bụng vì tin động trời động đất: hoàng

tử băng giá chính thức đá cô bồ Phương Linh Uyên! Tin HOT này đã

lan rộng khắp trường và là chủ đề bàn tán số 1 của học sinh hiện

nay.
 
  Trở lại lớp 12/4………..

 -Trời ơi hoàng tử băng giá làm người ta đau tim chết mất!-một nữ

sinh ôm ngực trái tỏ vẻ thê thảm nói

 -Thôi đi bà cố nội!-một thằng… pê-đê chen vào-Bà biết bao giờ

mới được người ta ngó tới? Như tui nè, xinh đẹp như vầy mà hoàng

tử vẫn pơ đấy thôi.

  Đám bà tám sau khi nghe câu nói đó bị đứng hình mất vài giây,

sau đó lại lăn lộn “lên bàn xuống nền gạch” cười như điên, đứa thì

lo… ụa lên ụa xuống.

  Nhìn biểu hiện của mấy con kia, pê-đê quê sượng cả mặt nhưng

vẫn cố “chảnh chọe” mà nói

 -Xí, mấy người… mấy người làm vậy là sao? Tui… tui đẹp tui có

quyền, cười cái gì?!

  Một câu nói phản tác dụng điển hình của thế kỷ 21 năm 2015.

 -Ông về mà soi cái mặt lại đi!-Một đứa sau khi thoát khỏi cơn ói

bình tĩnh nói-Cái bản mặt bán nam bán nữ không biết chạm được

cái cọng lông của người ta không mà còn đòi để mắt đến. Tự kỷ

nặng quá rồi đó!

 -Hổng chơi với mấy người nửa đâu! Hứm!

  Rồi người bạn thứ 3 dậm chân, ỏng ẹo bỏ đi. Cả đám lại một lần

nữa chết cười.

  Ơ cơ mà chuông reo lâu rồi mà vẫn không thấy ông thầy ta? A a

thấy rồi, nó với nhỏ nữa, đang đi sau ông thầy.

  Cái mặt tuy lạnh lùng không cảm xúc, nhưng cả người nó và nhỏ

đều không có chút hàn khí nào, tựa như “mặt lạnh vậy mà chẳng

thấy lạnh đâu”.

 -Các em đều là những học sinh ưu tú, sao lại chọn cái lớp này để

học tập chứ?

  Im lặng

  Ông thầy thở dài, tiếc thương cho số phận hẩm hiu của mình.

Dạy lớp nào không dạy lại đi dạy cái lớp toàn yêu tinh quỷ sống hiện

hình. Năm sau ông phải xin về hưu sớm quá.

  Một món quà hằng ngày dành tặng cho thầy chủ nhiệm. Vừa mở

cửa ra thì………….

 “Vèo… Bốp! RẦM!”

  Một cuốn sách giáo khoa ừm… sinh học bay thẳng vào mặt ông

thầy ngay khi mở cửa, cả người bay thẳng về phía sau rồi ngã cái

đụi trước con mắt thương cảm của nó và nhỏ.

  Một nữ sinh ở cuối lớp la lên

 -YEAH! 105, HOÀN TOÀN PHÁ VỠ KỶ LỤC RỒI!

 -BẢO LY?!-nhỏ hét toáng lên

  Cả lớp im bặt quay đầu nhìn nhỏ và Bảo Ly. Trời ạ, con quỷ đó

nói đi thám thính tình hình mà lại ở đây là sao?

 -Bảo Ly, cô đi đâu đây?-nó hỏi

  Cô gái đó cười trừ, đi về phía cửa lớp rồi lôi hai đứa ra hành lang.

 -TRẦN BẢO LY! ĐI THÁM THÍNH TÌNH HÌNH CỦA CẬU ĐÓ HẢ?-nhỏ

nổi khùng

quát lên

 -Ấy ấy, bình tĩnh nào Ruby của tui, tui biết Ruby thương tui mà,

đừng giận đừng quát, sẽ khan giọng đó!-Bảo Ly dỗ ngọt nhỏ đang

lửa cháy phừng phừng

 -Amber, cô cũng phải biết nhiệm vụ của cô là điều tra về manh

mối của King chứ không phải là ở đây. Nghề nghiệp của cô hoàn

toàn vượt xa nơi này!-nó nhắc nhở

 -Uầy, tôi biết chứ, nhưng đây mới là nơi tôi thực hiện nhiệm vụ!-

cô kéo hai người lại và nói nhỏ-Quên mail tôi gửi cho 2 người rồi

sao?



*GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI:

  Trần Bảo Ly: 18, vừa là bang phó bang Blue Diamond, vừa là

bang phó bang Red Diamond, biệt danh trong giới là Amber, thích đá

hổ phách, cô hoàn toàn không biết hai người còn làm trong ngành

cảnh sát, nhí nhảnh, rất biết cách dỗ ngọt, cô thích ăn kẹo mút và

đặc biệt là kem sô-cô-la, cô là một tay thiện xạ giỏi, các loại súng

đều rất thành thạo và là một nhà chế thuốc độc tài ba, rất nhiều

tên trong xã hội đen đều bị cô thủ tiêu gọn lẹ.


Cuộc chiến của những viên đá quý-Alissa ngốc 38313077





Được sửa bởi Alissa ngốc ngày Sat May 23, 2015 9:47 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
mô phật đọc vậy mới hay



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
là sao chị?



Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
là chap dài như vậy đọc mới thấy hay chứ ngắn ngủn đọc chán chết



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 3:

 -Ừ thì vẫn nhớ-nhỏ nói
 
 -Thì đó, tui học ở đây tui mới cung cấp được mấy thông tin đó

chứ!-Bảo Ly thì thầm

  Với cái lý do chính đáng như trên, cuối cùng bạn Amber hay còn

gọi là Bảo Ly nhà ta thoát được kiếp nạn, số thứ nhất.

  Trở lại với cái cảnh hỗn độn đằng kia, sau khi ông thầy bị một cú

chọi choáng váng của Bảo Ly, cô nàng vẫn không thoát khỏi hình

phạt của ông thầy vì tội vô lễ với giáo viên. Vậy là công sức của

việc ném liên tục 105 phát dính vào ông thầy được “đền ơn” bằng

cách cách 10 vòng sân trường.

  Lướt lướt lướt và lướt ~~~ qua việc Bảo Ly sau khi chạy xong đã

sắp chết sống không nổi, nó và nhỏ cũng lựa được chỗ ngồi lý

tưởng.

  Có cái gì đó thu hút nó. Nó nhìn sang bên cạnh, phát hiện hắn

ngồi chễm chệ nghe nhạc, mặc kệ ông thầy đang huyên thuyên học

thuyết gì đó và cái lớp như vỡ chợ.


___________________Giờ sinh hoạt chủ nhiệm_________________


  Vẫn là hình ảnh cũ: náo nhiệt. Có ai đó thở dài trên bàn giáo

viên. Thầy nắn nót lên bảng 1 dòng chữ:

 “Ngày mai các em sẽ có thầy chủ nhiệm mới, thầy đi đây”

  Viết xong ông thầy xách cặp nhảy chân sáo ra ngoài cửa (hết

biết =.=)

  Nó, nhỏ, Bảo Ly, hắn và Mạc Thiên tinh mắt nhìn lên bảng. Biểu

cảm của từng đứa như sau

  Nó, nhỏ: thờ ơ

  Bảo Ly: mặt buồn rười rượi

  Hắn, Mạc Thiên: cười nhếch mép.

 -Chúng ta mới học có một ngày mà đã đổi giáo viên rồi-nhỏ mang

giọng điệu chán nản nói

 -Một điều không hay-nó kết luận

 -Không ai làm bia cho tui chọi nữa sao? Huhu-Bảo Ly khóc thê

lương

 -Nhảm nhí-Mạc Thiên lãnh đạm nói

  Hắn không nói gì, đơn giản là hắn thấy chả có gì để mà quan tâm

cả

  Lớp nó học buổi sáng nên buổi chiều nó sẽ ở nhà bàn kế hoạch

với Bảo Ly, hình như trường này miễn giảm thể dục với lớp 12/4

 -Sapphire, Ruby có biết King là ai không?-Amber hỏi

 -Ơ hay, cái cô này!-nhỏ ngạc nhiên-Đã không biết mặt mới về

đây, biết rồi thì tụi tôi đã cho 2 bang cùng F…

 -E hèm-nó hắng giọng nhắc nhở nhỏ

 -F gì? FBI hở? Tụi mình là kẻ thù của FBI mà-Amber thắc mắc

 -Đâu có đâu có-nhỏ chối phăng-à, tôi chỉ định nói chữ mãi mãi

thôi mà, hihi.

 -Bỏ qua đi-sau một hồi im hơi lặng tiếng cuối cùng nó vẫn là người

có câu nói hay nhất trong ngày-Bây giờ cô biết mặt King rất nguy

hiểm, tuy nhiên tôi vẫn muốn cô cho tôi xem tấm hình của hắn

 -Ôi dào, hắn ngồi cạnh cô đó, Sapphire!

  Amber phán một câu làm cả hai chết sững. Thảo nào sát khí của

hắn nặng như thế.

  Nếu gọi nó là “Nữ hoàng của bóng đêm” thì King chính là “Đứa

con của bóng tối”, độ máu lạnh chẳng kém gì nó. Nhiều vụ án mà nó

biết chắc là King đã gây ra nhưng vẫn không có bằng chứng kết tội

hắn. Kể cả CIA, Red và Blue Diamond cũng không phát hiện một kẻ

hở nào. Nó, nhỏ, Amber rất đau đầu khi King ra tay vì hắn giết

người không cần lý do, kể cả khi là “Nữ hoàng” và “Công chúa”*.

 -Anh ta……………

 -Anh ta tên Liêu Chính Nam, cái người lúc nào cũng kè kè cạnh

hắn là Trương Mạc Thiên, nghe nói rằng trước khi anh ta quen bạn

gái, anh ta và Trương Mạc Thiên từng có scandal “đam mỹ”.

  Ặc, là đam mỹ luôn cơ à? Nếu không nói thẳng ra là đồng tính

nam.

 -Nhưng sau đó mọi chuyện êm dịu hẳn. Tôi có để ý, mỗi tối anh ta

đều ra khỏi nhà và lượn lung tung trên đường phố, tuy nhiên có

dừng ở một chỗ và ở rất lâu. Tôi nghĩ đó là căn cứ bang

“Malachite”.
 
  Ngoài ra, Trương Mạc Thiên còn có tên gọi “Spinel”, hắn là quân

sư cũng là tay trợ thủ đắc lực cho King, tôi nghĩ hai người cần cẩn

thận với hai tên này. Ban đầu tôi cũng ngồi gần hắn, nhưng như hai

cô thấy lúc sáng đó, tôi bây giờ ngồi ở góc cuối lớp để bảo toàn

tính mạng. Đấy là kết quả của tôi trong suốt thời gian tôi ở đây.

  Thật sự hai người muốn hỏi có tính chuyện luyện tập chọi ông

thầy không. Nhưng thôi kệ, tính cô nàng Amber này nó và nhỏ quá

rõ. Như con nít!

  Bar Nephrite………………………………………

  Hắn ngồi trong phòng VIP nhất của quán. Cũng đơn giản thôi, hắn

là chủ cả cái bar này mà.

  Spinel ngồi cạnh hắn, trên tay anh là một ly rượu Volka loại mạnh.

Khẽ lắc vòng chiếc ly, màu rượu sóng sánh theo nhịp điệu lắc của

anh mà thành một vòng xoáy leo lên thành ly, anh có vẻ trầm

ngâm.

 -Suy nghĩ gì à?-hắn hỏi

 -Không có-anh trả lời rồi uống luôn lu rượu trong tay

  Cả căn phòng lại rơi vào trạng thái im lặng.

  Cánh cửa bị đá sang một bên, một đứa con trai có vẻ lớn tuổi

hơn hắn và nó đi vào. Áo coat dài màu đen, áo sơ mi màu trắng,

chiếc áo vest màu đen cùng đôi giày da tông xuyệt tông, mái tóc

nâu vàng được chải chuốt gọn gàng.

 -Này, anh tính phá quán tôi à? Tôi sẽ không vì tình anh em mà

không tính toán với anh đâu!-hắn bực bội nói

 -No no!-một chất giọng lay láy tiếng Anh vang lên-Peridot tôi

không có chuyện đi phá quán, ông em của tôi đây hiểu lầm rồi

  Nhàn nhã đi xuống ngồi cạnh hắn, người con trai có tên Peridot

lấy một điếu thuốc ra hút. Mùi khói thuốc lá bay trong không khí

  Nhả ra một vòng khói, Peridot nói

 -Ngày mai em phải đi học cho anh. Trong lúc ba mẹ không ở đây

em chả học hành gì cả, trốn tiết liên miên, học thì không chú ý gì

hết, vô lễ với giáo viên,… Spinel, em trông chừng thằng nhóc cái

kiểu gì mà gần cuối tháng là mail của tôi đầy cả hộp, toàn là tin từ

giáo viên phàn nàn về thái độ học tập của King!

 -Anh thông cảm, em không phải là trông chừng cậu ta không tốt.

Nhưng những thứ cậu ta học ở đây, ở Mỹ đều học cả rồi, giờ giống

như chúng tôi đang đi ngược thời gian, anh nên hiểu.-Spinel nói

không chút kiêng nể.

  Peridot nóng bừng bừng cả mặt. Dập tắt điếu thuốc hút dở một

cách thô bạo, anh đi về phía cửa và… đạp nó thêm một phát ><.

Anh thề là ngày mai phải cho thằng em chết tiệt đó một bài học

nhớ đời.

  Vậy thì anh sẽ cho thằng em chết tiệt đó một bài học nhớ đời

bằng cách nào? Xin đón xem ngay sau đây

  Sáng hôm sau, nó và nhỏ lái chiếc BMW đến trường làm cả

trường lác mắt, hai cô học sinh mới chuyển lớp lại giàu như thế

sao?

  Nó và nhỏ đậu xe ở cuối dãy nhà xe, phát hiện cũng có một chiếc

mô tô đời mới đang chễm chệ, hiên ngang mà chiếm đoạt chỗ đỗ xe

thuận lợi nhất.

  Nó mặc kệ lái xe vào, cũng may chiếc xe vẫn chừa chỗ vừa với

con xe yêu quý của các cô nên tạm tha.

 -Có lẽ Bảo Ly đang tức tốc chạy tới nhỉ?

 -1-nó canh thời gian-2,3!

  Lập tức Bảo Ly chạy vụt và phanh trước mặt hai người.

 -Hai người… hai người bỏ tôi đi trước. Chạy theo mệt muốn chết

đây này!-cô thở hồng hộc

  Nó nhún vai:

 -Đơn giản cô là chạy 100m dưới 5s mà

 -Vậy là để tôi chạy từ nhà tới trường à? Mấy cô muốn giết tôi thì

nói đi!-cô thực sự nổi giận

 -Thôi đi, vào học bây giờ!-nhỏ khuyên

 -Á! LẠI TRỄ HỌC RỒI!

  Sau đó Bảo Ly lại chạy.

  Nó và nhỏ nhìn nhau, không biết nói gì hết.

  Đúng là vận động viên vô địch, chưa tới lớp thì đã thấy mặt cô

nàng nhăn nhó

  Chuyện gì thì chuyện, chuông reo rồi, để về hỏi thử xem đã xảy

ra cái gì.

  Do hôm qua ông thầy thân thương kia đã chính thức giã từ cái

lớp mà ông gọi là “Qủy” thì cuộc sống trong lớp của nó và nhỏ cứ

như một sợi dây á, thẳng băng chả tí gấp khúc nào. Đang suy nghĩ

ngẩn ngơ thì…………

  Từ cánh cửa, một người siêu đẹp trai bước vào. Áo sơ mi trắng

gài nút cẩn thận, đôi kính màu vàng thanh lịch, caravat màu sẫm,

đôi giày da màu đen. Vâng theo motif mà đi đâu cũng thấy, toàn bộ

nữ sinh chết ngất như rạ đổ, trừ nó và nhỏ. Còn Bảo Ly? Cô đang là

một cây cầu vồng ba sắc: xanh, trắng, đỏ.

  Chuyện gì mà để Ly cô nương biến màu như thế?

  Trở lại lúc mà nàng ta đang chạy lên cầu thang

  Những bậc thang vừa dốc vừa dài vừa cao vừa nhiều làm Bảo Ly

bực cả mình. Thời gian thì gấp, phòng học thì ở tầng ba mà vướng

phải mấy cái cây cầu thang này, nếu không đây không phải là một

cái cầu thang thì cô đã bắn bỏ nó lâu rồi

  RẦM!

  Va phải ai đó làm cô bật ra cả đằng sau. Trời ạ! Ai đâu mà lồng

ngực cứng như sắt vậy?

 -Xin lỗi, tôi có việc gấp, xin lỗi!

  Và cô vẫn kịp ghi nhớ mặt của người bị cô tông phải. À là cái anh

chàng trên kia á

 -Xin chào, tôi là Liêu Chính Kỳ, là thầy chủ nhiệm mới cũng là giáo

viên dạy anh văn của mọi người.

  Tiếp theo là một cái nháy mắt cực… hồ ly làm nữ sinh nào cũng

chết ngất.

  Hắn ngồi ở dưới cười như chưa cười, Mạc Thiên thì rất ngạc nhiên

nhưng không thể hiện ra, nó và nhỏ cứ như cũ còn Bảo Ly đang

oán trách ông trời.

  Cuộc đời cô đã không suôn sẻ như nó và nhỏ rồi

*Nhân vật mới

  Liêu Chính Kỳ: là anh trai của hắn cũng là giáo viên chủ nhiệm

của tụi nó, 26 tuổi, có thể nói là “cua gái như đạn”, trước kia cũng

từng là một bang chủ có tiếng, nhưng sau đó, anh giải nghệ và

sống với thân phận một giảng viên đại học, tính cách có phần hơi

lạnh lùng và cũng có một chút gọi là trẻ con, khá là ưu ái nhóm tụi

nó trong việc học tập, để ý Bảo Ly từ khi “sự cố không mong muốn”

diễn ra


Cuộc chiến của những viên đá quý-Alissa ngốc Nhung-hinh-anh-anime-boy-kute-lanh-lung-de-thuong-nhat-15


*Giải thích

 “Công chúa”: ngoài nó được mệnh danh là “Nữ hoàng”  thì nhỏ

cũng được vinh dự mang tên “Công chúa máu lạnh”





Được sửa bởi Alissa ngốc ngày Sat May 23, 2015 9:43 am; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
153
:
Ngày tham gia :
26/02/2015
:
Tuổi :
23
:
Đến từ :
Trái Đất
:
Tinh Vân
Tinh Vân

Tinh Vân
Super Moderator - Truyện Sáng Tác
  • Super Moderator - Truyện Sáng Tác
Được cảm ơn : 153
Ngày tham gia : 26/02/2015
Tuổi : 23
Đến từ : Trái Đất
Phiền bạn sửa lại tên tiêu đề giúp mình theo cấu trúc: [Fanfiction] Tác phẩm - Tác giả nhé.



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 4
 
  Tiết học của Chính Kỳ trôi qua nhanh mà cái lớp lại ngoan chưa

từng thấy. Ngoại trừ một số tên “gấu bông” cố ý làm càng và bị

phạt nhảy cóc 20 vòng, thì còn lại ngoan vô đối.

  Ra chơi……………………………………………

 -Xui xẻo nhất đời người là gặp phải tên Liêu Chính Kỳ ôn thần

hách dịch đó

  Thiệt ra thì trong suốt giờ học mỗi khi nhìn lên bảng thì bắt gặp

ông thầy kia cứ liên tục đá lông nheo với Bảo Ly làm cô vừa ngượng

vừa tức.

 -Cô nói vậy thì chắc là hắn thích cô rồi đó, tôi thấy sự việc lúc

sáng đã làm hắn để mắt tới cô rồi-nhỏ xoa cằm ra vẻ thám tử nói

 -Hình như lúc sáng hắn dặn cậu đem sổ đầu bài lên văn phòng gặp

hắn đấy, nhìn mấy đứa con gái tức nổ đom đóm mắt mà chả làm

được gì tớ tức cười ghê-nó mỉm cười nói, nụ cười đẹp như nắng mai

  Hắn tình cờ xoay qua và giật thót mình, nhìn nó ngơ ngẩn. Theo

như suy đoán có lẽ hăn đã bị một căn bệnh gọi là “cảm nắng”

 -Hê, hê, này!

  Mạc Thiên huơ huơ tay trước mặt hắn, cộng thêm lay lay cái tên

trâu bò này mà chả lung lay. Không lẽ hắn bị pháp sư bắt mất hồn?

Mà hồn của hắn ai dám bắt (nó dám chứ ai dám)

 -NÈ THẰNG KHỐN MÀY TỈNH LẠI CHO TAO!-anh không chịu nổi hét

lên

  Hắn giật mình xoay lại nhìn Mạc Thiên, đôi mắt vừa nghi ngờ vừa

tức giận. Mấy đứa trong lớp cũng vì tiếng kêu “nhỏ nhẹ” của Thiên

ca mà nhìn bằng con mắt như nhìn sinh vật ngoài hành tinh. Thông

báo, hình tượng anh chàng lạnh lùng của Trương Mạc Thiên phá vỡ

hoàn toàn ><, văng không còn một mảnh.

 -Trời ơi, tim tui đau T_T-một nữ sinh khóc lóc nói

 -Anh Thiên trong lòng tui đi đâu mất rồi?-một người khác nói

  Thoáng chốc cả căn phòng học tràn đầy tiếng khóc thê lương

của tập đoàn nữ sinh mê trai 12/4. Hắn nhịn cười đến sắp phát

điên, bộ ba nữ sinh lạnh lùng của chúng ta bực bội lẻn đi mất do

không chịu được cái phòng nước mắt đó. Trên bảng dòng chữ nó

viết to thiệt to

 “ĐỒ MÊ TRAI!”

  Bạn Thiên quá quê nên đã chuồn, lại thêm một quả bom nổ banh

nhà lồng.

……………………………………………………………………

  Chiều hôm đó (lớp nó bắt bị học thêm 1 buổi)

  Bảo Ly nhát gan (?) đem sổ đầu bài lên gặp Chính Kỳ. Trời ơi ôm

cuốn sổ đi dọc hành lang mà lòng cô bất an thấy bà cố luôn, chân

đi như không chạm đất. Cô có cảm giác… cô là ma!

  Đứng trước cửa văn phòng hắn mà cô tần ngần mãi, do dự có

nên đi vào không. Con người quyết đoán lạnh lùng của cô nó chạy

mất tiêu đâu rồi?

  Hít sâu một hơi, cô khẽ đẩy cửa bước vào. Tim lại đập thịch một

cái, đau, khó thở.

  Ánh chiều tà nhè nhẹ len lỏi vào khung cửa sổ, cái màu vàng

nhạt của nắng chiều đó, đã lâu rồi, cô không được ngắm nhìn.

  Chính Kỳ thoải mái gác chân lên bàn, chìm đắm những điệu nhạc

bên trong chiếc headphone be bé kia. Với đôi tai thính, cô có thể

cảm nhận được đó là một bản ballad rất nhẹ. Cô bất ngờ, một người

như hắn lại có thể chìm đắm trong một bài hát nhẹ như thế, cô còn

nghĩ trong đó là một bản nhạc rock đầy kích thích. Nhưng mà nhìn

từ góc độ này cô thấy hắn rất rất rất đẹp trai!

  Thôi nào tỉnh lại nào, vấn đề là phải xử cái cục nợ bất đắc dĩ này

cho nhanh. Để thật nhẹ quyển sổ lên bàn, cô rón rén đi như con

mèo ><

 -Em đứng lại đó cho tôi!-hắn lên tiếng

  Cô giật bắn người, cô yếu tim mà hắn cứ thích làm cho cô đau

tim là sao thế?!

  Cứng ngắc xoay người lại như một tượng đá, cô cười theo kiểu

cười cầu hòa

 -Thầy gọi em lại có gì không ạ?

 -Ai cho em đi về?

  Một trận gió xui xẻo thổi qua sống lưng Bảo Ly làm cô rùng mình.

Thôi chết rồi, không chạy khỏi chỗ này cô sẽ gặp nguy hiểm!

  Nghĩ là làm, cô chạy cái ào ra khỏi cửa, còn anh Kỳ nhà ta đơ

mặt nhìn miếng mồi chạy ra khỏi cửa mà không làm được gì.

……………………………………………………………………

 -Á há há há

  Tiếng cười 1.0.2 này mang theo tính chất buồn cười của cô nhỏ

ấy ạ.

  Tình hình là sau khi chạy thục mạng về nhà và kể lại “hành trình

cất sổ đầu bài” của Amber và món quà là dây thần kinh của nhỏ

sắp đi tu sửa, nó cười nhẹ.

 -Này, chị đang trên trời đấy! Xuống đây với em nè!-nó kéo kéo vai

áo của nhỏ như thể nó đang kéo oan hồn của nhỏ về nhà

 -Rách vai áo chị! Em làm vậy hỏng bộ đồ chị thực hiện phi vụ rồi

sao?-nhỏ bực mình chỉnh lại

 -Phi vụ?-Amber ngu ngơ

 -Sáng nay có thư khiêu chiến của bang Dark Dragon, không biết

lượng sức.-nó cười khẩy

 -Này, đừng quên tôi là bang phó của Red Diamond và Blue

Diamond đấy! Muốn bỏ tôi ở nhà sao?-Amber bất bình la lên

 -Này, đừng quên chúng tôi chưa đi là vì đợi cô đó!-nó cũng bất

bình trầm giọng

……………………………………………………………………

  Cảng số 2 là nơi vắng nhất, rất thuận tiện cho việc buôn người,

vũ khí và hàng cấm. Hầu như tất cả các bang phái đều muốn chiếm

đoạt nơi này để tiện đường làm ăn. Làm chủ nơi này là bang Hắc

Long, nhị Thiên Vương của bóng tối tại Sài Gòn và đang âm mưu lật

đổ nhất Thiên Vương

  Ruby, Sapphire và Amber (trong lúc chiến đấu sẽ gọi bằng biệt

danh nha) mặc bộ đồ đen bó sát lộ ra thân hình quyến rũ. Toàn bộ

lính của hai bang đều mai phục ở những nóc thùng hàng bao gồm

đội số 1: bắn tỉa, đội số hai: gián điệp trà trộn vào lực lượng của

đối phương.

  Bang Hắc Long ngược lại, đem toàn bộ lính ra phô hết trước mắt

bọn nó như thể “ba người thì làm được gì?”

  Nó đeo chiếc mặt nạ bằng đá ngọc lam ánh lên vẻ lạnh lẻo sắc

bén, nhỏ đeo chiếc mặt nạ bằng đá hồng ngọc còn Amber đeo chiếc

mặt nạ bằng đá hổ phách

 -Đứa nào là bang chủ của bang Red và Blue?

  Không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng súng và hai người ngã xuống,

đó là bang phó và trợ thủ của bang chủ, hai người được gọi là thứ 2

và thứ 3 trong bang. Hai phát súng đó là của Sapphire và Ruby.

 -Là chúng tôi

 -Tụi bây… tụi bây… Còn đứng đó làm gì? Mấy thằng bây muốn tao

giết à?-thằng cầm đầu nóng máu la lên

  Nhưng phía sau im lìm, không thấy một tiếng trả lời, tựa như

không có ai cả. Hắn hoảng hốt quay lại, phía sau tất cả đàn em của

hắn đều bị xử sạch không còn một tên. Máu chảy lênh láng cả một

vùng sân rộng, thây người chết nằm la liệt. Hơn 500 tên đàn em

đều bị người của nó và nhỏ xử rất gọn.

 -Tụi bây… không thể nào á!

  Một phát súng của nhỏ hoàn toàn giết tên thủ lĩnh, gương mặt

lạnh lùng của nhỏ như đóng băng lại, không có lấy một chút cảm

xúc.

 -Đây không phải là tên bang chủ, hắn chỉ là một bộ phận rất nhỏ

trong số tay chân của Hắc Long. Nhưng điều mà hắn không ngờ,

người thế thân và trợ thủ của hắn đều bị chúng ta giết không còn

một tên.-Amber nói

  Cả hai ra hiệu làm rất tốt.

 -Bây giờ… “diệt cỏ tận gốc”!

……………………………………………………………………

  Tại một căn phòng tối om, một người đàn ông khoảng 49, 50 tuổi

đang ngồi vắt chéo chân, điếu xì gà cháy vẫn lấp lóe ánh lửa đỏ

trong đêm.

  Cánh cửa phòng đột ngột bung ra, một tên đàn em hốt hoảng

chạy vào

 -Bang chủ, tất cả đàn em của chúng ta đều đã bị tiêu diệt!

 -Cái gì?!-hắn hốt hoảng-Kể cả đội tinh nhuệ…………

 -Hết rồi!

  Sapphire, Ruby, Amber bước vào, trên tay của Amber là một

chiếc roi mây dài thượt lại vô cùng to, sợi mây đó do chính Amber

tại ra từ một chất liệu vừa dẻo lại vừa bền, nhẹ nhưng linh hoạt.

  Sapphire đã cho người luồn lách và giết hàng loạt lính của hắn

trước khi quyết chiến, điều này đã làm giảm sút số lính và tạo con

đường thuận lợi cho việc tiêu diệt hoàn toàn bang Hắc Long

  Hắn ngồi trên ghế hết sức kinh ngạc, kinh ngạc vì ba con nhóc

này có thể diệt được ông, kinh ngạc vì ngày tận thế của ông đã

đến

 -Ông chưa chết sớm như vậy đâu.-Amber bước tới gần, tà mị đưa

gương mặt xinh đẹp sát gương mặt gớm ghiếc kia mà nói-ông sẽ làm

chuột bạch của tôi, mãi mãi!

  Trong lúc nói, sợi mây như hiểu ý chủ, âm thầm trói chắc hắn lại.

Sapphire và Ruby xem màn kịch hay, còn tên báo cáo lúc nãy thì hắn đã về với đất mẹ rồi.

 -Ông còn nhớ cái đêm 13 năm về trước chứ? Cái đêm mà Trần gia

đều bị ông sát hại. Già, trẻ, lớn, bé, phụ nữ, đàn ông đều bị ông

giết tất cả

  Cô rút ra con dao găm thật bén, trên đó còn có khắc một con

rồng màu đen uy mãnh trên cán dao, hắn giật cả mình. Không lẽ

năm đó, hắn giết sót sao? Rõ ràng trong nhà không có một bé gái

nào mà!

 -Tại sao cô có con dao đó?

 -À, kẻ phản bội, ông quên sao?-Amber cười khẩy, lướt lướt con

dao trên mặt ông ta-Nhị bang chủ trong “Nhất nhì Thiên Vương” là

cha tôi, ông chỉ là một thằng hèn, là một kẻ ăn cháo đá bát, chính

ông là người đã tập hợp giang hồ đầu đường xó chợ tổng tiến công

diệt Trần gia là soán ngôi bag chủ bang Hắc Long! Nhưng xin lỗi,

cha tôi biết ông đã có mưu đồ, ông lập di chúc và giao tôi cùng bản

di chúc đó cho cha mẹ của Sapphire và Ruby, nhưng trong đêm đó,…………………

  Cô nghẹn ngào, nghe tin từ bác trai mà lòng cô chết lặng. Kể từ

hôm đó, cô quyết định rèn luyện thật tốt để trả thù cho cha và cả

gia tộc.

 -Trong di chúc đã nói, tôi chính là người thừa kế tài sản và là

bang chủ tương lai của bang Hắc Long-Dark Dragon, có chữ ký của

người giám hộ lẫn luật sư. Cho nên, ông, sẽ phải tạm biệt ngôi vị mà

ông đã chiếm đoạt suốt 13 năm nay! Người đâu, giải ông ta về hầm

giam số 39, trong 3 ngày liên tiếp không cho ăn uống và phải dụng

hình phạt cao nhất!-Amber hùng hồn tuyên bố

  Mối thù xưa của Amber, tất nhiên Sapphire và Ruby đều biết. Bề

ngoài nhìn vui vẻ thế thôi chứ hai người hiểu trong lòng nó luôn

canh cánh mối thù sâu nặng kia

  Leo lên 3 chiếc mô tô về nhà, một đêm mất ngủ

……………………………………………………………………

  Bar Nephrite

  Hắn, Mạc Thiên và Chính Kỳ đang ngồi uống rượu, sự việc Chính

Kỳ làm giáo viên chủ nhiệm lớp hắn làm hắn nhất quyết lôi “người

anh quỷ sứ” của hắn ra nói chuyện. Và cuộc hộp quân sự vẫn chưa

kết thúc bởi hàn khí của hắn, hắn đang rất tức giận, Mạc Thiên

cũng vẫn vậy thôi.

 -Anh đang làm cái trò gì hả?-hắn bóp mạnh ly rượu trong tay làm

nó vỡ ra

 -Đơn giản là để dễ quản lý em thôi-anh trả lời dửng dưng

 -Quản lý cái quái gì? Mục đích là để kiếm gái thì có, không phải là

anh đang rất kết cái con nhỏ Bảo Ly gì đó sao?-hắn quắc mắt nhìn

  Chính Kỳ rùng mình, từ khi ba giao cho hắn bang Malachite, hắn

trở nên lạnh lùng, xa cách hẳn đi, khó tin là hắn còn sử dụng ánh

mắt kia nói chuyện với anh

  Điện thoại Mạc Thiên reo lên, anh nhấc máy. Gương mặt vẫn

không chút biểu cảm nhưng đôi mắt ẩn chứa tia bất ngờ lẫn hoang

mang

 -King à-anh nói-bang Dark Dragon đã bị loại trừ, tất cả lính của

bang đều bị giết sạch sẽ không chừa một ai.

 -Ai làm-hắn đột nhiên lạnh hẳn

 -Là Sapphire và Ruby

  Hắn bất ngờ, quay qua nhìn anh như thể “có thật không?”

  Mạc Thiên gật đầu cho sự khẳng định

  Anh khẽ cười, rót rượu ra ly rồi uống

 -Cuộc chiến của những viên đá quý bắt đầu rồi!





Được sửa bởi Alissa ngốc ngày Wed May 27, 2015 12:16 pm; sửa lần 1.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
lỗi văn bản tè le lun



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
tại kiểu chữ mà chị, chọn không đúng dấu nó lặn đâu luôn, em sửa lại rồi, gặp nữa chị chỉ em đi, em sửa luôn



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
Chap 5
 

  Sáng hôm sau, báo đài đều đồng loạt đưa tin bang Hắc Ưng bị

xóa sổ chỉ trong một đêm làm mọi người bất ngờ (trừ tụi nó)

  Nhỏ, nó, Bảo Ly vẫn xách cặp đi học. Lần này thương cho “sức

chạy của Bảo Ly có giới hạn” nên mới cho đi xe chung.

  Không khí nặng trịch lởn vởn trên xe làm ai đi ngang cũng giật

mình vì sát khí đâu mà đùng đùng một vùng trời vậy?

 -Mấy cô đi học à?-hắn chạy lên cùng với chiếc mô tô của mình

bên cánh trái

 -Vậy chắc tôi đi chơi?-nó trả lời

 -Xem ra nhà mấy cô cũng không phải dạng vừa đâu (Không phải

dạng vừa đâu, vừa vừa, vừa vừa vừa đâu ~~~) nhỉ?-Mạc Thiên lên

từ phía sau và chạy cánh bên phải

 -Nhà? Chúng tôi sống một mình!-nhỏ tiếp

  Hiện giờ tình hình của tụi nó là bị hắn và Mạc Thiên bao vây.

Nhưng tất nhiên, muốn bao vây hai “cô trùm” này cũng đâu có dễ

như thế. Ra hiệu cho hai cô gái ngồi phía sau thắt dây an toàn, bọn

họ vốn là đi guốc trong bụng nhau từ lâu rồi.

  Sau khi chắc chắc mọi thứ, nó lên ga, chiếc xe có mui giờ đã biến

thành chiếc mui trần sành điệu. Nó lên vận tốc cao nhất mà chạy,

tụi nó đi qua như một cơn gió vậy.

 -Chết tiệt, lên!-hắn tức giận quát lên

  Hiện giờ đây là trên con đường quốc lộ có 3 chiếc xe đang chạy

với tốc độ thổi bay người đi đường.

  Gần tới trường, nó cho chiếc xe ôm cua và chạy thẳng vào nơi đỗ

xe. Trước cổng trường còn in dấu bánh xe bốc khói cháy đen một

khoảng. Còn tụi hắn như bốc lửa chạy phía sau. Hôm nay tự dưng

đi đua bất đắc dĩ. Nhưng mà nhờ vậy tụi nó và tụi hắn thoát được

lũ fan cuồng kia.

  Trên lầu 3, Chính Kỳ nhìn tụi nó mà thở dài ngao ngán, sau đó lại

dời tầm mắt qua Bảo Ly. Ôi trời ơi! Tình yêu của tui kìa!-anh mắt

hình trái tim

……………………………………………………………………………….

 -Ê mày, mày có thấy cái lớp hôm nay nó kỳ lạ không?-một nam

sinh hỏi

 -Tao thấy… lạnh quá mày ơi! Tao nhớ trường mình đâu có lắp máy

lạnh trong phòng học đâu. Không lẽ hơi lạnh từ hpo2ng giáo viên

thổi tới-một nữ sinh ôm người run rẩy nói

  Nhưng mà có tới 5 cái máy lạnh đang ngồi ở cuối lớp kia. Hàn khí,

sát khí nó trộn trộn thành một dàn máy lạnh máy lạnh miễn phí

không cần điện! Hèn gì bình thường cái lớp như cái chợ mà bây giờ

nó im như tờ giấy.

  Chính Kỳ đi vào lớp, đang nóng nực vào đây mát hẳn ra, anh liền

biết thằng em trai yêu quý của anh cay cú vì chuyện đua xe thua

hồi sáng.

  Lại thêm một cái máy lạnh không cần điện.

 Suốt 4 tiết học, hắn tranh giành và trừng mắt với nó liên tục, tất

nhiên nó cũng trừng mắt lại thách thức hắn làm hắn tức ói máu.

Nhỏ và Mạc Thiên cũng “tiếp chiến đồng đội”, sát khí dày đặc toàn

là khói đen (ô nhiễm môi trường! Ô nhiễm môi trường!). Còn Bảo Ly

cố hết sức chống lại tia điện từ đôi mắt mà các nữ sinh hám trai đó

gọi là thu hút của ông thầy chết bằm kia.

……………………………………………………………………………….

  Giờ sinh hoạt chủ nhiệm.

  Cuộc chiến không cân sức kia vẫn tiếp tục. Ai nấy cũng thầm bảo

về nhà tốt nhất vẫn là tháo máy lạnh đi!

 -Hôm nay tôi quyết định sẽ bầu lại ban cán sự lớp. Mọi việc do tôi

quyết định. Không ai được quyền có ý kiến!

  Học sinh bên dưới xì xào. Mấy cô nữ sinh nọ tỏ vẻ e thẹn mong ai

đó để mắt đến mà cho làm lớp trưởng.

 -Đầu tiên lớp trưởng: Trần Bảo Ly!

 -HẢ?!

  Một cái máy lạnh đã tắt

  Bảo Ly mắt như sắp lòi tròng nhìn cái kẻ được gọi là giáo-viên-

chủ-nhiệm kia. Thôi chết cô rồi! Bất cứ lúc nào cô cũng phải giáp

mặt với hắn.

 -Lớp phó kỷ luật: Tạ Hải San

 -WHAT THE HELL?!

  Thêm một cái máy lạnh đã tắt

 -Lớp phó học tập: Tạ Hải Đường

  Chiếc máy lạnh kia tăng thêm công suất hoạt động. Trời ơi nước

trong mấy chai nước đóng băng cả rồi, đủ thấy nó đang rất tức

giận!

 -Lớp phó: Trương Mạc Thiên

 -NÀ NÍ?!

  Một cái máy lạnh nữa đã tắt

 -Cuối cùng phụ trách truyền tin cho các bạn khi có thông báo của

nhà trường và giáo viên chủ nhiệm: Liêu Chính Nam.

  Thêm một cái máy lặng tăng công suất, các học sinh đóng băng

mất rồi!

 -Thầy… thầy ơi! Em về ạ! Lạnh quá!

   Một nữ sinh chuồn trước, kéo theo đó là 35 học sinh khác theo

phòng trào về nhà.

  Trong phòng học, có “6 cái máy cực lạnh” đang thay nhau mà

phô hết tài năng làm lạnh của mình. Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy

cho đến khi chuông reo:

 -Lớp trưởng, lên trả sổ đầu bài cho thầy!

  Bảo Ly giật mình, thôi chết cô rồi!  Chết tập 2 rồi! Nhìn qua hai

con bạn hòng cầu cứu, cô phát hiện hai con kia leo lên xe mô tô về

nhà, bỏ cái xe mui trần lại cho cô. Lòng lạnh cóng cả lên.

……………………………………………………………………………….

  Bar Nephrite

  Pedirot cầm ly rượu trên tay mà cười mãi. Lúc ra về anh hoàn

toàn thực hiện bước một thành công tốt đẹp

  Hắn nhìn anh mình lắc đầu. Đúng là mê gái, từ khi gặp Bảo Ly anh

ta tâm thần như thế đấy. Ngồi trong bar mà anh tưởng trong bệnh

viện

 -Này ông anh yêu quái, có gì mà cứ cười như thằng điên vậy?

 -Hừ, mở miệng ra là yêu với quái.-anh bực mình vì bị phá mộng

đẹp-chú em của tôi học cái cụm từ đó ở đâu vậy hả?

 -Không yêu quái mà khi khổng khi không làm chủ nhiệm lớp chúng

tôi!-Spinel nói thêm vào

 -Này, ngay cả cậu cũng muốn phản à?

 -No no!-anh giơ ngón tay trỏ rồi ngoắt-Spinel tôi không có chuyện

phản chủ, anh hiểu lầm rồi!

 -Cậu!-câu nói bất hủ của anh bị nhái lại một cách cố ý

 -Xem nào, anh tốt nhất nên kể lại cho chúng tôi nghe trước khi

hai cô bạn thân của Bảo Ly xé xác anh ra-hắn nguy hiểm nói

  Pedirot nghĩ tới vẻ lạnh lùng của nó và nhỏ thì chợt run lên. Thôi

nghe lời thằng em này vậy, anh còn muốn chăm sóc Bảo Ly cả đời

đó!

……………………………………………………………………………….

  Bỏ qua cái khúc thật vất vả để Bảo Ly đi từ lớp tới văn phòng để

mà gặp Chính Kỳ. Lần nào đi cũng là cực hình, huống chi cả năm lớp

12 phải đi dài dài.

  Ngồi trong phòng bảo vệ nực muốn chết. Cái quạt máy cà tàn

quạt không đâu thấm vô đâu, vậy mà hai đứa kia được ngồi trong

phòng có máy lạnh. Nếu không phải hai người là hai trong mấy nhân

vật tui sẽ quẳng họ ra ngoài để có thể ngồi ăn trái cây tận hưởng

không khí mát.

 -Này cô bé, cô tính chiếm luôn cái phòng bảo vệ của tui luôn hả?-

chú bảo vệ hầm hầm nói

 -Một chút xíu, cho cháu coi hai người này làm cái gì đã! Kìa kìa!

 (Move qua văn phòng)

  Bảo Ly ngồi trên sofa mà lòng thấp thỏm như đi ăn trộm. Trên

chiếc bàn kia, Chính Kỳ đang cắm cuối với cái sổ đầu bài toàn yếu

toàn khá kia.

 -Thưa thầy, em có thể về rồi chứ ạ?

  Hắn im lặng

  Thôi thì cứ như lần trước chuồn êm đi. Bảo Ly lại hóa thân thành

con mèo hòng trốn thoát

 -Tôi đã nói là em được về chưa? Với lại em cũng đừng mong mà rời

khỏi đây, bởi vì em và tôi cần giải quyết một số vấn đề.-hắn trầm

giọng

 -Vấn đề gì ạ?-cô ngây thơ

 -Em ngồi xuống trước đi! Tình hình lớp rất tệ à?

 -Không hẳn, đơn giản là chỉ có vài người làm loạn như tiết học đầu

tiên của thầy thôi!-cô nhún vai

 -Ai là lớp trưởng ngày xưa của lớp?

 -Bạn ngồi đầu tiên, dãy cạnh của sổ, đối diện bàn của thầy.

 -Tại sao bạn ấy không quản lý lớp?

 -Đơn giản vì bạn ấy là một đầu gấu

 -Tại sao cho đầu gấu làm lớp trưởng?

 -Dễ phạt, dễ cảnh cáo, dễ làm gương, nhưng phản tác dụng.

 -OK, em có thể về!

 -Thật ạ?-cô mừng rỡ

 -Nhưng mà… -anh đứng dậy, từ từ hướng về phía Bảo Ly đang

ngồi và cúi xuống (16+!)-Cho anh lấy một cái gì đó của em đi! (mờ

ám, quá mờ ám!)

  Bảo Ly bối rối, anh ta muốn lấy cái gì? Không lẽ………

  Chụt ><

  Một nụ hôn bất ngờ làm cô không kịp trở tay vì mới suy tới thì

anh ta đã thực hiện rồi.

  Môi chạm môi, mũi chạm mũi, tay chạm eo.

  Anh mừng như điên! A hôn cô được rồi!

  Cô thì không như vậy. Nụ hôn đầu của cô bị mất, mà người cướp

nó là thầy giáo, là thầy của cô đó! Cô dùng nguồn động lực trở

thành lực của cánh tay đấm thẳng vào bụng anh. Chính Kỳ đau đến

không thở nổi, lập tức buông cô ra. Và tiếp theo như tập trước, cô

chạy cái vèo ra xe rồi về nhà

……………………………………………………………………………….

  Nhà của tụi nó

 -CÁI GÌ?! TÊN THẦY GIÁO KHỐN KIẾP ĐÓ LẠI DÁM HÔN CẬU

SAO?!-nhỏ điên tiết hét lên

 -Bà chị kia, vừa phải thôi, từ từ để ta đây nghĩ cách trị tên đó-nó

bực mình

  Tuy nói Amber là phó bang Red và Blue, nhưng mà tâm hồn em ấy

vẫn còn trong sáng ngây thơ lắm. Hôm nay bị người ta vẩn đục

hai cô nàng không thù làm sao được chứ. Vì vậy, phải trả thù, trả

thù!

 -Ruby, Sapphire, hai cô có cách gì không? A tui không muốn ngày

mai hắn liếc mắt đưa tình nữa đâu!-Amber rối loạn nói

 -Thôi được rồi, tớ dìu cậu lên phòng, Sapphire, em suy nghĩ nha!-

nhỏ thương con bạn

 -Ok! Em sẽ phải làm cho tên Liêu Chính Kỳ đó sống không được

chết không xong!

  Yên tâm đi, anh Kỳ! Muốn chăm sóc chị Ly cả đời trước tiên phải

vượt qua ải của nó và nhỏ. Bình an vì người anh yêu *1 phút cầu

nguyện*






Được sửa bởi Alissa ngốc ngày Wed Jun 03, 2015 9:07 am; sửa lần 2.

Được cảm ơn :
155
:
Ngày tham gia :
26/03/2015
:
Tuổi :
30
:
Đến từ :
Châu Đốc-An Giang
:
Aino Minako
Aino Minako

Aino Minako
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 155
Ngày tham gia : 26/03/2015
Tuổi : 30
Đến từ : Châu Đốc-An Giang
sao nhok hok căn đều hai bên mà dồn nó về một góc vậy



Được cảm ơn :
77
:
Ngày tham gia :
04/05/2015
:
Tuổi :
21
:
Đến từ :
Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
:
Alissa ngốc
Alissa ngốc

Alissa ngốc
Trial Moderator - Box Fanfiction
  • Trial Moderator - Box Fanfiction
Được cảm ơn : 77
Ngày tham gia : 04/05/2015
Tuổi : 21
Đến từ : Nơi nào tui ở là nơi đó có tui
để em thử




Sponsored content



Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 3 trang]

Chuyển đến trang : 1, 2, 3  Next

Bình luận về bài viết

Bạn cần để bình luận về bài viết


Nếu chưa có tài khoản bạn vui lòng tài khoản

Quyền hạn của bạn:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất